Chương 8
kimkim224
10/06/2017
Tôi là Huỳnh Lý Hạ Băng - nó nói bằng giọng lạnh lùng, vừa nghe hai chữ Hạ Băng thì tất thảy mọi người kinh ngạc, cả lớp bàn tán
" tên cô ấy giống nữ hoàng mày ơi"
"Có khi nào là nữ hoàng không"
"Đương nhiên không phải rồi "
"Nhưng khuyên trên mặt cô ta kìa"
"Rất giống nữ hoàng"
"Nhưng cô ta không có hình xăm"
"Bây giờ đầy kem che hình xăm đấy "
"Bla..Bla" cả lớp bàn tán đủ kiểu
- Cô ấy không phải nữ hoàng - Anh lên tiếng làm Cô, nhỏ và hắn ngạc nhiên. Anh tiến gần lại nó nhưng loạng choạng chuẩn bị té vì có bóng người lách nhanh hơn Anh nhào vô ôm nó
- Chị à..hic em nhớ chị lắm đấy - là cậu, bình thường tên này rât lạnh lùng nên cả 4 con người kia mất hồn vì thái độ của cậu, bây giờ nhìn cậu như con mèo nhỏ đang quấn lấy chủ nhân, cả lớp cũng sốc toàn tập luôn. Mặc dù 4 người kia biết cậu nhỏ tuổi hơn chỉ mới 16 tuổi nhưng lại giả tuổi 17 để học chung với bọn hắn, nhưng cả bọn vẫn không ngờ thường ngày cậu rất ghét con gái mà giờ lại ôm nó thắm thiết như thế.
Nó đưa tay xoa đầu cậu, nó thực sự rất quý cậu luôn coi cậu là em trai . Cậu ôm chặt nó mặt úp vào vòng 1 cực khủng của nó khiến ai cũng đỏ mặt
- Chị về khi nào thế?
- Ông chú khoẻ không chị?
- chị có nhà ở chưa?
- Chị ăn chưa?
- chị mệt không?
Bla...bla.. Cậu hỏi dồn dập kgieesn nó nhíu mày luôn
- này này được rồi đấy cậu xem băng kìa - Anh tiến tới nắm cổ Áo nhấc cậu lên như con mèo
- Ya, bỏ em ra - cậu giảy dụa lung tung như đứa con nít
- chị à em xin lỗi hihi - cậu thấy thái độ nó vậy thì cúi đầu chu mỏ xin lỗi trông cực đáng yêu
Anh tiến lại ôm nhẹ nó và nói :
- Chào mừng em
Nó chỉ nhẹ gật đầu rồi đặt nhẹ nụ hôn lên trán của Anh
Nhỏ, cô và hắn nảy giờ đứng chết trân tại chỗ bao nhiêu thắc mắc, câu hỏi như muốn tuôn ra hết. Nhỏ can đảm quẹt nước mắt tiến tới nắm tay nó
- Băng băng à là mình đây , mình là Ái Liên, còn kia là Bảo Châu và Thiên Ân cậu thực sự không nhớ tụi mình sao - nhỏ chỉ cô và hắn, nước mắt trực trào rơi xuống
Nó gỡ tay nó ra khỏi tay nhỏ, nó đưa tay khẽ lau giọt nước mắt trên má nhỏ và gằn lên từng chữ
- tôi nói lần cuối, tôi không quen các người.- Hắn, Nhỏ và Cô thất thần nhìn nó
- À, mọi người nghe tôi nói , chuyện hôm nay tại lớp tôi mong mọi người giữ bí mật, nếu ai khác biết ngoài thành Viên trong lớp thì các người biết hậu quả rồi chứ - Anh lên tiếng
- Thôi , hôm nay các cậu về sớm đi, tôi nghĩ chẳng ai còn tinh thần mà học đâu
Anh nói xong thì mọi người kéo nhau về hết, nó cũng lẫn vào đám đông mà trốn về luôn
Sau khi ra khỏi lol nó lái xe đến Club nơi ông Lộ Tống hẹn gặp
- Xin chào bang chủ - quản lý club lên tiếng,
- thưa bang chủ ông ta ở tầng hầm
Nó đi theo lối dẫn xuống tầng hầm nơi ông Tống và con ông ta đang ngồi
- Nữ hoàng à làm ơn tha cho tôi, thằng súc sinh này tùy cô xử lý làm ơn tha cho công ty và tôi - ông Tống nó những lời khốn nạn khiến nó cực kì ghê tởm
- muốn về thì bỏ ngón tay phải lại, nuốn giữ công ty thì cả bàn tay, ông thấy sao,?
