Quyển 2 - Chương 10: THẾ GIAN TỤC SỰ, KHÓ THỂ NÓI RÕ
Ẩn Nặc Trần Hiêu
22/04/2013
Mà lúc này trong lòng Ngả Tuyết càng như sóng ba đào, nam tử trước mắt đã từng không chút nào làm người chú ý trong học viện không ngờ thoáng chốc biến thành vương cấp cao thủ, thậm chí còn cao hơn, điều này làm cho Ngả Tuyết thật khó tiếp thụ, nghe Hoa Nạp Đức nói, hắn nguyên lai cũng không biết, nhưng người có thể ở cùng một chỗ với nhị vương tử của Hán Hoa đế quốc thì làm sao lại là người thường, vừa nghĩ như thế trong lòng Ngả Tuyết cũng bình thản hơn một ít, nhưng sau đó lại cảm thấy kỳ diệu, nghe khẩu khí của Thanh Nhã, dáng vẻ quê mùa của hắn khẳng định là vì che giấu bề ngoài xuất chúng, hơn nữa lại thêm thực lực vương cấp cao thủ, thoạt nhìn, do mình đã đánh giá thấp hắn. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Tử Long cười khổ, nhàn nhạt nói với Hoa Nạp Đức: “ Ngươi cũng chưa từng hỏi qua ta.”
Hoa Nạp Đức ngây người, sau đó thở dài một hơi nhẹ giọng nói: “ Cứ như vậy ta cũng yên tâm rồi, nhưng ngươi phải cẩn thận một chút, ai biết nữ nhân kia còn có thể đùa giỡn thêm trò gì nữa.”
“ Yên tâm đi! Ta biết.” Tử Long gật đầu nói.
“ Ca ca ngươi đang nói Tư Cách tỷ tỷ sao? Nàng tốt lắm, ngươi không nên nói bậy nàng có được hay không, tỷ tỷ sẽ không làm gì Long ca ca đâu, trên người tỷ tỷ chỉ có tinh thần lực lượng, hơn nữa tinh thần lực lượng của nàng cũng không cường đại như Tử Long ca ca a, cho nên Tử Long ca ca không có việc gì đâu.” Thanh Nhã hiếu kỳ nhìn Hoa Nạp Đức và Tử Long nũng nịu nói.
Hoa Nạp Đức thấy Tử Long vô cùng kinh ngạc nhìn Thanh Nhã bèn cười cười nói: “ Như vậy ta càng yên tâm, Tử Long, muội muội ta nói thì ta tuyệt đối tin tưởng, thần thức đặc dị của nàng không có gì phát hiện không được, ta dám nói nàng là bói toán sư giỏi nhất trên đại lục.”
Tử Long đích xác có chút nghi hoặc, nếu như tinh thần lực của Tư Cách Lặc Nhĩ không cường đại thì làm sao có thể phá vỡ Vạn Vật Linh Không Phá? Điều này thật là khó hiểu, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Tư Cách Lặc Nhĩ đang loay hoay trong chỗ những bình thủy tinh, thần thức rất nhanh đem nàng bao phủ, thân hình nàng chấn động, động tác cũng ngừng lại, quay đầu lại nhìn Tử Long, cũng không làm hành động gì, nhưng hơi cười cười, thần thức Tử Long xem xét, quả nhiên đúng như lời công chúa Thanh Nhã, tinh thần lực của Tư Cách Lặc Nhĩ không cường đại, nhưng nàng khẳng định có một ít chỗ đặc dị mà mình không phát hiện, Tử Long nhẹ nhàng lắc đầu, nghĩ đến dù gì cũng đã đáp ứng nàng, thế nào cũng sẽ không đổi ý, để thuận theo tự nhiên thôi!
“ Các ngươi hiện tại trở về thôi, đã qua vài ngày rồi, Hán Hoa đế quốc và Châu Lặc đế quốc tìm không được hai người, nhất định sẽ nghĩ ta bắt cóc các ngươi, nếu không về, ta sẽ trở thành đào phạm được phát lệnh truy nã lớn nhất khắp Tường Vân đại lục đó.” Tử Long cười khẽ nhìn Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết nói.
“ Ngươi thực sự muốn lưu lại?” Ngả Tuyết vẫn một mực yên lặng chợt lên tiếng hỏi.
Tử Long nhìn Ngả Tuyết ngày thường luôn băng lãnh mà bây giờ lại như đang quan tâm thân nhân, khẽ gật đầu: “ Đúng vậy, dù sao đã đáp ứng người ta, sẽ không thể nuốt lời.”
“ Vậy…vậy lúc nào ngươi có thể trở lại?” Ngả Tuyết chần chờ một chút, lại nhẹ giọng hỏi.
Lúc này, giữa mọi người lại có một bầu không khí dị dạng, Hoa Nạp Đức hiếu kỳ nhìn Ngả Tuyết, không biết nàng từ lúc nào lại quan tâm Tử Long như vậy, nhưng hắn nhìn ra được, thần tình buồn bã trong ánh mắt của nàng.
“ Cái này…Ta không biết, có thể rất nhanh, có thể thời gian hai năm, ta không xác định.” Tử Long thở dài, coi như vậy cũng cấp cho a Đức một chút thoải mái, nếu như để bọn họ biết mình sẽ không về được, a Đức khả năng sẽ không đồng ý! Hai năm, đến lúc đó có khả năng đã không còn trên đời này nữa, trong lòng Tử Long yên lặng thở dài, tạm biệt! Bằng hữu của ta.
Ngả Tuyết nghe lời nói của Tử Long thân thể không tự giác run lên, mọi người ở đây đều nghe được trong lời nói của hắn, mang theo một loại kiên nghị không thể quay đầu lại, nàng ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt Tử Long, chậm rãi đi qua, nhẹ nhàng cầm tay Tử Long, mang theo khí tức ấm áp, tình cảm hỗn loạn, nhẹ giọng nói: “ Ngươi không phải là một người bình thường, chúng ta tin tưởng ngươi, nhớ kỹ trở về, trên Tường Vân đại lục, còn có bằng hữu rất tốt chờ ngươi trở về.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Ngả Tuyết nói, nắm chặt tay Tử Long một thoáng, ánh mắt nhìn Hoa Nạp Đức, sau đó cũng không quay đầu lại tiêu sái đi tới bên người Thanh Nhã, nhẹ nhàng ôm nàng, lẳng lặng nhìn nam tử có vẻ mộc mạc kia, trong lòng phảng phất không hề bình tĩnh như băng sơn bên ngoài.
Hoa Nạp Đức đứng nơi đó không biết nghĩ gì, chỉ là thần tình như có biến hóa, bình tĩnh đi tới trước người Tử Long, nhẹ nhàng nói: “ Ngả Tuyết nói rất đúng, nhất định phải nhớ kỹ, ngươi cũng không phải một mình, ngươi còn có chúng ta lo lắng, cũng không nên quên chúng ta, chờ ngươi trở về.”
Tử Long lẳng lặng nhìn Hoa Nạp Đức, lại nhìn lướt qua Ngả Tuyết, trong lòng nảy lên một tia ấm áp, đúng thật sự không chỉ là một mình, còn có Hoa Nạp Đức bằng hữu, có thể trong lời của Ngả Tuyết, nàng cũng là bằng hữu, ngoại trừ những người này, còn có một Ba Ba tham ngủ, sau khi mình ly khai, có thể hắn lại khi dễ a Đức nữa a.
Tử Long hít một hơi thật sâu, nhìn Hoa Nạp Đức gật đầu, xoay người đi tới chỗ Tư Cách Lặc Nhĩ, hắn biết, trên thế giới này còn có người quan tâm sự tồn tại của hắn, đối với một người đã từng là sát thủ mà nói, vậy là đủ rồi.
“ Hiện tại đưa bọn họ đi thôi.” Tử Long không có bất luận biểu tình gì nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ nói.
Tư Cách Lặc Nhĩ gật đầu, không nói gì thêm, chỉ là trong lòng của nàng, tựa hồ không hề bình tĩnh, ánh mắt của nàng lơ đãng rơi lên trên người Tử Long và Ngả Tuyết…
Tư Cách Lặc Nhĩ yên lặng mang theo Hoa Nạp Đức bọn họ đi tới một bãi đá hình rồng nằm lớn, nàng nói cho họ, chỉ cần đặt tay lên trên, có thể rời khỏi đây, trực tiếp đến ngoài thành Mạc Bắc, sau đó, nàng yên lặng bỏ đi, hình như là có tâm sự, an tĩnh đứng ở xa xa, lẳng lặng nhìn chăm chú vào bốn người không hề lên tiếng.
Ngả Tuyết nắm bàn tay nhỏ bé của Thanh Nhã, an tĩnh nhìn Tử Long, mà Tử Long đứng ở nơi đó, cũng không biết nghĩ gì, Ngả Tuyết khẽ cắn đôi môi, cầm tay Thanh Nhã cùng đặt lên thạch thai hình rồng, bạch quang thoáng hiện, thân ảnh hai người đã tiêu thất trước mắt, chỉ là trong không trung còn quanh quẩn lời nói của Ngả Tuyết: “ Nhớ kỹ, nhất định phải trở về.”
Hoa Nạp Đức đi tới bên người Tử Long, nhẹ nhàng vỗ vai hắn, loại động tác này, làm lưu lộ tình bằng hữu thân thiết giữa hai người.
Tử Long nhìn bằng hữu rất tốt của mình, ngày xưa huynh đệ, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn một màn lại một màn không tiếng động xẹt qua trong óc, Tử Long bình phục tâm tình nhàn nhạt nói: “ A Đức, giúp ta chiếu cố Ba Ba, chờ ta trở lại.”
Rốt cuộc Hoa Nạp Đức nở nụ cười, hắn ôm mạnh Tử Long, cố sức vỗ lưng hắn, lập tức xoay người đi tới trước thạch thai, vừa cười vừa nói: “ Lão đại, ngươi yên tâm đi, ta sẽ thay ngươi chiếu cố Ngả Tuyết, ngươi phải nhanh trở về, ta còn muốn chờ ngươi cùng uống rượu!”
Câu trả lời của Hoa Nạp Đức làm Tử Long cảm thấy bất đắc dĩ, vừa định nói chuyện, chỉ thấy tay Hoa Nạp Đức nhẹ nhàng đặt lên thạch thai, lại một trận chói mắt, thân ảnh quen thuộc cứ như vậy tiêu thất trong quang mang.
Toàn bộ thạch thất, chỉ có một mình Tử Long nhìn chằm chằm thạch thai, còn có một người không biết nghĩ gì, yên lặng nhìn hắn chăm chú, thạch thất vô cùng yên tĩnh.
Chỉ chốc lát, Tử Long quay đầu đi, hít sâu một hơi, nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ đạm mạc nói: “ Để trị quái bệnh của tộc trưởng, ngươi bắt công chúa, lại khống chế đại lượng mãnh thú tập kích biên thành, kiềm chế tinh lực của đế quốc, tội danh này có vô số người muốn giết ngươi, ngươi không sợ sao?”
Tư Cách Lặc Nhĩ không nói cũng không có động tác gì, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú hắn, đôi mắt buồn bã, miệng khẽ động: “ Vì không thể giải quyết vấn đề, để ngự thú tộc làm ra một ít việc trái lương tâm, Lặc Nhĩ xấu hổ vạn phần, thỉnh đệ đệ lượng giải sự khó xử của ta!”
Nói thật ra, Tư Cách Lặc Nhĩ xác thực là một nữ nhân cực phẩm, hình dạng cười khổ cũng là động lòng người vô cùng, Tử Long hạ giọng nói: “ Thế gian đối với sự sai lầm, ai cũng không có quyền lực xét xử ai, huống chi là một sát thủ từng giết chết vô số người…”
Tử Long cười khổ, nhàn nhạt nói với Hoa Nạp Đức: “ Ngươi cũng chưa từng hỏi qua ta.”
Hoa Nạp Đức ngây người, sau đó thở dài một hơi nhẹ giọng nói: “ Cứ như vậy ta cũng yên tâm rồi, nhưng ngươi phải cẩn thận một chút, ai biết nữ nhân kia còn có thể đùa giỡn thêm trò gì nữa.”
“ Yên tâm đi! Ta biết.” Tử Long gật đầu nói.
“ Ca ca ngươi đang nói Tư Cách tỷ tỷ sao? Nàng tốt lắm, ngươi không nên nói bậy nàng có được hay không, tỷ tỷ sẽ không làm gì Long ca ca đâu, trên người tỷ tỷ chỉ có tinh thần lực lượng, hơn nữa tinh thần lực lượng của nàng cũng không cường đại như Tử Long ca ca a, cho nên Tử Long ca ca không có việc gì đâu.” Thanh Nhã hiếu kỳ nhìn Hoa Nạp Đức và Tử Long nũng nịu nói.
Hoa Nạp Đức thấy Tử Long vô cùng kinh ngạc nhìn Thanh Nhã bèn cười cười nói: “ Như vậy ta càng yên tâm, Tử Long, muội muội ta nói thì ta tuyệt đối tin tưởng, thần thức đặc dị của nàng không có gì phát hiện không được, ta dám nói nàng là bói toán sư giỏi nhất trên đại lục.”
Tử Long đích xác có chút nghi hoặc, nếu như tinh thần lực của Tư Cách Lặc Nhĩ không cường đại thì làm sao có thể phá vỡ Vạn Vật Linh Không Phá? Điều này thật là khó hiểu, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua Tư Cách Lặc Nhĩ đang loay hoay trong chỗ những bình thủy tinh, thần thức rất nhanh đem nàng bao phủ, thân hình nàng chấn động, động tác cũng ngừng lại, quay đầu lại nhìn Tử Long, cũng không làm hành động gì, nhưng hơi cười cười, thần thức Tử Long xem xét, quả nhiên đúng như lời công chúa Thanh Nhã, tinh thần lực của Tư Cách Lặc Nhĩ không cường đại, nhưng nàng khẳng định có một ít chỗ đặc dị mà mình không phát hiện, Tử Long nhẹ nhàng lắc đầu, nghĩ đến dù gì cũng đã đáp ứng nàng, thế nào cũng sẽ không đổi ý, để thuận theo tự nhiên thôi!
“ Các ngươi hiện tại trở về thôi, đã qua vài ngày rồi, Hán Hoa đế quốc và Châu Lặc đế quốc tìm không được hai người, nhất định sẽ nghĩ ta bắt cóc các ngươi, nếu không về, ta sẽ trở thành đào phạm được phát lệnh truy nã lớn nhất khắp Tường Vân đại lục đó.” Tử Long cười khẽ nhìn Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết nói.
“ Ngươi thực sự muốn lưu lại?” Ngả Tuyết vẫn một mực yên lặng chợt lên tiếng hỏi.
Tử Long nhìn Ngả Tuyết ngày thường luôn băng lãnh mà bây giờ lại như đang quan tâm thân nhân, khẽ gật đầu: “ Đúng vậy, dù sao đã đáp ứng người ta, sẽ không thể nuốt lời.”
“ Vậy…vậy lúc nào ngươi có thể trở lại?” Ngả Tuyết chần chờ một chút, lại nhẹ giọng hỏi.
Lúc này, giữa mọi người lại có một bầu không khí dị dạng, Hoa Nạp Đức hiếu kỳ nhìn Ngả Tuyết, không biết nàng từ lúc nào lại quan tâm Tử Long như vậy, nhưng hắn nhìn ra được, thần tình buồn bã trong ánh mắt của nàng.
“ Cái này…Ta không biết, có thể rất nhanh, có thể thời gian hai năm, ta không xác định.” Tử Long thở dài, coi như vậy cũng cấp cho a Đức một chút thoải mái, nếu như để bọn họ biết mình sẽ không về được, a Đức khả năng sẽ không đồng ý! Hai năm, đến lúc đó có khả năng đã không còn trên đời này nữa, trong lòng Tử Long yên lặng thở dài, tạm biệt! Bằng hữu của ta.
Ngả Tuyết nghe lời nói của Tử Long thân thể không tự giác run lên, mọi người ở đây đều nghe được trong lời nói của hắn, mang theo một loại kiên nghị không thể quay đầu lại, nàng ngẩng đầu lên, đón nhận ánh mắt Tử Long, chậm rãi đi qua, nhẹ nhàng cầm tay Tử Long, mang theo khí tức ấm áp, tình cảm hỗn loạn, nhẹ giọng nói: “ Ngươi không phải là một người bình thường, chúng ta tin tưởng ngươi, nhớ kỹ trở về, trên Tường Vân đại lục, còn có bằng hữu rất tốt chờ ngươi trở về.” Truyện "Ám Sư Thần Thoại "
Ngả Tuyết nói, nắm chặt tay Tử Long một thoáng, ánh mắt nhìn Hoa Nạp Đức, sau đó cũng không quay đầu lại tiêu sái đi tới bên người Thanh Nhã, nhẹ nhàng ôm nàng, lẳng lặng nhìn nam tử có vẻ mộc mạc kia, trong lòng phảng phất không hề bình tĩnh như băng sơn bên ngoài.
Hoa Nạp Đức đứng nơi đó không biết nghĩ gì, chỉ là thần tình như có biến hóa, bình tĩnh đi tới trước người Tử Long, nhẹ nhàng nói: “ Ngả Tuyết nói rất đúng, nhất định phải nhớ kỹ, ngươi cũng không phải một mình, ngươi còn có chúng ta lo lắng, cũng không nên quên chúng ta, chờ ngươi trở về.”
Tử Long lẳng lặng nhìn Hoa Nạp Đức, lại nhìn lướt qua Ngả Tuyết, trong lòng nảy lên một tia ấm áp, đúng thật sự không chỉ là một mình, còn có Hoa Nạp Đức bằng hữu, có thể trong lời của Ngả Tuyết, nàng cũng là bằng hữu, ngoại trừ những người này, còn có một Ba Ba tham ngủ, sau khi mình ly khai, có thể hắn lại khi dễ a Đức nữa a.
Tử Long hít một hơi thật sâu, nhìn Hoa Nạp Đức gật đầu, xoay người đi tới chỗ Tư Cách Lặc Nhĩ, hắn biết, trên thế giới này còn có người quan tâm sự tồn tại của hắn, đối với một người đã từng là sát thủ mà nói, vậy là đủ rồi.
“ Hiện tại đưa bọn họ đi thôi.” Tử Long không có bất luận biểu tình gì nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ nói.
Tư Cách Lặc Nhĩ gật đầu, không nói gì thêm, chỉ là trong lòng của nàng, tựa hồ không hề bình tĩnh, ánh mắt của nàng lơ đãng rơi lên trên người Tử Long và Ngả Tuyết…
Tư Cách Lặc Nhĩ yên lặng mang theo Hoa Nạp Đức bọn họ đi tới một bãi đá hình rồng nằm lớn, nàng nói cho họ, chỉ cần đặt tay lên trên, có thể rời khỏi đây, trực tiếp đến ngoài thành Mạc Bắc, sau đó, nàng yên lặng bỏ đi, hình như là có tâm sự, an tĩnh đứng ở xa xa, lẳng lặng nhìn chăm chú vào bốn người không hề lên tiếng.
Ngả Tuyết nắm bàn tay nhỏ bé của Thanh Nhã, an tĩnh nhìn Tử Long, mà Tử Long đứng ở nơi đó, cũng không biết nghĩ gì, Ngả Tuyết khẽ cắn đôi môi, cầm tay Thanh Nhã cùng đặt lên thạch thai hình rồng, bạch quang thoáng hiện, thân ảnh hai người đã tiêu thất trước mắt, chỉ là trong không trung còn quanh quẩn lời nói của Ngả Tuyết: “ Nhớ kỹ, nhất định phải trở về.”
Hoa Nạp Đức đi tới bên người Tử Long, nhẹ nhàng vỗ vai hắn, loại động tác này, làm lưu lộ tình bằng hữu thân thiết giữa hai người.
Tử Long nhìn bằng hữu rất tốt của mình, ngày xưa huynh đệ, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn một màn lại một màn không tiếng động xẹt qua trong óc, Tử Long bình phục tâm tình nhàn nhạt nói: “ A Đức, giúp ta chiếu cố Ba Ba, chờ ta trở lại.”
Rốt cuộc Hoa Nạp Đức nở nụ cười, hắn ôm mạnh Tử Long, cố sức vỗ lưng hắn, lập tức xoay người đi tới trước thạch thai, vừa cười vừa nói: “ Lão đại, ngươi yên tâm đi, ta sẽ thay ngươi chiếu cố Ngả Tuyết, ngươi phải nhanh trở về, ta còn muốn chờ ngươi cùng uống rượu!”
Câu trả lời của Hoa Nạp Đức làm Tử Long cảm thấy bất đắc dĩ, vừa định nói chuyện, chỉ thấy tay Hoa Nạp Đức nhẹ nhàng đặt lên thạch thai, lại một trận chói mắt, thân ảnh quen thuộc cứ như vậy tiêu thất trong quang mang.
Toàn bộ thạch thất, chỉ có một mình Tử Long nhìn chằm chằm thạch thai, còn có một người không biết nghĩ gì, yên lặng nhìn hắn chăm chú, thạch thất vô cùng yên tĩnh.
Chỉ chốc lát, Tử Long quay đầu đi, hít sâu một hơi, nhìn Tư Cách Lặc Nhĩ đạm mạc nói: “ Để trị quái bệnh của tộc trưởng, ngươi bắt công chúa, lại khống chế đại lượng mãnh thú tập kích biên thành, kiềm chế tinh lực của đế quốc, tội danh này có vô số người muốn giết ngươi, ngươi không sợ sao?”
Tư Cách Lặc Nhĩ không nói cũng không có động tác gì, chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú hắn, đôi mắt buồn bã, miệng khẽ động: “ Vì không thể giải quyết vấn đề, để ngự thú tộc làm ra một ít việc trái lương tâm, Lặc Nhĩ xấu hổ vạn phần, thỉnh đệ đệ lượng giải sự khó xử của ta!”
Nói thật ra, Tư Cách Lặc Nhĩ xác thực là một nữ nhân cực phẩm, hình dạng cười khổ cũng là động lòng người vô cùng, Tử Long hạ giọng nói: “ Thế gian đối với sự sai lầm, ai cũng không có quyền lực xét xử ai, huống chi là một sát thủ từng giết chết vô số người…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.