Chương 43: ‘Cưới sau một ngày’!
Mãn Tâm (Ariki Megurika)
06/07/2017
Bà ngoại Lâm lần nữa chuyển ánh mắt đánh giá vết đỏ trên cổ Lâm Uyển Nhu,
trong tia nhìn kèm theo trách móc không khó nhận ra: “Con gái lớn rồi
đúng là không giữ trong nhà lâu được. Giới trẻ mấy đứa bây giờ không
biết nghĩ cái gì trong đầu, quá tùy tiện phóng khoáng rồi!” Nói xong lại tiếp tục quay sang nhìn Dương Nhật Phong: “Cậu trai trẻ, cháu định khi
nào chọn ngày đây?”
Lâm Uyển Nhu: “...” Bà ngoại, không phải bà rất ghét người xăm hình hay sao, ít ra cũng phải giả vờ ngăn cản làm khó một chút chứ? Cả nhà các người cứ như vậy không nói không rằng bán đứt con đi như thế mà coi được à?
Bên này trong lòng Lâm Uyển Nhu đang âm thầm rơi lệ, bên kia Dương Nhật Phong đã cười đến mức không thấy được tổ quốc nơi đâu, không ngừng gật đầu đáp ứng: “Con định ngày kia sẽ đưa Uyển Nhu về thành phố Z ra mắt gia đình con, sau đó sẽ đưa ba mẹ con đến nhà mình để hai bên người lớn gặp nhau ạ!”
Lâm Uyển Nhu lại tiếp tục: “...” Yêu nghiệt tiên sinh, anh có ý định này từ lúc nào, sao em cái gì cũng không biết hết vậy? Em muốn khóc, con mợ nó đúng là bị các người ép muốn khóc luôn đó!
Bà ngoại Lâm không thèm dòm ngó đến tâm trạng cua cháu gái, vừa lòng gật gật đầu: “Cháu tính như vậy rất tốt, đừng đợi đến khi to bụng mới làm tiệc cưới, như vậy không hay chút nào! Bọn trẻ bây giờ có cái cách gì mà... gọi là sống thử đấy, ngoại thấy đúng là quá mức đi, đợi có con rồi mới cưới... các con đừng như vậy là tốt rồi!”
Lâm Uyển Nhu trong lòng lần nữa rơi lệ đầy mặt. Oan, đứng là còn oan hơn Đậu Nga mà! Hôm nay cũng mới là lần đầu tiên đi đến cái bước kia thôi, sao có thể gọi là sống thử chứ?! Ngoại à, ngoại thực sự hiểu lầm nhân phẩm đứa cháu gái này rồi! Con là công dân tốt tuân thủ luật hôn nhân và gia đình nha, làm gì có chuyện đợi có thai mới kết hôn chứ!!!
“Ngoại, tụi con...” Không có sống thử! Bốn chữ cuối còn chưa kịp thốt ra đã bị Dương Nhật Phong xen vào, biến thành: “Tụi con nhất định cưới trước khi có con mà!”
Cô nàng nào đó phẩn uất liếc qua bạn trai một cái, dùng ánh mắt lăng trì anh n+1 lần.
Cái này tính là cái gì? Người ta viết truyện có tựa đề là ‘Cưới sau một đêm’ còn cô đây là ‘Cưới sau một ngày’ chắc?! Thật bi kịch biết bao, thật bi thương biết bao mà~
“Như vậy bà yên tâm rồi, à... còn chưa biết cháu tên gì?” Bà ngoại Lâm đến lúc này mới nhớ đến một vấn đề hết sức quan trọng, bà còn chưa biết chút gì về cậu trai này đã vội vàng đem cháu gái gả cho người ta, như vậy hình như có chút không hay cho lắm thì phải!
“Cháu tên Dương Nhật Phong ạ!” Tên nào đó bộ dáng thỏ trắng ngoan hiền không có chỗ chê, lễ phép tự giới thiệu.
Bà ngoại Lâm gật gật đầu hài lòng, quả là có chút lịch thiệp (?) nha!: “Cháu làm nghề gì? Với lại thành phố Z cách đây rất xa nha, hai đứa như thế nào gặp nhau?”
Vấn đề nhạy cảm, Lâm Uyển Nhu âm thầm nuốt nước bọt đánh “Ực” Một tiếng, mồ hôi lạnh thi nhau tuông ào ào. Đến rồi, cuối cùng cũng có người hỏi tới nguyên nhân gặp mặt, nếu nói ra cô còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ đây? Bảo là do cô tự luyến, nghi ngờ người khác sàm sở mình, còn đánh người vô căn cứ à? Đảm bảo không bị cười cho thúi mũi mới là lạ đấy!
Không ngờ Yêu nghiệt tiên sinh đột nhiên có nhân tính một cách phi thường đáng ngờ: “Cháu là ca sĩ, chúng cháu tình cờ gặp nhau trong một show diễn ở thành phố A ạ” hoàn toàn đem chuyện xấu của bạn gái ém xuống dẹp đép, không hé răng nữa lời. Lâm Uyển Nhu cảm kích nhìn anh, vô cùng vô cùng cảm kích, chỉ hận không thể ngay lập tức lấy thân báo đáp luôn.
Bà ngoại Lâm ngược lại không chú trọng đến vế sau, toàn bộ tâm tư đều đặt lên hai chữ ‘ca sĩ’ của Dương Nhật Phong: “Ca sĩ?” Âm điệu lên cao mấy phân, không hề che dấu thái độ kinh ngạc. Làm ca sĩ hèn gì đẹp trai như vậy, cậu trai này nhất định rất đào hoa đi? Vừa nhiều tiền lại nổi tiếng, lời của người nổi tiếng là không đáng tin nhất, ngon ngọt dụ dỗ cháu gái bà, nói không chừng cháu bà chỉ là một trong những bông hoa trong bộ sưu tập hoa của cậu ta?!
Lâm Uyển Nhu thấy sắc mặt bà ngoại có vẻ không ổn, lập tức lo lắng biện hộ thay anh: “Ngoại, anh ấy đối với con rất tốt, trước giờ scandal tình cảm vô cùng ít, cô gái đó con có quen, là em họ của anh ấy, toàn là chiêu trò lăng xê thôi, không phải sự thật đâu! Với lại hết năm nay là anh ấy không còn làm ca sĩ nữa, trong qua trình làm việc dành dụm rất nhiều tiền, ngoại cũng không cần lo sau khi giải nghệ anh ấy không có tiền nuôi con, bọn con thật sự ở chung một chỗ rất tốt!”
Bà ngoại Lâm liếc cháu gái một cái, còn chưa gả ra ngoài đã bắt đầu bênh vực cho người ta rồi. Nhưng nghe cô nói vậy bà cũng an tâm phần nào, kỳ thật cháu gái cũng thành người của người ta rồi, bà không muốn gả cũng không còn cách nào. Nhìn bộ dạng của cô giống như chỉ hận không thể gả được ngay lập tức, không phải chàng trai này thì không gả vậy.
“Bọn con thật sự rất tốt ạ!” Dương Nhật Phong nghe bạn gái nói xong, vui như mở cờ trong bụng, cả mặt đều là tươi cười.
Chỉ có cô biết được áp lực của anh lớn đến mức nào, tuy rằng làm công việc này có vẻ vừa thoải mái lại dễ kiếm tiền, nhưng khi vào mắt người khác vẫn là có chút không được đáng tin cho lắm. Vấn đề nghề nghiệp này khiến anh xoắn xít rất lâu, cuối cùng mới quyết định giải nghệ, lui về phía sau khán đài không xuất hiện trước công chúng nữa, vì nếu tiếp tục, áp lực của anh và cô đều rất lớn. Từ đầu anh đã hạn chế việc dư luận ảnh hưởng đến cô xuống mức tối thiểu, anh không muốn cô bị người khác chỉ trỏ phê phán, cảm giác này khó chịu ra sao không ai rõ bằng anh.
Cô nhóc này, anh quả thật không nhìn lầm. Có lúc cô rất khó chìu còn có chút ngốc, nhưng không thiếu những lúc khiến anh không yêu không được như thế này. Rõ ràng ngoài miệng nói không muốn kết hôn sớm, trên thực tế so với anh còn có chút muốn gấp hơn, bộ dáng cứ như không phải anh thề không gả vậy. Khi đem cô về nhà, mẫu hậu nhà anh không thích đến chết mới là lạ! Dù sao bà cũng không muốn anh kết hôn cùng người trong ngành.
