Chương 9: Giấc Mộng Âm Dương
ThuyMongTrung
31/05/2020
- Sau khi áp mặt lên cánh tay mát lạnh, tôi hy vọng cô gái hãy vẫn cứ nằm yên, đừng xoay người lại. Đừng quay mặt qua nhìn tôi. Vì tôi không
chắc thứ mình nhìn thấy sẽ là gì nếu cô gái quay mặt lại. Tuy trong lòng sợ hãi nhưng cái mát lạnh từ làn da của cô gái lan tỏa sang khuôn mặt
của tôi, nó trườn nhẹ lên má, mơn trớn qua tóc, rồi lan tỏa ra khắp
người giúp tôi vơi bớt nỗi sợ.
- Bên cạnh nỗi sợ hãi là một cảm giác tuyệt vời. Cảm giác này tôi không nhớ lần cuối mình có được thứ tương tự là lúc nào nữa.
- Có lẽ, là khi có nụ hôn của mối tình đầu. Hai đôi môi chạm vào nhau, cảm giác tê dại nhưng cũng vô cùng rực rỡ. Giống như khi thưởng thức một miếng sô-cô-la đen, bên cạnh vị đắng là cái ngọt ngào khó tả nổi.
- Hay có lẽ, là khi được đặt tay lên tấm lưng trần của mối tình mà mình đã từng yêu say đắm nhất. Tấm lưng trần của phụ nữ là một nơi vô cùng đặc biệt. Chỉ trong một hoàn cảnh nhất định, người đàn ông mới được đặt bàn tay của mình lên trên đó, vuốt ve, âu yếm.
- Cũng có lẽ, là khi lần đầu tiên được chứng kiến cảnh tượng tuyết rơi trong đời.
- Với những người sống ở vùng nhiệt đới, mong muốn được tận mắt chứng kiến những hạt tuyết bay bay, xoay tròn, lướt qua mặt mình rồi bốc lên cao theo gió có khi là tâm nguyện một đời nhưng không thực hiện được. Và nếu khoảnh khắc đó xảy đến, nó sẽ mãi mãi đi theo một người cho đến tận lúc chết, để rồi tái sinh qua cơ thể mới. Khoảnh khắc đó được lưu giữ trong ký ức từ kiếp này qua kiếp khác.
- Đến một kiếp nào đó, người ấy lại được chứng kiến cảnh tượng tuyết rơi lần đầu. Tuy là lần đầu nhưng người đó lại lẩm bẩm: sao khoảnh khắc này quen thuộc quá nhỉ!
- Thời điểm vào lúc đó cũng tương tự như thế, không hiểu sao tôi cảm thấy khoảnh khắc mình nằm gối đầu lên tay cô gái cũng quen thuộc như đã từng trải qua ở kiếp nào.
- Ánh đèn ngủ vẫn mờ ảo. Trong chút ánh sáng đó, tôi ngước lên nhìn vào lớp váy mỏng trước mặt. Lớp vải chỉ cách mắt tôi trong gang tấc. Tôi nhận ra cái váy này được làm từ lụa lạnh. So với lụa Satin thì lụa lạnh có độ mờ và mỏng nhẹ, mặc mà gần như không mặc khi khoác lên cơ thể người phụ nữ. Dễ dàng nhận ra những đường nét cơ thể ẩn hiện phía dưới lớp lụa này.
- Cái váy chỉ ngắn đến ngang đùi. Ở vị trí trên đùi cô gái, ngay nơi mà vạt váy chấm dứt, có một nốt ruồi nhỏ. Tôi cảm giác nốt ruồi này rất quen nhưng không thể nhớ ra được là đã thấy ở đâu. Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên đùi cô gái ở vị trí nốt ruồi đó. Tiếp xúc ở vị trí này khiến lồng ngực tôi căng cứng, hơi thở như đông đặc, nghẹn lại rồi thở hắt ra một hơi dài.
