Chương 3: Cái Chết Kỳ Lạ
ThuyMongTrung
31/05/2020
Lữ Hàn thức dậy vào sáng hôm sau mà trong lòng cứ thấy tiếc. Đêm qua
Khâu Nhi đã uống hết nửa chai Chivas. Đáng lẽ phải giấu chai rượu vào tủ mới phải, anh nghĩ thầm.
Gặp Khâu Nhi bước ra khỏi phòng ngủ phụ, anh hỏi:
- Bây giờ tôi phải đi làm, còn cô tính thế nào?
Khâu Nhi đáp:
- Tôi chưa khỏe hẳn, cần ở thêm vài ngày nữa. Bù lại tôi sẽ làm việc nhà giúp anh trong mấy ngày này. Buổi trưa anh có về ăn cơm không để tôi nấu?
- Không, đến tối tôi mới về, nhưng tủ lạnh không còn đồ ăn đâu. Muốn nấu ăn thì cô phải qua siêu thị đối diện chéo bên kia đường để mua đồ. Mà cô có tiền không đấy?
- Có, nhưng tôi quen dùng thẻ tín dụng hơn.
- Hả? Thẻ tín dụng? - Lữ Hàn hơi ngạc nhiên. - Ngân hàng nào mà lại cấp thẻ tín dụng cho cô vậy?
Khâu Nhi tỏ vẻ bực bội, đáp lại:
- Tôi đi làm thì ngân hàng cấp thẻ cho tôi chứ sao.
Đến lượt Lữ Hàn há hốc miệng:
- Cô cũng có việc làm á?
Khâu Nhi cau mày, vẻ bực bội tăng thêm:
- Không đi làm thì tôi sống bằng cái gì?
Lữ Hàn thấy tình hình hơi căng thẳng nên anh ậm ừ cho qua chuyện, chào Khâu Nhi rồi ra khỏi nhà.
Vừa đi anh vừa cảm thán:
- Thời buổi thật đảo lộn, đến người còn không có việc làm mà rắn thì lại có việc làm. Rắn thì chỉ cần ăn chuột và mấy thứ động vật bò sát là no bụng rồi, cần gì phải đi làm nhỉ. Cái công ty nào tuyển dụng cô ta thế không biết!
Chẳng mấy chốc mà Lữ Hàn đã đến công ty.
Anh làm việc ở phòng Thẩm định và giải quyết quyền lợi trong một công ty bảo hiểm. Anh rất thích tòa cao ốc mà công ty của anh thuê đặt văn phòng. Tòa nhà này xây tường chủ yếu bằng vách kính, ánh sáng tự nhiên chiếu tỏa khắp mọi ngóc ngách của văn phòng. Tầm nhìn ra ngoài rất thoáng đãng.
Sau khi pha một tách cà phê để trên bàn thì cảm giác như đang ngồi ở một quán cà phê sân thượng sang trọng vậy.
Đang giải quyết qua loa những việc hằng ngày thì có một email báo họp khẩn cấp. Nội dung cuộc họp về một trường hợp yêu cầu giải quyết quyền lợi bảo hiểm kỳ lạ.
Người được bảo hiểm là nam giới, trẻ tuổi. Vì yêu cầu giải quyết quyền lợi là do nguyên nhân tử vong nên số tiền phải chi trả là rất lớn. Tuy nhiên, việc chi trả số tiền lớn không lạ lẫm với một công ty bảo hiểm.
Cái lạ ở chỗ là nguyên nhân tử vong.
Theo giấy tờ từ phía bệnh viện tiếp nhận cấp cứu thì người khách hàng này tử vong với nguyên nhân là “không rõ nguyên nhân”, với thời điểm tử vong là “trước khi nhập viện”.
Còn theo giấy tờ từ phía Pháp Y thì phân tích nguyên nhân tử vong là do tất cả các mạch vành đều co thắt tối đa.
