Ái Phi, Ngoan Nào!!

Chương 46: An Toàn Chạy Thoát

Lạc Lạc

22/03/2020

Sau khi Đào Nhi rời đi thì Cẩn Mai liền ôm lấy y, Tống Bằng chỉ biết lắc đầu ngán ngẫm từ sau nụ hôn đó cô như biến thành người khác vậy.

Lúc đầu còn từ chối làm nương tử của y bây giờ thì lại vô cùng phấn khích, giống như đã đánh thức một con thú trong người cô tỉnh dậy vậy.

"Cô ấy là ai?" Cẩn Mai nắm lấy cổ áo y gằng giọng nói.

"Là bạn của ta, sao? Cô ghen?" Tống Bằng cười trêu chọc cô.

"Ta không thèm ghen, cho ngươi hay được sự sủng ái của công chúa đây là phúc phần của ngươi mấy kiếp đấy nhá" Cẩn Mai quên là bây giờ mình chỉ là người dân thường, cứ hay xưng là công chúa và cách sống được cưng chiều nên quen rồi bây giờ không bỏ được phong thái của mình.

"Công chúa? Cô đang ảo tưởng sao?" Tống Bằng nghe hai từ công chúa từ cô mà phì cười.

"Ta nói nhầm thôi, cấm ngươi cười!!" Cẩn Mai đưa tay lên bóp lấy miệng y.

"Rồi rồi, thần biết rồi công chúa ạ bây giờ yên lặng cho thần nghỉ ngơi" Tống Bằng khẽ nằm xuống nhắm mắt lại nói.

"Sao không về phòng ngủ đi" Cẩn Mai thấy y nằm đại ở đây thì nói.

"Ở đây yên tỉnh mát mẻ hơn ta quen rồi"

Cẩn Mai không nói nữa cô lấy mấy quyển sách trên bàn xem thử, cô là một công chúa từ nhỏ đã đọc qua rất nhiều loại sách , quyển sách của Tống Bằng cô cũng từng đọc qua không ngờ y lại cùng sở thích với cô.

Cẩn Mai mở ra đọc vài dòng sau đó cảm thấy buồn ngủ, cô nhìn Tống Bằng đang nằm bên cạnh, đúng là tuyệt thế mỹ nam, Cẩn Mai khẽ cười.

"Hừm, những vẫn còn thua Thất ca" Cẩn Mai nói khẽ, nói về tuấn tú khôi ngô thì không ai bì lại với Thất ca của cô cả.

Về phía Giai Hạ, sau khi Vương Lệ Thành rời đi thì không thấy quay lại không lẽ y đã gặp chuyện gì rồi sao? Cẩn Mai đi ra phía sau núi khẽ huýt sáo một tiếng dài.

Từ xa một con chim lớn bay đến, đây là chim của triều đình cô mang nó về đây từ hôm cứu hoàng thượng và hoàng hậu ra khỏi cung cấm.



Cô viết một lá thư cứu viện cho quân lính đang phục kích ở quanh kinh thành, mong là con chim này sẽ quay về bình an hiện tại cô không thể ra ngoài.

Binh lính đã đến đây rồi, nếu ra ngoài nhất định sẽ bị bắt, ban ngày cô chỉ có thể cải trang ra ngoài thám thính tình hình còn ban đêm cô lén lúc đến chỗ của hoàng thượng và hoàng hậu đang ở để xem tình hình của họ.

Giai Hạ ở quán trọ này cũng ba ngày rồi, sáng sớm cô cải trang ra ngoài cô gặp bọn lính bọn chúng đã tới quán trọ cô đang ở rồi, may mà cô cải trang nếu không bị chúng bắt lại rồi.

"Người này ông có biết không?" Bọn chúng đưa bức hoạ của cô cho chủ quán xem thử.

"Cô nương này trông rất quen" chủ quán nhìn đi nhìn lại hình như có ở quán trọ nhưng xuất hiện rất ít nói chung là có ở quán trọ của ông.

"Có không??" Bọn chúng quát lớn làm tay chân của ông rung rẩy.

"Bẩm có ạ"

"Tốt, mau lên lục soát"

Giai Hạ nép một bên góc tường sau đó liền trở về phòng lấy một ít đồ rời đi, cô đi ngang bọn chúng, thấy lạ liền kéo cô lại hỏi.

"Kéo màn che mặt ra!!" Giai Hạ khẽ lườm bọn chúng sau đó kéo ra.

Bọn chúng quan sát cô thật kỹ, Giai Hạ cố tỏ ra bình tĩnh để không bị nghi ngờ, cuối cùng cũng để cho cô rời đi, Giai Hạ vừa đi ra ngoài chúng liền nhìn thấy bộ y phục nữ nhân bị lộ ra trong túi của cô.

"Tên kia đứng lại!!" Giai Hạ thấy bọn chúng đuổi theo liền chạy nhanh khỏi đó, bọn chúng chạy theo cô, Giai Hạ nhanh nhẹn lướt qua đám đông.

"Đứng lại!!!"

"Hừm, muốn chơi với ta sao?" Giai Hạ liền phóng nhanh và nhảy lên trên cầu lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ái Phi, Ngoan Nào!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook