Âm Dương Miện

Chương 483: Tư Tuyền, cô ôm ta đi!

Đường Gia Tam Thiểu

28/03/2013



- Tư Tuyền, cô tới đây!

Cơ Động vẫy vẫy Trần Tư Tuyền, ý bảo nàng đi tới trước mặt mình.

Trần Tư Tuyền giật mình, thân thể nàng cứng ngắc đi tới cách Cơ Động ba bước nghi hoặc nhìn hắn.

Cơ Động hơi do dự nói với nàng:

- Tư Tuyền, cô ôm ta đi!

Vừa nói hắn vừa dang tay ra như muốn ôm nàng.

Trần Tư Tuyền thì vừa mới tỉnh ngủ, tinh thần còn đang mơ hồ thì bị câu nói của hắn làm cho hoàn toàn tỉnh táo trong nháy mắt. Nàng trừng đôi mắt đẹp nhìn hắn rồi khẽ nghiêng đầu, bộ dáng trông thật đáng yêu:

- Cơ Động, ta không nghe lầm chứ? Huynh vừa nói gì?

Mặc dù đã rời khỏi hoàng cung, nhưng có nói cách nào đi nữa nàng cũng không chịu gọi hắn là Cơ Động lão sư.

Cơ Động bất đắc dĩ nói:

- Cô không nghe lầm, nhanh ôm lấy ta đi! Bất quá, cô đừng hiểu lầm! Ta chỉ là muốn thử nghiệm một số thứ thôi. Cô yên tâm, ta sẽ bảo vệ cô!

Trần Tư Tuyền khẽ cắn môi dưới rồi chậm rãi bước tới. Khi nàng nhẹ nhàng dựa vào lồng ngực Cơ Động thì thân thể của hai người đều không tự chủ được mà run rẩy khe khẽ.

Hoàn toàn tự nguyện ôm Trần Tư Tuyền cũng chính là lần đầu tiên từ khi hai người bọn họ biết nhau tới nay. Trong sát na, Cơ Động khắc sâu sức hấp dẫn không gì sánh kịp mà Trần Tư Tuyền mang đến. Nàng tựa vào ngực của hắn, không cứng nhắc mà rất nhẹ nhàng và chậm rãi tiếp xúc một cách dịu dàng. Nụ cười nàng ẩn dấu dưới bờ vai hắn, đôi tay ôm nhẹ lấy hông hắn. Hết thảy mọi hành động đều diễn ra rất hài hòa tự nhiên.

Mặc dù tâm thái Cơ Động sau khi trải qua buổi tế điện tối hôm qua đã điều chỉnh vô cùng tốt nhưng thân thể của hắn vẫn không thể chịu nổi mà sinh ra phản ứng mãnh liệt.

Động tác lúc đầu của nàng rất dịu dàng, nhưng sau khi Trần Tư Tuyền ôm lấy Cơ Động, thì nàng lại ôm rất chặt. Có lẽ nàng sợ hắn đột nhiên đẩy nàng ra.

Một nụ cười ngọt ngào ấm áp nở rộ trên khuôn mặt như thiên thần của Trần Tư Tuyền. Bất luận lúc này Cơ Động muốn làm gì cũng có thể, miễn sao hắn chịu để cho mình ôm như vậy đã là thỏa mãn lớn nhất của nàng.

Trần Tư Tuyền cũng không để ý đến lúc này Cơ Động đang nhe răng trợn mắt. Vốn hắn cho rằng mình đã chuẩn bị kỹ càng thì cho dù ôm Trần Tư Tuyền cũng sẽ không vấn đề gì. Nhưng khi thân thể nhuyễn ngọc ôn hương của nàng chân chính tựa vào ngực, Cơ Động mới hiểu được ý chí của mình vẫn không thể chống lại lực hấp dẫn cường đại ấy.

Cổ tay, cổ chân hắn khẽ hiện lên thần hỏa Thánh vương khải. Đau đớn mãnh liệt như châm đâm khiến Cơ Động mạnh mẽ khắc chế dục vọng trong cơ thể.