Không nghĩ thì thôi, càng nghĩ càng muốn tóm gọn con thỏ nhỏ này vào lòng, tránh cho người khác thấy được điểm tốt của cô lại muốn giành với anh!!!
Lâm Uyển Nhu: “...” Bà ngoại, không phải bà rất ghét người xăm hình hay sao, ít ra cũng phải giả vờ ngăn cản làm khó một chút chứ? Cả nhà các người cứ như vậy không nói không rằng bán đứt con đi như thế mà coi được à?
Bên này trong lòng Lâm Uyển Nhu đang âm thầm rơi lệ, bên kia Dương Nhật Phong đã cười đến mức không thấy được tổ quốc nơi đâu, không ngừng gật đầu đáp ứng: “Con định ngày kia sẽ đưa Uyển Nhu về thành phố Z ra mắt gia đình con, sau đó sẽ đưa ba mẹ con đến nhà mình để hai bên người lớn gặp nhau ạ!”
Lâm Uyển Nhu lại tiếp tục: “...” Yêu nghiệt tiên sinh, anh có ý định này từ lúc nào, sao em cái gì cũng không biết hết vậy? Em muốn khóc, con mợ nó đúng là bị các người ép muốn khóc luôn đó!
Bà ngoại Lâm không thèm dòm ngó đến tâm trạng cua cháu gái, vừa lòng gật gật đầu: “Cháu tính như vậy rất tốt, đừng đợi đến khi to bụng mới làm tiệc cưới, như vậy không hay chút nào! Bọn trẻ bây giờ có cái cách gì mà... gọi là sống thử đấy, ngoại thấy đúng là quá mức đi, đợi có con rồi mới cưới... các con đừng như vậy là tốt rồi!”
Lâm Uyển Nhu trong lòng lần nữa rơi lệ đầy mặt. Oan, đứng là còn oan hơn Đậu Nga mà! Hôm nay cũng mới là lần đầu tiên đi đến cái bước kia thôi, sao có thể gọi là sống thử chứ?! Ngoại à, ngoại thực sự hiểu lầm nhân phẩm đứa cháu gái này rồi! Con là công dân tốt tuân thủ luật hôn nhân và gia đình nha, làm gì có chuyện đợi có thai mới kết hôn chứ!!!
“Ngoại, tụi con...” Không có sống thử! Bốn chữ cuối còn chưa kịp thốt ra đã bị Dương Nhật Phong xen vào, biến thành: “Tụi con nhất định cưới trước khi có con mà!”
Cô nàng nào đó phẩn uất liếc qua bạn trai một cái, dùng ánh mắt lăng trì anh n+1 lần.
Cái này tính là cái gì? Người ta viết truyện có tựa đề là ‘Cưới sau một đêm’ còn cô đây là ‘Cưới sau một ngày’ chắc?! Thật bi kịch biết bao, thật bi thương biết bao mà~
“Như vậy bà yên tâm rồi, à... còn chưa biết cháu tên gì?” Bà ngoại Lâm đến lúc này mới nhớ đến một vấn đề hết sức quan trọng, bà còn chưa biết chút gì về cậu trai này đã vội vàng đem cháu gái gả cho người ta, như vậy hình như có chút không hay cho lắm thì phải!
“Cháu tên Dương Nhật Phong ạ!” Tên nào đó bộ dáng thỏ trắng ngoan hiền không có chỗ chê, lễ phép tự giới thiệu.
Bà ngoại Lâm gật gật đầu hài lòng, quả là có chút lịch thiệp (?) nha!: “Cháu làm nghề gì? Với lại thành phố Z cách đây rất xa nha, hai đứa như thế nào gặp nhau?”
Vấn đề nhạy cảm, Lâm Uyển Nhu âm thầm nuốt nước bọt đánh “Ực” Một tiếng, mồ hôi lạnh thi nhau tuông ào ào. Đến rồi, cuối cùng cũng có người hỏi tới nguyên nhân gặp mặt, nếu nói ra cô còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ đây? Bảo là do cô tự luyến, nghi ngờ người khác sàm sở mình, còn đánh người vô căn cứ à? Đảm bảo không bị cười cho thúi mũi mới là lạ đấy!
Không ngờ Yêu nghiệt tiên sinh đột nhiên có nhân tính một cách phi thường đáng ngờ: “Cháu là ca sĩ, chúng cháu tình cờ gặp nhau trong một show diễn ở thành phố A ạ” hoàn toàn đem chuyện xấu của bạn gái ém xuống dẹp đép, không hé răng nữa lời. Lâm Uyển Nhu cảm kích nhìn anh, vô cùng vô cùng cảm kích, chỉ hận không thể ngay lập tức lấy thân báo đáp luôn.
Bà ngoại Lâm ngược lại không chú trọng đến vế sau, toàn bộ tâm tư đều đặt lên hai chữ ‘ca sĩ’ của Dương Nhật Phong: “Ca sĩ?” Âm điệu lên cao mấy phân, không hề che dấu thái độ kinh ngạc. Làm ca sĩ hèn gì đẹp trai như vậy, cậu trai này nhất định rất đào hoa đi? Vừa nhiều tiền lại nổi tiếng, lời của người nổi tiếng là không đáng tin nhất, ngon ngọt dụ dỗ cháu gái bà, nói không chừng cháu bà chỉ là một trong những bông hoa trong bộ sưu tập hoa của cậu ta?!
Lâm Uyển Nhu thấy sắc mặt bà ngoại có vẻ không ổn, lập tức lo lắng biện hộ thay anh: “Ngoại, anh ấy đối với con rất tốt, trước giờ scandal tình cảm vô cùng ít, cô gái đó con có quen, là em họ của anh ấy, toàn là chiêu trò lăng xê thôi, không phải sự thật đâu! Với lại hết năm nay là anh ấy không còn làm ca sĩ nữa, trong qua trình làm việc dành dụm rất nhiều tiền, ngoại cũng không cần lo sau khi giải nghệ anh ấy không có tiền nuôi con, bọn con thật sự ở chung một chỗ rất tốt!”
Bà ngoại Lâm liếc cháu gái một cái, còn chưa gả ra ngoài đã bắt đầu bênh vực cho người ta rồi. Nhưng nghe cô nói vậy bà cũng an tâm phần nào, kỳ thật cháu gái cũng thành người của người ta rồi, bà không muốn gả cũng không còn cách nào. Nhìn bộ dạng của cô giống như chỉ hận không thể gả được ngay lập tức, không phải chàng trai này thì không gả vậy.
“Bọn con thật sự rất tốt ạ!” Dương Nhật Phong nghe bạn gái nói xong, vui như mở cờ trong bụng, cả mặt đều là tươi cười.
Chỉ có cô biết được áp lực của anh lớn đến mức nào, tuy rằng làm công việc này có vẻ vừa thoải mái lại dễ kiếm tiền, nhưng khi vào mắt người khác vẫn là có chút không được đáng tin cho lắm. Vấn đề nghề nghiệp này khiến anh xoắn xít rất lâu, cuối cùng mới quyết định giải nghệ, lui về phía sau khán đài không xuất hiện trước công chúng nữa, vì nếu tiếp tục, áp lực của anh và cô đều rất lớn. Từ đầu anh đã hạn chế việc dư luận ảnh hưởng đến cô xuống mức tối thiểu, anh không muốn cô bị người khác chỉ trỏ phê phán, cảm giác này khó chịu ra sao không ai rõ bằng anh.
Cô nhóc này, anh quả thật không nhìn lầm. Có lúc cô rất khó chìu còn có chút ngốc, nhưng không thiếu những lúc khiến anh không yêu không được như thế này. Rõ ràng ngoài miệng nói không muốn kết hôn sớm, trên thực tế so với anh còn có chút muốn gấp hơn, bộ dáng cứ như không phải anh thề không gả vậy. Khi đem cô về nhà, mẫu hậu nhà anh không thích đến chết mới là lạ! Dù sao bà cũng không muốn anh kết hôn cùng người trong ngành.
Không nghĩ thì thôi, càng nghĩ càng muốn tóm gọn con thỏ nhỏ này vào lòng, tránh cho người khác thấy được điểm tốt của cô lại muốn giành với anh!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.