Chương 28: Tai Nạn
Xuki
03/05/2016
Nó và Ji bước vào lớp và trở về chổ ngồi của mình …
- Sao vào lớp trễ thế em yêu ? _ Jun hỏi Ji
- Không phải chuyện của anh , điện thoại tôi đâu ? _ Ji đưa tay ra
- Đầy này , mà sao lại lưu số của người yêu mình là Đồ Bệnh Hoạn hả ? _ Jun tiến lại gần Ji hơn và thì thầm - Anh buồn lắm biết không hả ? _ Mặt Ji đỏ lên , chưa kịp phản ứng thì Jun đã hôn nhẹ vào má Ji làm Ji giật điếng người , * Rầm * Ji đạp vào chiếc ghế làm Jun ngã nhoài dưới đất , cả lớp cười khúc khích không dám cười lớn vì đó là hoàng tử của trường …
- Dương Hoàng Ái My , cô khùng hả ? _ Jun hét lên
- Đáng đời ..ple` _ Ji châm chọc
- Hơ hơ … vậy tôi cho cô biết hậu quả khi chọc tôi nhá , Em Yêu ! _ Cả lớp oh trước lời nói của Jun .Nói rồi Jun đứng lên ôm chặt Ji và … * chụt * Môi hai người chạm nhau … mắt Ji tròn xoe nhìn Jun. Cả lớp ai cũng bàng hoàng ( Trừ nó và hắn không để ý ) … 5s …10s…15s … Jun buông ra . * Chát * Ji tán vào gương mặt điển trai của Jun … mắt Ji hoen đỏ như sắp khóc …
- Tên khốn , tôi sẽ không nói chuyện với anh nữa đâu … _ Ji hét lên rồi úp mặt xuống bàn . Jun thấy mình có lỗi nên cũng ngồi xuống , im lặng và nhìn theo Ji … đột nhiên * Rầm * tiếng đó phát ra một lần nữa mọi người giật thót nhìn theo nơi phát ra âm thanh đó … là bàn hắn và nó . Cả Ji và Jun cũng giật mình quay xuống … Chiếc bàn bị nó đập gãy làm đôi … “ Đã có chuyện gì xãy ra ? “ Đây là câu hỏi có trong đầu tất cả mọi người ….
<<<= Tua ngược lại <<<=
Nó bước về chổ của mình , mặt nó lạnh như băng , vì nó đang rất lo lắng cho Papa nuôi của nó … trong lòng nó thoáng thấy bất an … Nó ngồi xuống cạnh hắn , hắn khẻ rùng mình …
- Có chuyện gì sao chị ? _ Bee hỏi
- Không _ Giọng nó lạnh như băng ngàn năm . Bee định hỏi thêm gì đó nhưng đã bị Will chặn lại , thấy Will lắc đầu nên Bee ngưng hỏi và quay lên phía trên ( Lúc này là chuyện của hai người kia diễn ra )
- Sao vào lớp trễ ? Cô đi đâu … _ Hắn hỏi
- …. _ Im lặng . Không phải nó không trả lời hắn mà tại nó bây giờ như không nghe thấy gì … chỉ lo xem tài liệu trong cái máy tính , không quan tâm gì đến những chuyện bên ngoài . Hắn thấy nó phớt lờ mình nên bực bội giật chiếc máy tính nó ra… Nó bây giờ mới giật mình , quay sang lườm hắn , …
- Trả lại đây ? Nhanh _ Nó gắt lên
- Sao phớt lờ tôi _ Hắn hỏi
- Tôi nói trả máy tính lại cho tôi … _ Nó gằn từng chữ , trừng mắt nhìn hắn . Nó giật phắt chiếc máy tính lại và cất vào balo . Nó đeo balo lên , chuẩn bị đi thì bị hắn nắm tay níu lại …
- Cô định đi đâu … ? _ hắn hỏi . Nó không trả lời mà đập mạnh xuống bàn * Rầm * Chiếc bàn bị gãy làm đôi …
* Hiện Tại *
- Đừng chạm vào người tôi … _ nó hất mạnh tay hắn ra rồi đeo balo ra khỏi lớp , Bọn kia định đi theo thì nó ra hiệu khỏi cần … Tròng lòng hắn lúc này tự nhiên thấy nhói.
