Chương 12: Khoảnh Khắc Hạnh Phúc Nhất
ThuyMongTrung
31/05/2020
Massage là một nghề rất đặc biệt.
Những ai chưa bao giờ bước chân vào một cơ sở massage sẽ khó mà hình dung được chuyện gì xảy ra sau cánh cửa lớn đón khách. Sau cánh cửa đó là một bộ máy có bốn tầng được tổ chức chặt chẽ và phối hợp nhịp nhàng với nhau.
Tầng thứ nhất là bảo vệ.
Vòng ngoài cùng này có nhiệm vụ đón khách, giữ xe, tiễn khách ra về. Nhưng nhiệm vụ quan trọng nhất của vòng ngoài cùng này là phân loại khách. Họ sẽ xác định xem mức độ tài chính của khách như thế nào thông qua gu ăn mặc, đồng hồ, các loại trang sức đeo trên người, kiểu tóc thời thượng hay không… để thông báo cho bộ phận má mì kế tiếp.
Chủ của những cơ sở massage này vốn là những tay anh chị, giang hồ có máu mặt, mà chúng ta quen gọi là xã hội đen. Những ông chủ xã hội đen này có quan hệ rất mật thiết với những nhân vật xã hội trắng. Xã hội trắng là những người trong các ban ngành có toàn quyền cầm cân nảy mực với những ngành nhạy cảm, mà massage là một trong những ngành nhạy cảm ấy.
Mối quan hệ giữa xã hội đen và xã hội trắng rất phức tạp. Đó là mối quan hệ có đầy đủ các cung bậc: vừa đối kháng lẫn nhau, vừa kiểm soát lẫn nhau, vừa ăn chia cổ phần với nhau, vừa bảo vệ lẫn nhau. Một cán cân bị ngã ngựa thì cán cân bên kia cũng rơi xuống vực thẳm. Thậm chí, ngay cả khi xã hội trắng lại chính là chủ cơ sở massage thì vẫn cần phải giữ mối quan hệ với xã hội đen như vậy để đảm bảo kiểm soát tốt tình hình an ninh nơi cơ sở của mình. Như vậy, an ninh ở những nơi nhạy cảm này vốn đã được kiểm soát từ gốc.
Tầng thứ hai là má mì.
Má mì là quản lý cơ sở, họ có khá nhiều quyền hành và nhiều nhiệm vụ phải làm. Mục đích chính là đảm bảo công việc hoạt động trơn tru, vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi. Một má mì lý tưởng là một người đứng giữa hai giới tính.
Họ có được cái mềm mại, nhẹ nhàng, dịu dàng, giao tiếp của phụ nữ, đồng thời lại sở hữu khả năng logic, cứng rắn, tàn nhẫn của đàn ông. Do đứng giữa hai giới tính nên họ giao tiếp với phụ nữ rất ổn mà giao tiếp với đàn ông cũng rất tốt.
Tầng thứ ba là locker.
Họ là bồi bàn trong nhà hàng, là người sắp xếp chén, dĩa, muỗng, nĩa, ly, tách trên bàn cho khách hàng chuẩn bị thưởng thức. Locker là cái tên quen thuộc mà người trong nghề thường gọi. Khách vào massage phải trút bỏ bộ quần áo đang mặc, thay bằng một quần ngắn mỏng chuyên dùng cho massage.
Những gì khách thay ra sẽ được cất vào tủ đồ, và những locker này sẽ chịu trách nhiệm hướng dẫn khách tận tình trong quá trình này. Họ cũng là người hướng dẫn khách tắm rửa sạch sẽ trước và sau khi thực hiện nội dung chính, cung cấp khăn bông lau người hoặc các thứ khác nếu khách có yêu cầu. Thỉnh thoảng họ cũng nhận được tiền tip của khách, nhưng không đáng kể. Thái độ của đội locker này hay dở thế nào là do sự quản lý của cơ sở, mà trực tiếp chính là các má mì.
Tầng thứ tư là một thế giới đặc biệt.
Đây là thế giới chỉ dành riêng cho hai người: một nam và một nữ.
Một thượng đế và một người phục vụ.
Một kẻ đang khao khát và một ly nước mát rượi.
Một thợ săn đang săn mồi và một con mồi khôn ngoan.
Một quả bom đang muốn nổ tung và một ngọn lửa nóng bỏng.
Một nạn nhân đang say sưa với men rượu và một bartender hết sức tỉnh táo.
Đàn ông thường đi massage sau khi đã uống say sưa với bạn bè. Hơi men khiến con người nửa tỉnh nửa mê, mọi lo lắng và muộn phiền trong cuộc sống biến mất.
Khi say, đống công việc deadline cận kề chỉ là mây khói.
Khi say, gã sếp hay quát tháo chỉ là đứa trẻ con cáu kỉnh.
Khi say, những bế tắc trong hôn nhân chỉ đơn giản là quên hết.
Khi say, chúng ta chỉ muốn có một cô gái xinh đẹp, ngọt ngào ở bên cạnh. Bởi thế mà từ cổ chí kim, chữ Tửu và chữ Sắc vẫn hay đứng chung với nhau thành một từ ghép. Đàn ông chỉ cần có một chai rượu và một cô gái xinh xắn bên cạnh là họ đã có cả thế giới. Bất kể là đối với bậc đế vương cao sang quyền quý hay một kẻ ăn mày đầu đường xó chợ, điều này luôn đúng, mãi mãi vẫn đúng, bất kể dòng thời gian chảy chậm hay nhanh thế nào.
Trên mạng vẫn lưu truyền một câu nói: Nếu một cô gái ngồi uống rượu với bạn trong một không gian riêng tư, nghĩa là cô ấy đã sẵn sàng có con với bạn.
Câu nói đó dù hiểu theo nghĩa bóng hay nghĩa đen thì tùy, nhưng nếu sau này gặp được điều tương tự, hãy nhớ hết sức trân trọng cô ấy, bởi mỗi người đàn ông hầu như chỉ gặp được một người phụ nữ như vậy trong suốt cuộc đời mình.
Còn người đàn ông khi đã vào tới tầng thứ tư, hơi thở đã thoang thoảng mùi cồn, cảm giác lâng lâng, bước vào một căn phòng kín đáo. Căn phòng ấy có hương thơm dịu nhẹ từ sáp thơm, có ánh sáng nhập nhòe bởi một vài cây nến đặt ở góc tường. Căn phòng ấy có không khí mát mẻ bởi hệ thống điều hòa nhiệt độ, có chăn gối trải sẵn trên một cái giường nệm mềm mại.
Căn phòng ấy có đủ mọi thứ. Chỉ đang chờ đợi thêm một người.
Và rồi khi khoảnh khắc ấy đến, một cô gái khẽ khàng vặn tay nắm, mở cửa, buông một câu “chào anh” vô cùng ngọt ngào khiến bất cứ vị khách hàng nào đang chờ đợi cũng phải tan chảy.
Cô ấy đứng ở đó nơi ngưỡng cửa, như một thiên thần xuất hiện giữa không gian đang nhảy múa của ngọn nến, như một ngọn hải đăng chiếu sáng cho các thuyền bè đang lạc lối, như một nụ hoa hé nở cho chú ong đang bay tìm mật lúc sáng sớm.
Cô gái xuất hiện làm trái tim của người đàn ông trong phòng đập lạc nhịp.
Đàn ông vốn là một đứa trẻ con thu nhỏ, nằm gọn trong hình hài của một thể xác trưởng thành.
Đứa trẻ ấy trong tiềm thức vẫn nhớ mãi bầu ngực của mẹ mà mình đã từng ngậm bú từ ngày này qua ngày khác trong những năm đầu đời.
Đứa trẻ ấy trong tiềm thức vẫn nhớ những tối được nằm ngủ trong vòng tay của mẹ che chở khỏi nỗi sợ hãi của đêm đen.
