Chương 558: Một kích mạnh nhất của Bạo Quân
Đường Gia Tam Thiểu
28/03/2013
Thứ chứa đựng ở bên trong chiếc bình ngọc này chính là Trung cấp Siêu Tất Sát Kỹ - Đại Diễm Dương Trùy. Kỹ năng này không thua gì Đại U Diễm Băng nhưng vì không kết hợp với Cơ Động mà lại riêng rẽ một mình cho nên không thể hoàn toàn triệt tiêu được uy lực của Đại U Diễm Băng. Nhưng như thế cũng đã đủ để ngăn cản Đại U Diễm Băng, thậm chí thay đổi phương hướng tấn công của nó rồi. Cái Cơ Động cần chính là khoảng thời gian ngắn ngủi này thôi.
Trên người Đại Diễn Thánh Hỏa Long và Thực Nhật Phượng Hoàng cùng lúc mất đi ánh sáng, chỉ có thể dựa vào bản năng để lơ lửng trên không trung. Cũng vào giây phút này, hồng quang không thể dùng ngôn ngữ miêu tả đã hóa thành một đạo cầu vồng kinh thiên chém tới. Đọng lại! Toàn bộ không gian tầng mười lăm của Địa Tâm dường như cũng vì một kiếm này mà đọng lại.
Ma lực còn sót lại của Đại U Diễm Băng do Hỏa Ma Vương phát ra gặp phải hồng quang kia liền lặng lẽ tan biến. Cầu vồng kinh thiên kia chính là do Cơ Động dùng Hỏa Thần Kiếm chém ra. Mà ở bên kia, trong nháy mắt khi không gian đọng lại, hồng quang đã chém tới người của Hỏa Ma Vương.
Nhưng cũng trong giây phút chém ra Hỏa Thần Kiếm, con ngươi của Cơ Động liền co lại. Cuối cùng hắn cũng thật sự cảm nhận được sự mạnh mẽ của Thánh cấp cao giai.
Trong giây lát khi Đại Diễm Dương Trùy va chạm với Đại U Diễm Băng làm ngăn chặn linh hồn ba động và tầm nhìn thì thân thể của Hỏa Ma Vương từ mười hai mét đã chuyển thành hai mét. Tất cả ngọn lửa trên người hắn dường như biến mất, chỉ còn lại thân thể nửa vàng nửa đen. Tướng mạo của hắn rất bình thường, nhìn qua thì giống như một người tầm thường. Giờ phút này, hai tay của hắn đang giơ lên đỉnh đầu, kẹp lấy kiếm quang của Hỏa Thần Kiếm từ trên trời giáng xuống kia.
Trong phút chốc bị kẹp lại, sát khí ngút trời của Hỏa thần kiếm quang liền tan biến. Mà thân người của Hỏa Ma Vương cũng biến thành một mảnh màu hồng rực.
Chỉ nghe thấy một tiếng “Keng!” khẽ vang lên, chuyện mà Cơ Động không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra. Hồng quang vẫn hạ xuống, chém mạnh vào đỉnh đầu của Hỏa Ma Vương, hơn nữa còn bổ đôi thân hình kia ra. Một kiếm này chém xuống, tạo thành cái khe tầm nghìn mét trên mặt đất của tầng địa tâm thứ mười lăm.
Nhưng khi kiếm này chém xuống, thân thể bị bổ đôi của Hỏa Ma Vương liền từ một người biến thành hai người. Một đen như mực, một sáng rực rỡ ánh vàng. Không sai! Đúng là hai thân thể, mỗi một cái đều tràn đầy cực nguyên tố cực hạn. Không còn khí tức của Thánh cấp cao giai nhưng vẫn còn là Thánh cấp.!
Thánh cấp sơ giai! Hai Hỏa Ma Vương thánh cấp sơ giai giống như di chuyển tức thời, ngay sau đó đã xuất hiện ở bên người Cơ Động.
- Tu vi ngàn năm đã bị hủy trong chốc lát. Ngươi nên chết đi!
Bọn họ đồng thời mở miệng, giọng nói lạnh như băng không có chút tình cảm nào. Nắm đấm của bọn hắn cũng mang theo toàn bộ lực công kích của Thánh cấp sơ giai vô cùng kinh khủng đánh về phía Cơ Động đang gần như cạn kiệt hết ma lực, đứng dựa vào Hỏa Thần Kiếm.
Cho dù Âm dương song hỏa dung hợp của Cơ Động có mang lại bao nhiêu chỗ tốt đi chăng nữa thì Hỏa Ma Vương cũng mặc kệ. Bản thể chịu tổn thương nghiêm trọng khiến hắn hoàn toàn lâm vào trạng thái cuồng bạo. Lúc này hắn từ một biến thành hai, một ám một kim đại Hỏa Ma. Không nói đến Cơ Động, ngay cả Hỏa Linh Vương lẫn Hỏa Liên Vương đều kinh ngạc đến ngây người. Cả thế giới Địa Tâm, thậm chí là trong tộc Hỏa Ma cũng không có người nào hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Tiêu rồi… Suy nghĩ đầu tiên sau khi Cơ Động thấy Hỏa Ma Vương tách làm hai và xông về phía mình. Chính bản thân hắn cũng không biết tại sao toàn lực chém ra một kiếm lại mang tới kết quả như vậy. Đánh hết sức lực lại làm cho Hỏa Ma Vương tách ra làm hai. Cho dù năng lực của hai thân thể này yếu đi không ít, nhưng vẫn còn là Thánh cấp! Mà giờ phút này, Cơ Động lại không còn lực để phản kháng nữa. Chỉ có thể giương mắt lên nhìn hai Âm Dương Hỏa Ma Vương mang theo lực lượng vô cùng kinh khủng đánh về phía mình. Thân thể Thánh cấp của hắn cũng không thể thừa nhận nổi sức mạnh như thế, chỉ có con đường chết mà thôi. Cho dù Cơ Động có thông minh hơn nữa, có kế hoạch chính xác đi chăng nữa thì lúc này, mọi thứ cũng đã vượt qua khỏi tính toán của hắn rồi.
Thiên Can Thánh Đồ đứng ở quá xa, không thể cứu kịp. Hơn nữa lực lượng của bọn họ cũng không đủ để ngăn cản công kích của Hỏa Ma Vương, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai đoàn ánh sáng khổng lồ một vàng một đen cắn nuốt thân thể của Cơ Động.
Lúc này, nếu như nói còn có người tỉnh táo thì đó chính là Trần Tư Tuyền. Khi nàng thấy Hỏa Ma Vương chia làm hai rồi xông về phía Cơ Động, cuối cùng cắn nuốt hết thân thể Cơ Động, trên khuôn mặt hoàn mỹ của nàng không ngờ lại thoáng hiện chút tươi cười. Đáng tiếc, lúc này không ai chú ý tới nàng, càng không chú ý đến tâm tình biến hóa của nàng. Ánh mắt mọi người hoàn toàn bị hai màu vàng và đen kia hấp dẫn rồi.
Thôi rồi… Ý nghĩ này cũng hiện ra trong đầu mỗi một vị Thiên Can Thánh Đồ. Bọn họ thậm chí quên mất việc sử dụng Ngũ Hành Âm Dương giới để chạy khỏi nơi này. Trong lòng bọn họ giống bị một cỗ lực lượng khổng lồ xé rách, mỗi người đều lâm vào trạng thái ngay cả hít thở cũng khó khăn.
Kỳ tích thường diễn ra vào giờ phút mà tất cả mọi người đều cho là không thể. Trong mắt bạn bè, bản thân Cơ Động vốn là người chuyên chế tạo kỳ tích. Nhưng mọi chuyện xảy ra tiếp theo vẫn khiến cho bọn họ không thể tin tưởng nổi.
Thời gian hai luồng ánh sáng đen và vàng cắn nuốt cơ thể của Cơ Động chưa tới một giây thì bất chợt từ chỗ Cơ Động đang lơ lửng bỗng vang lên tiếng nổ cực lớn. Thân thể của hai Hỏa Ma Vương kia giống như đạn pháo bắn ngược ra, bay hơn hai trăm mét mới ổn định được thân hình. Thậm chí, ngay cả ngọn lửa trên người bọn hắn cũng biến mất, chỉ còn lại khuôn mặt dữ tợn đang kinh ngạc vô cùng.
Cơ Động không chết, cũng không hóa thành tro bụi giống như tưởng tượng của các cường giả Địa Tâm. Hắn vẫn trôi lơ lửng ở đó, lẳng lặng lơ lửng như chưa từng xảy ra chuyện gì. Hai tay của hắn ở hai bên thân vung lên. Tay phải hoàn toàn biến thành màu vàng, tay trái hoàn toàn biến thành màu đen. Hai bàn tay chậm rãi mở ra, từ lòng bàn tay lóe ra ánh sáng kỳ dị.
Ánh sáng kia cũng không quá mãnh liệt, người khác vẫn có thể thấy rõ được trong lòng bàn tay phải của hắn sáng lên một vầng mặt trời vàng kim, còn bàn tay trái thì sáng lên một mặt trăng màu đen. Một mặt trời, một mặt trăng cứ như vậy tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Mà ở phía sau lưng Cơ Động, hai luồng ánh sáng từ từ lan rộng ra, biến lớn hơn.
Khí tức uy nghiêm vô cùng kèm theo bóng hình cao lớn hùng tráng đến trăm mét dần dần càng trở nên chân thật. Hỏa nguyên tố nồng nặc trong tầng địa tâm thứ mười lăm bị hai thân ảnh to lớn hùng vĩ này điên cuồng hấp thu, làm cho bóng hình của bọn họ càng ngày càng rõ ràng.
Cơ Động trôi lơ lửng ở đó, hai mắt nhắm chặt, Hỏa Thần Kiếm đã trở lại trong cơ thể, hai cánh tay vẫn mở ra giống như đang cảm nhận điều gì đó.
Trên bầu trời, trận chiến đấu ở bên cạnh cũng dừng lại, Hỏa Linh Vương và Hỏa Liên Vương cùng thu hồi ma lực. Ánh mắt bọn họ đều tập trung về phía Cơ Động.
Khí tức và ma lực dao động nồng nặc khiến cho mỗi cường giả ở đây đều khiếp sợ. Ngay cả Hỏa Liên Vương và Hỏa Linh Vương cũng có cảm giác muốn quỳ bái trước uy nghiêm tản ra từ hai vầng sáng sau lưng Cơ Động
Vầng sáng hơn hai trăm mét cuối cùng cũng trở nên rõ ràng. Trời ạ! Đấy chính là hình ảnh của Hỏa Ma Vương phóng to lên, là hình ảnh phóng to của thân thể bây giờ… Đấy chẳng phải là thân ảnh của Hỏa Diễm quân vương và Ám Viêm ma vương hay sao? Trong quầng sáng, bóng người của hai đại Quân vương chậm rãi xoay người, đối mặt với nhau. Bốn cánh tay đồng loạt giơ lên, bao phủ lấy thân thể của Cơ Động. Uy nghiêm vô tận sau khi bọn họ xuất hiện liền truyền vào trong cơ thể của Cơ Động, dường như muốn khắc sâu phần uy nghiêm này trên người Cơ Động.
Mấy tiếng “Bịch! Bịch!” vang lên, một số Hỏa Ma thực lực nhỏ yếu không chịu nổi mà hướng về phía Cơ Động quỳ rạp xuống. Ngay sau đó, tình trạng này giống như lây lan, từng tộc nhân của Hỏa Ma tộc lần lượt quỳ theo. Bọn họ thật sự quá quen thuộc với loại uy nghiêm này. Đây vốn là thứ không thể làm giả được. Cho dù là Nữ hoàng Liệt Diễm trước kia cũng không thể. Chỉ có hai đại quân vương từng dẫn dắt bọn họ thống trị cả thế giới Địa Tâm cả trăm ngàn năm mới có khí tức uy nghiêm đó! Lúc này, bọn họ hoàn toàn không suy nghĩ tới tại sao sự uy nghiêm này lại hiện ra trên người Cơ Động. Điều duy nhất bọn họ nghĩ đến chính là chủ nhân cũ đã trở lại, chủ nhân đã từng dẫn dắt bọn họ đứng đầu cả thế giới Địa tâm đã trở lại.
Trên bầu trời, Kim Dương (mặt trời vàng) và Ám Nguyệt (mặt trăng đen) trên hai tay của Cơ Động dần dần xuất hiện biến hóa. Hai cánh tay càng lúc càng sáng rõ. Nhất là hai thứ kia, Kim Dương thì tỏa ra kim quang thuần túy còn xung quanh Ám Nguyệt thì tản ra vầng sáng đen tối. Hai thứ đó hình như càng lúc càng lớn hơn. Khi hai quầng sáng mở rộng đến đường kính một mét thì chúng liền rời khỏi tay Cơ Động, bay lên cao.
Một tiếng “Ông!” nhỏ vang lên, Kim Dương và Ám Nguyệt trong nháy mắt đã bay lên không trung của tầng địa tâm thứ mười lăm. Ánh sáng của bọn nó hoàn toàn bao trùm cả tầng này, còn mạnh mẽ hơn cả chục lần so với ma lực mà trước đó Hỏa Ma Vương phóng ra. Nhất là uy nghiêm vô cùng tản ra từ đó, Hỏa Ma Vương còn lâu mới sánh được. Chỉ có hai Đại quân vương ngày trước mới có thể phóng ra khí tức như vậy.
Hỏa Diễm Quân Vương và Ám Viêm Ma Vương chính là tồn tại cực hạn trong Hỏa Ma tộc. Mặc dù bọn họ đều chỉ có một loại thuộc tính nhưng đã tu luyện đến trình độ Thánh cấp đỉnh phong. Giờ phút này, dù chỉ là một phần tinh thần ý niệm còn lại cũng đủ để khuất phục cả Hỏa Ma tộc.
Hai Hỏa Ma Vương trôi lơ lửng trên bầu trời chầm chậm hạ xuống đất. Mặc dù bọn họ không quỳ xuống giống như các Hỏa Ma khác nhưng sự tức giận trong mắt cùng mọi tâm tình trái ngược khác đều đã biến mất, chỉ còn lại sự sùng kính. Mà tên Hỏa ma Thánh cấp đang đánh nhau với Hỏa Liên vương thì giống như các tộc nhân khác, đều quỳ gối, bái phục ở đó, không hề nhúc nhích.
Trên không trung, Kim Dương và Ám Nguyệt dần dần tiến lại gần nhau. Chúng càng tới gần thì bóng hình hai Đại quân Vương sau lưng Cơ Động càng trở nên chân thật. Dưới Kim dương và Ám nguyệt chiếu rọi, hình ảnh bọn họ nắm chặt tay, bốn mắt nhìn nhau đầy thấu hiểu, hài hòa đến mức mỗi tộc nhân của Hỏa ma tộc đều không cách nào tưởng tượng nổi.
Giờ phút này, tia sáng trên không trung hình như ảnh hưởng tới nội tâm của từng tộc nhân trong Hỏa ma tộc. Bọn họ nhìn trộm lẫn nhau, ngăn cách giữa Ám diễm hỏa ma và Liệt Diễm hỏa ma dường như vì tia sáng này mà dần biến mất.
Kim Dương và Ám nguyệt cuối cùng cũng bay tới cạnh nhau. Hai loại vầng sáng vốn khác biệt kia bất chợt quấn quýt lấy nhau.
Cũng chính lúc này, một đoàn sáng màu trắng sữa từ trong miệng Cơ Động bắn ra, vừa vặn rơi vào vị trí trung tâm giữa Kim dương và Ám nguyệt. Sự xuất hiện của nó giống như là một loại keo dính, giữ cho Kim dương và Ám nguyệt vững vàng hợp lại. Ma lực dao động nồng nặc trong nháy mắt tăng lên tới cùng cực.
Một âm một dương, cùng là ngọn lửa lại có thuộc tính bất đồng nhưng trong giây phút này, cả hai lại không hề phân biệt. Cho dù là Kim dương hay Ám nguyệt đều ở giữa không trung lặng lẽ hòa tan, sau đó giao hòa, dung hợp với nhau, bắt đầu xoay tròn. Chỉ có đoàn ánh sáng màu trắng sữa ở chính giữa kia là không hề thay đổi.
Tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh. Dần dần, một bức đồ án hình Âm dương thái cực hiện ra giữa không trung. Màu vàng dần dần biến thành màu trắng, mà màu đen kia càng trở nên thâm thúy. Đấy chẳng phải là hình Thái cực đồ hay sao?
Cơ Động chậm rãi mở miệng, thanh âm của hắn thay đổi, trở nên già nua mà vô cùng uy nghiêm: “Lúc hỗn độn mới thành hình, chia ra làm âm dương. Âm dương vốn là một thể, chỉ là do tộc ta quá ngu muội, mạnh mẽ tách rời âm dương, đưa tới việc âm dương mất cân đối. Không những vĩnh viễn không thể truy tìm tới lực lượng đỉnh phong mà thế giới nội tâm cũng vì âm dương mất cân đối mà chịu ảnh hưởng, bởi vậy lúc đó mới xảy ra nội loạn. Cũng may mà nữ hoàng Liệt Diễm xuất hiện mới giúp cho hai người bọn ta không tạo thành sai lầm lớn. Sau đó đem dấu ấn của chúng ta để vào trong thân thể của Cơ Động, dần dung hợp làm một. Mặc dù mất đi lực lượng cường đại nhưng linh hồn của chúng ta lại chiếm được sự thăng hoa, cuối cùng cũng hiểu rõ ý nghĩa sâu xa của Âm Dương Dung Hợp. Chỉ có âm thì không có sức sống, chỉ có dương thì không thể lâu bền. Tộc nhân của ta, kể từ hôm nay, truyền nhân của hai người chúng ta sẽ trông coi cả chủng tộc, cũng sẽ truyền cách tu luyện Âm dương này cho các ngươi. Đồng thời hắn cũng kế thừa nữ hoàng Liệt Diễm, cố gắng vì hòa bình của thế giới Địa Tâm. Kẻ nào vi phạm, linh hồn tiêu tan. Ám Hắc, Minh Diễm, lại gần đây.”
“Vâng! Chủ nhân!” Hỏa Ma Vương bị một kiếm của Cơ Động chém thành hai kia đồng thời tiến lên một bước, thân thể cao lớn cũng quỳ xuống cúi đầu bái lạy Cơ Động ở trên không trung.
Bọn họ đã không còn chút nghi ngờ nào nữa. Vì chỉ có Hỏa Diễm Quân Vương và Ám Viêm Ma Vương năm đó mới biết được tên của bọn họ.
Thanh âm uy nghiêm kia lại tiếp tục vang lên: “Cơ Động kế thừa lạc ấn của chúng ta. Có d lạc ấu ấn này bảo vệ, người trong tộc ta dù có thành thần cũng không thể làm tổn thương hắn. Các ngươi làm rất tốt! Chuyện đến hôm nay cũng không phải do các ngươi sai, mà là do tộc ta tách biệt âm dương. Kể từ giờ trở đi, các ngươi hãy cố gắng trợ giúp Cơ Động!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.