Chương 9
kimkim224
10/06/2017
Nó bước từng bước lên thang máy dẫn lên lớp, hôm nay tâm trạng nó khá
ổn, có vẻ vui nhưng mặt vẫn bịt kín mít như ăn trộm. Nó đi vào lớp, ai cũng kiêng nể nhìn nó , ai cũng e dè sợ sệt vì hôm qua cả lớp chứng
kiến cảnh nó giết người.
- Chào chị/em - Anh và cậu đồng thanh nhìn nó cười và đưa mắt liếc nhau
Nó gật đầu, tiến đến bàn cuối ngồi.
- Băng à cậu ăn sáng chưa, cho cậu nè - cô chạy xuống chỗ nó đưa cho nó hộp sữa
- tôi không cần, cảm ơn
- không sao mà , cậu uống đi - cô vừa nói vừa cắm ống hút đưa hộp sữa sát vào nó
- cô uống đi, tôi không uống
Mặc kệ nó nói vậy cô cứ dí hộp sữa vào người nó. Không biết là lỡ tay hay cố tình nhưng hộp sữa đổ hết vào vào nó, nó theo phản xạ đẩy nhẹ cô ra , nhưng cô lại té nhào xuống đất đập tay vào cạnh bàn chảy máu
Cùng lúc đó hắn bước vào thấy cảnh bạn thân mình bị nó đẩy thì rất tức giận, hắn mạnh tay đẩy nó làm nó bật ngửa ra sau rồi chạy lại đở cô
- bảo châu cậu không sao chứ?
- mình không sao.. Hic.. Mình chỉ muốn đưa sữa cho cậu ấy...hic
Anh và cậu thấy vậy rất là bất ngờ, cậu chạy lại lấy khăn lau cho nó và hỏi
- Chị không sao chứ? Chị có bị thương ở đâu không?
- tôi không sao
Anh nắm cổ Áo hắn hét lên
- mày bị làm sao thế rõ ràng cô ta sai!
- tao không cần biết là Châu sai hay Châu đúng, cô ta đẩy băng như vậy tôi không thể tha thứ.
- mày đẩy băng như thế mày thấy đúng hay sai
Hắn im lặng, cúi gằm mặt xuống
- mày nên xin lỗi Băng trước khi tao còn coi mày là bạn - anh thả cổ Áo hắn ra
- Vì cô ta mà tình bạn bao lâu nay của chúng ta đổ vỡ ư? Cô ta là thứ gì thế ?
- Băng không phải là thứ gì? Em ấy là em gái tao, mày mà đụng đến em ấy không những tình bạn này đâu tao còn có thể giết mày đấy
Những lời Anh nói ra khiến cho mọi người có mặt trong lớp được một phen bất ngờ trừ Cậu và nó ra. Anh tức giận bỏ ra khỏi lớp. Tất cả im lặng rồi ai cũng về chỗ nấy.
Nhỏ xách cặp đi vô lớp tâm trạng của nhỏ hôm nay không bình thường hôm nay nhỏ im lặng đến đáng sợ, không nói nhiều như mọi hôm làm ai cũng tò mò không biết tại sao. Nhỏ như vậy sở dĩ là vì nhỏ đã chứng kiến hết từ đầu đến cuối, nhỏ thấy rõ ánh mắt sắc bén của cô khi cầm hộp sữa đi xuống và nụ cười khinh Bỉ của cô, cả hành động cô bỏ thứ thuốc vào hộp sữa lúc cắm ống hút rất nhanh nhưng chẳng ai biết , từng thái độ trên mặt cô, nhỏ thấy hết, nhỏ biết cô cố tình ngã lúc hắn vào vì cô là bang chủ L.S thân thủ rất cao nên không thể vì cái đẩy nhẹ đó mà té được. Nhỏ chìm đắm trong suy nghĩ của mình, nhỏ rất buồn, thật chẳng hiểu sao cô bạn hiền lành của mình lại làm như vậy.
