Ám Sư Thần Thoại

Quyển 2 - Chương 9: CHỖ PHI PHÀM CỦA TỬ LONG

Ẩn Nặc Trần Hiêu

22/04/2013

Ngả Tuyết than nhẹ một tiếng lôi kéo Thanh Nhã đi tới một bên, hai người lặng lẽ nói chuyện, Tử Long nhìn thấy Hoa Nạp Đức và Tư Cách Lặc Nhĩ có chút xấu hổ đứng nơi đó, không khỏi lắc đầu đi tới.

“ Tư Cách Lặc Nhĩ tiểu thư, ngươi hao phí nhiều công sức như vậy, rốt cuộc muốn cho ta trợ giúp ngươi cái gì? Hiện tại công chúa bình an vô sự, ta sẽ thực hiện lời hứa.” Tử Long nhàn nhạt nhìn thoáng qua Tư Cách Lặc Nhĩ bình tĩnh nói.

Tư Cách Lặc Nhĩ liếc mắt nhìn Hoa Nạp Đức cười khẽ, Hoa Nạp Đức hừ lạnh một tiếng không cam lòng bỏ đi tới bên người Thanh Nhã và Ngả Tuyết.

“ Kỳ thực, là về chuyện tộc trưởng của chúng ta, năm nay hắn đã hơn bốn trăm tuổi, nhưng từ ba mươi năm trước đây, hắn bị một loại quái bệnh.” Tư Cách Lặc Nhĩ nhìn thấy Hoa Nạp Đức bỏ đi, liền chăm chú nhìn Tử Long chậm rãi nói, khi nàng nói đến quái bệnh của tộc trưởng, rõ ràng sắc mặt có chút ảm đạm.

“ Ta nghĩ ngươi tìm lộn người, ta cũng không phải trị liệu sư, đối với y bệnh, ta cũng không lành nghề, hình như ta không giúp được ngươi.” Tử Long cau mày nói với Tư Cách Lặc Nhĩ. Truyện "Ám Sư Thần Thoại "

“ Phải không? A a, cái này ta cũng biết, tộc trưởng hắn nhiễm bệnh rất quái lạ, chúng ta cũng thỉnh nhiều trị liệu sư, còn tìm rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, tựa như Thanh Nhã công chúa, nhưng tất cả mọi người đối với loại quái bệnh này không có cách nào, chuyện này chỉ có đệ đệ ngươi mới có thể, đệ đệ cũng không nên quên đã đáp ứng ta.” Tư Cách Lặc Nhĩ thản nhiên cười, tiếng nói thanh linh làm cả gian phòng đều tràn ngập cảm giác rung động.

“ Ta? Như thế nào ngươi lại xác định là ta, ta thậm chí ngay cả trị liệu thuật cơ bản cũng không biết?” Tử Long hứng thú nhìn nữ tử trước mắt, phát giác cùng nàng ta nói chuyện là một loại hưởng thụ, nếu như không có lợi ích gút mắt thì càng hoàn mỹ.

“ Đệ đệ như thế nào lại nói như vậy, lẽ nào tỷ tỷ đem ngươi đi làm trò cười, ngươi không thử qua sao biết sẽ không được, ngươi yên tâm, ta nói rồi, mặc kệ ngươi có giúp đỡ được hay không cũng không quan hệ, chỉ cần ngươi tận lực là tốt rồi.” Tư Cách Lặc Nhĩ bậm môi hiện ra bộ dáng ủy khuất, nhưng ngữ khí có chút ảm đạm.

Tử Long khóe miệng nhếch lên, hắn nghe ra yêu cầu của Tư Cách Lặc Nhĩ hình như rất khó, quay đầu lại, thấy Hoa Nạp Đức vẻ mặt thương tiếc đang vuốt ve mái tóc Thanh Nhã công chúa, hắn bỗng nhiên nảy lên một cảm giác khác thường trong lòng, đó là một loại cảm giác, ước ao? Có thể là vì vui mừng thay cho Hoa Nạp Đức!