Hai tay hắn do dự một chút rồi cũng chậm rãi ôm lấy Trần Tư Tuyền. Đột nhiên hít sâu một hơi để áp chế dục niệm đang rục rịch trong lòng, hắn trầm giọng nói:

- Tư Tuyền, dùng Vĩnh Hằng Chi Khải bảo vệ thân thể cô đi!

- Uhm!



Lúc này Trần Tư Tuyền đã hoàn toàn đắm chìm trong hạnh phúc ngọt ngào, nghe Cơ Động nói theo bản năng nàng liền phóng Vĩnh Hằng Chi Khải của mình ra. Một bộ chiến giáp màu bích lục trong suốt như phỉ thúy bao trùm thân thể hai người, rồi ngay sau đó Cơ Động chủ động dung hợp với linh hồn Trần Tư Tuyền. Thần Hỏa Thánh vương khải phóng ra ngoài bao phủ Vĩnh Hằng Chi Khải. Bởi vì hai người bọn họ ôm nhau cộng thêm hai tầng áo giáp cho nên nhìn bọn họ hơi dường như bị béo lên khá nhiều. Đôi mắt Trần Tư Tuyền chỉ còn một mảng tối đen, liền sau đó đã bị áo giáp bao phủ.

Nhưng càng ở trong không gian như vậy, nàng lại cảm giác được như mình càng thêm gần gũi Cơ Động. Bất luận giờ này Cơ Động muốn làm gì, nàng cũng sẽ không phản đối. Huống chi biến hóa dưới hạ thân của Cơ Động, nàng cũng có thể cảm giác được. Khi đó nàng rất buồn cười, mà ý niệm đầu tiên của nàng dĩ nhiên là: “Uhm! Tiểu bại hoại quả nhiên không phải là thái giám a...”

Cơ Động nếu biết rằng Trần Tư Tuyền đang nghĩ như vậy sợ rằng sẽ phun ra một ngụm máu mất.

- Tư Tuyền! Chuẩn bị tinh thần đi!

Cơ Động thông qua chấn động linh hồn kích thích linh hồn Trần Tư Tuyền, khiến nàng tỉnh lại từ trong giấc mộng kiều diễm.

- Ta phải làm gì?

Trần Tư Tuyền thông qua linh hồn hỏi.

Cơ Động nói:

- Bắt đầu từ bây giờ, cô phải toàn lực vận chuyển ma lực hộ thể. Ta muốn thử nghiệm một chuyện, nếu như thành công thì đối với cuộc Thánh chiến trong tương lai sẽ có tác dụng rất tốt. Chuẩn bị đi! Ta sẽ bắt đầu ngay đó!

Không cần Cơ Động giải thích thêm, khi linh hồn của hai người dung hợp thì Trần Tư Tuyền chỉ cần cảm ứng một chút là có thể biết lúc này Cơ Động muốn gì. Nàng kinh ngạc phát hiện Cơ Động muốn...

Cực hạn song hỏa dày đặc kết hợp với Ma vực Thái Cực từ trên người Cơ Động phóng ra. Lực lượng của nó trong nháy mắt bùng lên cực kỳ nhanh chóng rồi điên cuồng hấp thu hỏa nguyên tố trong không khí.

Mấy ngày qua Cơ Động tu luyện Thái Cực Ma vực ở bên cạnh Hồng Liên Thiên Hỏa, có thể nói thu hoạch rất phong phú. Mặc dù không thể tăng cấp nhưng lại giúp hắn củng cố cảnh giới Bát quan. Các năng lực của Bát quan cũng đã dần dần thích ứng.

Lúc này, khi hắn toàn lực thúc dục thì Cực hạn song hỏa cùng Thái Cực Ma vực liền dung hợp một cách hoàn mỹ. Chung quanh thân thể Cơ Động hiện giờ được một tầng hắc bạch song sắc bao trùm, ngay cả Thần Hỏa Thánh Vương khải cũng tràn đầy quang thải kỳ dị, thi nhau lóe lên hai màu đen trắng.

Hồng sắc quang mang từ trên người Cơ Động phiêu đãng bay ra. Đầu tiên là một tầng mỏng rồi ngay sau đó trước sau hiện ra chín luồng sáng đỏ lặng lẽ xoay tròn chung quanh thân thể hắn. Đây chính là chín khỏa bổn mạng Địa Tâm Hồng Liên mà Liệt Diễm để lại.

Chín hạt sen này, tại thời điểm đột phá Bát quan, Cơ Động đã có thể điều động nhưng bản thân hắn không biết mà thôi. Chúng vốn là một tia thần hồn của Trần Tư Tuyền lưu lại, có tác dụng lặng lẽ trợ giúp Cơ Động câu thông với chúng. Lúc này Cơ Động thả ra chín hạt sen thì tự nhiên cảm nhận được lực lượng của chúng.

Cảm giác của hắn lúc này so với lần phóng thích chúng ở lần tế điện Liệt Diễm đầu tiên lại hoàn toàn bất đồng. Hiện tại Cơ Động có thể cảm ứng rõ ràng được bổn mạng hồng liên của Liệt Diễm vừa xuất hiện thì lập tức đã hô ứng với Hồng Liên Thiên Hỏa trước mắt. Hồng Liên Thiên Hỏa vẫn vững chãi chắn ngang tại nơi đó, nhưng trong mơ hồ Cơ Động lại có cảm giác Thiên Hỏa muốn dung nhập vào trong chín hạt sen này. Mà bọn chúng cũng tự động phát ra một luồng hơi thở kỳ dị có tác dụng dẫn dắt và hô ứng với Hồng Liên Thiên Hỏa.

Lúc này, Cơ Động đang đứng cách Hồng Liên Thiên Hỏa chừng ngàn thước. Điều hắn muốn rất đơn giản, chính là nhờ chín hạt sen mà Liệt Diễm lưu lại đưa người khác tiến vào Hồng Liên Thiên Hỏa.

Hồng Liên Thiên Hỏa vẫn che khuất bầu trời, nhưng rõ ràng so với khi Cơ Động tiến vào lần trước thì giờ đây hắn cảm giác được nó chỉ dày khoảng mười thước. Chỉ cần vượt qua mười thước này là có thể đến bên kia Thiên Hỏa, cũng chính là phạm vi của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Cơ Động có thể khẳng định được bằng vào chín hạt sen này, mình nhất định có thể xông qua được.

Hắn hiện tại muốn thử nhờ chín hạt sen này có thể dẫn người xuyên qua Hồng Liên Thiên Hỏa hay không. Nếu như có thể thì trong tương lai không xa, trước khi Hồng Liên Thiên Hỏa bị diệt, hắn hoàn toàn có thể đưa Thiên Can thánh đồ lặng lẽ lẻn vào đại lục Hắc Ám Ngũ Hành chuẩn bị Thánh chiến. Dưới tình huống đối phương không có bất kỳ phòng bị nào nhất định sẽ gây nên tác dụng vô cùng to lớn.

Lúc này tâm tình Cơ Động trở nên cực kỳ khẩn trương xen lẫn thấp thỏm lo âu. Một khi chín hạt sen này chỉ có thể bảo vệ hắn mà không thể bảo vệ Trần Tư Tuyền, như vậy kế hoạch của hắn đã thất bại. Nóng vội ắt sẽ hỏng việc, mà kết quả xấu nhất rất có thể sẽ làm Trần Tư Tuyền mất mạng. Vì vậy, hắn tuyệt không thể gấp gáp, phải đi từng bước từng bước cực kỳ chậm chạp mà tới chỗ Hồng Liên Thiên Hỏa. Đồng thời, hắn cũng giữ mối liên lạc linh hồn giữa mình và Trần Tư Tuyền ở mức độ cao nhất. Một khi phát hiện Trần Tư Tuyền có bất kỳ điều gì không ổn, hắn sẽ lập tức dừng ngay hành động của mình.

Trần Tư Tuyền cảm nhận được phần tâm ý này của Cơ Động, trên mặt nàng không khỏi nở ra một nụ cười khẽ. Hắn thật thông minh, ngay cả điểm này mình cũng không nghĩ tới, vậy mà hắn lại có thể.

Không có ai có thể hiểu rõ đặc tính của Hồng Liên Thiên Hỏa cùng với kia chín hạt sen hơn được Trần Tư Tuyền. Nàng dĩ nhiên biết kết quả của việc Cơ Động làm như vậy là gì.

Cơ Động rất nhanh đã đến phạm vi cách Hồng Liên Thiên Hỏa hai trăm thước. Có chín hạt sen hộ thể, hắn thậm chí không cảm giác được chút áp lực nào của Chung cực Tất Sát Kỹ này.



- Tư Tuyền, cô cảm giác thế nào?

Mặc dù Cơ Động có thể cảm nhận được Trần Tư Tuyền không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi một câu. Dù sao cũng quan hệ đến đại sự sinh tử tồn vong nên hắn tuyệt không thể có nửa phần mạo hiểm.

- Ta không sao!

Trần Tư Tuyền trả lời chắc chắn với Cơ Động.

Cơ Động lúc này mới tiếp tục nhấc chân đi thẳng về phía trước. Khoảng cách hai trăm thước tiếp theo, đối với hắn mà nói so với đi hai trăm ngàn thước còn chậm chạp hơn. Mỗi lần tiến thêm một bước, hắn đều dừng lại cẩn thận cảm thụ biến hóa của Trần Tư Tuyền. Sau khi xác định nàng không có bất cứ vấn đề gì mới tiếp tục đi về phía trước. Mặc dù rất hạnh phúc vì được quan tâm nhưng Trần Tư Tuyền biết, nếu đổi lại là những người khác thì Cơ Động cũng sẽ làm như vậy. Nhưng ngoài sự quan tâm, hoài bão to lớn của Cơ Động cũng làm cho nàng hết sức thỏa mãn. Lúc này có một chuyện làm cho Cơ Động bó tay, đó chính là Trần Tư Tuyền cư nhiên lại dựa vào ngực mình mà ngủ thiếp đi. Mặc dù ma lực trong cơ thể nàng vẫn tự vận chuyển hộ thể nhưng nhìn bộ dáng của nàng rõ ràng là không có nửa phần lo lắng.

Chỉ hai trăm thước ngắn ngủn nhưng Cơ Động phải mất gần một canh giờ mới có thể đi tới sát Hồng Liên Thiên Hỏa.

Chín hạt sen không ngừng xoay tròn chung quanh thân thể Cơ Động. Khoảng cách tới Hồng Liên Thiên Hỏa càng gần thì ánh sáng đỏ rực của chúng càng trở nên càng mãnh liệt. Mặc dù chỉ là chín hạt sen, nhưng lúc này phía trên hai người lại phát tán ra một tầng hào quang phảng phất như vô hình. Cơ Động cứ mỗi một bước về phía trước thì vòng bảo vệ vô hình cũng tự nhiên đẩy Hồng Liên Thiên Hỏa dạt ra.

Lúc này đã cách Hồng Liên Thiên Hỏa rất gần nhưng trạng thái của Trần Tư Tuyền vẫn không có bất kỳ biến hóa nào. Cơ Động hoàn toàn có thể khẳng định chín hạt sen bổn mạng hồng liên này có tác dụng che chắn Hồng Liên Thiên Hỏa. Hiện tại điều hắn muốn chính là kiểm tra xem sau khi chính thức tiến vào bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa, thì chín hạt sen này có còn tạo được tác dụng lớn như vậy không.

Cắn răng thúc dục ma lực tự thân đến độ cao nhất, Cơ Động mím môi rồi rốt cục cũng mạnh mẽ cất bước tiến vào bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa.

Quả nhiên đúng như dự liệu, khi hắn vừa bước vào bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa thì cảm giác cũng trở nên bất đồng. Lúc trước vẫn còn có thể đi lại bình thường, nhưng lúc này hắn phải thừa nhận một áp lực cực lớn. Mặc dù áp lực này đã được chín hạt hồng liên làm giảm thiểu nên đã nhỏ đi rất nhiều, nhưng thuộc tính của Hồng Liên Thiên Hỏa vẫn khiến linh hồn của Cơ Động rung động không ngớt. Tu vi của hắn so với lần trước đã mạnh hơn rất nhiều, cộng thêm cơ duyên xảo hợp lẫn tu luyện khắc khổ nên hắn đã thành công tiến vào Bát quan. Nhưng cũng chính bởi vì vậy mà cảm nhận của hắn so với lần trước tiến vào bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa càng thêm sâu sắc. Cơ Động hoàn toàn có thể khẳng định, nếu như không có chín hạt sen này hộ thể thì sợ rằng chỉ cần mình vừa tiến vào Hồng Liên Thiên Hỏa sẽ lập tức sẽ biến thành tro bụi. Nếu như không phải như vậy, Hồng Liên Thiên Hỏa cũng không thể ngăn cản tất cả các cường giả ở Hắc Ám Ngũ Hành đại lục.

Dưới cảm giác áp bách ở nơi này, Trần Tư Tuyền cũng chợt tỉnh lại. Nàng không chút do dự mà lập tức lựa chọn trao đổi linh hồn để Cơ Động yên tâm tiếp tục đi về phía trước.

Được Trần Tư Tuyền ủng hộ nên lòng tin của Cơ Động tăng lên rất nhiều, một lần nữa sải bước tiếp tục xâm nhập vào sâu bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa, cứ mỗi một bước nhỏ đều khiến áp lực đè lên hắn tăng lên mấy phần. Cơ Động còn khá hơn một chút bởi vì dù sao hắn cũng là Ma sư có thuộc tính Cực hạn song hỏa, hơn nữa có chín hạt sen bổn mạng Liệt Diễm lưu lại nên ma lực của hắn mặc dù cũng tiêu hao, nhưng tốc độ không phải là quá nhanh. Giờ đây, hắn cảm nhận được ma lực của Tư Tuyền đang rút đi với tốc độ cực nhanh, hiển nhiên nàng đang bị Hồng Liên Thiên Hỏa ảnh hưởng.

- Mau…!!!

Trần Tư Tuyền đưa tin tức cho Cơ Động lần thứ hai.

Cơ Động có thể cảm giác được Trần Tư Tuyền đã đem ma lực tự thân phát huy tới cực hạn, mà Vĩnh Hằng Chi Khải bị áp lực phải rút vào sát cơ thể cũng đang tự hành, tản mát ra một tầng như một cơn mưa màu xanh lục lất phất bảo vệ thân thể nàng. Nhưng thật may mắn, ít nhất việc nàng thừa nhận áp lực trước mắt của Hồng Liên Thiên Hỏa vẫn không có vấn đề gì cả.

Cơ Động cắn răng thật chặt rồi quyết định, thân hình hắn chợt tăng tốc rồi trong nháy mắt đã vọt tới trước.

Trong lúc gia tốc, Cơ Động liền phát hiện ra một vấn đề ở bên trong Hồng Liên Thiên Hỏa. Nơi này, dù bất kỳ kỹ năng nào cũng không thể sử dụng, kể cả Đằng Xà Thiểm. Trong quá trình di chuyển, hắn cũng chỉ có thể bước nhanh chứ không thể dịch chuyển tức thời được.

Cơ Động đã bắt đầu hối hận. Hắn hối hận mình không cảm thụ tất cả những biến hóa có thể xảy ra của Hồng Liên Thiên Hỏa trước khi xông vào bên trong. Lúc này muốn ngừng lại quả là chuyện điên rồ. Bởi vì bọn họ đã đi tới vị trí trung tâm của Hồng Liên Thiên Hỏa. Nếu muốn tiếp tục đi về phía trước thì áp lực chắc chắn sẽ gia tăng gấp bội phần, chỉ sợ giờ đây cả hai đều không có cơ hội quay đầu trở lại nữa.

- Mau! Tiếp tục đi về phía trước! Mật độ của Thiên Hỏa lớn như vậy thì chắc chắn đây là vị trí trung tâm. Qua trung tâm ắt áp lực sẽ yếu bớt.

Thanh âm Trần Tư Tuyền vang lên trong đầu Cơ Động.

“Đúng vậy! Ta tại sao lại không nghĩ tới nhỉ? Nếu quả thật đúng như lời nàng nói thì việc xuyên qua Hồng Liên Thiên Hỏa cũng không phải là việc gì khó!” Cơ Động nghe thanh âm của nàng, nhất thời vui mừng quá đỗi. Hắn không hề do dự mà tiếp tục đi về phía trước.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Âm Dương Miện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook