Chương 44: Chương 44
Tổng Công Đại Nhân
21/01/2017
Đêm đó, Lệ Tịnh Lương không về nhà, Hạ Tuyền ôm Lệ Hạ ngủ, trong bóng tối, đôi mắt đào hoa mở to khổ sở suy nghĩ rốt cuộc ngày mai phải tham gia hoạt động gì, sao lại không thèm báo trước một tiếng như vậy.
Theo lý thuyết, nếu như đây là một hoạt động vô cùng quan trọng và nghiêm túc, thì dù thế nào cô cũng phải biết chút ít, hơn nữa cô cũng thường xuyên xã giao cơ mà?
Kỳ quái.
Hạ Tuyền không nhịn được ngồi dậy, lấy điện thoại di động ra xem đồng hồ, cũng không biết rốt cuộc cái người đàn ông không về nhà tối nay kia đang làm gì.
Suy nghĩ một chút, Hạ Tuyền bấm số anh. Ngoài dự đoán, anh thế nhưng lại nhanh chóng tiếp nhận điện thoại, giọng điệu thanh thản
"Mấy giờ rồi, sao còn chưa ngủ."
Hạ Tuyền nói như đúng rồi: "Ba giờ hơn, em chỉ muốn kiểm tra thử xem anh đã ngủ chưa thôi."
"Coi như đang ngủ thì cũng bị em đánh thức."
"Anh đang rất bận bên kia sao? Dù bận thì vẫn phải chú ý sức khỏe đấy nhé, mau ngủ đi." Hạ Tuyền ngáp một cái thúc giục.
"Vậy em nói thử xem tại sao trễ như vậy còn chưa ngủ." Lệ Tịnh Lương lại không hề có ý định muốn cúp máy.
Hạ Tuyền thở dài: "Còn không phải là vì chuyện hôm nay anh nói sao, em rất tò mò rốt cuộc ngày mai phải tham gia loại hoạt động gì, em còn phải ăn mặc lộng lẫy nữa?"
"Em đang rối răm chuyện này sao?"
"Đúng vậy đó." Cũng không biết có phải là do giác quan thứ sáu nhạy bén của người phụ nữ quấy rầy hay không, Hạ Tuyền cảm giác chuyện này có liên quan đến mình, "Có phải là chuyện của em không?"
"Cần gì phải biết bây giờ chứ." Lệ Tịnh Lương cười như không cười nói, "Sáng sớm ngày mai em tỉnh dậy là biết ngay thôi, bây giờ đi ngủ đi, chúc ngủ ngon."
Không đợi Hạ Tuyền trả lời anh lập tức cúp máy, giống như sợ cô sẽ tiếp tục truy vấn.
Hạ Tuyền mấp máy môi, hừ một tiếng rồi nhắm mắt lại, khẽ lẩm bẩm: "Để xem ngày mai em trừng trị anh thế nào......"
Chỉ là, ngày hôm sau Hạ Tuyền thật sự không có tâm tình để trừng trị ông chủ Lệ.
Sáng sớm, Thủy Tu Tề lái xe đưa bộ lễ phục phải mặc ngày hôm nay đến, khi Hạ Tuyền mở chiếc hộp lớn tinh xảo ra thì nhìn thấy một chiếc váy cưới.
"Cái này không đúng, tham gia hoạt động gì mà phải mặc váy cưới chứ?"
.
Vẻ mặt Hạ Tuyền khôbf hiểu, trong ngực vẫn đang ôm đứa bé, Lệ Hạ tựa vào lòng mẹ cắn ngón tay khẽ nhìn, trong mắt cũng tràn đầy vẻ không hiểu.
Thủy Tu Tề cười mỉm nói: "Rất xin lỗi phu nhân, tôi cũng không biết Lệ tiên sinh đang làm gì ở bên kia, ngày hôm qua tôi nghỉ phép, hôm nay thì trực tiếp đến đây đón ngài, cũng vừa mới nhận bộ lễ phục này."
Hạ Tuyền có chút suy tư đưa mắt nhìn Thủy Tu Tề, muốn nhìn ra một chút kẽ hở từ trên gương mặt của cậu ta, nhưng thất bại.
"Phu nhân, đã đến giờ rồi, ngài nhanh chóng thay quần áo đi, thợ trang điểm và nhà tạo hình cũng đến rồi."
Trong chốc lát, Thủy Tu Tề gọi người vào, Lệ Hạ kinh ngạc nhìn chằm chằm một đống người, bị sợ đến nỗi chui tọt vào lòng mẹ, không ngừng run rẩy, khiến cho Hạ Tuyền không thể không đổi thành dùng cả hai cánh tay để ôm cậu.
"Mấy người dọa sợ thằng bé rồi, đứng chờ tôi ở dưới này, tôi bế thằng bé lên trước." Hạ Tuyền vừa đi lên tầng hai vừa nói, "Thím Lưu, bà cũng lên đây đi."
Thím Lưu chuyên gia phụ trách chăm sóc tiểu thiếu gia lập tức theo sau, qua một lúc lâu, Hạ Tuyền mới đi xuống lần nữa, khẽ vuốt tóc nói: "Được rồi, thay quần áo thôi."
Thủy Tu Tề đang rất sốt ruột lập tức sắp xếp người trang điểm cho Hạ Tuyền, khi người phụ nữ vốn xinh đẹp mặc vào bộ váy cưới kiều mỵ tôn lên sự nữ tính nhất thì tất cả mọi người đều ngơ ngẩn tại chỗ.
Mặc dù Thủy Tu Tề vô cùng bị kinh sợ, nhưng vẫn không quên lấy điện thoại ra chụp một bức, do quên chưa tắt đèn flash nên bị Hạ Tuyền phát hiện ra sơ hở.
"Thằng nhóc này...... Tại sao lại chụp tôi?"
Cô bước lên phía trước định đoạt lấy chiếc điện thoại, Thủy Tu Tề nhạy bén phát hiện ra, cười cười gửi bức ảnh cho ông chủ, sau đó nhanh chóng cất điện thoại đi nói: "Phu nhân, có thể lên đường rồi." Cậu ta mở cánh cửa chính, ngoài cửa là tài xế và hộ vệ với trang phục chỉnh tề, một màn này thật đúng là hoành tráng.
Hiển nhiên, chiếc xe tới đón cô cũng được chỉnh trang cẩn thận, không nói tới giá trị của bản thân chiếc xe, vòng hoa trang trí phía trước xe, ở giữa vòng hoa là bức tượng của một nam một nữ, nếu như cô vẫn không nhìn ra chuyện gì đang xảy ra thì cũng quá ngu đi.
"Định tổ chức đám cưới?" Hạ Tuyền có chút không chắc chắn hỏi Thủy Tu Tề.
Thủy Tu Tề khẽ cười một tiếng: "Phu nhân lên xe đi, đến rồi sẽ biết."
"......"
Hạ Tuyền không làm khó cậu ta nữa, nghe lời ngồi lên xe, kéo vạt váy cưới bị mắc ở dưới đất, ngồi ở hàng ghế phía sau của xe, vừa yên tĩnh vừa rộng lớn, vô cùng thoải mái, nhưng lại có cảm giác như thiếu mất một ai đó.
Lấy điện thoại di động ra, tìm thấy số máy của Lệ Tịnh Lương, vốn định gọi cho anh, nhưng bây giờ tâm trạng của cô hết sức phức tạp, cũng không biết nên nói gì với anh nữa, cuối cùng dứt khoát không gọi nữa.
Nhà của bọn họ cách trung tâm thành phố không xa lắm, đoàn xe chạy xuyên qua đám người dày đặc trên đường phố thu hút sự chú ý của rất nhiều người, nếu không biết còn tưởng rằng chiếc xe dẫn đầu đoàn sẽ tung tiền giấy.
Chờ đến khi xe dừng chân tại lầu dưới của tập đoàn, thì đã trễ hơn thời gian dự định rất nhiều, Hạ Tuyền lặng lẽ nhìn ra ngoài, quả nhiên trông thấy cửa chính của tập đoàn tụ tập rất nhiều người, tất cả mọi người đều đi giày tây trang phục lộng lẫy, không cần nghĩ cũng biết là tham dự đám cưới.
Hạ Tuyền quả thật muốn khóc, cô cắn môi không chịu xuống xe, Thủy Tu Tề cầu xin nửa ngày cũng không được, cô khẩn trương nắm chặt bó hoa cô dâu, bó hoa cũng sắp bị cô tàn phá đến héo tàn rồi.
"Lệ phu nhân, ngài mau xuống xe đi, ngài nhìn xem, Lệ tiên sinh đang chờ ngài ở đằng kia kìa." Thủy Tu Tề chỉ về phía trước nói.
