Chương 557: Đòn sát thủ
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Cơ Động dùng hai Tất Sát Kỹ dẫn phát Nhật Nguyệt Càn Khôn Giới, nhưng có thể nói là hắn đã khôn khéo sử dụng ma lực của chính Hỏa Ma Vương để oanh kích.
Ma lực trong hữu chưởng của Hỏa Ma Vương bị hấp thu trên diện rộng, tự nhiên là phòng ngự ở đó sẽ giảm xuống theo. Không còn ma lực duy trì, hắn chỉ còn lại thân thể Thánh cấp Cao cấp để chống cự mà thôi, tiếp đó lại phải thừa nhận lực oanh kích của Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ từ trong phóng ra ngoài, khiến cho ngay cả Hỏa Ma Vương cũng không thể khống chế được mà để ma lực từ kỹ năng kinh khủng đó bộc phát ra ngoài. Điều đó có nghĩa là bàn tay của hắn đã hoàn toàn bị kỹ năng này cắn nuốt. Mặc dù thân thể Thánh cấp cao giai rất cường hãn nhưng khi bị mất đi hữu chưởng thì năng lực chiến đấu tạm thời bị mất đi cũng là chuyện hiển nhiên.
Từ đầu tới cuối, Cơ Động chỉ có mất ma lực cho hai Tất Sát Kỹ bình thường mà thôi, đối với ma lực cấp tám mươi lăm của hắn thì điều này chả là cái gì cả. Còn Hỏa Ma Vương lại tiêu hao ma lực cho một Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ, hơn nữa ở trong cơ thể lại phải chịu sự oanh kích của chính Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ kia nên chẳng khác gì hắn tự lấy đá đập chân mình. Đây chính là biện pháp tốt nhất mà Cơ Động nghĩ ra để đối phó với các cường giả ở thế giới Địa Tâm, đó là hết sức hạn chế tiêu hao ma lực của bản thân nhưng lại châm ngòi khiến cho đối phương chịu đả thương lớn nhất. Bởi với lực lượng của bản thân hắn thì tối đa cũng chỉ có thể thi triển ra công kích ở cấp độ Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ mà thôi. Và sự thật đã chứng minh là hắn đã thành công!
Dĩ nhiên, phương thức này chỉ có thể sử dụng trên người các cường giả Địa Tâm mới có hiệu quả như thế, nếu đổi lại một ma sư hay ma thú không phải Hỏa thuộc tính thì Siêu Tất Sát Kỹ này căn bản sẽ không tạo ra. Hơn nữa, loại phương thức chiến đấu này của Cơ Động còn có hạn chế rất lớn, lại cực kỳ nguy hiểm; chỉ có thể tới gần đối thủ, dùng Diệt Thần Kích mang Tất Sát Kỹ đánh vào bên trong cơ thể đối phương thì mới có hiệu quả được. Nếu như Tất Sát Kỹ va chạm ở bên ngoài cơ thể đối phương thì tất nhiên không thể nào hấp thu ma lực của đối thủ, mà lực công kích cũng sẽ bởi vì bộc phát ở bên ngoài nên yếu đi rất nhiều.
Thầm nghĩ trong chốc lát, Hỏa Ma Vương liền hiểu được Cơ Động đã làm gì, ngoài sự khiếp sợ và tức giận thì trong lòng hắn còn có mấy phần tán thưởng. Đồng thời, điều này cũng khiến cho hắn đối với Âm Dương Dung Hợp càng thêm khao khát. Nếu không phải có Âm Dương Dung Hợp thì Cơ Động sao có thể dùng thủ đoạn như vậy mà lại khiến mình bị thương được kia chứ. Hắn bất quá chỉ là một ma sư Bát quan nho nhỏ, sao có thể phát huy ra chiến lực mạnh mẽ như thế chứ! Không nói đến cái kỹ năng quái dị truyền ma lực vào trong cơ thể đối thủ kia, thì nếu như mình cũng có thể Âm Dương Dung Hợp, vậy mình có thể phát huy chiến đấu lực đạt tới trình độ nào đây?
Bởi vậy, lúc này Hỏa Ma Vương mặc dù bị thương mà tức giận nhưng trong lòng hắn càng kiên định với tín niệm không thể giết chết Cơ Động. Đối với hắn, không có chuyện gì trọng yếu hơn việc chiếm được sự huyền ảo của Âm Dương Dung Hợp cả.
Thật ra thì ở thế giới Địa Tâm, không phải là không thể tiến hành Âm Dương Dụng Hợp, Hỏa Linh tộc và Hỏa Liên tộc đều có thể làm được. Đáng tiếc, Âm Dương Dung Hợp của Hỏa Linh tộc lại chính là linh hồn của bọn họ, loại phương thức đặc thù này trừ phi Hỏa Ma Vương chịu từ bỏ thân thể của hắn, nếu không thì không thể nào hoàn thành được. Còn Âm Dương Dung Hợp của Hỏa Liên tộc lại đến từ thân thể sinh trưởng ở tầng thứ mười tám thế giới Địa Tâm của chính bản thân họ, loại Âm Dương Dung Hợp này thì từ khi họ ra đời đã có nên Hỏa Ma Vương cũng không có cách nào làm được. Bàn về thiên phú, Hỏa Linh Vương với Hỏa Liên Vương còn lâu mới có thể so được với hắn, nhưng chính là dựa vào Âm Dương Dung Hợp mà có thể nổi danh cùng với hắn. Điều đó có thể cho thấy được sự khao khát của Hỏa Ma Vương đối với Âm Dương Dung Hợp mãnh liệt đến cỡ nào?! Mà thứ Cơ Động lại sử dụng chính là kỹ năng của hai đại quân vương nên năng lực của hắn chẳng khác gì tộc nhân của mình. Cơ Động tuyệt đối cũng không thể tưởng tượng được bây giờ hắn ở trong lòng Hỏa Ma Vương chẳng khác gì trân bảo, sao có thể giết hắn được chứ?! Dĩ nhiên, Hỏa Ma Vương không giết hắn không có nghĩa là sẽ không làm hắn bị thương; nhất là sau khi bản thân mình bị thương thì Hỏa Ma Vương đã quyết định sẽ cẩn thận dạy dỗ tiểu tử này mới được.
Hai mắt Hỏa Ma Vương vào lúc này lại xuất hiện biến hóa kỳ dị. Mắt phải giống như mặt trời chói chang, kim quang mãnh liệt trong nháy mắt bộc phát ra. Trong nhất thời, bên phải hắn đều biến thành màu vàng, cho dù là Cơ Động cũng phải dời đi ánh mắt, không dám nhìn vào ánh mắt chói lóa kia. Còn mắt trái của hắn lại biến thành một màu đen vô cùng thâm thúy, giống như một cái hắc động khiến cho không gian bên trái hắn cũng phủ lên một màu đen kịt. Pham vi bao phủ của hai màu vàng đen này cũng không quá lớn nhưng cũng đủ để bao phủ Cơ Động vào bên trong, lại không hề ảnh hưởng gì đến hai chiến trường ở bên cạnh. Đây chính là ma vực của Hỏa Ma Vương, hơn nữa lại là hai cái ma vực đồng thời thi triển ra.
Lúc này, Cơ Động đang đứng đối diện với Hỏa Ma Vương, hay nói các khác, ma vực Dương Hỏa thuộc tính của Hỏa Ma Vương lại phóng tới bên người mà hắn đã từng sử dụng Âm Hỏa, ở bên kia cũng thế. Lực áp bách vô cùng kinh khủng đó khiến cho Hỏa nguyên tố trong không khí dường như muốn nghiền nát thân thể Cơ Động vậy. Hơn nữa uy lực của ma vực này tựa hồ như khiến hắn phải chịu sự gặm nhấm của một Cao cấp Siêu Tất Sát Kỹ, cảm giác như vậy khó có thể diễn tả bằng lời được.
Đây mới là thực lực chân chính của Thánh cấp cao giai. Hỏa Ma Vương thực sự đã nổi giận, muốn dùng toàn lực đối phó với Cơ Động.
Ở bên kia, tình cảnh của tên Hỏa Ma thánh cấp kia cũng không khá hơn là bao. Thân thể khổng lồ của hắn đã hoàn toàn bị một đóa hồng liên bao phủ lấy, giống như tình huống giữa Hỏa Linh Vương với Hồng Diễm vậy, khiến cho mọi người không thể nào nhìn thấy được tình huống cụ thể trong chiến trường.
Sự chênh lệch ma lực to lớn khiến cho Cơ Động không cách nào di động được, cho dù là muốn dùng Lục Trọng Chú Sát oanh kích vào không khí ở trước mặt cũng không cách nào làm được. Tựa hồ, hắn chỉ còn có thể cứ mặc kệ như vậy mà thừa nhận công kích của Hỏa Ma Vương mà thôi.
Nhưng thật là phải buông tay như vậy ư? Không, dĩ nhiên là không thể được!