Đứa trẻ ấy trong tiềm thức vẫn nhớ những lần được đón mẹ bước chân về nhà mang theo một thứ bánh trái gì cho nó.
Đứa trẻ ấy nhớ rất nhiều thứ, và cũng quên rất nhiều thứ.
Khi cô gái xuất hiện ở ngưỡng cửa sẽ ngay lập tức mang đến cho người đàn ông đang chờ đợi trong phòng một nỗi nhớ và sự hồi tưởng về bầu ngực ngọt ngào, về cánh tay che chở, về món quà vui vẻ mà mình đã từng có trong đời. Nỗi nhớ và sự hồi tưởng ấy mang tới một cảm giác hạnh phúc khó tả.
Thế nên có một điều chắc chắn rằng, mỗi lần đi massage, khoảnh khắc lúc cô gái mở cửa bước vào là thời điểm mà người đàn ông cảm thấy hạnh phúc nhất.
Và cũng vì thế, nếu bỏ qua những yếu tố luân lý, những yếu tố đạo đức, những yếu tố pháp luật, người đàn ông hãy trân trọng những cô gái massage hết sức có thể.
Ngược lại, cô gái massage cũng rất trân trọng vị khách của mình.
Cô ấy không được nhận lương từ cơ sở massage, chỉ có thể có thu nhập từ tiền tip của khách, mà vẫn còn phải trích lại một phần cho cơ sở chủ quản nữa. Tiền tip của khách là nguồn duy nhất nuôi sống cô ấy. Quyết định chi ra khoản tiền đó ít hay nhiều là tùy vào quá trình cô ấy phục vụ khách như thế nào.
Nửa phần đầu của buổi massage diễn ra theo đúng nghĩa của từ này.
Nửa phần sau có một tên gọi khác. Người trong nghề gọi nó là “Thư giãn”.
Cô gái sẽ dùng miệng và tay để kích thích ngực và cậu bé của khách hàng đang đòi hỏi một nhu cầu rất cấp thiết được giải tỏa. Ngược lại khách hàng cũng dùng miệng và tay để khám phá vị trí tương tự trên người cô gái. Cả hai đều làm cùng một hành động tương tự trên người đối phương.
Nhưng có một điều mà không một cô gái massage nào làm mặc dù nó hết sức bình thường với mọi người.
Một cô gái masage không bao giờ hôn môi.
Có một thứ virus mang tên gọi là HPV, virus gây u nhú ở người.
Ngoài lây truyền qua đường quan hệ bằng bộ phận sinh dục như thông thường, nó còn lây qua đường tiếp xúc giữa miệng và bộ phận sinh dục nữa. Mà con người là giống loài có đam mê quan hệ bằng miệng, việc này khiến con đường lây truyền trở nên phức tạp.
Khách hàng nào đòi hỏi cô gái dùng miệng để kích thích cậu bé cho mình là một sai lầm khủng khiếp. Con HPV sẽ từ miệng cô gái lên ở trọ trên cậu bé, để rồi một ngày đẹp trời, nó gây ra căn bệnh khá đáng sợ và rắc rối: Sùi Mào Gà.
Lãnh Phương là người ý thức được điều này, cô không muốn rước họa cho mình và cũng không muốn gây họa cho người khác.
Cô luôn chuẩn bị sẵn bao cao su mang vào cho cậu bé trước khi dùng miệng. Tuy mùi vị của bao không thoải mái gì, nhưng ít nhất nó vẫn giữ cho cô sạch sẽ. Cô luôn muốn mình sạch sẽ, kể cả nghề nghiệp của mình vốn được xã hội xem là không sạch sẽ.
Mỗi ngày, Lãnh Phương đều được các vị khách khám phá khắp cơ thể mình, nhưng hành động cuối cùng mà cô mong muốn trong lòng đều không được cho phép thực hiện. Cô chỉ mang mong muốn đó theo mình về nhà.