- Khi áp lực trong lồng ngực được giải tỏa, tôi nhớ ra mình đã thấy nốt ruồi này ở đâu. Công ty nơi tôi làm việc quy định dành cho nữ phải mặc đồng phục váy ngắn đen và áo sơ mi trắng. Trong một lần Cỏ Mùa Thu ngồi gác chân lên nhau, vạt váy tụt nhẹ xuống, tôi đã vô tình thấy được nốt ruồi này. Phải, đây chính xác là nốt ruồi trên đùi của cô ấy, lấp lửng nơi vạt váy, mà tôi thấy được một lần duy nhất.
Lữ Hàn thầm nghĩ, sao tình tiết bắt đầu có vẻ giống như một giấc mộng âm dương quá nhỉ!
Vùng da lấp lửng ở ranh giới giữa đùi trần và lớp vải che khuất là nơi vô cùng hấp dẫn.
Nó là một thế giới trong mơ cho mọi người đàn ông trên đời.
Họ tha hồ tưởng tượng, mê đắm, vẫy vùng trong thế giới đó.
Họ luôn ao ước có thể được nhìn thấy cao hơn một chút, xa hơn một chút, nhưng không thể.
Họ sẵn sàng đánh đổi tất cả chỉ để được một lần ngập chìm vào đó mà không bao giờ phải tỉnh lại.
Khách hàng nói tiếp:
- Một điều gì đó trong vô thức điều khiển tay tôi miết nhẹ vào tà váy và từ từ đẩy nó lên cao. Cái thế giới trong mơ ấy đang dần dần mở rộng hơn và rõ hơn, từng chút, từng chút một. Tôi thở thật chậm, cảm giác như mình đang làm một việc gì lén lút sợ người khác phát hiện. Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tay tôi vẫn đẩy tà váy lên dần. Tuy rất chậm, nhưng rồi cũng đến giới hạn. Tôi biết nếu vượt qua cái giới hạn này, tôi sẽ thấy được thứ mình không nên thấy, hoặc là, thứ mình rất muốn thấy.
- Tôi thoáng nhận ra, bên trong lớp váy bằng lụa lạnh màu trắng kia là cái nội y màu đen huyền ảo, nhỏ nhắn. Lớp vải như một lằn ranh biên giới ngăn cách tôi và cái nội y đó. Chỉ có thể đứng nhìn nhau mà không chạm được vào nhau. Tim tôi bỗng đập mạnh, bàn tay tự dưng run rẩy, giống như lúc chúng ta phân vân không biết nên tiếp tục bước tới hay quay đầu trở lại. Chỉ cần một giọng nói cất lên bảo chúng ta làm gì thì ngay lập tức chúng ta sẽ làm theo giống vậy.
- Tôi cảm giác mình cần một lời khuyên. Nhưng tốt nhất đừng có ai bước ra mà cho lời khuyên ngay lúc đó! Và chắc chắn cũng chẳng có ai khác lúc này. Tôi phải tự mình quyết định vậy.
- Tôi hít sâu một hơi. Không khí ùa vào lồng ngực, mang theo mùi hương thơm thoang thoảng mà những cô gái xinh xắn vẫn hay có. Dường như người con gái xinh xắn nào cũng tự nhiên có mùi hương trên người thì phải. Từ mùi tóc, mùi da, mùi quần áo, mùi cơ thể, đâu cũng tỏa ra hương thơm. Cứ như buổi tối cô gái ấy nằm gọn trong một bông hoa để ngủ, buổi sáng bước ra đường lại mang theo hương hoa đấy xô ngã mọi người, kể cả là những người đàn ông chai sạn nhất.
- Hương thơm toát ra từ cô gái như đang cổ vũ, nói cho tôi biết phải làm gì. Tôi đẩy dứt khoát tà váy lên cao vượt qua giới hạn. Quả là mở rộng tầm mắt, cái nội y cô gái đang mặc là một chiếc quần lót bikini màu đen.
Lữ Hàn há hốc miệng khi nghe tới đoạn hấp dẫn.
Với ai không hiểu biết về cách phân loại quần lót của phụ nữ, hẳn sẽ rất ngạc nhiên và thấy bối rối với cái tên quần lót bikini. Đó là loại quần phổ biến, có hình dạng giống với nửa dưới của bộ đồ bơi bikini nhưng có kích thước phần mông hơi nhỏ hơn quần bikini một chút. Nhiều người cũng sẽ không phân biệt nổi đâu là quần bikini và đâu là quần lót bikini.
Thực ra nó rất đơn giản, bikini là đồ mặc đi bơi nên nó phải không thấm nước, dù xuống nước hay lên bờ thì bikini vẫn đảm bảo được sự che chắn cần thiết. Còn quần lót là đồ mặc bên trong nên nó phải thấm nước để giữ sự thông thoáng cho vùng kín đáo, vì vậy mang quần lót đi bơi là một ý tưởng không hay chút nào vì nó sẽ thấm nước và trở nên mỏng dính.
Tuy thế, một chiếc quần lót sẽ mang theo mùi vị chủ nhân xinh đẹp của nó, còn bikini thì không.
Vị khách hàng kể tiếp:
- Giờ đây, trước mắt tôi là chiếc quần lót bikini màu đen xinh xắn của chủ nhân đang mặc nó. Đây là loại quần bằng chất liệu thun, mềm mại, trơn bóng, eo của nó là loại buộc dây, được thắt lại thành hình một chiếc nơ nhỏ nhắn. Tôi chun mũi, ngửi nhẹ một hơi, muốn thưởng thức mùi vị của món đồ quyến rũ dư sức làm động lòng bất cứ người đàn ông nào này.
- Nhưng ngay khoảnh khắc đó, bỗng cô gái khẽ trở mình.Tôi như chết đứng, cảm giác như một tên trộm lén lút bị người khác bắt quả tang vậy. Tôi chỉ biết cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn lên dù chỉ một chút.
- Qua âm thanh các thớ gỗ của giường rung động, động tác của đôi chân, độ lún của nệm, tôi biết cô gái đang ngồi dậy. Tôi cảm giác được bàn tay cô gái vừa đặt lên tóc tôi, vuốt ve nhẹ nhàng như một cô gái đang âu yếm nhân tình của mình vậy.
- Không giấu nổi sự tò mò, tôi từ từ ngẩng mặt lên nhìn. Chầm chậm, chầm chậm, bắt đầu từ chỗ chiếc quần lót vừa bị vạt váy rủ xuống che lại, lên đến cái eo thon, lên đến bộ ngực. Nếu ai có nuôi một con cún ở nhà, đã từng ngồi xổm xuống để vuốt ve nó thì có thể hình dung được tư thế của tôi lúc này y hệt con cún ấy. Mặt tôi cách khuôn ngực của cô gái chỉ trong gang tấc, tôi nhận ra cô gái không mặc nội y ở phần trên này. Đó là bộ ngực trần đằng sau lớp váy mỏng. Tôi không dám dừng lại quá lâu ở vị trí này vì sợ mình không thể chịu đựng nổi.
- Tôi tiếp tục ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi xương quai xanh. Đôi xương này cũng là một trong những vị trí vô cùng quyến rũ của phụ nữ. Những bộ váy hở ngực táo bạo chẳng qua cũng chỉ là muốn tôn vinh đôi xương này. Nhìn lên một chút nữa là đến cái cổ trắng ngần. Một số cô gái có thể làm tan nát trái tim bao nhiêu người đàn ông chỉ với một chiếc cổ dài trắng ngần như thế mà không cần bất cứ sự hấp dẫn hình thể nào khác.
- Rồi cái gì đến cũng sẽ phải đến, điểm dừng cuối cùng, khuôn mặt. Tôi rất sợ, không biết đó là một khuôn mặt như thế nào, có phải là một khuôn mặt có thể dọa một người bay mất hồn vía hay không?
- Nhưng đã là phúc thì không phải họa, đã là họa thì không thể tránh. Kiểu gì cũng phải đối mặt với nó.
- Bên cạnh nỗi sợ hãi là một cảm giác tuyệt vời. Cảm giác này tôi không nhớ lần cuối mình có được thứ tương tự là lúc nào nữa.
- Có lẽ, là khi có nụ hôn của mối tình đầu. Hai đôi môi chạm vào nhau, cảm giác tê dại nhưng cũng vô cùng rực rỡ. Giống như khi thưởng thức một miếng sô-cô-la đen, bên cạnh vị đắng là cái ngọt ngào khó tả nổi.
- Hay có lẽ, là khi được đặt tay lên tấm lưng trần của mối tình mà mình đã từng yêu say đắm nhất. Tấm lưng trần của phụ nữ là một nơi vô cùng đặc biệt. Chỉ trong một hoàn cảnh nhất định, người đàn ông mới được đặt bàn tay của mình lên trên đó, vuốt ve, âu yếm.
- Cũng có lẽ, là khi lần đầu tiên được chứng kiến cảnh tượng tuyết rơi trong đời.
- Với những người sống ở vùng nhiệt đới, mong muốn được tận mắt chứng kiến những hạt tuyết bay bay, xoay tròn, lướt qua mặt mình rồi bốc lên cao theo gió có khi là tâm nguyện một đời nhưng không thực hiện được. Và nếu khoảnh khắc đó xảy đến, nó sẽ mãi mãi đi theo một người cho đến tận lúc chết, để rồi tái sinh qua cơ thể mới. Khoảnh khắc đó được lưu giữ trong ký ức từ kiếp này qua kiếp khác.
- Đến một kiếp nào đó, người ấy lại được chứng kiến cảnh tượng tuyết rơi lần đầu. Tuy là lần đầu nhưng người đó lại lẩm bẩm: sao khoảnh khắc này quen thuộc quá nhỉ!
- Thời điểm vào lúc đó cũng tương tự như thế, không hiểu sao tôi cảm thấy khoảnh khắc mình nằm gối đầu lên tay cô gái cũng quen thuộc như đã từng trải qua ở kiếp nào.
- Ánh đèn ngủ vẫn mờ ảo. Trong chút ánh sáng đó, tôi ngước lên nhìn vào lớp váy mỏng trước mặt. Lớp vải chỉ cách mắt tôi trong gang tấc. Tôi nhận ra cái váy này được làm từ lụa lạnh. So với lụa Satin thì lụa lạnh có độ mờ và mỏng nhẹ, mặc mà gần như không mặc khi khoác lên cơ thể người phụ nữ. Dễ dàng nhận ra những đường nét cơ thể ẩn hiện phía dưới lớp lụa này.
- Cái váy chỉ ngắn đến ngang đùi. Ở vị trí trên đùi cô gái, ngay nơi mà vạt váy chấm dứt, có một nốt ruồi nhỏ. Tôi cảm giác nốt ruồi này rất quen nhưng không thể nhớ ra được là đã thấy ở đâu. Tôi nhẹ nhàng đặt tay lên đùi cô gái ở vị trí nốt ruồi đó. Tiếp xúc ở vị trí này khiến lồng ngực tôi căng cứng, hơi thở như đông đặc, nghẹn lại rồi thở hắt ra một hơi dài.
- Khi áp lực trong lồng ngực được giải tỏa, tôi nhớ ra mình đã thấy nốt ruồi này ở đâu. Công ty nơi tôi làm việc quy định dành cho nữ phải mặc đồng phục váy ngắn đen và áo sơ mi trắng. Trong một lần Cỏ Mùa Thu ngồi gác chân lên nhau, vạt váy tụt nhẹ xuống, tôi đã vô tình thấy được nốt ruồi này. Phải, đây chính xác là nốt ruồi trên đùi của cô ấy, lấp lửng nơi vạt váy, mà tôi thấy được một lần duy nhất.
Lữ Hàn thầm nghĩ, sao tình tiết bắt đầu có vẻ giống như một giấc mộng âm dương quá nhỉ!
Vùng da lấp lửng ở ranh giới giữa đùi trần và lớp vải che khuất là nơi vô cùng hấp dẫn.
Nó là một thế giới trong mơ cho mọi người đàn ông trên đời.
Họ tha hồ tưởng tượng, mê đắm, vẫy vùng trong thế giới đó.
Họ luôn ao ước có thể được nhìn thấy cao hơn một chút, xa hơn một chút, nhưng không thể.
Họ sẵn sàng đánh đổi tất cả chỉ để được một lần ngập chìm vào đó mà không bao giờ phải tỉnh lại.
Khách hàng nói tiếp:
- Một điều gì đó trong vô thức điều khiển tay tôi miết nhẹ vào tà váy và từ từ đẩy nó lên cao. Cái thế giới trong mơ ấy đang dần dần mở rộng hơn và rõ hơn, từng chút, từng chút một. Tôi thở thật chậm, cảm giác như mình đang làm một việc gì lén lút sợ người khác phát hiện. Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, tay tôi vẫn đẩy tà váy lên dần. Tuy rất chậm, nhưng rồi cũng đến giới hạn. Tôi biết nếu vượt qua cái giới hạn này, tôi sẽ thấy được thứ mình không nên thấy, hoặc là, thứ mình rất muốn thấy.
- Tôi thoáng nhận ra, bên trong lớp váy bằng lụa lạnh màu trắng kia là cái nội y màu đen huyền ảo, nhỏ nhắn. Lớp vải như một lằn ranh biên giới ngăn cách tôi và cái nội y đó. Chỉ có thể đứng nhìn nhau mà không chạm được vào nhau. Tim tôi bỗng đập mạnh, bàn tay tự dưng run rẩy, giống như lúc chúng ta phân vân không biết nên tiếp tục bước tới hay quay đầu trở lại. Chỉ cần một giọng nói cất lên bảo chúng ta làm gì thì ngay lập tức chúng ta sẽ làm theo giống vậy.
- Tôi cảm giác mình cần một lời khuyên. Nhưng tốt nhất đừng có ai bước ra mà cho lời khuyên ngay lúc đó! Và chắc chắn cũng chẳng có ai khác lúc này. Tôi phải tự mình quyết định vậy.
- Tôi hít sâu một hơi. Không khí ùa vào lồng ngực, mang theo mùi hương thơm thoang thoảng mà những cô gái xinh xắn vẫn hay có. Dường như người con gái xinh xắn nào cũng tự nhiên có mùi hương trên người thì phải. Từ mùi tóc, mùi da, mùi quần áo, mùi cơ thể, đâu cũng tỏa ra hương thơm. Cứ như buổi tối cô gái ấy nằm gọn trong một bông hoa để ngủ, buổi sáng bước ra đường lại mang theo hương hoa đấy xô ngã mọi người, kể cả là những người đàn ông chai sạn nhất.
- Hương thơm toát ra từ cô gái như đang cổ vũ, nói cho tôi biết phải làm gì. Tôi đẩy dứt khoát tà váy lên cao vượt qua giới hạn. Quả là mở rộng tầm mắt, cái nội y cô gái đang mặc là một chiếc quần lót bikini màu đen.
Lữ Hàn há hốc miệng khi nghe tới đoạn hấp dẫn.
Với ai không hiểu biết về cách phân loại quần lót của phụ nữ, hẳn sẽ rất ngạc nhiên và thấy bối rối với cái tên quần lót bikini. Đó là loại quần phổ biến, có hình dạng giống với nửa dưới của bộ đồ bơi bikini nhưng có kích thước phần mông hơi nhỏ hơn quần bikini một chút. Nhiều người cũng sẽ không phân biệt nổi đâu là quần bikini và đâu là quần lót bikini.
Thực ra nó rất đơn giản, bikini là đồ mặc đi bơi nên nó phải không thấm nước, dù xuống nước hay lên bờ thì bikini vẫn đảm bảo được sự che chắn cần thiết. Còn quần lót là đồ mặc bên trong nên nó phải thấm nước để giữ sự thông thoáng cho vùng kín đáo, vì vậy mang quần lót đi bơi là một ý tưởng không hay chút nào vì nó sẽ thấm nước và trở nên mỏng dính.
Tuy thế, một chiếc quần lót sẽ mang theo mùi vị chủ nhân xinh đẹp của nó, còn bikini thì không.
Vị khách hàng kể tiếp:
- Giờ đây, trước mắt tôi là chiếc quần lót bikini màu đen xinh xắn của chủ nhân đang mặc nó. Đây là loại quần bằng chất liệu thun, mềm mại, trơn bóng, eo của nó là loại buộc dây, được thắt lại thành hình một chiếc nơ nhỏ nhắn. Tôi chun mũi, ngửi nhẹ một hơi, muốn thưởng thức mùi vị của món đồ quyến rũ dư sức làm động lòng bất cứ người đàn ông nào này.
- Nhưng ngay khoảnh khắc đó, bỗng cô gái khẽ trở mình.Tôi như chết đứng, cảm giác như một tên trộm lén lút bị người khác bắt quả tang vậy. Tôi chỉ biết cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn lên dù chỉ một chút.
- Qua âm thanh các thớ gỗ của giường rung động, động tác của đôi chân, độ lún của nệm, tôi biết cô gái đang ngồi dậy. Tôi cảm giác được bàn tay cô gái vừa đặt lên tóc tôi, vuốt ve nhẹ nhàng như một cô gái đang âu yếm nhân tình của mình vậy.
- Không giấu nổi sự tò mò, tôi từ từ ngẩng mặt lên nhìn. Chầm chậm, chầm chậm, bắt đầu từ chỗ chiếc quần lót vừa bị vạt váy rủ xuống che lại, lên đến cái eo thon, lên đến bộ ngực. Nếu ai có nuôi một con cún ở nhà, đã từng ngồi xổm xuống để vuốt ve nó thì có thể hình dung được tư thế của tôi lúc này y hệt con cún ấy. Mặt tôi cách khuôn ngực của cô gái chỉ trong gang tấc, tôi nhận ra cô gái không mặc nội y ở phần trên này. Đó là bộ ngực trần đằng sau lớp váy mỏng. Tôi không dám dừng lại quá lâu ở vị trí này vì sợ mình không thể chịu đựng nổi.
- Tôi tiếp tục ngẩng đầu lên, nhìn thấy đôi xương quai xanh. Đôi xương này cũng là một trong những vị trí vô cùng quyến rũ của phụ nữ. Những bộ váy hở ngực táo bạo chẳng qua cũng chỉ là muốn tôn vinh đôi xương này. Nhìn lên một chút nữa là đến cái cổ trắng ngần. Một số cô gái có thể làm tan nát trái tim bao nhiêu người đàn ông chỉ với một chiếc cổ dài trắng ngần như thế mà không cần bất cứ sự hấp dẫn hình thể nào khác.
- Rồi cái gì đến cũng sẽ phải đến, điểm dừng cuối cùng, khuôn mặt. Tôi rất sợ, không biết đó là một khuôn mặt như thế nào, có phải là một khuôn mặt có thể dọa một người bay mất hồn vía hay không?
- Nhưng đã là phúc thì không phải họa, đã là họa thì không thể tránh. Kiểu gì cũng phải đối mặt với nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.