Ngay từ lúc phải đối đầu với Hỏa Ma Vương, Cơ Động liền hiểu được khi mình đối mặt với ma vực thánh cấp cao giai của Hỏa Ma Vương thì có thể sẽ xuất hiện tình huống như thế. Quả thật, tình hình không khác với những gì hắn dự liệu nhưng mà hắn chưa nghĩ ra được chiến lược tốt nhất mà thôi.
Quang mang hai màu vàng đen trong người hắn vẫn bốc lên như cũ, dĩ nhiên cái này đối với Hỏa Ma Vương là vô cùng nhỏ bé. Nhưng quang mang hai màu của hắn không có phân biệt rõ ràng như của Hỏa Ma Vương, mà lại nhanh chóng xoay quanh rồi hòa quyện vào nhau thành đồ án Thái Cực hiện ra ở sau lưng Cơ Động.
Đối mặt với lực áp bách cường đại của Hỏa Ma Vương, Cơ Động mặc dù không thể khuếch trương Thái Cực ma vực của mình trên phạm vi lớn nhưng cũng đủ để bao phủ bản thân hắn.
Quả thật, ma lực của Hỏa Ma Vương so với lớn mạnh hơn hắn không biết bao nhiêu lần, nhưng bởi có câu “vỏ quýt dày có móng tay nhọn”(*) nên khi Thái Cực ma vực vừa xuất hiện thì ma vực của Hỏa Ma Vương vốn đang áp chế Cơ Động mạnh mẽ như thế cũng đã mất đi hiệu lực.
Cô âm không sinh, cô dương không dài. Bất luận ma vực Hỏa Ma Vương cho dù cường đại nhưng hỏa diễm hai đại cực hạn thuộc tính cũng là riêng rẽ, còn Cơ Động lại hoàn toàn là Âm Dương dung hợp. Lúc này, hắn giống như là cốt lõi của hai ma vực của Hỏa Ma Vương, cho dù Hỏa Ma Vương lợi hại đến mức độ nào đi nữa thì cũng không thể hủy diệt bản thân được. Khi Cơ Động phóng xuất ma vực thứ ba, trong lòng Hỏa Ma Vương liền sinh ra một cảm giác kỳ quái không nói nên lời, mà lúc này hắn cũng đã có thể khẳng định được rằng, tên nhân loại này thật sự đã hoàn thành được Âm Dương Dung Hợp. Ở ngay chính giữa Thái Cực ma vực, không phải là Hỗn Độn Hỏa mà mình suốt ngày mong ước hay sao?
Tiếng long ngâm trầm thấp lại vang lên. Thân thể khổng lồ của Đại Diễn Thành Hỏa Long giống như chui ra từ Thái Cực ma vực của Cơ Động, nâng đỡ lấy hắn, đồng thời phóng xuất Thái Cực ma vực và Âm Dương song hỏa Ngưng Tụ pháp trận của mình hỗ trợ với ma vực của Cơ Động.
Điều này cũng chưa là cái gì, bởi ngay sau đó, một tiếng phượng minh lảnh lót vang lên, Thực Nhật Phượng Hoàng – Hỏa Nhi cũng đã chui ra khỏi giới chỉ, đậu ở trên đầu Cơ Động, đồng thời phóng xuất thêm một cái Thái Cực ma vực. Ba cái ma vực xếp thẳng thành một hàng, chỉ trong chốc lát đã câu thông với nhau, không ngừng truyền lượng lớn ma lực vào Thái Cực ma vực vốn đã đình trệ trước đó, làm cho nó bắt đầu chuyển động trở lại.
Hỏa Ma Vương kinh hãi khi phát hiện ra rằng cứ mỗi khi Thái Cực ma vực của Cơ Động và long phượng kia vận chuyển được một vòng thì nó lại hấp thu một phần ma vực mà mình phóng xuất nhưng bọn hắn cũng không hấp thu vào trong cơ thể, mà cứ để chúng vận chuyển đồng bộ ở bên ngoài ma vực của bọn hắn, mỗi lần như vậy thì ma vực của bản thân lại yếu đi một phần.
- Tiểu tử, ngươi quả thực cho ta nhiều kinh hỉ lắm đấy!
Hắn cũng không chần chờ liền thu lại hai đại ma vực của bản thân, bởi hắn biết để càng lâu thì bọn Cơ Động lại càng lấy đi nhiều ma lực của mình.
