Chương 10:
Oản lí lạt tiêu hương
05/07/2024
Nếu Yến Trà đang đứng ở chỗ này, cậu chắc chắn sẽ không dám coi Kim Chi như những cô gái bình thường nữa: "Tôi muốn đi xử lý những người đó một chút."
Người nọ gõ mặt bàn: "Đó là chuyện của cô, tôi không can thiệp."
Kim Chi cúi đầu: "Tôi cảm thấy vô cùng hổ thẹn về những sai sót cha tôi đã phạm phải trước đây."
Người nọ hơi dừng lại: "Nguyên nhân chính cũng không phải do cha con các cô."
Kim Chi nghe xong, bất giác cảm thấy được an ủi. Biểu cảm trên mặt cô bé hơi méo mó, trông càng thêm dữ tợn: "Tôi và cha sẽ trở về dọn dẹp sạch sẽ tất cả những người liên quan đến chuyện này, kính xin các ông chủ không vì chuyện này mà đổi tôi và cha, cùng với toàn thể nhà họ Kim. Chúng tôi quyết tâm thề sống chết trung thành với các ông chủ."
Người nọ không tiếp tục lên tiếng, Kim Chi hiểu ý của đối phương là không muốn nói nhiều về chủ đề này.
"Tôi và cha sẽ đưa ra câu trả lời cho các ông chủ bằng hành động thực tế, hy vọng các ông chủ có thể thông cảm." Kim Chi lại khom người thật sâu.
"Đại nhân, hôm nay tôi đã dẫn theo một người tới đây, sắp xếp cho ở trong căn phòng anh đã thiết lập trước đó. Anh ta rất nghe lời, nếu anh có nhu cầu thực hiện thí nghiệm thì có thể sử dụng anh ta." Kim Chi bình tĩnh nói xong lời này, người nọ vẫn không hề tỏ ra hứng thú.
"Vài ngày trước, anh ta một mình lưu lạc đến thị trấn này, không có người thân bạn bè. Tôi lén thu thập mẫu máu mang đi đối chiếu nhưng không có bản sao được lưu trong dữ liệu. Qua quan sát thì nhận định không phải người phi thường. Tôi đã giúp anh ta làm giấy tờ tùy thân. Nếu sự hiện diện của anh ta không có ích gì với anh, sau khi xong mọi thứ, tôi sẽ trở lại và đưa anh ta rời đi. Nếu anh ta may mắn được anh chọn sử dụng làm thí nghiệm, anh có thể ép hết giá trị." Kim Chi nói xong lại khom người chào rồi rời khỏi phòng.
Lúc đi xuống tầng, đi ngang qua cửa căn phòng mới dẫn Yến Trà vào, Kim Chi không chút do dự mà lập tức rời đi.
Đối với cô bé mà nói, hiện nay còn có chuyện quan trọng hơn cần phải hoàn thành. Yến Trà vốn chỉ là món đồ chơi cô bé thuận tay vớt về dâng cho ông chủ, nếu không được các ông chủ yêu thích thì sau khi trở về, cô bé sẽ nhanh chóng xử lý. Dù sao cũng chỉ là một kẻ lưu lạc không có bối cảnh gì.
Trong phòng, Yến Trà vẫn không nhịn được mà lại lăn vài vòng trên giường. Sau khi lăn đến chán chê, tâm trạng cũng khôi phục lại như bình thường, cậu ngồi xuống trước bàn, xem qua nội dung trong những cuốn sách giáo khoa cậu mang tới.
Yến Trà chưa từng thấy sách giáo khoa của thế giới này, thời gian chỉ có nửa năm, cậu có chút lo lắng bản thân không thể theo kịp tiến độ chương trình học của các bạn cùng trang lứa trong trường, không muốn để đến lúc đó ngay cả vượt qua kỳ thi nhập học cũng không làm được.
Người nọ gõ mặt bàn: "Đó là chuyện của cô, tôi không can thiệp."
Kim Chi cúi đầu: "Tôi cảm thấy vô cùng hổ thẹn về những sai sót cha tôi đã phạm phải trước đây."
Người nọ hơi dừng lại: "Nguyên nhân chính cũng không phải do cha con các cô."
Kim Chi nghe xong, bất giác cảm thấy được an ủi. Biểu cảm trên mặt cô bé hơi méo mó, trông càng thêm dữ tợn: "Tôi và cha sẽ trở về dọn dẹp sạch sẽ tất cả những người liên quan đến chuyện này, kính xin các ông chủ không vì chuyện này mà đổi tôi và cha, cùng với toàn thể nhà họ Kim. Chúng tôi quyết tâm thề sống chết trung thành với các ông chủ."
Người nọ không tiếp tục lên tiếng, Kim Chi hiểu ý của đối phương là không muốn nói nhiều về chủ đề này.
"Tôi và cha sẽ đưa ra câu trả lời cho các ông chủ bằng hành động thực tế, hy vọng các ông chủ có thể thông cảm." Kim Chi lại khom người thật sâu.
"Đại nhân, hôm nay tôi đã dẫn theo một người tới đây, sắp xếp cho ở trong căn phòng anh đã thiết lập trước đó. Anh ta rất nghe lời, nếu anh có nhu cầu thực hiện thí nghiệm thì có thể sử dụng anh ta." Kim Chi bình tĩnh nói xong lời này, người nọ vẫn không hề tỏ ra hứng thú.
"Vài ngày trước, anh ta một mình lưu lạc đến thị trấn này, không có người thân bạn bè. Tôi lén thu thập mẫu máu mang đi đối chiếu nhưng không có bản sao được lưu trong dữ liệu. Qua quan sát thì nhận định không phải người phi thường. Tôi đã giúp anh ta làm giấy tờ tùy thân. Nếu sự hiện diện của anh ta không có ích gì với anh, sau khi xong mọi thứ, tôi sẽ trở lại và đưa anh ta rời đi. Nếu anh ta may mắn được anh chọn sử dụng làm thí nghiệm, anh có thể ép hết giá trị." Kim Chi nói xong lại khom người chào rồi rời khỏi phòng.
Lúc đi xuống tầng, đi ngang qua cửa căn phòng mới dẫn Yến Trà vào, Kim Chi không chút do dự mà lập tức rời đi.
Đối với cô bé mà nói, hiện nay còn có chuyện quan trọng hơn cần phải hoàn thành. Yến Trà vốn chỉ là món đồ chơi cô bé thuận tay vớt về dâng cho ông chủ, nếu không được các ông chủ yêu thích thì sau khi trở về, cô bé sẽ nhanh chóng xử lý. Dù sao cũng chỉ là một kẻ lưu lạc không có bối cảnh gì.
Trong phòng, Yến Trà vẫn không nhịn được mà lại lăn vài vòng trên giường. Sau khi lăn đến chán chê, tâm trạng cũng khôi phục lại như bình thường, cậu ngồi xuống trước bàn, xem qua nội dung trong những cuốn sách giáo khoa cậu mang tới.
Yến Trà chưa từng thấy sách giáo khoa của thế giới này, thời gian chỉ có nửa năm, cậu có chút lo lắng bản thân không thể theo kịp tiến độ chương trình học của các bạn cùng trang lứa trong trường, không muốn để đến lúc đó ngay cả vượt qua kỳ thi nhập học cũng không làm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.