Bàn mới đã được đem vào , tiết học cũng đã được bắt đầu . Nhưng hắn không có tâm trạng học sau những chuyện đã qua … Lòng ngực hắn lúc này rất khó chịu , hăn lo sợ sẽ có chuyện gì xảy ra với nó … nên đứng dậy kéo cả bọn ra khỏi lớp để tìm nó.Giáo viên cũng không dám nói gì , vì đã được hiệu trưởng dặn dò về thế lực của bọn nó …. Vừa ra đến cầu thang thì … một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt bọn hắn . Nó đang nằm dưới kia , đầu nó bê bết máu … lan can và các bật thang đều dính máu của nó … Cả bọn hắn như chết sững , cơ thể như đông cứng lại , sau 1p hoàn hồn trước sự việc này … bọn hắn chạy đến bên nó … Ji và Bee bật khóc … Hắn hoảng loạn lay lay người nó …
- Yu à , cô tỉnh lại đi , làm ơn tỉnh lại đi …Cô đừng làm tôi sợ mà _ Hắn gào thét tên nó , nhưng nó đã bị bất tỉnh trước khi bọn hắn đến …- Mấy người còn đứng đó làm gì ?... mau gọi xe cấp cứu đi chứ .. nhanh lên _ Hắn hét lên … đôi mắt hắn rơi xuống một vài giọt nước , đó là nước mắt sao ? Tại sao hắn lại rơi nước mắt vì nó ?
Một lúc sau , xe cấp cứu đến , hắn bế thốc nó lên xe rồi đi đến bệnh viện . Bọn kia cũng leo lên xe và chạy theo hắn . Ji lúc này đang rất lo lắng , ngay từ khi cứu nó từ biển về Ji đã coi nó như người chị thật sự của mình … Ji muốn gọi báo cho huynh biết nhưng nhỏ cứ chần chừ … Vì Papa đang bệnh , huynh lại rất bận rộn với đống công việc … nhỏ không muốn làm mọi người lo lắng … Bây giờ điều quan trọng với nhỏ chỉ là cứu nó … Nhỏ điện thoại cho ai đó … rồi chấp tay lại , gương mặt xinh đẹp bây giờ đã đẫm nước mắt … Rốt cuộc thì …. Đã có chuyện gì xãy ra với nó ????
- Sao vào lớp trễ thế em yêu ? _ Jun hỏi Ji
- Không phải chuyện của anh , điện thoại tôi đâu ? _ Ji đưa tay ra
- Đầy này , mà sao lại lưu số của người yêu mình là Đồ Bệnh Hoạn hả ? _ Jun tiến lại gần Ji hơn và thì thầm - Anh buồn lắm biết không hả ? _ Mặt Ji đỏ lên , chưa kịp phản ứng thì Jun đã hôn nhẹ vào má Ji làm Ji giật điếng người , * Rầm * Ji đạp vào chiếc ghế làm Jun ngã nhoài dưới đất , cả lớp cười khúc khích không dám cười lớn vì đó là hoàng tử của trường …
- Dương Hoàng Ái My , cô khùng hả ? _ Jun hét lên
- Đáng đời ..ple` _ Ji châm chọc
- Hơ hơ … vậy tôi cho cô biết hậu quả khi chọc tôi nhá , Em Yêu ! _ Cả lớp oh trước lời nói của Jun .Nói rồi Jun đứng lên ôm chặt Ji và … * chụt * Môi hai người chạm nhau … mắt Ji tròn xoe nhìn Jun. Cả lớp ai cũng bàng hoàng ( Trừ nó và hắn không để ý ) … 5s …10s…15s … Jun buông ra . * Chát * Ji tán vào gương mặt điển trai của Jun … mắt Ji hoen đỏ như sắp khóc …
- Tên khốn , tôi sẽ không nói chuyện với anh nữa đâu … _ Ji hét lên rồi úp mặt xuống bàn . Jun thấy mình có lỗi nên cũng ngồi xuống , im lặng và nhìn theo Ji … đột nhiên * Rầm * tiếng đó phát ra một lần nữa mọi người giật thót nhìn theo nơi phát ra âm thanh đó … là bàn hắn và nó . Cả Ji và Jun cũng giật mình quay xuống … Chiếc bàn bị nó đập gãy làm đôi … “ Đã có chuyện gì xãy ra ? “ Đây là câu hỏi có trong đầu tất cả mọi người ….
