Chương 15: Chuyên Gia Cố Vấn Hành Vi
ThuyMongTrung
31/05/2020
Cách đây nửa năm, một cuộc thi tài năng nhiều kỳ được phát rộng rãi
trên truyền hình và Youtube. Trong một chương trình của cuộc thi, một
chàng trai trẻ đã tham gia dự thi với kỹ năng đăng ký là “Phân tích hành vi”.
Nội dung cuộc thi được tổ chức khá đơn giản.
Có ba mươi người được ban tổ chức sắp xếp sẽ phát biểu một câu nói hoặc kể một câu chuyện gì đó. Chàng trai trẻ sẽ đi qua trước mặt mỗi người, quan sát và nghe mỗi người phát biểu hoặc kể chuyện. Trước mỗi người đều có hai nút bấm, một nút bấm là nói thật, nút bấm kia là nói dối.
Những gì mà ba mươi người kia nói đều đã được lên sẵn kịch bản là thật hay giả, đáp án đúng sai cũng được chuẩn bị sẵn. Khi chàng trai dự thi đi hết một lượt ba mươi người thì tất cả đáp án sẽ được thể hiện, so sánh với nút bấm lựa chọn của chàng trai để xem chàng trai đã chọn đúng bao nhiêu người. Không cần biết là nói thật hay nói dối. Chỉ cần chọn đúng người đó nói thật hay nói dối là được.
Nhưng điều kiện để thắng vô cùng ngặt nghèo. Chỉ có thể chọn đúng hết ba mươi người mới tính là chiến thắng. Thế nên cho dù là may mắn chọn ngẫu nhiên đúng một trong hai đáp án thì cũng không thể may mắn đúng hết cả ba mươi người được.
Cuộc thi bắt đầu.
Người số một nói: Tôi đang có một cái chìa khóa trong túi. - Chàng trai bấm vào nút nói thật.
Người số hai nói: Bạn gái tôi rất yêu tôi. - Chàng trai bấm vào nút nói dối.
Khán giả ồ lên kinh ngạc.
…
Người số chín nói: Ban tổ chức sẽ lừa anh đấy. Có một người sẽ hiện đáp án thật nếu anh chọn là nói dối, và sẽ hiện đáp án dối nếu anh chọn là nói thật. - Chàng trai bấm vào nút nói dối.
Khán giả bắt đầu xôn xao vì sự bình tĩnh của chàng trai.
…
Người số mười sáu nói: Tôi là một người đã phẫu thuật chuyển giới đấy. Anh nghe giọng tôi là nam, nhưng bên dưới của tôi là nữ đấy. - Chàng trai bấm vào nút nói thật.
Khán giả reo lên phấn khích. Mặc dù họ cũng chưa biết chàng trai lựa chọn đúng hay sai.
…
Người số hai mươi tư chỉ vừa mở miệng nói được một chữ duy nhất: Tôi… - Chàng trai đã bấm nút nói thật.
Cả khán phòng như muốn nổ tung. MC gào khản giọng vào micro để diễn tả về những gì đang diễn ra trong trường quay.
…
Người số ba mươi kể một câu chuyện về cuộc đời mình. Chàng trai dường như có chút phân vân. Rồi quay người và bấm vào nút nói dối trước khi bỏ đi một cách lạnh lùng.
Khi đáp án được bật mở. Cả trường quay như vừa bị một quả bom rơi trúng khi tất cả khán giả trong trường quay đều la hết trước con số trúng tuyệt đối ba mươi câu của chàng trai.
Chàng trai đó trông khôi ngô tuấn tú.
Chàng trai đó tên là Thủy Mộng Trung.
Kết thúc cuộc thi, phía cảnh sát thành phố đã mời chàng trai cộng tác với chức danh là “Cố vấn hành vi”. Sau khi hỗ trợ cảnh sát phá được vài vụ án khó thì tên tuổi chàng trai đã nổi tiếng trong ngành cảnh sát và tối nay Dương đội trưởng vì thế mà nhận ra Thủy Mộng Trung.
Dương đội trưởng sau khi gọi một tiếng Mộng Trung tiên sinh thì ra lệnh cho thuộc cấp nhường đường cho Thủy Mộng Trung vào trong hàng rào cảnh giới.
Lữ Hàn cũng vội vàng chỉ vào Thủy Mộng Trung, nói dối không chớp mắt:
- Tôi đi theo Mộng Trung.
Nói rồi cũng lách qua hàng rào cảnh giới vào trong.
Thủy Mộng Trung ngước nhìn lên, khẽ kêu hai tiếng “Lãnh Phương”
Lữ Hàn nhìn theo, nhủ thầm cái gã đàn ông máu me kia không thể nào tên là Lãnh Phương được. Lãnh Phương chỉ có thể là tên của cô gái đang bay lơ lửng trên kia thôi. Nghĩa là chàng trai này cũng có thể nhìn thấy linh hồn.
Lúc này gã đàn ông đang hoảng loạn, hắn vung dao loạn xạ cố gắng chém vào Lãnh Phương đang bay lòng vòng quanh hắn. Lãnh Phương đã hiện ra hình hài như bình thường, không còn khuôn mặt dọa người nữa.
Bất kỳ người con gái nào cũng đều muốn giữ hình tượng xinh đẹp khi đối diện với người đàn ông mà mình có tình ý. Lãnh Phương cũng vậy, cô trở về hình dáng cũ khi nhận ra Thủy Mộng Trung cũng đang có mặt ở đây.
Dường như nhận ra con dao của hắn không thể làm gì được Lãnh Phương, hắn hét lớn:
- Mày cút mau, tao đâm chết nó bây giờ đấy.
Nói đoạn, hắn vung dao đâm xuống đứa bé bị bắt làm con tin trong tay mình. Có lẽ bản năng làm mẹ đã khiến Lãnh Phương vội vàng đưa tay ra chụp lấy bàn tay đang vung dao xuống của hắn. Nhưng hồn lực của cô không đủ sức mạnh để giữ được tay hắn mà chỉ có thể làm chậm lại trong thoáng chốc.
Nguyên lý của thiên địa đại đạo, linh hồn chỉ có thể tác động đến con người qua phương thức tinh thần, như là hù dọa hoặc gây ra cảm giác lạnh lẽo. Chứ gần như không thể tác động được về mặt vật lý. Vì thế, nếu một người không hại ai, nửa đêm sẽ không sợ ma gõ cửa.
Tình thế đã vô cùng nguy hiểm cho đứa bé. Trong khoảnh khắc bàn tay vung dao của gã đàn ông bị Lãnh Phương giữ lại, Thủy Mộng Trung quay người rút khẩu súng lục K59 đang đeo bên hông của Dương đội trưởng, lên đạn, mở khóa an toàn, tập trung niệm lực, nhắm hướng về gã đàn ông nổ liền ba phát súng.
Phát đầu tiên bắn văng con dao rời khỏi tay của gã đàn ông.
Phát thứ hai bắn trúng cánh tay đang giữ đứa bé khiến hắn phải thả đứa bé ra.
Phát thứ ba bắn trúng vào hạ thể của gã đàn ông, cuộc đời này vĩnh viễn hắn không thể xâm hại bất kỳ một ai khác nữa như hành động giày vò mà hắn đã làm với cái xác của Lãnh Phương.
Đám đông người vây quanh la hét khi nghe tiếng súng nổ và thấy đứa bé rơi từ tay gã đàn ông xuống. Hậu quả khi đứa bé rơi xuống sẽ vô cùng thê thảm. Trong những chiến dịch giải cứu con tin, nếu để con tin thiệt mạng, thì cho dù có bắt được thủ phạm, đó vẫn sẽ là thất bại tệ nhất của lực lượng giải cứu.
Nhưng khi đứa bé chỉ vừa mới rời khỏi tay gã đàn ông, đã có một bóng người đang lướt nhanh đến. Lữ Hàn khi vừa thấy Thủy Mộng Trung rút súng của Dương đội trưởng, anh đã hiểu Thủy Mộng Trung sẽ làm gì. Nhiệm vụ của anh là sẽ phải đón đứa bé rơi xuống.
Hai người, Lữ Hàn và Thủy Mộng Trung cứ như từ kiếp trước đã là đồng đội hành động ăn ý cùng nhau. Không hẹn mà gặp, vô ngôn mà hữu ý. Người này hiểu được người kia sẽ làm gì để phối hợp hành động tiếp theo.
Lữ Hàn trên đà lao tới, một tay bám vào trụ cầu, tay kia vòng ra ôm lấy đứa bé vào lòng. Lữ Hàn và đứa bé bay ra khỏi cầu rồi lại tiếp tục bay vòng trở lại vào trong lòng cầu theo lực ly tâm của bàn tay đang bám vào trụ cầu. Lữ Hàn tung người một vòng tròn đáp xuống đất với đứa bé an toàn trong lòng mình.
Còn gã đàn ông bị trúng hai phát súng vào người, trong đó có một phát chí mạng, đau đớn hét lên rồi rơi xuống lòng sông bên dưới.
Lữ Hàn thoáng thấy một bóng người lao vụt qua bên cạnh. Lần này là Thủy Mộng Trung lao tới, nhảy qua thành cầu, bay xuống mặt nước phía dưới theo gã đàn ông. Lữ Hàn cũng vội giao đứa bé cho cảnh sát rồi chạy theo Thủy Mộng Trung, tung người bay xuống mặt sông bên dưới.
Nội dung cuộc thi được tổ chức khá đơn giản.
Có ba mươi người được ban tổ chức sắp xếp sẽ phát biểu một câu nói hoặc kể một câu chuyện gì đó. Chàng trai trẻ sẽ đi qua trước mặt mỗi người, quan sát và nghe mỗi người phát biểu hoặc kể chuyện. Trước mỗi người đều có hai nút bấm, một nút bấm là nói thật, nút bấm kia là nói dối.
Những gì mà ba mươi người kia nói đều đã được lên sẵn kịch bản là thật hay giả, đáp án đúng sai cũng được chuẩn bị sẵn. Khi chàng trai dự thi đi hết một lượt ba mươi người thì tất cả đáp án sẽ được thể hiện, so sánh với nút bấm lựa chọn của chàng trai để xem chàng trai đã chọn đúng bao nhiêu người. Không cần biết là nói thật hay nói dối. Chỉ cần chọn đúng người đó nói thật hay nói dối là được.
Nhưng điều kiện để thắng vô cùng ngặt nghèo. Chỉ có thể chọn đúng hết ba mươi người mới tính là chiến thắng. Thế nên cho dù là may mắn chọn ngẫu nhiên đúng một trong hai đáp án thì cũng không thể may mắn đúng hết cả ba mươi người được.
Cuộc thi bắt đầu.
Người số một nói: Tôi đang có một cái chìa khóa trong túi. - Chàng trai bấm vào nút nói thật.
Người số hai nói: Bạn gái tôi rất yêu tôi. - Chàng trai bấm vào nút nói dối.
Khán giả ồ lên kinh ngạc.
…
Người số chín nói: Ban tổ chức sẽ lừa anh đấy. Có một người sẽ hiện đáp án thật nếu anh chọn là nói dối, và sẽ hiện đáp án dối nếu anh chọn là nói thật. - Chàng trai bấm vào nút nói dối.
Khán giả bắt đầu xôn xao vì sự bình tĩnh của chàng trai.
…
Người số mười sáu nói: Tôi là một người đã phẫu thuật chuyển giới đấy. Anh nghe giọng tôi là nam, nhưng bên dưới của tôi là nữ đấy. - Chàng trai bấm vào nút nói thật.
Khán giả reo lên phấn khích. Mặc dù họ cũng chưa biết chàng trai lựa chọn đúng hay sai.
…
Người số hai mươi tư chỉ vừa mở miệng nói được một chữ duy nhất: Tôi… - Chàng trai đã bấm nút nói thật.
Cả khán phòng như muốn nổ tung. MC gào khản giọng vào micro để diễn tả về những gì đang diễn ra trong trường quay.
…
Người số ba mươi kể một câu chuyện về cuộc đời mình. Chàng trai dường như có chút phân vân. Rồi quay người và bấm vào nút nói dối trước khi bỏ đi một cách lạnh lùng.
Khi đáp án được bật mở. Cả trường quay như vừa bị một quả bom rơi trúng khi tất cả khán giả trong trường quay đều la hết trước con số trúng tuyệt đối ba mươi câu của chàng trai.
Chàng trai đó trông khôi ngô tuấn tú.
Chàng trai đó tên là Thủy Mộng Trung.
Kết thúc cuộc thi, phía cảnh sát thành phố đã mời chàng trai cộng tác với chức danh là “Cố vấn hành vi”. Sau khi hỗ trợ cảnh sát phá được vài vụ án khó thì tên tuổi chàng trai đã nổi tiếng trong ngành cảnh sát và tối nay Dương đội trưởng vì thế mà nhận ra Thủy Mộng Trung.
Dương đội trưởng sau khi gọi một tiếng Mộng Trung tiên sinh thì ra lệnh cho thuộc cấp nhường đường cho Thủy Mộng Trung vào trong hàng rào cảnh giới.
Lữ Hàn cũng vội vàng chỉ vào Thủy Mộng Trung, nói dối không chớp mắt:
- Tôi đi theo Mộng Trung.
Nói rồi cũng lách qua hàng rào cảnh giới vào trong.
Thủy Mộng Trung ngước nhìn lên, khẽ kêu hai tiếng “Lãnh Phương”
Lữ Hàn nhìn theo, nhủ thầm cái gã đàn ông máu me kia không thể nào tên là Lãnh Phương được. Lãnh Phương chỉ có thể là tên của cô gái đang bay lơ lửng trên kia thôi. Nghĩa là chàng trai này cũng có thể nhìn thấy linh hồn.
Lúc này gã đàn ông đang hoảng loạn, hắn vung dao loạn xạ cố gắng chém vào Lãnh Phương đang bay lòng vòng quanh hắn. Lãnh Phương đã hiện ra hình hài như bình thường, không còn khuôn mặt dọa người nữa.
Bất kỳ người con gái nào cũng đều muốn giữ hình tượng xinh đẹp khi đối diện với người đàn ông mà mình có tình ý. Lãnh Phương cũng vậy, cô trở về hình dáng cũ khi nhận ra Thủy Mộng Trung cũng đang có mặt ở đây.
Dường như nhận ra con dao của hắn không thể làm gì được Lãnh Phương, hắn hét lớn:
- Mày cút mau, tao đâm chết nó bây giờ đấy.
Nói đoạn, hắn vung dao đâm xuống đứa bé bị bắt làm con tin trong tay mình. Có lẽ bản năng làm mẹ đã khiến Lãnh Phương vội vàng đưa tay ra chụp lấy bàn tay đang vung dao xuống của hắn. Nhưng hồn lực của cô không đủ sức mạnh để giữ được tay hắn mà chỉ có thể làm chậm lại trong thoáng chốc.
Nguyên lý của thiên địa đại đạo, linh hồn chỉ có thể tác động đến con người qua phương thức tinh thần, như là hù dọa hoặc gây ra cảm giác lạnh lẽo. Chứ gần như không thể tác động được về mặt vật lý. Vì thế, nếu một người không hại ai, nửa đêm sẽ không sợ ma gõ cửa.
Tình thế đã vô cùng nguy hiểm cho đứa bé. Trong khoảnh khắc bàn tay vung dao của gã đàn ông bị Lãnh Phương giữ lại, Thủy Mộng Trung quay người rút khẩu súng lục K59 đang đeo bên hông của Dương đội trưởng, lên đạn, mở khóa an toàn, tập trung niệm lực, nhắm hướng về gã đàn ông nổ liền ba phát súng.
Phát đầu tiên bắn văng con dao rời khỏi tay của gã đàn ông.
Phát thứ hai bắn trúng cánh tay đang giữ đứa bé khiến hắn phải thả đứa bé ra.
Phát thứ ba bắn trúng vào hạ thể của gã đàn ông, cuộc đời này vĩnh viễn hắn không thể xâm hại bất kỳ một ai khác nữa như hành động giày vò mà hắn đã làm với cái xác của Lãnh Phương.
Đám đông người vây quanh la hét khi nghe tiếng súng nổ và thấy đứa bé rơi từ tay gã đàn ông xuống. Hậu quả khi đứa bé rơi xuống sẽ vô cùng thê thảm. Trong những chiến dịch giải cứu con tin, nếu để con tin thiệt mạng, thì cho dù có bắt được thủ phạm, đó vẫn sẽ là thất bại tệ nhất của lực lượng giải cứu.
Nhưng khi đứa bé chỉ vừa mới rời khỏi tay gã đàn ông, đã có một bóng người đang lướt nhanh đến. Lữ Hàn khi vừa thấy Thủy Mộng Trung rút súng của Dương đội trưởng, anh đã hiểu Thủy Mộng Trung sẽ làm gì. Nhiệm vụ của anh là sẽ phải đón đứa bé rơi xuống.
Hai người, Lữ Hàn và Thủy Mộng Trung cứ như từ kiếp trước đã là đồng đội hành động ăn ý cùng nhau. Không hẹn mà gặp, vô ngôn mà hữu ý. Người này hiểu được người kia sẽ làm gì để phối hợp hành động tiếp theo.
Lữ Hàn trên đà lao tới, một tay bám vào trụ cầu, tay kia vòng ra ôm lấy đứa bé vào lòng. Lữ Hàn và đứa bé bay ra khỏi cầu rồi lại tiếp tục bay vòng trở lại vào trong lòng cầu theo lực ly tâm của bàn tay đang bám vào trụ cầu. Lữ Hàn tung người một vòng tròn đáp xuống đất với đứa bé an toàn trong lòng mình.
Còn gã đàn ông bị trúng hai phát súng vào người, trong đó có một phát chí mạng, đau đớn hét lên rồi rơi xuống lòng sông bên dưới.
Lữ Hàn thoáng thấy một bóng người lao vụt qua bên cạnh. Lần này là Thủy Mộng Trung lao tới, nhảy qua thành cầu, bay xuống mặt nước phía dưới theo gã đàn ông. Lữ Hàn cũng vội giao đứa bé cho cảnh sát rồi chạy theo Thủy Mộng Trung, tung người bay xuống mặt sông bên dưới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.