Hạ Tuyền nhìn theo phương hướng cậu ta chỉ, Lệ Tịnh Lương quả nhiên đang đứng đợi cô ở đó, hôm nay anh cực kỳ anh tuấn, bộ tây trang trắng như tuyết càng làm nổi bật dáng người thon dài cao gầy của anh, có lẽ là do tâm tình tốt, nên gương mặt
Theo lý thuyết, nếu như đây là một hoạt động vô cùng quan trọng và nghiêm túc, thì dù thế nào cô cũng phải biết chút ít, hơn nữa cô cũng thường xuyên xã giao cơ mà?
Kỳ quái.
Hạ Tuyền không nhịn được ngồi dậy, lấy điện thoại di động ra xem đồng hồ, cũng không biết rốt cuộc cái người đàn ông không về nhà tối nay kia đang làm gì.
Suy nghĩ một chút, Hạ Tuyền bấm số anh. Ngoài dự đoán, anh thế nhưng lại nhanh chóng tiếp nhận điện thoại, giọng điệu thanh thản
"Mấy giờ rồi, sao còn chưa ngủ."
Hạ Tuyền nói như đúng rồi: "Ba giờ hơn, em chỉ muốn kiểm tra thử xem anh đã ngủ chưa thôi."
"Coi như đang ngủ thì cũng bị em đánh thức."
"Anh đang rất bận bên kia sao? Dù bận thì vẫn phải chú ý sức khỏe đấy nhé, mau ngủ đi." Hạ Tuyền ngáp một cái thúc giục.
"Vậy em nói thử xem tại sao trễ như vậy còn chưa ngủ." Lệ Tịnh Lương lại không hề có ý định muốn cúp máy.
Hạ Tuyền thở dài: "Còn không phải là vì chuyện hôm nay anh nói sao, em rất tò mò rốt cuộc ngày mai phải tham gia loại hoạt động gì, em còn phải ăn mặc lộng lẫy nữa?"
"Em đang rối răm chuyện này sao?"
"Đúng vậy đó." Cũng không biết có phải là do giác quan thứ sáu nhạy bén của người phụ nữ quấy rầy hay không, Hạ Tuyền cảm giác chuyện này có liên quan đến mình, "Có phải là chuyện của em không?"
"Cần gì phải biết bây giờ chứ." Lệ Tịnh Lương cười như không cười nói, "Sáng sớm ngày mai em tỉnh dậy là biết ngay thôi, bây giờ đi ngủ đi, chúc ngủ ngon."
Không đợi Hạ Tuyền trả lời anh lập tức cúp máy, giống như sợ cô sẽ tiếp tục truy vấn.
Hạ Tuyền mấp máy môi, hừ một tiếng rồi nhắm mắt lại, khẽ lẩm bẩm: "Để xem ngày mai em trừng trị anh thế nào......"
Chỉ là, ngày hôm sau Hạ Tuyền thật sự không có tâm tình để trừng trị ông chủ Lệ.
Sáng sớm, Thủy Tu Tề lái xe đưa bộ lễ phục phải mặc ngày hôm nay đến, khi Hạ Tuyền mở chiếc hộp lớn tinh xảo ra thì nhìn thấy một chiếc váy cưới.
"Cái này không đúng, tham gia hoạt động gì mà phải mặc váy cưới chứ?"
.
Vẻ mặt Hạ Tuyền khôbf hiểu, trong ngực vẫn đang ôm đứa bé, Lệ Hạ tựa vào lòng mẹ cắn ngón tay khẽ nhìn, trong mắt cũng tràn đầy vẻ không hiểu.
Thủy Tu Tề cười mỉm nói: "Rất xin lỗi phu nhân, tôi cũng không biết Lệ tiên sinh đang làm gì ở bên kia, ngày hôm qua tôi nghỉ phép, hôm nay thì trực tiếp đến đây đón ngài, cũng vừa mới nhận bộ lễ phục này."
Hạ Tuyền có chút suy tư đưa mắt nhìn Thủy Tu Tề, muốn nhìn ra một chút kẽ hở từ trên gương mặt của cậu ta, nhưng thất bại.
"Phu nhân, đã đến giờ rồi, ngài nhanh chóng thay quần áo đi, thợ trang điểm và nhà tạo hình cũng đến rồi."
Trong chốc lát, Thủy Tu Tề gọi người vào, Lệ Hạ kinh ngạc nhìn chằm chằm một đống người, bị sợ đến nỗi chui tọt vào lòng mẹ, không ngừng run rẩy, khiến cho Hạ Tuyền không thể không đổi thành dùng cả hai cánh tay để ôm cậu.
"Mấy người dọa sợ thằng bé rồi, đứng chờ tôi ở dưới này, tôi bế thằng bé lên trước." Hạ Tuyền vừa đi lên tầng hai vừa nói, "Thím Lưu, bà cũng lên đây đi."
Thím Lưu chuyên gia phụ trách chăm sóc tiểu thiếu gia lập tức theo sau, qua một lúc lâu, Hạ Tuyền mới đi xuống lần nữa, khẽ vuốt tóc nói: "Được rồi, thay quần áo thôi."
Thủy Tu Tề đang rất sốt ruột lập tức sắp xếp người trang điểm cho Hạ Tuyền, khi người phụ nữ vốn xinh đẹp mặc vào bộ váy cưới kiều mỵ tôn lên sự nữ tính nhất thì tất cả mọi người đều ngơ ngẩn tại chỗ.
Mặc dù Thủy Tu Tề vô cùng bị kinh sợ, nhưng vẫn không quên lấy điện thoại ra chụp một bức, do quên chưa tắt đèn flash nên bị Hạ Tuyền phát hiện ra sơ hở.
"Thằng nhóc này...... Tại sao lại chụp tôi?"
Cô bước lên phía trước định đoạt lấy chiếc điện thoại, Thủy Tu Tề nhạy bén phát hiện ra, cười cười gửi bức ảnh cho ông chủ, sau đó nhanh chóng cất điện thoại đi nói: "Phu nhân, có thể lên đường rồi." Cậu ta mở cánh cửa chính, ngoài cửa là tài xế và hộ vệ với trang phục chỉnh tề, một màn này thật đúng là hoành tráng.
Hiển nhiên, chiếc xe tới đón cô cũng được chỉnh trang cẩn thận, không nói tới giá trị của bản thân chiếc xe, vòng hoa trang trí phía trước xe, ở giữa vòng hoa là bức tượng của một nam một nữ, nếu như cô vẫn không nhìn ra chuyện gì đang xảy ra thì cũng quá ngu đi.
"Định tổ chức đám cưới?" Hạ Tuyền có chút không chắc chắn hỏi Thủy Tu Tề.
Thủy Tu Tề khẽ cười một tiếng: "Phu nhân lên xe đi, đến rồi sẽ biết."
"......"
Hạ Tuyền không làm khó cậu ta nữa, nghe lời ngồi lên xe, kéo vạt váy cưới bị mắc ở dưới đất, ngồi ở hàng ghế phía sau của xe, vừa yên tĩnh vừa rộng lớn, vô cùng thoải mái, nhưng lại có cảm giác như thiếu mất một ai đó.
Lấy điện thoại di động ra, tìm thấy số máy của Lệ Tịnh Lương, vốn định gọi cho anh, nhưng bây giờ tâm trạng của cô hết sức phức tạp, cũng không biết nên nói gì với anh nữa, cuối cùng dứt khoát không gọi nữa.
Nhà của bọn họ cách trung tâm thành phố không xa lắm, đoàn xe chạy xuyên qua đám người dày đặc trên đường phố thu hút sự chú ý của rất nhiều người, nếu không biết còn tưởng rằng chiếc xe dẫn đầu đoàn sẽ tung tiền giấy.
Chờ đến khi xe dừng chân tại lầu dưới của tập đoàn, thì đã trễ hơn thời gian dự định rất nhiều, Hạ Tuyền lặng lẽ nhìn ra ngoài, quả nhiên trông thấy cửa chính của tập đoàn tụ tập rất nhiều người, tất cả mọi người đều đi giày tây trang phục lộng lẫy, không cần nghĩ cũng biết là tham dự đám cưới.
Hạ Tuyền quả thật muốn khóc, cô cắn môi không chịu xuống xe, Thủy Tu Tề cầu xin nửa ngày cũng không được, cô khẩn trương nắm chặt bó hoa cô dâu, bó hoa cũng sắp bị cô tàn phá đến héo tàn rồi.
"Lệ phu nhân, ngài mau xuống xe đi, ngài nhìn xem, Lệ tiên sinh đang chờ ngài ở đằng kia kìa." Thủy Tu Tề chỉ về phía trước nói.
Hạ Tuyền nhìn theo phương hướng cậu ta chỉ, Lệ Tịnh Lương quả nhiên đang đứng đợi cô ở đó, hôm nay anh cực kỳ anh tuấn, bộ tây trang trắng như tuyết càng làm nổi bật dáng người thon dài cao gầy của anh, có lẽ là do tâm tình tốt, nên gương mặt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.