“ Ta nói thì nhất định sẽ làm được, ngươi yên tâm đi, chúng ta lúc nào đi gặp tộc trưởng của ngươi, bọn họ thì làm sao bây giờ, hay để bọn họ về trước, chúng ta cùng nhau đi?” Tử Long chỉ ba người Hoa Nạp Đức hỏi.

“ Bộ tộc chúng ta không cho người ngoài đi vào, nếu không phải ta thấy khả năng của ngươi sẽ có bang trợ với quái bệnh của tộc trưởng, ta sẽ không mang ngươi vào tộc chúng ta, nhưng ta có một điểm muốn nói rõ, vô luận bệnh tộc trưởng trị tốt hay không, sau này ngươi không thể một mình đi ra Ngự Thú tộc.” Tư Cách Lặc Nhĩ nghiêm túc nói.

Tử Long có chút ngạc nhiên, theo yêu cầu của nàng, sau này hắn không thể một mình rời khỏi? Sau đó hắn nhàn nhạt cười, đối với hắn chỉ còn hai năm tuổi thọ mà nói, nếu như là đi rồi thật sự không về được, cũng không phải là không tốt, Ngự Thú tộc thần bí mà trường thọ, Ngự Thú tộc điển cổ xưa, trận pháp thần kỳ mà uy lực tuyệt luân, có thể thăm dò được bí mật sinh tử a!

Nghĩ tới đây, Tử Long nhìn nàng mỉm cười, gật đầu, sau đó quay đầu nhìn ba người Hoa Nạp Đức, trong lòng ấm áp: “ Lúc nào đi?”



Tư Cách Lặc Nhĩ nhún vai, nhàn nhạt cười nói: “ Ngươi có thể cùng bọn họ cáo biệt, trong vòng ba ngày, ngươi muốn đi lúc nào thì đi.”

Tử Long nghi hoặc nhìn nàng, thấy nàng vẫn cười, hình như là một cô nương ôn nhau đang mỉm cười lên, hắn lắc đầu, sau đó đi tới chỗ Hoa Nạp Đức, mà Tư Cách Lặc Nhĩ không hề động, chỉ cười nhìn hắn, trong ánh mắt chợt lóe quang mang.

Hoa Nạp Đức nhìn thấy Tử Long đi tới, không khỏi cau mày, tay khoát vai Tử Long nhỏ giọng hỏi: “ Tử Long, nàng ta muốn ngươi làm gì, nếu như cô ta có yêu cầu gì quá mức, ta sẽ không cho ngươi đi đâu, hiện tại đã tìm được muội muội, chúng ta không bằng liều mạng lao ra.”

Tử Long mỉm cười lắc đầu vỗ vai Hoa Nạp Đức nói: “ A Đức, ngươi yên tâm đi, không có gì đâu, nàng chỉ muốn ta giúp một việc nhỏ, một hồi để ta đưa các ngươi đi ra ngoài, ta qua một ít thời gian sẽ về, bên học viện còn muốn ngươi đi xin phép cho ta.”

“ Thật vậy chăng? Muốn ngươi hỗ trợ cái gì? Chúng ta ở chỗ này chờ ngươi cùng trở về, cùng đi thì cùng về, ta không cho ngươi đi mạo hiểm một mình.” Hoa Nạp Đức cố sức cầm vai Tử Long trầm giọng nói.

“ A Đức, một đại nam nhân sao lại lề mề như vậy, tin tưởng ta, ta không sao đâu.” Tử Long nhìn Hoa Nạp Đức, trong lòng cảm động ấm áp, điều này làm cho hắn nghĩ tới sư phụ đã dưỡng dục suốt mười sáu năm, tuy rằng rất khổ, thế nhưng hắn cũng không cô độc. Hắn biết, trên thế giới này, hắn cũng không phải cô đơn, hắn còn có bằng hữu, còn có người quan tâm hắn, trái tim sát thủ lạnh lùng, cũng sẽ cảm giác được ấm áp, nếu có một người nghe hắn kể ra, hắn sẽ nói với người đó, loại cảm giác này, thực sự tốt lắm!

“ Vị ca ca này, ngươi là ai?” Ngay thời gian Tử Long đang mơ màng, đã truyền đến thanh âm khả ái tuyệt vời như chuông bạc của Thanh Nhã công chúa.

Hoa Nạp Đức nhìn thấy vẻ thân thiết ấm áp của muội muội, nhẹ giọng nói: “ Thanh Nhã, vị này chính là Tử Long ca ca, là bằng hữu tốt của nhị ca, lúc này nhờ có hắn, chúng ta mới nhìn thấy được muội.”

“ Cảm tạ ngươi, Tử Long ca ca, ta cảm giác được ngươi rất lợi hại, so với ca ca ta còn lợi hại hơn, thậm chí so với Mạc Tu Hữu thúc thúc còn lợi hại hơn nữa, chỉ là ngươi mặc y phục thật là xấu nga, nếu như ngươi đổi y phục khác, nhất định sẽ rất tuấn tú suất khí.” Thanh âm như chuông bạc của Thanh Nhã công chúa truyền đến, làm trong lòng Tử Long bất giác chấn động, động sát lực thật đáng sợ, dĩ nhiên lại nhạy cảm như vậy, mình che giấu tốt như vậy, dù là đế cấp cao thủ cũng khó phát hiện, không ngờ bị tiểu cô nương này nhìn ra, nàng quả nhiên có đặc biệt, có lẽ Tư Cách Lặc Nhĩ đưa nàng tới đây, chính là nguyên nhân này.

Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết trong lòng cũng thật khiếp sợ, bọn họ tin tưởng Thanh Nhã nói, lúc nàng còn rất nhỏ, thì có người phát hiện động sát lực của tiểu cô nương này cùng với cảm ứng sự việc đều có thiên phú rất lớn, hơn nữa nàng trời sinh tinh thần lực rất mạnh mẽ, ngày nàng sinh ra, trong thân thể ẩn chứa tinh thần năng lượng không sao lý giải nổi, hình thành thần thức độc hữu, trong phạm vi thần thức của nàng, tất cả sự ẩn giấu đều là hư vô, thậm chí một ít người bình thường suy nghĩ gì nàng cũng biết.

Hôm nay theo những lời này của nàng đích xác làm cho Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết kinh ngạc không nhỏ, bọn họ đều biết Mạc Tu Hữu là ai, đó là đệ đệ của Mạc Hướng Phi đại tướng quân, hắn là một võ si, tuy rằng hắn nhỏ hơn Mạc Hướng Phi mười tuổi, nhưng thiên tư tốt, hơn nữa khổ sở tu luyện, thời gian chưa đến ba mươi tuổi đã trở thành vương cấp cao thủ, được xưng là võ học thiên tài của Hán Hoa đế quốc, mà Thanh Nhã lại nói Tử Long hiện tại đã siêu việt cả hắn, điều này làm sao không để Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết kinh ngạc? Chỉ mười tám tuổi lại có thể siêu việt võ học thiên tài, nếu như truyền ra ngoài, khẳng định sẽ náo động Tường Vân đại lục.

Nhưng Hoa Nạp Đức rất nhanh từ trong khiếp sợ khôi phục lại, hắn vẫn biết vị lão đại này có chỗ phi phàm, nhưng không nghĩ tới, là đã đánh giá thấp thực lực của Tử Long, nhưng như vậy cũng tốt hơn, chí ít Tư Cách Lặc Nhĩ không thể gây nguy hiểm gì cho hắn, như vậy hắn cũng an tâm, vốn hắn quyết tâm lưu lại cùng Tử Long, nhưng hiện tại xem ra không cần thiết, cho dù lưu lại, cũng là trói buộc thêm, hắn cười lớn một tiếng, cố sức vỗ vai Tử Long nói: “ Tốt, Tử Long, ngươi gạt ta thật khổ a, nguyên lai ngươi quá lợi hại! Thực sự là nghĩ không ra, nghĩ không ra.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ám Sư Thần Thoại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook