Chương 29: Mình Yêu Rồi Sao ?
Xuki
06/05/2016
Bọn hắn vừa đến bệnh viện thì đã gặp ngay chị Anna , vì đã nhận được cuộc gọi từ Ji , nên mọi thứ đã được chị Anna chuẩn bị …
- Chị phải cứu cho bằng được Yu đấy _ Ji nức nở
- Chi biết rồi em mau bình tỉnh lại đi …_ Nói rồi chị cùng những người khác đẩy nó vào phòng cấp cứu …
Sau một lúc , cuối cùng mọi người cũng bĩnh tĩnh lại được một chút … riêng hắn vẫn im lặng từ đầu tới giờ, trên tay cầm một vật gì đó …
- Chị ấy …là chủ cửa tiệm ở trung tâm thương mại phải không ?_ Jun hỏi Ji
- Ừ …và cũng là bác sĩ điều trị của Yu ….
- Bác sĩ điều trị ?_ Jun ngơ ngác
- Nói chuyện đó sau đi …_ Sau câu nói của Ji tất cả lại chìm vào im lặng
- Này , tôi có chuyện muốn …._ Hắn đang nói thì cửa phòng cấp cứu mở ra , hắn bật dậy chạy đến …chị Anna mệt mỏi bước ra , chị thở phào nhẹ nhỏm …
- Em ấy đã qua khỏi tình trạng nguy hiểm , nhưng bây giờ em ấy vẫn còn đang hôn mê …Đừng quá lo lắng nhé em ấy sẽ tĩnh lại mà …
Nó được chuyển sang phòng Vip , đầu nó băng quấn đến mấy lớp , nhìn nó bây giờ mà tim hắn nhói đau … Ji và hắn cứ ngồi kế bên nắm tay nó , mấy người khác thì cũng ngồi xung quanh … Đến tối hắn mới quay sang nói với mọi người …
- Các cậu cũng đã mệt rồi , về nghĩ ngơi trước đi …
- Còn Yu …
- Cứ để tôi lo …
- Ừ …_ Ji đờ đần rời đi , cảm thấy không ổn nên Jun vội chạy đến đở ,…
- Anh sẽ đưa Ji về , hai em đi trước đi …
- Vâng _ Will và Bee đồng thanh . Jun không vội đưa Ji về mà chở Ji đi đến một công viên gần đó …
- Nước này , uống đi _ Jun đưa lon nước ra trước mặt Ji
- Cảm ơn anh _ Ji nói lí nhí
- Cô không sao chứ ? Nếu muốn thì cứ khóc đi đừng giữ trong lòng … _ Vừa dứt câu , nước mắt của Ji tuôn ra ào ạt , nhỏ đã cố mạnh mẻ , nhưng vẫn làm không được … Nhỏ bất chợt dụi đầu vào vai Jun làm Jun giật thót , Jun choàng tay qua ôm chặt Ji vào lòng … khoảng 30p , Ji nìn khóc … gương mặt Ji thoáng đỏ và vội vàng rời cánh tay Jun …
- Về …về thôi ! _ Jun lắp bắp , Ji cũng khẻ gật đầu ,… trên đường cả hai đều im lặng không ai nói với ai câu nào. * Kít * chiếc xe thắng lại trước biệt thự hoa hồng … Jun ga lăng bước xuống mở cửa cho Ji .
- Vào nhà nghĩ ngơi đi nhé , đừng suy nghĩ nhiều nữa … Yu sẽ không sao đâu _ Nói rồi Jun cúi xuống hôn nhẹ vào trán Ji . Jun cũng không biết tại sao mình làm vậy nữa …Còn Ji thì chạy vội vào phòng , đóng cửa lại , mặt đỏ bừng lên …Trong đầu chỉ toàn là hình ảnh của Jun và những dòng suy nghĩ … “ Tại sao anh ta lại làm vậy với mình nhĩ ? Nhưng cái cảm giác …thật là ấm áp … Không đúng , mình đang nghĩ cái gì vậy nè ?”_ Ji lắc đầu rồi tự tát nhẹ vào má mình …
” Nhưng hình như … mình yêu anh ta mất rồi … Trịnh Nam Khánh “ _ Ji nghĩ rồi nở một nụ cười mĩm mà cả ngày hôm nay đã biến mất …
< Ở chổ hắn và nó >
- Này , mau tỉnh dậy đi , định bỏ anh đi nữa à ? Tiểu Băng , anh chưa kịp nói là anh thích em nữa mà …_ Hắn ngồi nói với nó cho dù không biết nó có nghe hay không . Nhưng hắn nói như vậy là có ý gì ? Tại sao hắn lạ gọi nó là Tiểu Băng ? Và vật hắn cầm trên tay là cái gì cơ chứ ?
