Chương 56: Cô Đang Uy Hiếp Ta?
Lạc Lạc
22/03/2020
Vương Lệ Thành nhận được tin Giai Hạ đang nằm trong tay của công chúa Cảnh
Liên y tức tốc đến hoàng cung, Cảnh Liên vừa nhìn thấy Vương Lệ Thành
liền vui mừng đi đến.
"Ngươi đến rồi"
"Công chúa, xin hãy thả thê tử của thần ra" Vương Lệ Thành quỳ xuống nói.
"Này này, đứng lên đi!!" Cảnh Liên đi đến đỡ Vương Lệ Thành ngồi dậy.
Vương Lệ Thành né tránh Cảnh Liên và không để cô chạm vào người mình, lúc này cô liền thay đổi ánh mắt của mình trở nên đáng sợ hơn.
Cô ngồi lên ghế nở nụ cười ma mị, đúng là chỉ có Giai Hạ mới làm cho y vui thôi, còn cô thì sao? Cô có thể cho y tất cả nhưng trái tim của y không dành cho cô.
"Haha, muốn thê tử của ngươi rời khỏi đây an toàn thì... lấy ta đi!!" Cảnh Liên nhìn y nói.
"Cô đang uy hiếp ta?" Vương Lệ Thành tay nắm thành quyền hận không băm con rắn độc trước mặt, nếu như không phải là công chúa y đã xử gọn cô ta lâu rồi.
"Cô ta lại đang trúng độc rất nặng, nếu không có thuốc giải của ta.... ta e là cô ta sẽ không qua khỏi trong hôm nay"
"Cô!!! Nàng đang ở đâu? Nàng mà xảy ra chuyện gì, ta sẽ không tha cho cô" Vương Lệ Thành quát lớn, thuốc độc vậy thai nhi và Giai Hạ sẽ ra sao đây? Cô đang mang thai cô ta sẽ khiến mẹ con họ chết mất.
"Haha, là ngươi ép ta, chỉ cần lấy ta, ta sẽ đưa thuốc giải cho cô ta"
Vương Lệ Thành liền rút gươm đứng dậy để vào cổ của Cảnh Liên lúc này bọn lính vây quanh y, ánh mắt sắc bén của y lườm bọn chúng làm bọn chúng sợ sệt lùi về.
"Ngươi giết ta đi!! Rồi ả ta và cả dưỡng phụ của ngươi cũng chết theo ta thôi, ngươi đành lòng sao?" Cảnh Liên liền đưa tay ôm lấy cổ của Vương Lệ Thành nhẹ giọng nói.
"Được, ta lấy cô, nhưng phải thả họ ra!!"
"Vậy mới ngoan chứ, hửm" Vương Lệ Thành buông thanh gươm xuống, mặc kệ cho cô ta ôm lấy mình, nếu Giai Hạ và dưỡng phụ không nằm trong tay cô ta thì y một nhát có thể giết cô ta.
Giai Hạ tỉnh dậy cả cơ thể mình cử động khó khăn vô cùng, Giai Hạ đưa tay sờ lên bụng mình không biết có ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng cô hay không.
Giai Hạ chống tay ngồi dậy đi ra khỏi phòng chỉ mong có thể trốn được, vừa ra ngoài cô đã nhìn thấy Cảnh Liên đang khoác tay của Vương Lệ Thành rất thân mật.
Giai Hạ không tin vào mắt mình, không thể nào, Vương Lệ Thành không thể làm thế với cô, bỗng một cung nữ đi đến mang cho cô một viên thuốc.
"Uống đi!!"
"Là thuốc gì?" Giai Hạ nhìn cung nữ đó với ánh mắt nghi ngờ.
"Thuốc giải độc, nếu muốn sống thì uống đi!"
"Ta không uống, các ngươi tốt đến vậy sao? Sẽ dễ dàng cho ta thuốc giải sao?" Giai Hạ trợn tròn mắt nói.
"Ngươi không uống thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu" Cung nữ đó để lên tay của cô một viên thuốc rồi rời đi Giai Hạ cầm nó trên tay và nhìn Vương Lệ Thành đang cười nói vui vẻ với Cảnh Liên.
"Chàng.... vui vẻ vậy sao? Ta có nên kết thúc và quay về thế giới của mình không?"
Giai Hạ cầm viên thuốc sau đó khẽ uống, sau đó liền trở về giường nằm và chờ cái chết đến, nếu thật sự là thuốc giải thì cô sẽ nhanh chóng thoát khỏi đây và hỏi Vương Lệ Thành cho ra lẽ.
Lúc này cửa bật mở, là Vương Lệ Thành cùng Cảnh Liên đi đến, tay của y đang đặt vào eo của Cảnh Liên, tim của Giai Hạ khẽ co thắt lại.
"Sao rồi uống thuốc giải chưa?" Cảnh Liên hỏi.
"..." Giai Hạ im lặng không trả lời mà hướng mắt nhìn Vương Lệ Thanhg
"Ta đang hỏi ngươi đấy!!!" Cảnh Liên quát lớn.
"Ngươi đến rồi"
"Công chúa, xin hãy thả thê tử của thần ra" Vương Lệ Thành quỳ xuống nói.
"Này này, đứng lên đi!!" Cảnh Liên đi đến đỡ Vương Lệ Thành ngồi dậy.
Vương Lệ Thành né tránh Cảnh Liên và không để cô chạm vào người mình, lúc này cô liền thay đổi ánh mắt của mình trở nên đáng sợ hơn.
Cô ngồi lên ghế nở nụ cười ma mị, đúng là chỉ có Giai Hạ mới làm cho y vui thôi, còn cô thì sao? Cô có thể cho y tất cả nhưng trái tim của y không dành cho cô.
"Haha, muốn thê tử của ngươi rời khỏi đây an toàn thì... lấy ta đi!!" Cảnh Liên nhìn y nói.
"Cô đang uy hiếp ta?" Vương Lệ Thành tay nắm thành quyền hận không băm con rắn độc trước mặt, nếu như không phải là công chúa y đã xử gọn cô ta lâu rồi.
"Cô ta lại đang trúng độc rất nặng, nếu không có thuốc giải của ta.... ta e là cô ta sẽ không qua khỏi trong hôm nay"
"Cô!!! Nàng đang ở đâu? Nàng mà xảy ra chuyện gì, ta sẽ không tha cho cô" Vương Lệ Thành quát lớn, thuốc độc vậy thai nhi và Giai Hạ sẽ ra sao đây? Cô đang mang thai cô ta sẽ khiến mẹ con họ chết mất.
"Haha, là ngươi ép ta, chỉ cần lấy ta, ta sẽ đưa thuốc giải cho cô ta"
Vương Lệ Thành liền rút gươm đứng dậy để vào cổ của Cảnh Liên lúc này bọn lính vây quanh y, ánh mắt sắc bén của y lườm bọn chúng làm bọn chúng sợ sệt lùi về.
"Ngươi giết ta đi!! Rồi ả ta và cả dưỡng phụ của ngươi cũng chết theo ta thôi, ngươi đành lòng sao?" Cảnh Liên liền đưa tay ôm lấy cổ của Vương Lệ Thành nhẹ giọng nói.
"Được, ta lấy cô, nhưng phải thả họ ra!!"
"Vậy mới ngoan chứ, hửm" Vương Lệ Thành buông thanh gươm xuống, mặc kệ cho cô ta ôm lấy mình, nếu Giai Hạ và dưỡng phụ không nằm trong tay cô ta thì y một nhát có thể giết cô ta.
Giai Hạ tỉnh dậy cả cơ thể mình cử động khó khăn vô cùng, Giai Hạ đưa tay sờ lên bụng mình không biết có ảnh hưởng đến thai nhi trong bụng cô hay không.
Giai Hạ chống tay ngồi dậy đi ra khỏi phòng chỉ mong có thể trốn được, vừa ra ngoài cô đã nhìn thấy Cảnh Liên đang khoác tay của Vương Lệ Thành rất thân mật.
Giai Hạ không tin vào mắt mình, không thể nào, Vương Lệ Thành không thể làm thế với cô, bỗng một cung nữ đi đến mang cho cô một viên thuốc.
"Uống đi!!"
"Là thuốc gì?" Giai Hạ nhìn cung nữ đó với ánh mắt nghi ngờ.
"Thuốc giải độc, nếu muốn sống thì uống đi!"
"Ta không uống, các ngươi tốt đến vậy sao? Sẽ dễ dàng cho ta thuốc giải sao?" Giai Hạ trợn tròn mắt nói.
"Ngươi không uống thì sẽ không còn cơ hội nữa đâu" Cung nữ đó để lên tay của cô một viên thuốc rồi rời đi Giai Hạ cầm nó trên tay và nhìn Vương Lệ Thành đang cười nói vui vẻ với Cảnh Liên.
"Chàng.... vui vẻ vậy sao? Ta có nên kết thúc và quay về thế giới của mình không?"
Giai Hạ cầm viên thuốc sau đó khẽ uống, sau đó liền trở về giường nằm và chờ cái chết đến, nếu thật sự là thuốc giải thì cô sẽ nhanh chóng thoát khỏi đây và hỏi Vương Lệ Thành cho ra lẽ.
Lúc này cửa bật mở, là Vương Lệ Thành cùng Cảnh Liên đi đến, tay của y đang đặt vào eo của Cảnh Liên, tim của Giai Hạ khẽ co thắt lại.
"Sao rồi uống thuốc giải chưa?" Cảnh Liên hỏi.
"..." Giai Hạ im lặng không trả lời mà hướng mắt nhìn Vương Lệ Thanhg
"Ta đang hỏi ngươi đấy!!!" Cảnh Liên quát lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.