Chương 51: Sao Ta Phải Giận Cô
Lạc Lạc
22/03/2020
"Phụ vương"
"Liên Nhi con muốn gì đây? Ta đang đau đầu về chuyện caca của con" Quốc Vương ôm lấy đầu.
"Phụ vương, người thấy Liên Nhi đã lớn thế này rồi càng ngày càng cô đơn"
"Liên Nhi chẳng phải con còn có rất nhiều người bên cạnh sao? Cô đơn gì chứ?"
"Người không hiểu ý con rồi" Cảnh Liên ôm lấy Quốc Vương nũn nịu.
"À, trẫm hiểu rồi, Liên Nhi con đã để ý tới ai?" Quốc Vương liền vui mừng cuối cùng con gái nhỏ của người cũng đề cập đến vấn đề này rồi, có rất nhiều thái tử, hoàng tộc các nước khác đến cầu thân nhưng cô vẫn chưa có ai vừa ý.
"Là con trai của Phong tướng quân" Cảnh Liên ngượng ngùng nói.
"Được!! Trẫm sẽ tác hợp cho hai con, bây giờ thì chịu chưa? Về cho trẫm nghỉ ngơi một chút" Quốc Vương khẽ xoa đầu Cảnh Liên, cô vui mừng cúi đầu chào người rồi rời đi.
Khoảng một lúc sau, Phong tướng quân nhận được chiếu chỉ của Quốc Vương về chuyện hôn sự của Cảnh Liên và Sở Tiêu, đã mấy hôm rồi Sở Tiêu đã biến mất không để lại dấu vết gì.
Trên bức thư y để lại là sẽ đi tìm Giai Hạ, ông đau đầu mấy hôm nay, tại sao mọi chuyện lại trở nên rắc rối đến như vậy, bây giờ quốc vương lại ban hôn cho Sở Tiêu và công chúa Cảnh Liên nữa.
"Thần xin tiếp chỉ" nhưng lệnh quốc vương không thể chống lại.
"Sở Tiêu ta chỉ còn có cách này để con quay về thôi"
Phong tướng quân cho người truyền tin rằng ông bị bệnh nặng có thể sẽ không qua khỏi, chỉ mong Sở Tiêu sẽ quay về và tiếp chỉ đồng ý lấy công chúa Cảnh Liên và trở thành phò mã tương lai.
Về phía Cẩn Mai, cô tỉnh dậy thấy Tống Bằng đang nằm bên cạnh mình tay vẫn nắm chặc lấy cô, cô nhẹ mỉm cười, đưa tay sờ lên khuông mặt của y.
"Cô tỉnh rồi" Tống Bằng chợt lên tiếng làm cho cô giật cả mình.
"Huynh ở đây từ khi nào vậy?"
"Mới đến thôi" thực ra là y trông cô từ lúc đưa về đến giờ, ngoài mặt thì giả bộ không quan tâm cô nhưng thực ra y bắt đầu biết quan tâm một nữ nhân rồi.
"Tống Bằng, ta khát nước"
"Đây uống đi!!"
"Huynh giận ta sao?" Cẩn Mai thấy y như trốn tránh mình thì liền hỏi.
"Sao ta phải giận cô?"
"Chuyện ta ra ngoài chơi mà còn mang theo cả Đào Nhi suýt khiến cô ấy bị liên luỵ"
"Cô biết lỗi sao? Vậy thì đừng khiến người khác phải lo lắng nữa!!" Tống Bằng nói rồi rời đi quả thực hôm đó y thực sự rất giận muốn quát cô nhưng thấy cô khóc y thật sự không nỡ lòng trách cô.
Đào Nhi cũng đã kể chuyện Cẩn Mai chính là công chúa, Tống Bằng vô cùng ngạc nhiên nhưng vẫn xem như không có gì chắc chính vì lý do đó mà cô bị bọn quân lính triều đình bắt về.
"Thì ra nàng là công chúa"
[...]
"Mẫu thân, Bằng Nhi có thể không thành thân không?"
"Sao thế?? Hai con rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tống Phu nhân nghe thì liền đứng dậy nói.
"Chỉ là con thấy lúc này vẫn chưa hợp"
"Sắp đến ngày thành thân rồi mà còn nói như vậy, thế con muốn khi nào?"
"Mong mẫu thân cho con quyết định"
"Được tuỳ con" Tống phu nhân tức giận không nói nữa liền đi trở về phòng.
Cẩn Mai thấy trong người cũng khoẻ rồi ra ngoài hồ ngồi chơi, đột nhiên cô cảm thấy nhớ mọi người vô cùng, cô có nên quay về phủ của Phong tướng quân không nhỉ?
Nhưng mỗi lần cô ra ngoài là bị bắt lại thôi, hay là cô nhờ Tống Bằng đưa cô đi như thế sẽ an toàn hơn.
"Tống Bằng" Cẩn Mai đi vào thư phòng gọi y.
"Cô lại muốn gây chuyện gì nữa đây?"
"Huynh nói sẽ giúp ta tìm tỷ tỷ ta"
"Nhưng phải tìm ở đâu đây? Nước Tống rộng lớn như vậy?"