- Chị phải cứu cho bằng được Yu đấy _ Ji nức nở
- Chi biết rồi em mau bình tỉnh lại đi …_ Nói rồi chị cùng những người khác đẩy nó vào phòng cấp cứu …
Sau một lúc , cuối cùng mọi người cũng bĩnh tĩnh lại được một chút … riêng hắn vẫn im lặng từ đầu tới giờ, trên tay cầm một vật gì đó …
- Chị ấy …là chủ cửa tiệm ở trung tâm thương mại phải không ?_ Jun hỏi Ji
- Ừ …và cũng là bác sĩ điều trị của Yu ….
- Bác sĩ điều trị ?_ Jun ngơ ngác
- Nói chuyện đó sau đi …_ Sau câu nói của Ji tất cả lại chìm vào im lặng
- Này , tôi có chuyện muốn …._ Hắn đang nói thì cửa phòng cấp cứu mở ra , hắn bật dậy chạy đến …chị Anna mệt mỏi bước ra , chị thở phào nhẹ nhỏm …
- Em ấy đã qua khỏi tình trạng nguy hiểm , nhưng bây giờ em ấy vẫn còn đang hôn mê …Đừng quá lo lắng nhé em ấy sẽ tĩnh lại mà …
Nó được chuyển sang phòng Vip , đầu nó băng quấn đến mấy lớp , nhìn nó bây giờ mà tim hắn nhói đau … Ji và hắn cứ ngồi kế bên nắm tay nó , mấy người khác thì cũng ngồi xung quanh … Đến tối hắn mới quay sang nói với mọi người …
- Các cậu cũng đã mệt rồi , về nghĩ ngơi trước đi …
- Còn Yu …
- Cứ để tôi lo …
- Ừ …_ Ji đờ đần rời đi , cảm thấy không ổn nên Jun vội chạy đến đở ,…
- Anh sẽ đưa Ji về , hai em đi trước đi …
- Vâng _ Will và Bee đồng thanh . Jun không vội đưa Ji về mà chở Ji đi đến một công viên gần đó …
- Nước này , uống đi _ Jun đưa lon nước ra trước mặt Ji
- Cảm ơn anh _ Ji nói lí nhí
- Cô không sao chứ ? Nếu muốn thì cứ khóc đi đừng giữ trong lòng … _ Vừa dứt câu , nước mắt của Ji tuôn ra ào ạt , nhỏ đã cố mạnh mẻ , nhưng vẫn làm không được … Nhỏ bất chợt dụi đầu vào vai Jun làm Jun giật thót , Jun choàng tay qua ôm chặt Ji vào lòng … khoảng 30p , Ji nìn khóc … gương mặt Ji thoáng đỏ và vội vàng rời cánh tay Jun …
- Về …về thôi ! _ Jun lắp bắp , Ji cũng khẻ gật đầu ,… trên đường cả hai đều im lặng không ai nói với ai câu nào. * Kít * chiếc xe thắng lại trước biệt thự hoa hồng … Jun ga lăng bước xuống mở cửa cho Ji .
- Vào nhà nghĩ ngơi đi nhé , đừng suy nghĩ nhiều nữa … Yu sẽ không sao đâu _ Nói rồi Jun cúi xuống hôn nhẹ vào trán Ji . Jun cũng không biết tại sao mình làm vậy nữa …Còn Ji thì chạy vội vào phòng , đóng cửa lại , mặt đỏ bừng lên …Trong đầu chỉ toàn là hình ảnh của Jun và những dòng suy nghĩ … “ Tại sao anh ta lại làm vậy với mình nhĩ ? Nhưng cái cảm giác …thật là ấm áp … Không đúng , mình đang nghĩ cái gì vậy nè ?”_ Ji lắc đầu rồi tự tát nhẹ vào má mình …
” Nhưng hình như … mình yêu anh ta mất rồi … Trịnh Nam Khánh “ _ Ji nghĩ rồi nở một nụ cười mĩm mà cả ngày hôm nay đã biến mất …
< Ở chổ hắn và nó >
- Này , mau tỉnh dậy đi , định bỏ anh đi nữa à ? Tiểu Băng , anh chưa kịp nói là anh thích em nữa mà …_ Hắn ngồi nói với nó cho dù không biết nó có nghe hay không . Nhưng hắn nói như vậy là có ý gì ? Tại sao hắn lạ gọi nó là Tiểu Băng ? Và vật hắn cầm trên tay là cái gì cơ chứ ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.