Đang suy nghĩ vẫn vơ thì nhỏ bị đánh thức bởi tiếng chuông vào lớp. Sau mấy tiết học chán nản thì giờ ra chơi cũng tới ai cũng ùa ra khỏi lớp, hắn thì bế cô lên phòng y tế vì vết thương ở tay. Nó thì nằm ngủ, cậu thì chơi game, Anh bỏ đi lúc đầu giờ vẫn chưa về.
Nhỏ đi xuống bàn nó và cất giọng nói có phần run
- Băng ơi
Nó ngẩng đầu lên vì nghe có tiếng gọi nó, nó nhìn thấy nhỏ trong lòng cũng thấy vui lạ thường vì đã bao lâu rồi chưa nói chuyện với nhỏ, bao lâu rồi chưa quan sát nhỏ gần tới vậy
- có chuyện gì? - mặc dù vui nhưng nó vẫn giữ thái độ lạnh nhạt
- tớ...tớ..tớ
- không có chuyện gì thì tôi ngủ
- khoan đã
- nói đi
- Chúng ta làm bạn nhé? - nhỏ lấy hết can đảm
Nó đơ một hồ lâu rồi cũng trả lời
- Được thôi
Nhỏ vui mừng nhảy cẩng lên ôm nó , cậu ngồi bên cạnh hơi bất ngờ vì xưa nay nó chẳng chịu kết bạn với ai nhanh như vậy, hồi trước cậu phải chạy theo nó cả 1 năm trời nó mới đồng ý làm bạn của cậu mà bây giờ lại dễ dàng chấp nhận nhỏ đã vậy còn cho cô ta ôm . Cậu nhăn nhó, bĩu môi làm cái mặt hờn dỗi
- Đi xuống canteen với tớ nha sáng giờ tớ chưa ăn gì đói lắm - nhỏ làm vẻ mặt đáng yêu
- Đi thôi - nó đứng dậy chỉnh mũ, kính các thứ rồi nói
- Cậu đi không Khoa - nhỏ hỏi cậu
- ai thèm - cậu bĩu môi
- cậu giận đấy à - nó lên tiếng
- dạ không em đâu giám
- thế tôi đi đây
- khoan....khoan...đã, em đi với chị - cậu chạy lại
- Cậu kêu không thèm mà - nhỏ móc cậu
- Kệ tui
Rồi cả ba đi ra khỏi lớp
- Này, này, này ba đứa chờ Anh với - Anh chạy theo sau hét lên
- Anh to mồm thiệc á - cậu xỏ xiên anh
- Cậu nói ai to mồn hả hả hả - Anh hé lên túm đầu thằng nhỏ làm xù tóc
- Này hai người im lặng đi - nó lên tiếng vì thấy ồn ào
- đúng đấy đúng đấy - nhỏ cũng chen dô nó
Khi đi ngang qua phòng y tế cô và hắn nhìn bọn nó đang cười đùa vui vẻ, cô hơi nhăn mặt, hắn đứng dậy nói :
- cậu tự vào lớp đi, tớ đi có việc - nói rồi hắn bỏ ra khỏi phòng y tế chạy theo bọn nó
- mấy cậu - hắn hé lên, cả bọn quay lại nhìn hắn
- Băng, tôi có chuyện muốn nói
- này Anh lại muốn đẩy chị băng à - cậu đứng ra tức giận nhìn hắn
- không không phải mà
- cậu nói đi - nó nói
- tôi xin lỗi chuyện ban nãy nha băng - hắn nói rồi đưa băng keo cá nhân cho nó vì hắn nghĩ nó có thể bị thương
- Được, tôi chấp nhận - nó nói rồi cầm băng cá nhân
- à còn Lâm, tớ thành thật xin lỗi cậu
- không sao, tớ cũng xin lỗi, tớ hơi nặng lời với cậu
- này này mấy ông sến sẩm quá đi thôi - nhỏ lên tiếng
Cậu đu qua người hắn chọt chọt hắn và nói xin lỗi cả bọn thấy hành động trẻ con đó thì bật cười
Khi cả đám đi hết thì có bóng đen nhìn tụi nó ánh mắt sắc bén giận dữ trông rất đáng sợ. Liệu đó là ai?
- Chào chị/em - Anh và cậu đồng thanh nhìn nó cười và đưa mắt liếc nhau
Nó gật đầu, tiến đến bàn cuối ngồi.
- Băng à cậu ăn sáng chưa, cho cậu nè - cô chạy xuống chỗ nó đưa cho nó hộp sữa
- tôi không cần, cảm ơn
- không sao mà , cậu uống đi - cô vừa nói vừa cắm ống hút đưa hộp sữa sát vào nó
- cô uống đi, tôi không uống
Mặc kệ nó nói vậy cô cứ dí hộp sữa vào người nó. Không biết là lỡ tay hay cố tình nhưng hộp sữa đổ hết vào vào nó, nó theo phản xạ đẩy nhẹ cô ra , nhưng cô lại té nhào xuống đất đập tay vào cạnh bàn chảy máu
Cùng lúc đó hắn bước vào thấy cảnh bạn thân mình bị nó đẩy thì rất tức giận, hắn mạnh tay đẩy nó làm nó bật ngửa ra sau rồi chạy lại đở cô
- bảo châu cậu không sao chứ?
- mình không sao.. Hic.. Mình chỉ muốn đưa sữa cho cậu ấy...hic
Anh và cậu thấy vậy rất là bất ngờ, cậu chạy lại lấy khăn lau cho nó và hỏi
- Chị không sao chứ? Chị có bị thương ở đâu không?
- tôi không sao
Anh nắm cổ Áo hắn hét lên
- mày bị làm sao thế rõ ràng cô ta sai!
- tao không cần biết là Châu sai hay Châu đúng, cô ta đẩy băng như vậy tôi không thể tha thứ.
- mày đẩy băng như thế mày thấy đúng hay sai
Hắn im lặng, cúi gằm mặt xuống
- mày nên xin lỗi Băng trước khi tao còn coi mày là bạn - anh thả cổ Áo hắn ra
- Vì cô ta mà tình bạn bao lâu nay của chúng ta đổ vỡ ư? Cô ta là thứ gì thế ?
- Băng không phải là thứ gì? Em ấy là em gái tao, mày mà đụng đến em ấy không những tình bạn này đâu tao còn có thể giết mày đấy
Những lời Anh nói ra khiến cho mọi người có mặt trong lớp được một phen bất ngờ trừ Cậu và nó ra. Anh tức giận bỏ ra khỏi lớp. Tất cả im lặng rồi ai cũng về chỗ nấy.
Nhỏ xách cặp đi vô lớp tâm trạng của nhỏ hôm nay không bình thường hôm nay nhỏ im lặng đến đáng sợ, không nói nhiều như mọi hôm làm ai cũng tò mò không biết tại sao. Nhỏ như vậy sở dĩ là vì nhỏ đã chứng kiến hết từ đầu đến cuối, nhỏ thấy rõ ánh mắt sắc bén của cô khi cầm hộp sữa đi xuống và nụ cười khinh Bỉ của cô, cả hành động cô bỏ thứ thuốc vào hộp sữa lúc cắm ống hút rất nhanh nhưng chẳng ai biết , từng thái độ trên mặt cô, nhỏ thấy hết, nhỏ biết cô cố tình ngã lúc hắn vào vì cô là bang chủ L.S thân thủ rất cao nên không thể vì cái đẩy nhẹ đó mà té được. Nhỏ chìm đắm trong suy nghĩ của mình, nhỏ rất buồn, thật chẳng hiểu sao cô bạn hiền lành của mình lại làm như vậy.
Đang suy nghĩ vẫn vơ thì nhỏ bị đánh thức bởi tiếng chuông vào lớp. Sau mấy tiết học chán nản thì giờ ra chơi cũng tới ai cũng ùa ra khỏi lớp, hắn thì bế cô lên phòng y tế vì vết thương ở tay. Nó thì nằm ngủ, cậu thì chơi game, Anh bỏ đi lúc đầu giờ vẫn chưa về.
Nhỏ đi xuống bàn nó và cất giọng nói có phần run
- Băng ơi
Nó ngẩng đầu lên vì nghe có tiếng gọi nó, nó nhìn thấy nhỏ trong lòng cũng thấy vui lạ thường vì đã bao lâu rồi chưa nói chuyện với nhỏ, bao lâu rồi chưa quan sát nhỏ gần tới vậy
- có chuyện gì? - mặc dù vui nhưng nó vẫn giữ thái độ lạnh nhạt
- tớ...tớ..tớ
- không có chuyện gì thì tôi ngủ
- khoan đã
- nói đi
- Chúng ta làm bạn nhé? - nhỏ lấy hết can đảm
Nó đơ một hồ lâu rồi cũng trả lời
- Được thôi
Nhỏ vui mừng nhảy cẩng lên ôm nó , cậu ngồi bên cạnh hơi bất ngờ vì xưa nay nó chẳng chịu kết bạn với ai nhanh như vậy, hồi trước cậu phải chạy theo nó cả 1 năm trời nó mới đồng ý làm bạn của cậu mà bây giờ lại dễ dàng chấp nhận nhỏ đã vậy còn cho cô ta ôm . Cậu nhăn nhó, bĩu môi làm cái mặt hờn dỗi
- Đi xuống canteen với tớ nha sáng giờ tớ chưa ăn gì đói lắm - nhỏ làm vẻ mặt đáng yêu
- Đi thôi - nó đứng dậy chỉnh mũ, kính các thứ rồi nói
- Cậu đi không Khoa - nhỏ hỏi cậu
- ai thèm - cậu bĩu môi
- cậu giận đấy à - nó lên tiếng
- dạ không em đâu giám
- thế tôi đi đây
- khoan....khoan...đã, em đi với chị - cậu chạy lại
- Cậu kêu không thèm mà - nhỏ móc cậu
- Kệ tui
Rồi cả ba đi ra khỏi lớp
- Này, này, này ba đứa chờ Anh với - Anh chạy theo sau hét lên
- Anh to mồm thiệc á - cậu xỏ xiên anh
- Cậu nói ai to mồn hả hả hả - Anh hé lên túm đầu thằng nhỏ làm xù tóc
- Này hai người im lặng đi - nó lên tiếng vì thấy ồn ào
- đúng đấy đúng đấy - nhỏ cũng chen dô nó
Khi đi ngang qua phòng y tế cô và hắn nhìn bọn nó đang cười đùa vui vẻ, cô hơi nhăn mặt, hắn đứng dậy nói :
- cậu tự vào lớp đi, tớ đi có việc - nói rồi hắn bỏ ra khỏi phòng y tế chạy theo bọn nó
- mấy cậu - hắn hé lên, cả bọn quay lại nhìn hắn
- Băng, tôi có chuyện muốn nói
- này Anh lại muốn đẩy chị băng à - cậu đứng ra tức giận nhìn hắn
- không không phải mà
- cậu nói đi - nó nói
- tôi xin lỗi chuyện ban nãy nha băng - hắn nói rồi đưa băng keo cá nhân cho nó vì hắn nghĩ nó có thể bị thương
- Được, tôi chấp nhận - nó nói rồi cầm băng cá nhân
- à còn Lâm, tớ thành thật xin lỗi cậu
- không sao, tớ cũng xin lỗi, tớ hơi nặng lời với cậu
- này này mấy ông sến sẩm quá đi thôi - nhỏ lên tiếng
Cậu đu qua người hắn chọt chọt hắn và nói xin lỗi cả bọn thấy hành động trẻ con đó thì bật cười
Khi cả đám đi hết thì có bóng đen nhìn tụi nó ánh mắt sắc bén giận dữ trông rất đáng sợ. Liệu đó là ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.