Mạch vành là mạch máu chỉ chuyên cấp máu nuôi cho cơ tim. Bản thân quả tim là cơ quan làm nhiệm vụ bơm máu đi nuôi toàn cơ thể, nhưng chính quả tim cũng cần phải có máu nuôi cho riêng bản thân nó.
Vì vậy, ngay từ điểm xuất phát của gốc động mạch chủ, có ba nhánh mạch máu tách riêng đi cấp máu nuôi cho riêng quả tim. Và tên của ba nhánh mạch máu đó gọi là mạch vành. Từ ba nhánh mạch vành ban đầu, chúng tiếp tục phân chia nhỏ hơn như hình cành cây để nuôi dưỡng cho toàn bộ cơ tim.
Thường những bệnh nhân lớn tuổi, bị nhồi máu cơ tim là do có những mảng xơ vữa đóng trên vách các nhánh mạch vành, khiến cho lòng mạch vành bị hẹp lại, gây nên những cơn đau tim mà từ chuyên môn gọi là Cơn đau thắt ngực.
Khi những mảng xơ vữa này bị tróc ra, chúng bị cuốn trôi theo dòng máu như những mảng lục bình trôi dạt trên sông. Khi trôi đến những nhánh mạch máu với đường kính nhỏ hơn, các mảng xơ vữa bị tắc lại ở đó, ngắt toàn bộ dòng máu nuôi đi tiếp.
Vùng cơ tim đột ngột bị ngắt nguồn máu nuôi dưỡng như vậy sẽ bắt đầu hoại tử, gây ra cơn đau ngực kinh hoàng cho bệnh nhân. Nó sẽ mau chóng khiến bệnh nhân tử vong nếu không được đưa vào bệnh viện xử trí cấp cứu mảng xơ vữa tắc nghẽn đó kịp thời.
Cũng có trường hợp cơn đau ngực không phải do mảng xơ vữa tắc nghẽn mà do một số nhánh mạch vành nào đó tự nhiên co thắt, nó được gọi là Cơn đau ngực Prinzmetal. Nhưng cơn đau ngực kiểu này chỉ xảy ra với một số nhánh mạch vành nào đó thôi.
Còn trường hợp yêu cầu giải quyết quyền lợi bảo hiểm kỳ lạ này thì Pháp Y đã phân tích là do co thắt toàn bộ tất cả các nhánh mạch vành không hồi phục, khiến toàn bộ cơ tim ngừng hoạt động đột ngột. Đồng thời tất cả lòng mạch vành của khách hàng trẻ tuổi này hoàn toàn không có mảng xơ vữa.
Bản báo cáo tiếp tục rằng, nguyên nhân khiến tất cả các nhánh mạch vành đều co thắt như vậy là “không thể xác định được”.
Trên một góc nhỏ của báo cáo, còn có một số chữ viết tay của Bác sỹ khi lưu ý về trường hợp tử vong của khách hàng này. Dòng chữ đó có năm từ:
“Cực kỳ vô cùng hiếm”
Chính vì các giấy tờ báo cáo kỳ lạ như vậy nên bộ phận nghiệp vụ phải cho điều tra cẩn thận trước khi quyết định đồng ý chi trả hay không. Lữ Hàn là người được giao nhiệm vụ này.
Cũng trùng hợp khi địa chỉ nhà khách hàng lại chính là khu chung cư mà Lữ Hàn đang ở. Chỉ là khách hàng này sống ở tòa tháp khác với tòa tháp của Lữ Hàn. Thật chẳng ra làm sao, mới tối qua không hiểu từ đâu ra xuất hiện con chuột tinh khát máu, sáng nay lại biết có người tử vong kỳ lạ cũng trong khu chung cư của mình.
Nhưng công việc vẫn phải là công việc. Lữ Hàn liên hệ với người nhà của khách hàng, chuẩn bị một số thứ cần thiết và quay về chung cư của mình. Mới cách đây không lâu Lữ Hàn bảo với Khâu Nhi rằng trưa không về ăn cơm, đến tối mới về. Nhưng khi mặt trời còn chưa đứng bóng sào thì đã lại quay về rồi.