Một ngày, cô gặp được một vị khách tên là Thủy Mộng Trung.
Những ai chưa bao giờ bước chân vào một cơ sở massage sẽ khó mà hình dung được chuyện gì xảy ra sau cánh cửa lớn đón khách. Sau cánh cửa đó là một bộ máy có bốn tầng được tổ chức chặt chẽ và phối hợp nhịp nhàng với nhau.
Tầng thứ nhất là bảo vệ.
Vòng ngoài cùng này có nhiệm vụ đón khách, giữ xe, tiễn khách ra về. Nhưng nhiệm vụ quan trọng nhất của vòng ngoài cùng này là phân loại khách. Họ sẽ xác định xem mức độ tài chính của khách như thế nào thông qua gu ăn mặc, đồng hồ, các loại trang sức đeo trên người, kiểu tóc thời thượng hay không… để thông báo cho bộ phận má mì kế tiếp.
Chủ của những cơ sở massage này vốn là những tay anh chị, giang hồ có máu mặt, mà chúng ta quen gọi là xã hội đen. Những ông chủ xã hội đen này có quan hệ rất mật thiết với những nhân vật xã hội trắng. Xã hội trắng là những người trong các ban ngành có toàn quyền cầm cân nảy mực với những ngành nhạy cảm, mà massage là một trong những ngành nhạy cảm ấy.
Mối quan hệ giữa xã hội đen và xã hội trắng rất phức tạp. Đó là mối quan hệ có đầy đủ các cung bậc: vừa đối kháng lẫn nhau, vừa kiểm soát lẫn nhau, vừa ăn chia cổ phần với nhau, vừa bảo vệ lẫn nhau. Một cán cân bị ngã ngựa thì cán cân bên kia cũng rơi xuống vực thẳm. Thậm chí, ngay cả khi xã hội trắng lại chính là chủ cơ sở massage thì vẫn cần phải giữ mối quan hệ với xã hội đen như vậy để đảm bảo kiểm soát tốt tình hình an ninh nơi cơ sở của mình. Như vậy, an ninh ở những nơi nhạy cảm này vốn đã được kiểm soát từ gốc.
Tầng thứ hai là má mì.
Má mì là quản lý cơ sở, họ có khá nhiều quyền hành và nhiều nhiệm vụ phải làm. Mục đích chính là đảm bảo công việc hoạt động trơn tru, vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi. Một má mì lý tưởng là một người đứng giữa hai giới tính.
Họ có được cái mềm mại, nhẹ nhàng, dịu dàng, giao tiếp của phụ nữ, đồng thời lại sở hữu khả năng logic, cứng rắn, tàn nhẫn của đàn ông. Do đứng giữa hai giới tính nên họ giao tiếp với phụ nữ rất ổn mà giao tiếp với đàn ông cũng rất tốt.
Tầng thứ ba là locker.
Họ là bồi bàn trong nhà hàng, là người sắp xếp chén, dĩa, muỗng, nĩa, ly, tách trên bàn cho khách hàng chuẩn bị thưởng thức. Locker là cái tên quen thuộc mà người trong nghề thường gọi. Khách vào massage phải trút bỏ bộ quần áo đang mặc, thay bằng một quần ngắn mỏng chuyên dùng cho massage.
Những gì khách thay ra sẽ được cất vào tủ đồ, và những locker này sẽ chịu trách nhiệm hướng dẫn khách tận tình trong quá trình này. Họ cũng là người hướng dẫn khách tắm rửa sạch sẽ trước và sau khi thực hiện nội dung chính, cung cấp khăn bông lau người hoặc các thứ khác nếu khách có yêu cầu. Thỉnh thoảng họ cũng nhận được tiền tip của khách, nhưng không đáng kể. Thái độ của đội locker này hay dở thế nào là do sự quản lý của cơ sở, mà trực tiếp chính là các má mì.
Tầng thứ tư là một thế giới đặc biệt.