<<<= Tua ngược lại <<<=
Nó bước về chổ của mình , mặt nó lạnh như băng , vì nó đang rất lo lắng cho Papa nuôi của nó … trong lòng nó thoáng thấy bất an … Nó ngồi xuống cạnh hắn , hắn khẻ rùng mình …
- Có chuyện gì sao chị ? _ Bee hỏi
- Không _ Giọng nó lạnh như băng ngàn năm . Bee định hỏi thêm gì đó nhưng đã bị Will chặn lại , thấy Will lắc đầu nên Bee ngưng hỏi và quay lên phía trên ( Lúc này là chuyện của hai người kia diễn ra )
- Sao vào lớp trễ ? Cô đi đâu … _ Hắn hỏi
- …. _ Im lặng . Không phải nó không trả lời hắn mà tại nó bây giờ như không nghe thấy gì … chỉ lo xem tài liệu trong cái máy tính , không quan tâm gì đến những chuyện bên ngoài . Hắn thấy nó phớt lờ mình nên bực bội giật chiếc máy tính nó ra… Nó bây giờ mới giật mình , quay sang lườm hắn , …
- Trả lại đây ? Nhanh _ Nó gắt lên
- Sao phớt lờ tôi _ Hắn hỏi
- Tôi nói trả máy tính lại cho tôi … _ Nó gằn từng chữ , trừng mắt nhìn hắn . Nó giật phắt chiếc máy tính lại và cất vào balo . Nó đeo balo lên , chuẩn bị đi thì bị hắn nắm tay níu lại …
- Cô định đi đâu … ? _ hắn hỏi . Nó không trả lời mà đập mạnh xuống bàn * Rầm * Chiếc bàn bị gãy làm đôi …
* Hiện Tại *
- Đừng chạm vào người tôi … _ nó hất mạnh tay hắn ra rồi đeo balo ra khỏi lớp , Bọn kia định đi theo thì nó ra hiệu khỏi cần … Tròng lòng hắn lúc này tự nhiên thấy nhói.
Bàn mới đã được đem vào , tiết học cũng đã được bắt đầu . Nhưng hắn không có tâm trạng học sau những chuyện đã qua … Lòng ngực hắn lúc này rất khó chịu , hăn lo sợ sẽ có chuyện gì xảy ra với nó … nên đứng dậy kéo cả bọn ra khỏi lớp để tìm nó.Giáo viên cũng không dám nói gì , vì đã được hiệu trưởng dặn dò về thế lực của bọn nó …. Vừa ra đến cầu thang thì … một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt bọn hắn . Nó đang nằm dưới kia , đầu nó bê bết máu … lan can và các bật thang đều dính máu của nó … Cả bọn hắn như chết sững , cơ thể như đông cứng lại , sau 1p hoàn hồn trước sự việc này … bọn hắn chạy đến bên nó … Ji và Bee bật khóc … Hắn hoảng loạn lay lay người nó …
- Yu à , cô tỉnh lại đi , làm ơn tỉnh lại đi …Cô đừng làm tôi sợ mà _ Hắn gào thét tên nó , nhưng nó đã bị bất tỉnh trước khi bọn hắn đến …- Mấy người còn đứng đó làm gì ?... mau gọi xe cấp cứu đi chứ .. nhanh lên _ Hắn hét lên … đôi mắt hắn rơi xuống một vài giọt nước , đó là nước mắt sao ? Tại sao hắn lại rơi nước mắt vì nó ?
Một lúc sau , xe cấp cứu đến , hắn bế thốc nó lên xe rồi đi đến bệnh viện . Bọn kia cũng leo lên xe và chạy theo hắn . Ji lúc này đang rất lo lắng , ngay từ khi cứu nó từ biển về Ji đã coi nó như người chị thật sự của mình … Ji muốn gọi báo cho huynh biết nhưng nhỏ cứ chần chừ … Vì Papa đang bệnh , huynh lại rất bận rộn với đống công việc … nhỏ không muốn làm mọi người lo lắng … Bây giờ điều quan trọng với nhỏ chỉ là cứu nó … Nhỏ điện thoại cho ai đó … rồi chấp tay lại , gương mặt xinh đẹp bây giờ đã đẫm nước mắt … Rốt cuộc thì …. Đã có chuyện gì xãy ra với nó ????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.