Nhưng hắn vừa mới thu hồi liền dừng lại, đổi ngược khí thế trong nháy mắt, khiến cho Thái Cực ma vực phải xoay ngược lại và bị cầm cố trong không gian.
Cơ Động cười phá lên, cơ hội hắn âm thầm tạo ra nãy giờ, mà cũng có lẽ là cơ hội cuối cùng của hắn đã đến rồi. Cơ Động giơ hai tay lên cao quá trán, phóng ra hồng quang vô cùng chói sáng, tuy nó chỉ dài ra chừng bốn thước liền dừng lại nhưng toàn bộ ba Thái Cực Ma Vực, cùng với toàn bộ ma lực vừa mới hấp thu từ Hỏa Ma Vương đều hội tụ về phía hồng quang kia.
Cơ Động đã sớm chuẩn bị kỹ càng. Lúc hắn lui về sau, cũng đã chuẩn bị để xuất thủ. Nên ngay trong thời khắc đó, hắn liền bộc phát ra toàn bộ những gì mà hắn có thể điều động được, kể cả những sát chiêu mà trước đây hắn vốn muốn giấu diếm. Đây mới thực sự là đòn sát thủ mạnh nhất của hắn, hoàn toàn đã đạt đến trình độ Thánh cấp, cho dù lúc trước có được thân thể Thánh cấp cũng không dám triển một kích này.
Bản thể của Cơ Động, Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Thực Nhật Phượng Hoàng, tất cả đều thi triển ra Thái Cực Ma Vực và Âm Dương song hỏa Ngưng Tụ pháp trận. Tất cả ma lực phát ra đều được linh hồn cường đại của Cơ Động điều khiển ngưng tụ lại một chỗ, lại thêm ma lức ẩn chứa trong Tồn Trữ pháp trận, còn có một phần ma lực của Hỏa Ma Vương mà Thái Cực Ma Vực đã hấp thu lúc trước, toàn bộ đều được phục vụ cho đòn sát thủ này. Với năng lực và ma lực của bản thân Cơ Động lúc này, vốn căn bản không thể nào khống chế được ma lực khổng lồ như thế, lại càng không cần phải nói đến việc áp súc chúng, nhưng hắn vẫn còn một sát chiêu cuối cùng, đó chính là Hỏa Thần kiếm, thần khí cấp bậc Chủ thần.
Với Hỏa Thần Kiếm, vấn đề không thể khống chế được ma lực khổng lồ như thế này liền có thể giải quyết một cách triệt để. Tất cả ma lực đều trở chất dinh dưỡng tốt nhất cho nó, hơn nữa, với vũ khí cấp bậc chủ thần như nó thì cho dù có nhiều ma lực hơn nữa thì cũng chả có vấn đề gì phải lo trong việc hấp thu chúng cả. Kiếm tuy chỉ dài có bốn thước, nhưng khi nó xuất hiện liền trở thành trung tâm của cả không gian này, ngay cả hai chiến trường bên cạnh cũng bởi vì sự xuất hiện của nó mà phải tạm thời dừng lại.
Một kiếm này vốn là Cơ Động chuẩn bị cho các cường giả ở thế giới Địa Tâm. Nếu như lúc trước, phương thức thi đấu của cuộc tuyển chọn này không thay đổi thì người phải đón nhận một kích này chính là tên Hỏa Ma thánh cấp kia. Ngay cả Hỏa Ma Vương dưới sự khống chế xảo diệu của Cơ Động còn phải chính diện đón nhận, nếu đổi lại tên Hỏa Ma Thánh cấp kia, một kiếm này rất có thể sẽ mang đến cho Cơ Động chiến thắng đầu tiên khi chiến đấu với cường giả Thánh cấp.
Hỏa Ma Vương vô cùng kinh hãi. Hắn thật sự không ngờ được, một nhân loại với ma lực nhỏ bé như thế, lại có thể thi triển ra công kích mà khiến ngay cả bản thân mình cũng phải phát run như thế. Điều này sao có thể chứ? Chuyện này sao có thể xảy ra được chứ?
Nhưng Hỏa Ma Vương dù sao cũng là Hỏa Ma Vương. Ngay thời khắc hắn nhìn thấy Hỏa Thần Kiếm xuất hiện, trong lòng hắn chỉ có một ý nghĩ, đó là phải ngăn cản hắn, nhất định phải ngăn cản hắn, không thể để hắn thi triển ra công kích này.