Đây là thế giới chỉ dành riêng cho hai người: một nam và một nữ.
Một thượng đế và một người phục vụ.
Một kẻ đang khao khát và một ly nước mát rượi.
Một thợ săn đang săn mồi và một con mồi khôn ngoan.
Một quả bom đang muốn nổ tung và một ngọn lửa nóng bỏng.
Một nạn nhân đang say sưa với men rượu và một bartender hết sức tỉnh táo.
Đàn ông thường đi massage sau khi đã uống say sưa với bạn bè. Hơi men khiến con người nửa tỉnh nửa mê, mọi lo lắng và muộn phiền trong cuộc sống biến mất.
Khi say, đống công việc deadline cận kề chỉ là mây khói.
Khi say, gã sếp hay quát tháo chỉ là đứa trẻ con cáu kỉnh.
Khi say, những bế tắc trong hôn nhân chỉ đơn giản là quên hết.
Khi say, chúng ta chỉ muốn có một cô gái xinh đẹp, ngọt ngào ở bên cạnh. Bởi thế mà từ cổ chí kim, chữ Tửu và chữ Sắc vẫn hay đứng chung với nhau thành một từ ghép. Đàn ông chỉ cần có một chai rượu và một cô gái xinh xắn bên cạnh là họ đã có cả thế giới. Bất kể là đối với bậc đế vương cao sang quyền quý hay một kẻ ăn mày đầu đường xó chợ, điều này luôn đúng, mãi mãi vẫn đúng, bất kể dòng thời gian chảy chậm hay nhanh thế nào.
Trên mạng vẫn lưu truyền một câu nói: Nếu một cô gái ngồi uống rượu với bạn trong một không gian riêng tư, nghĩa là cô ấy đã sẵn sàng có con với bạn.
Câu nói đó dù hiểu theo nghĩa bóng hay nghĩa đen thì tùy, nhưng nếu sau này gặp được điều tương tự, hãy nhớ hết sức trân trọng cô ấy, bởi mỗi người đàn ông hầu như chỉ gặp được một người phụ nữ như vậy trong suốt cuộc đời mình.
Còn người đàn ông khi đã vào tới tầng thứ tư, hơi thở đã thoang thoảng mùi cồn, cảm giác lâng lâng, bước vào một căn phòng kín đáo. Căn phòng ấy có hương thơm dịu nhẹ từ sáp thơm, có ánh sáng nhập nhòe bởi một vài cây nến đặt ở góc tường. Căn phòng ấy có không khí mát mẻ bởi hệ thống điều hòa nhiệt độ, có chăn gối trải sẵn trên một cái giường nệm mềm mại.
Căn phòng ấy có đủ mọi thứ. Chỉ đang chờ đợi thêm một người.
Và rồi khi khoảnh khắc ấy đến, một cô gái khẽ khàng vặn tay nắm, mở cửa, buông một câu “chào anh” vô cùng ngọt ngào khiến bất cứ vị khách hàng nào đang chờ đợi cũng phải tan chảy.
Cô ấy đứng ở đó nơi ngưỡng cửa, như một thiên thần xuất hiện giữa không gian đang nhảy múa của ngọn nến, như một ngọn hải đăng chiếu sáng cho các thuyền bè đang lạc lối, như một nụ hoa hé nở cho chú ong đang bay tìm mật lúc sáng sớm.
Cô gái xuất hiện làm trái tim của người đàn ông trong phòng đập lạc nhịp.
Đàn ông vốn là một đứa trẻ con thu nhỏ, nằm gọn trong hình hài của một thể xác trưởng thành.
Đứa trẻ ấy trong tiềm thức vẫn nhớ mãi bầu ngực của mẹ mà mình đã từng ngậm bú từ ngày này qua ngày khác trong những năm đầu đời.
Đứa trẻ ấy trong tiềm thức vẫn nhớ những tối được nằm ngủ trong vòng tay của mẹ che chở khỏi nỗi sợ hãi của đêm đen.
