Chương 37: Đáng Giá Bao Nhiêu?
Tại Ngôn Ngoại
26/06/2023
Cậu ấy ngồi ở đối diện Lạc Đồng, nhìn cô rồi hai mắt liếc về phía anh trai, nở nụ cười ác liệt: "Anh, lần này anh tìm cho em một chị dâu không tệ nha, so với mấy bạn gái trước xinh đẹp hơn nhiều."
Mọi người nghe vậy đều trầm mặc, Tạ Thỉ đưa ánh mắt cảnh cáo trừng về phía cậu, cậu cũng không nể mặt, vẫn cười hì hì.
Tạ Khác Thiên vừa định mở miệng, người bên cạnh bỗng nhiên trả lời: "Cám ơn, nhưng anh trai cậu cũng đẹp trai hơn bạn trai cũ của tôi."
Tạ Duệ Thực sửng sốt, chị dâu cậu như có điều suy nghĩ, nhìn cậu một lúc, bổ sung: "Cậu cũng rất đẹp trai, có lẽ rất được hoan nghênh."
“...”
Đưa tay không đánh người tươi cười, cô dùng chiêu thức tương tự trả lại, Tạ Duệ Thực kinh ngạc, tâm tình không ổn.
Vài phút sau.
"Vụ làm ăn này của các người đáng giá bao nhiêu tiền?" Tạ Duệ Thực lại hỏi.
Cậu đem đám hỏi của bọn họ xưng là làm ăn, Lạc Đồng cũng không để ý.
Chú Lương đã sớm nói với cô sau lần xem mắt đó là hàm nghĩa gì, chỉ là không nói cho mẹ cô biết.
Để bà cho rằng cô và Tạ Khác Thiên hợp ý nhau nên mới kết hôn, tốt hơn việc bà biết hôn nhân của con gái mình chỉ bắt đầu từ lợi ích. Nếu không, mặc dù chú Lương có lòng, nhưng khi mẹ kháng cự, ông cũng sẽ không thật sự cưỡng ép để cô gả đi.
Nhưng cô quả thật không rõ quan hệ thông gia của hai nhà Tạ Lương rốt cuộc đáng giá bao nhiêu tiền.
Lạc Đồng nhìn Tạ Khác Thiên, chỉ thấy anh nhàn nhạt nhìn Tạ Duệ Thực một cái, chỉ nói hai chữ: "Ăn cơm."
Sắc mặt Tạ Duệ Thực nhanh chóng trở nên càng thối. Ăn cơm xong, thừa dịp chỉ có một mình Lạc Đồng, cậu cuối cùng ném lại câu nói với cô.
"Nghe nói cô là giáo viên? Mẹ nó, tôi ghét nhất là giáo viên."
Lạc Đồng vẻ mặt thản nhiên: "Thật ngại quá."
Cậu hiển nhiên bị tức chết rồi, lại trốn lên lầu.
Sau khi ăn xong bọn họ tiếp tục nói chuyện phiếm, Lạc Đồng tự biết có lẽ biểu hiện hôm nay của mình cũng không tệ lắm, bởi vì Tạ Thỉ hỏi: "Các con dự định khi nào thì kết hôn?"
"Hôm nay ạ."
"Cái gì?"
"Chúng con dự định buổi chiều đi đăng ký kết hôn." Tạ Khác Thiên nói.
Tạ Thỉ hiển nhiên là kinh hãi, nhưng rất nhanh mặt lộ vẻ vui mừng: "Được, được..."
Nhậm Cẩn Nguyệt ngược lại còn bình tĩnh, hỏi: "Sau khi kết hôn các con định ở đâu?"
Tạ Khác Thiên đáp: "Vẫn chưa quyết định, xem cô ấy thích ở đâu."
Nhậm Cẩn Nguyệt nghĩ nghĩ: "Mẹ thấy Bạch Lộ Loan không tệ, cách hai con rất gần, hoàn cảnh cũng tốt."
Lạc Đồng lập tức nhớ với khu biệt thự cao cấp cách trường học vài km, hình như ở đó chú Lương cũng có vài căn bất động sản.
Tạ Khác Thiên gật đầu: "Chúng con thương lượng xong rồi mới quyết định."
Có lẽ cuối cùng sẽ chọn căn hộ bình thường, hình như cô cũng không thích biệt thự lắm.
-
Mọi người nghe vậy đều trầm mặc, Tạ Thỉ đưa ánh mắt cảnh cáo trừng về phía cậu, cậu cũng không nể mặt, vẫn cười hì hì.
Tạ Khác Thiên vừa định mở miệng, người bên cạnh bỗng nhiên trả lời: "Cám ơn, nhưng anh trai cậu cũng đẹp trai hơn bạn trai cũ của tôi."
Tạ Duệ Thực sửng sốt, chị dâu cậu như có điều suy nghĩ, nhìn cậu một lúc, bổ sung: "Cậu cũng rất đẹp trai, có lẽ rất được hoan nghênh."
“...”
Đưa tay không đánh người tươi cười, cô dùng chiêu thức tương tự trả lại, Tạ Duệ Thực kinh ngạc, tâm tình không ổn.
Vài phút sau.
"Vụ làm ăn này của các người đáng giá bao nhiêu tiền?" Tạ Duệ Thực lại hỏi.
Cậu đem đám hỏi của bọn họ xưng là làm ăn, Lạc Đồng cũng không để ý.
Chú Lương đã sớm nói với cô sau lần xem mắt đó là hàm nghĩa gì, chỉ là không nói cho mẹ cô biết.
Để bà cho rằng cô và Tạ Khác Thiên hợp ý nhau nên mới kết hôn, tốt hơn việc bà biết hôn nhân của con gái mình chỉ bắt đầu từ lợi ích. Nếu không, mặc dù chú Lương có lòng, nhưng khi mẹ kháng cự, ông cũng sẽ không thật sự cưỡng ép để cô gả đi.
Nhưng cô quả thật không rõ quan hệ thông gia của hai nhà Tạ Lương rốt cuộc đáng giá bao nhiêu tiền.
Lạc Đồng nhìn Tạ Khác Thiên, chỉ thấy anh nhàn nhạt nhìn Tạ Duệ Thực một cái, chỉ nói hai chữ: "Ăn cơm."
Sắc mặt Tạ Duệ Thực nhanh chóng trở nên càng thối. Ăn cơm xong, thừa dịp chỉ có một mình Lạc Đồng, cậu cuối cùng ném lại câu nói với cô.
"Nghe nói cô là giáo viên? Mẹ nó, tôi ghét nhất là giáo viên."
Lạc Đồng vẻ mặt thản nhiên: "Thật ngại quá."
Cậu hiển nhiên bị tức chết rồi, lại trốn lên lầu.
Sau khi ăn xong bọn họ tiếp tục nói chuyện phiếm, Lạc Đồng tự biết có lẽ biểu hiện hôm nay của mình cũng không tệ lắm, bởi vì Tạ Thỉ hỏi: "Các con dự định khi nào thì kết hôn?"
"Hôm nay ạ."
"Cái gì?"
"Chúng con dự định buổi chiều đi đăng ký kết hôn." Tạ Khác Thiên nói.
Tạ Thỉ hiển nhiên là kinh hãi, nhưng rất nhanh mặt lộ vẻ vui mừng: "Được, được..."
Nhậm Cẩn Nguyệt ngược lại còn bình tĩnh, hỏi: "Sau khi kết hôn các con định ở đâu?"
Tạ Khác Thiên đáp: "Vẫn chưa quyết định, xem cô ấy thích ở đâu."
Nhậm Cẩn Nguyệt nghĩ nghĩ: "Mẹ thấy Bạch Lộ Loan không tệ, cách hai con rất gần, hoàn cảnh cũng tốt."
Lạc Đồng lập tức nhớ với khu biệt thự cao cấp cách trường học vài km, hình như ở đó chú Lương cũng có vài căn bất động sản.
Tạ Khác Thiên gật đầu: "Chúng con thương lượng xong rồi mới quyết định."
Có lẽ cuối cùng sẽ chọn căn hộ bình thường, hình như cô cũng không thích biệt thự lắm.
-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.