Tả chưởng Hỏa Ma Vương vừa động, quang trụ màu đen u ám liền nhanh như chớp phóng về phía Cơ Động, đó chính là Siêu Tất Sát Kỹ - Đại U Diễm Băng. Cho dù một bộ phận ma lực đã bị Cơ Động hấp thu, hơn nữa vừa mới thu hồi ma vực khiến cho trạng thái thân thể không được tốt lắm, nhưng với thực lực Thánh cấp cao giai của Hỏa Ma Vương thì uy lực của Đại U Diễm Băng này cũng đã đạt tới trình độ cao cấp siêu tất sát kỹ. Hắn chỉ cần ngăn cản quá trình hấp thu ma lực của Hỏa Thần Kiếm, thì Cơ Động chắc chắn sẽ thất bại.
Nhưng sự chuẩn bị của Cơ Động càng kỹ càng hơn so với tưởng tượng của bất kỳ kẻ nào. Hắn dĩ nhiên không biết được hôm nay mình phải đối đầu với Hỏa Ma Vương, nhưng đánh giả của hắn đối với các cường giả Địa Tâm lại không hề có chút yếu đi. Đòn sát thủ cuối cùng đã gần hoàn thành, sao hắn có thể để cho Hỏa Ma Vương cắt đứt khiến mình thất bại trong gang tấc được kia chứ?
Một đoàn hồng quang từ trong ngực của Cơ Động bắn ra. Vào lúc này, toàn bộ ma lực của Cơ Động đều ngưng tụ đến Hỏa Thần Kiếm ở trong hai tay. Nên đoàn hồng quang này cũng không có bất kỳ ma lực phụ trợ nào, mà chỉ đơn giản là dựa vào lực lượng thân thể Thánh cấp của hắn bắn ra mà thôi.
Hỏa Ma Vương nhìn thấy rõ đó chính là một bình nhỏ màu đỏ. Chất liệu của chiếc bình đó chính là thứ độc quyền nắm giữ của Hỏa Liên tộc mà bản thân vẫn không thể có được, Địa Chi Ngọc. Ở trong Địa Chi Ngọc này, hình như còn có một loại chất lỏng đặc thù đang dao động. Địa Chi Ngọc mặc dù tốt nhưng với một chút ít như thế này thì có thể làm được gì chứ?
Chỉ trong tích tắc, đáp án đã bày ra trước mắt hắn. Ngay khi chiếc bình nho nhỏ kia đụng vào Đại U Diễm Băng của hắn, một tiếng nổ chói tai liền vang lên, kim quang vô cùng chói lóa kia giống như một tấm khiến kiên cố, ngăn cản Đại U Diễm Băng. Đó chính là Siêu Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm quân vương, Đại Diễm Dương Trùy.
Sau khi Cơ Động chiếm được một ít Địa Chi Ngọc từ Hỏa Liên tộc, và vì cuộc chiến ngày hôm nay, nên hắn dùng khoảng thời gian ngắn ngủi trước đó để chế tạo ra chiếc bình nho nhỏ không rõ hình dáng như thế này. Bên trong nó chính là Ma Kỹ Tửu, còn ở dưới lại được chạm khắc Ngũ Hành pháp trận. Cơ Động sử dụng Địa Chi Ngọc cao cấp nhất để có thể chịu được Đại Diễm Dương Trùy của hắn. Tuyệt chiêu bảo mệnh này vào lúc này đã phát huy ra tác dụng quyết định của nó.
Chú Thích:
(*)Nguyên văn là: Lỗ thủy điểm đậu hủ, nhất vật hàng nhất vật
Vế đầu của câu này miêu tả cách làm đậu hũ:
Đem đậu nành ngâm ở trong nước, chờ sau khi mềm ra, xay thành sữa đậu nành, lại lọc lấy bã đậu đem đi nấu. Lúc này, dưỡng chất ở trong đậu nành không ngừng bị nóng chảy, sánh lại thành một dung dịch "đặc quánh". Muốn dung dịch này trở thành đậu hũ, phải nhỏ vài giọt nước chát. Thành phần của nước chát là nước muối hoặc là thạch cao, làm cho dung dịch đặc lại thành đậu hũ lỏng. Hấp thu đi hơi nước, đậu hũ lỏng trở thành lại đậu hũ. __Nguồn: baidu.com__
Vế thứ hai rất rõ ràng.
Ý nghĩa của câu nguyên văn gần giống với câu "Vỏ quýt dày có móng tay nhọn" mà người dân Việt Nam khá quen thuộc. Bởi thế A Ven thay đổi câu nguyên văn bằng một câu thành ngữ của VN để mọi người dễ hiểu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.