Tuy nghĩ vậy nhưng Lữ Hàn không ghé nhà mà đến thẳng căn hộ của vị khách kia. Người nhà của khách hàng đã đợi sẵn.
Đó là cô em gái của khách hàng.
Gặp Khâu Nhi bước ra khỏi phòng ngủ phụ, anh hỏi:
- Bây giờ tôi phải đi làm, còn cô tính thế nào?
Khâu Nhi đáp:
- Tôi chưa khỏe hẳn, cần ở thêm vài ngày nữa. Bù lại tôi sẽ làm việc nhà giúp anh trong mấy ngày này. Buổi trưa anh có về ăn cơm không để tôi nấu?
- Không, đến tối tôi mới về, nhưng tủ lạnh không còn đồ ăn đâu. Muốn nấu ăn thì cô phải qua siêu thị đối diện chéo bên kia đường để mua đồ. Mà cô có tiền không đấy?
- Có, nhưng tôi quen dùng thẻ tín dụng hơn.
- Hả? Thẻ tín dụng? - Lữ Hàn hơi ngạc nhiên. - Ngân hàng nào mà lại cấp thẻ tín dụng cho cô vậy?
Khâu Nhi tỏ vẻ bực bội, đáp lại:
- Tôi đi làm thì ngân hàng cấp thẻ cho tôi chứ sao.
Đến lượt Lữ Hàn há hốc miệng:
- Cô cũng có việc làm á?
Khâu Nhi cau mày, vẻ bực bội tăng thêm:
- Không đi làm thì tôi sống bằng cái gì?
Lữ Hàn thấy tình hình hơi căng thẳng nên anh ậm ừ cho qua chuyện, chào Khâu Nhi rồi ra khỏi nhà.
Vừa đi anh vừa cảm thán:
- Thời buổi thật đảo lộn, đến người còn không có việc làm mà rắn thì lại có việc làm. Rắn thì chỉ cần ăn chuột và mấy thứ động vật bò sát là no bụng rồi, cần gì phải đi làm nhỉ. Cái công ty nào tuyển dụng cô ta thế không biết!
Chẳng mấy chốc mà Lữ Hàn đã đến công ty.
Anh làm việc ở phòng Thẩm định và giải quyết quyền lợi trong một công ty bảo hiểm. Anh rất thích tòa cao ốc mà công ty của anh thuê đặt văn phòng. Tòa nhà này xây tường chủ yếu bằng vách kính, ánh sáng tự nhiên chiếu tỏa khắp mọi ngóc ngách của văn phòng. Tầm nhìn ra ngoài rất thoáng đãng.
Sau khi pha một tách cà phê để trên bàn thì cảm giác như đang ngồi ở một quán cà phê sân thượng sang trọng vậy.
Đang giải quyết qua loa những việc hằng ngày thì có một email báo họp khẩn cấp. Nội dung cuộc họp về một trường hợp yêu cầu giải quyết quyền lợi bảo hiểm kỳ lạ.
Người được bảo hiểm là nam giới, trẻ tuổi. Vì yêu cầu giải quyết quyền lợi là do nguyên nhân tử vong nên số tiền phải chi trả là rất lớn. Tuy nhiên, việc chi trả số tiền lớn không lạ lẫm với một công ty bảo hiểm.
Cái lạ ở chỗ là nguyên nhân tử vong.
Theo giấy tờ từ phía bệnh viện tiếp nhận cấp cứu thì người khách hàng này tử vong với nguyên nhân là “không rõ nguyên nhân”, với thời điểm tử vong là “trước khi nhập viện”.
Còn theo giấy tờ từ phía Pháp Y thì phân tích nguyên nhân tử vong là do tất cả các mạch vành đều co thắt tối đa.
Mạch vành là mạch máu chỉ chuyên cấp máu nuôi cho cơ tim. Bản thân quả tim là cơ quan làm nhiệm vụ bơm máu đi nuôi toàn cơ thể, nhưng chính quả tim cũng cần phải có máu nuôi cho riêng bản thân nó.
Vì vậy, ngay từ điểm xuất phát của gốc động mạch chủ, có ba nhánh mạch máu tách riêng đi cấp máu nuôi cho riêng quả tim. Và tên của ba nhánh mạch máu đó gọi là mạch vành. Từ ba nhánh mạch vành ban đầu, chúng tiếp tục phân chia nhỏ hơn như hình cành cây để nuôi dưỡng cho toàn bộ cơ tim.
Thường những bệnh nhân lớn tuổi, bị nhồi máu cơ tim là do có những mảng xơ vữa đóng trên vách các nhánh mạch vành, khiến cho lòng mạch vành bị hẹp lại, gây nên những cơn đau tim mà từ chuyên môn gọi là Cơn đau thắt ngực.
Khi những mảng xơ vữa này bị tróc ra, chúng bị cuốn trôi theo dòng máu như những mảng lục bình trôi dạt trên sông. Khi trôi đến những nhánh mạch máu với đường kính nhỏ hơn, các mảng xơ vữa bị tắc lại ở đó, ngắt toàn bộ dòng máu nuôi đi tiếp.
Vùng cơ tim đột ngột bị ngắt nguồn máu nuôi dưỡng như vậy sẽ bắt đầu hoại tử, gây ra cơn đau ngực kinh hoàng cho bệnh nhân. Nó sẽ mau chóng khiến bệnh nhân tử vong nếu không được đưa vào bệnh viện xử trí cấp cứu mảng xơ vữa tắc nghẽn đó kịp thời.
Cũng có trường hợp cơn đau ngực không phải do mảng xơ vữa tắc nghẽn mà do một số nhánh mạch vành nào đó tự nhiên co thắt, nó được gọi là Cơn đau ngực Prinzmetal. Nhưng cơn đau ngực kiểu này chỉ xảy ra với một số nhánh mạch vành nào đó thôi.
Còn trường hợp yêu cầu giải quyết quyền lợi bảo hiểm kỳ lạ này thì Pháp Y đã phân tích là do co thắt toàn bộ tất cả các nhánh mạch vành không hồi phục, khiến toàn bộ cơ tim ngừng hoạt động đột ngột. Đồng thời tất cả lòng mạch vành của khách hàng trẻ tuổi này hoàn toàn không có mảng xơ vữa.
Bản báo cáo tiếp tục rằng, nguyên nhân khiến tất cả các nhánh mạch vành đều co thắt như vậy là “không thể xác định được”.
Trên một góc nhỏ của báo cáo, còn có một số chữ viết tay của Bác sỹ khi lưu ý về trường hợp tử vong của khách hàng này. Dòng chữ đó có năm từ:
“Cực kỳ vô cùng hiếm”
Chính vì các giấy tờ báo cáo kỳ lạ như vậy nên bộ phận nghiệp vụ phải cho điều tra cẩn thận trước khi quyết định đồng ý chi trả hay không. Lữ Hàn là người được giao nhiệm vụ này.
Cũng trùng hợp khi địa chỉ nhà khách hàng lại chính là khu chung cư mà Lữ Hàn đang ở. Chỉ là khách hàng này sống ở tòa tháp khác với tòa tháp của Lữ Hàn. Thật chẳng ra làm sao, mới tối qua không hiểu từ đâu ra xuất hiện con chuột tinh khát máu, sáng nay lại biết có người tử vong kỳ lạ cũng trong khu chung cư của mình.
Nhưng công việc vẫn phải là công việc. Lữ Hàn liên hệ với người nhà của khách hàng, chuẩn bị một số thứ cần thiết và quay về chung cư của mình. Mới cách đây không lâu Lữ Hàn bảo với Khâu Nhi rằng trưa không về ăn cơm, đến tối mới về. Nhưng khi mặt trời còn chưa đứng bóng sào thì đã lại quay về rồi.
Tuy nghĩ vậy nhưng Lữ Hàn không ghé nhà mà đến thẳng căn hộ của vị khách kia. Người nhà của khách hàng đã đợi sẵn.
Đó là cô em gái của khách hàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.