Đứa trẻ ấy trong tiềm thức vẫn nhớ những lần được đón mẹ bước chân về nhà mang theo một thứ bánh trái gì cho nó.
Đứa trẻ ấy nhớ rất nhiều thứ, và cũng quên rất nhiều thứ.
Khi cô gái xuất hiện ở ngưỡng cửa sẽ ngay lập tức mang đến cho người đàn ông đang chờ đợi trong phòng một nỗi nhớ và sự hồi tưởng về bầu ngực ngọt ngào, về cánh tay che chở, về món quà vui vẻ mà mình đã từng có trong đời. Nỗi nhớ và sự hồi tưởng ấy mang tới một cảm giác hạnh phúc khó tả.
Thế nên có một điều chắc chắn rằng, mỗi lần đi massage, khoảnh khắc lúc cô gái mở cửa bước vào là thời điểm mà người đàn ông cảm thấy hạnh phúc nhất.
Và cũng vì thế, nếu bỏ qua những yếu tố luân lý, những yếu tố đạo đức, những yếu tố pháp luật, người đàn ông hãy trân trọng những cô gái massage hết sức có thể.
Ngược lại, cô gái massage cũng rất trân trọng vị khách của mình.
Cô ấy không được nhận lương từ cơ sở massage, chỉ có thể có thu nhập từ tiền tip của khách, mà vẫn còn phải trích lại một phần cho cơ sở chủ quản nữa. Tiền tip của khách là nguồn duy nhất nuôi sống cô ấy. Quyết định chi ra khoản tiền đó ít hay nhiều là tùy vào quá trình cô ấy phục vụ khách như thế nào.
Nửa phần đầu của buổi massage diễn ra theo đúng nghĩa của từ này.
Nửa phần sau có một tên gọi khác. Người trong nghề gọi nó là “Thư giãn”.
Cô gái sẽ dùng miệng và tay để kích thích ngực và cậu bé của khách hàng đang đòi hỏi một nhu cầu rất cấp thiết được giải tỏa. Ngược lại khách hàng cũng dùng miệng và tay để khám phá vị trí tương tự trên người cô gái. Cả hai đều làm cùng một hành động tương tự trên người đối phương.
Nhưng có một điều mà không một cô gái massage nào làm mặc dù nó hết sức bình thường với mọi người.
Một cô gái masage không bao giờ hôn môi.
Có một thứ virus mang tên gọi là HPV, virus gây u nhú ở người.
Ngoài lây truyền qua đường quan hệ bằng bộ phận sinh dục như thông thường, nó còn lây qua đường tiếp xúc giữa miệng và bộ phận sinh dục nữa. Mà con người là giống loài có đam mê quan hệ bằng miệng, việc này khiến con đường lây truyền trở nên phức tạp.
Khách hàng nào đòi hỏi cô gái dùng miệng để kích thích cậu bé cho mình là một sai lầm khủng khiếp. Con HPV sẽ từ miệng cô gái lên ở trọ trên cậu bé, để rồi một ngày đẹp trời, nó gây ra căn bệnh khá đáng sợ và rắc rối: Sùi Mào Gà.
Lãnh Phương là người ý thức được điều này, cô không muốn rước họa cho mình và cũng không muốn gây họa cho người khác.
Cô luôn chuẩn bị sẵn bao cao su mang vào cho cậu bé trước khi dùng miệng. Tuy mùi vị của bao không thoải mái gì, nhưng ít nhất nó vẫn giữ cho cô sạch sẽ. Cô luôn muốn mình sạch sẽ, kể cả nghề nghiệp của mình vốn được xã hội xem là không sạch sẽ.
Mỗi ngày, Lãnh Phương đều được các vị khách khám phá khắp cơ thể mình, nhưng hành động cuối cùng mà cô mong muốn trong lòng đều không được cho phép thực hiện. Cô chỉ mang mong muốn đó theo mình về nhà.
Một ngày, cô gặp được một vị khách tên là Thủy Mộng Trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.