"Liên Nhi con muốn gì đây? Ta đang đau đầu về chuyện caca của con" Quốc Vương ôm lấy đầu.
"Phụ vương, người thấy Liên Nhi đã lớn thế này rồi càng ngày càng cô đơn"
"Liên Nhi chẳng phải con còn có rất nhiều người bên cạnh sao? Cô đơn gì chứ?"
"Người không hiểu ý con rồi" Cảnh Liên ôm lấy Quốc Vương nũn nịu.
"À, trẫm hiểu rồi, Liên Nhi con đã để ý tới ai?" Quốc Vương liền vui mừng cuối cùng con gái nhỏ của người cũng đề cập đến vấn đề này rồi, có rất nhiều thái tử, hoàng tộc các nước khác đến cầu thân nhưng cô vẫn chưa có ai vừa ý.
"Là con trai của Phong tướng quân" Cảnh Liên ngượng ngùng nói.
"Được!! Trẫm sẽ tác hợp cho hai con, bây giờ thì chịu chưa? Về cho trẫm nghỉ ngơi một chút" Quốc Vương khẽ xoa đầu Cảnh Liên, cô vui mừng cúi đầu chào người rồi rời đi.
Khoảng một lúc sau, Phong tướng quân nhận được chiếu chỉ của Quốc Vương về chuyện hôn sự của Cảnh Liên và Sở Tiêu, đã mấy hôm rồi Sở Tiêu đã biến mất không để lại dấu vết gì.
Trên bức thư y để lại là sẽ đi tìm Giai Hạ, ông đau đầu mấy hôm nay, tại sao mọi chuyện lại trở nên rắc rối đến như vậy, bây giờ quốc vương lại ban hôn cho Sở Tiêu và công chúa Cảnh Liên nữa.
"Thần xin tiếp chỉ" nhưng lệnh quốc vương không thể chống lại.
"Sở Tiêu ta chỉ còn có cách này để con quay về thôi"
Phong tướng quân cho người truyền tin rằng ông bị bệnh nặng có thể sẽ không qua khỏi, chỉ mong Sở Tiêu sẽ quay về và tiếp chỉ đồng ý lấy công chúa Cảnh Liên và trở thành phò mã tương lai.
Về phía Cẩn Mai, cô tỉnh dậy thấy Tống Bằng đang nằm bên cạnh mình tay vẫn nắm chặc lấy cô, cô nhẹ mỉm cười, đưa tay sờ lên khuông mặt của y.
"Cô tỉnh rồi" Tống Bằng chợt lên tiếng làm cho cô giật cả mình.
"Huynh ở đây từ khi nào vậy?"
"Mới đến thôi" thực ra là y trông cô từ lúc đưa về đến giờ, ngoài mặt thì giả bộ không quan tâm cô nhưng thực ra y bắt đầu biết quan tâm một nữ nhân rồi.
"Tống Bằng, ta khát nước"
"Đây uống đi!!"
"Huynh giận ta sao?" Cẩn Mai thấy y như trốn tránh mình thì liền hỏi.
"Sao ta phải giận cô?"
"Chuyện ta ra ngoài chơi mà còn mang theo cả Đào Nhi suýt khiến cô ấy bị liên luỵ"
"Cô biết lỗi sao? Vậy thì đừng khiến người khác phải lo lắng nữa!!" Tống Bằng nói rồi rời đi quả thực hôm đó y thực sự rất giận muốn quát cô nhưng thấy cô khóc y thật sự không nỡ lòng trách cô.
Đào Nhi cũng đã kể chuyện Cẩn Mai chính là công chúa, Tống Bằng vô cùng ngạc nhiên nhưng vẫn xem như không có gì chắc chính vì lý do đó mà cô bị bọn quân lính triều đình bắt về.
"Thì ra nàng là công chúa"
[...]
"Mẫu thân, Bằng Nhi có thể không thành thân không?"
"Sao thế?? Hai con rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tống Phu nhân nghe thì liền đứng dậy nói.
"Chỉ là con thấy lúc này vẫn chưa hợp"
"Sắp đến ngày thành thân rồi mà còn nói như vậy, thế con muốn khi nào?"
"Mong mẫu thân cho con quyết định"
"Được tuỳ con" Tống phu nhân tức giận không nói nữa liền đi trở về phòng.
Cẩn Mai thấy trong người cũng khoẻ rồi ra ngoài hồ ngồi chơi, đột nhiên cô cảm thấy nhớ mọi người vô cùng, cô có nên quay về phủ của Phong tướng quân không nhỉ?
Nhưng mỗi lần cô ra ngoài là bị bắt lại thôi, hay là cô nhờ Tống Bằng đưa cô đi như thế sẽ an toàn hơn.
"Tống Bằng" Cẩn Mai đi vào thư phòng gọi y.
"Cô lại muốn gây chuyện gì nữa đây?"
"Huynh nói sẽ giúp ta tìm tỷ tỷ ta"
"Nhưng phải tìm ở đâu đây? Nước Tống rộng lớn như vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.