- tôi cầu xin người nữ hoàng à, tha cho tôi và công ty đi muốn giết hãy giết thằng súc sinh này - ông chỉ vào người con trai đang nằm co ro đầy thương tích kia
- Thâu tóm công ty của ông ta cho tôi
- thưa bang chủ, còn ông ta và con ổng xử lý ra sao
- Giết - nói rồi nó quay lưng đi bỏ mặc tiếng gào thét van xin của ông Tống
" tên cô ấy giống nữ hoàng mày ơi"
"Có khi nào là nữ hoàng không"
"Đương nhiên không phải rồi "
"Nhưng khuyên trên mặt cô ta kìa"
"Rất giống nữ hoàng"
"Nhưng cô ta không có hình xăm"
"Bây giờ đầy kem che hình xăm đấy "
"Bla..Bla" cả lớp bàn tán đủ kiểu
- Cô ấy không phải nữ hoàng - Anh lên tiếng làm Cô, nhỏ và hắn ngạc nhiên. Anh tiến gần lại nó nhưng loạng choạng chuẩn bị té vì có bóng người lách nhanh hơn Anh nhào vô ôm nó
- Chị à..hic em nhớ chị lắm đấy - là cậu, bình thường tên này rât lạnh lùng nên cả 4 con người kia mất hồn vì thái độ của cậu, bây giờ nhìn cậu như con mèo nhỏ đang quấn lấy chủ nhân, cả lớp cũng sốc toàn tập luôn. Mặc dù 4 người kia biết cậu nhỏ tuổi hơn chỉ mới 16 tuổi nhưng lại giả tuổi 17 để học chung với bọn hắn, nhưng cả bọn vẫn không ngờ thường ngày cậu rất ghét con gái mà giờ lại ôm nó thắm thiết như thế.
Nó đưa tay xoa đầu cậu, nó thực sự rất quý cậu luôn coi cậu là em trai . Cậu ôm chặt nó mặt úp vào vòng 1 cực khủng của nó khiến ai cũng đỏ mặt
- Chị về khi nào thế?
- Ông chú khoẻ không chị?
- chị có nhà ở chưa?
- Chị ăn chưa?
- chị mệt không?
Bla...bla.. Cậu hỏi dồn dập kgieesn nó nhíu mày luôn
- này này được rồi đấy cậu xem băng kìa - Anh tiến tới nắm cổ Áo nhấc cậu lên như con mèo
- Ya, bỏ em ra - cậu giảy dụa lung tung như đứa con nít
- chị à em xin lỗi hihi - cậu thấy thái độ nó vậy thì cúi đầu chu mỏ xin lỗi trông cực đáng yêu
Anh tiến lại ôm nhẹ nó và nói :
- Chào mừng em
Nó chỉ nhẹ gật đầu rồi đặt nhẹ nụ hôn lên trán của Anh
Nhỏ, cô và hắn nảy giờ đứng chết trân tại chỗ bao nhiêu thắc mắc, câu hỏi như muốn tuôn ra hết. Nhỏ can đảm quẹt nước mắt tiến tới nắm tay nó
- Băng băng à là mình đây , mình là Ái Liên, còn kia là Bảo Châu và Thiên Ân cậu thực sự không nhớ tụi mình sao - nhỏ chỉ cô và hắn, nước mắt trực trào rơi xuống
Nó gỡ tay nó ra khỏi tay nhỏ, nó đưa tay khẽ lau giọt nước mắt trên má nhỏ và gằn lên từng chữ
- tôi nói lần cuối, tôi không quen các người.- Hắn, Nhỏ và Cô thất thần nhìn nó
- À, mọi người nghe tôi nói , chuyện hôm nay tại lớp tôi mong mọi người giữ bí mật, nếu ai khác biết ngoài thành Viên trong lớp thì các người biết hậu quả rồi chứ - Anh lên tiếng
- Thôi , hôm nay các cậu về sớm đi, tôi nghĩ chẳng ai còn tinh thần mà học đâu
Anh nói xong thì mọi người kéo nhau về hết, nó cũng lẫn vào đám đông mà trốn về luôn
Sau khi ra khỏi lol nó lái xe đến Club nơi ông Lộ Tống hẹn gặp
- Xin chào bang chủ - quản lý club lên tiếng,
- thưa bang chủ ông ta ở tầng hầm
Nó đi theo lối dẫn xuống tầng hầm nơi ông Tống và con ông ta đang ngồi
- Nữ hoàng à làm ơn tha cho tôi, thằng súc sinh này tùy cô xử lý làm ơn tha cho công ty và tôi - ông Tống nó những lời khốn nạn khiến nó cực kì ghê tởm
- muốn về thì bỏ ngón tay phải lại, nuốn giữ công ty thì cả bàn tay, ông thấy sao,?
- tôi cầu xin người nữ hoàng à, tha cho tôi và công ty đi muốn giết hãy giết thằng súc sinh này - ông chỉ vào người con trai đang nằm co ro đầy thương tích kia
- Thâu tóm công ty của ông ta cho tôi
- thưa bang chủ, còn ông ta và con ổng xử lý ra sao
- Giết - nói rồi nó quay lưng đi bỏ mặc tiếng gào thét van xin của ông Tống
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.