Ái Phi Của Trẫm Là Một Đứa Trẻ
Chương 18: 5 NGUYÊN TẮC CHUNG SỐNG HÒA BÌNH
Thiến Hề
30/03/2017
Cổ Lỗ Lỗ không cam lòng, nàng rõ ràng không cam lòng, đó chỉ là may mắn thôi. Vì sao lần nào Hiên Ngọc Mặc cũng tìm được nàng, nàng hận. Quay đầu, ra vẻ tức giận. Dù sao thời gian qua, nàng cũng đều bất chấp đạo lý như vậy, cũng không khác gì lúc này đây.
Hiên Ngọc Mặc buồn cười nhìn dáng vẻ kìm nén tức giận nghẹn lời của Cổ Lỗ Lỗ, liền nhở lại trước đây, mỗi lần nàng tức giận mình đều bỏ chạy, hơn nữa lại lớn tiếng rêu rao sẽ không gặp hắn. Nhưng lần nào cũng không quá một canh giờ liền tìm đến hắn chịu thua.
Bất quá, luôn mồm mép nói ngươi chạy theo năn nỉ xin ta tha thứ đấy nhé!
Hiên Ngọc Mặc cũng không so đo với nàng, luôn đồng ý lời nàng. Hắn rất cưng chìu nàng, xem nàng như muội muội của mình nên rất yêu chiều. Bởi vì, Cổ Lỗ Lỗ không thật sự hạnh phúc, nhưng bản tính nàng hồn nhiên vô tư, nên cũng không để ý.
“Bé con, nếu ngươi không xuất hiện, ta thật không biết nên làm thế nào giấu cha ngươi”. Hiên Ngọc Mặc hai tay khoanh trước ngực, con ngươi đen như mực chăm chú nhìn Cổ Lỗ Lỗ.
Quả nhiên, nàng sắp trưởng thành, các đường nét trên mặt xinh đẹp đã dần hoàn thiện, làn da cũng trắng nõn.
“Hừ, ngươi không phải ước gì ta biến mất sao? tránh càng xa ngươi càng tốt sao? điều này không phải ngươi mong đợi lắm sao? bây giờ ngươi ở đây giả làm người tốt à?” Cổ Lỗ Lỗ đáp lời một cách mỉa mai.
Hiên Ngọc Mặc thật sự dở khóc dở cười, hôm qua hắn bất quá chỉ nói 2 câu, nàng liền lý giải thành hy vọng nàng tránh càng xa hắn càng tốt? Bé con này có suy nghĩ rất phóng đại?
“Lỗ Lỗ, Lỗ Lỗ. Ngươi làm sao có thể đem ý tứ của ta xuyên tạc sai lệch như vậy, trong đầu của ngươi rốt cuộc là suy nghĩ đến mức nào?”
Cổ Lỗ Lỗ nhớ đến ngày hôm qua rõ ràng bị Hiên Ngọc Mặc đuổi khỏi giường, trong lòng bỗng tức giận, nếu không vì do hắn lớn lên quá đẹp làm cho nàng nhịn không được muốn chọc ghẹo, nàng sẽ không rảnh cùng hắn ở một chỗ đâu. Cổ Lỗ Lỗ đứng lên đi đến trước mặt Hiên Ngọc Mặc, nàng nhận ra mình chỉ cao đến ngực hắn. Rõ ràng chỉ hơn nàng 6 tuổi thôi, vì sao lại cao lớn như vậy?
“Tiểu Mặc nhi, để tránh ngươi về sau sẽ đối xử với ta như vậy, chúng ta quy định tạm thời 5 điều, đặt tên là 5 nguyên tắc chung sống hòa bình đi”.
Hiên Ngọc Mặc nhăn mày, dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
Cổ Lỗ Lỗ thấy hắn không phản đối, lập tức nghiêm chỉnh nói: “Thứ nhất, lúc nào ta muốn cắn ngươi, ngươi cũng không được trốn”. Nàng lén nhìn Hiên Ngọc Mặc , thấy sắc mặt hắn không thay đổi, liền nói tiếp: “Thứ hai, từ nay về sau ngươi không được ở trước mặt ta nói nhảm. Thứ ba, không được nói không cần ta. Thứ tư, vào lúc nửa đêm phải ngoan ngoãn không được chống cự khi ta mê hoặc. Thứ năm, cũng là điều cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, về sau ngươi không cần luôn mang đáng vẻ thông minh như vậy, thỉnh thoảng giả ngu một chút tốt hơn”.
Cổ Lỗ Lỗ lòng tràn đầy hy vọng nhìn Hiên Ngọc Mặc, Hiên Ngọc Mặc có chút đăm chiêu.
Hiên Ngọc Mặc buồn cười nhìn dáng vẻ kìm nén tức giận nghẹn lời của Cổ Lỗ Lỗ, liền nhở lại trước đây, mỗi lần nàng tức giận mình đều bỏ chạy, hơn nữa lại lớn tiếng rêu rao sẽ không gặp hắn. Nhưng lần nào cũng không quá một canh giờ liền tìm đến hắn chịu thua.
Bất quá, luôn mồm mép nói ngươi chạy theo năn nỉ xin ta tha thứ đấy nhé!
Hiên Ngọc Mặc cũng không so đo với nàng, luôn đồng ý lời nàng. Hắn rất cưng chìu nàng, xem nàng như muội muội của mình nên rất yêu chiều. Bởi vì, Cổ Lỗ Lỗ không thật sự hạnh phúc, nhưng bản tính nàng hồn nhiên vô tư, nên cũng không để ý.
“Bé con, nếu ngươi không xuất hiện, ta thật không biết nên làm thế nào giấu cha ngươi”. Hiên Ngọc Mặc hai tay khoanh trước ngực, con ngươi đen như mực chăm chú nhìn Cổ Lỗ Lỗ.
Quả nhiên, nàng sắp trưởng thành, các đường nét trên mặt xinh đẹp đã dần hoàn thiện, làn da cũng trắng nõn.
“Hừ, ngươi không phải ước gì ta biến mất sao? tránh càng xa ngươi càng tốt sao? điều này không phải ngươi mong đợi lắm sao? bây giờ ngươi ở đây giả làm người tốt à?” Cổ Lỗ Lỗ đáp lời một cách mỉa mai.
Hiên Ngọc Mặc thật sự dở khóc dở cười, hôm qua hắn bất quá chỉ nói 2 câu, nàng liền lý giải thành hy vọng nàng tránh càng xa hắn càng tốt? Bé con này có suy nghĩ rất phóng đại?
“Lỗ Lỗ, Lỗ Lỗ. Ngươi làm sao có thể đem ý tứ của ta xuyên tạc sai lệch như vậy, trong đầu của ngươi rốt cuộc là suy nghĩ đến mức nào?”
Cổ Lỗ Lỗ nhớ đến ngày hôm qua rõ ràng bị Hiên Ngọc Mặc đuổi khỏi giường, trong lòng bỗng tức giận, nếu không vì do hắn lớn lên quá đẹp làm cho nàng nhịn không được muốn chọc ghẹo, nàng sẽ không rảnh cùng hắn ở một chỗ đâu. Cổ Lỗ Lỗ đứng lên đi đến trước mặt Hiên Ngọc Mặc, nàng nhận ra mình chỉ cao đến ngực hắn. Rõ ràng chỉ hơn nàng 6 tuổi thôi, vì sao lại cao lớn như vậy?
“Tiểu Mặc nhi, để tránh ngươi về sau sẽ đối xử với ta như vậy, chúng ta quy định tạm thời 5 điều, đặt tên là 5 nguyên tắc chung sống hòa bình đi”.
Hiên Ngọc Mặc nhăn mày, dáng vẻ chăm chú lắng nghe.
Cổ Lỗ Lỗ thấy hắn không phản đối, lập tức nghiêm chỉnh nói: “Thứ nhất, lúc nào ta muốn cắn ngươi, ngươi cũng không được trốn”. Nàng lén nhìn Hiên Ngọc Mặc , thấy sắc mặt hắn không thay đổi, liền nói tiếp: “Thứ hai, từ nay về sau ngươi không được ở trước mặt ta nói nhảm. Thứ ba, không được nói không cần ta. Thứ tư, vào lúc nửa đêm phải ngoan ngoãn không được chống cự khi ta mê hoặc. Thứ năm, cũng là điều cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, về sau ngươi không cần luôn mang đáng vẻ thông minh như vậy, thỉnh thoảng giả ngu một chút tốt hơn”.
Cổ Lỗ Lỗ lòng tràn đầy hy vọng nhìn Hiên Ngọc Mặc, Hiên Ngọc Mặc có chút đăm chiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.