Chương 19:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Ẩn An Lê là người rất giỏi nhẫn nhịn. Tuy các anh em trong nhà rất ít khi đáp lại sự nhiệt tình của anh ấy, nhưng anh ấy vẫn có thể kìm nén bản thân, trao quyền ưu tiên cho họ. Đây là việc mà một người họ Ẩn nên làm.
Dù đôi khi anh ấy cũng cảm thấy rất cô đơn, nhưng cũng chẳng có gì để oán hận.
Hơn nữa không khéo mình sắp có người để ôm mỗi khi ngủ rồi.
Ẩn An Lê cảm nhận được Yến Trà đang nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sau, người cậu dần dần thả lỏng, sau đó yếu ớt ngã xuống.
Ẩn An Lê nhẹ nhàng đỡ Yến Trà, quan sát cậu một cách kĩ lưỡng.
Sợi tóc lòa xòa tản ra trên trán, sờ lên mềm mại y như chủ nhân của nó vậy. Da thịt mềm nhẵn, trắng nõn, Ẩn An Lê đã được nhấm nháp xúc cảm tuyệt vời của nó một cách toàn diện.
Mỗi khi nhìn người, đôi mắt có thần của cậu đều chăm chú nhìn người ta. Khi bị bao phủ trong hơi nước, đôi mắt ấy đẹp như một khối ngọc đen nằm dưới nước.
Ẩn An Lê nhoẻn miệng cười, mấp máy môi, anh ấy lại muốn liếm rồi.
Ẩn An Lê ôm Yến Trà, không tiếp tục hành động ban nãy nữa. Thay vào đó, anh ấy bế Yến Trà lên giường, chỉnh một tư thế nằm thoải mái, mình thì cởi áo khoác ngoài vừa chạm xuống sàn nhà ra, sau đó nằm bên cạnh Yến Trà. Anh ấy thỏa mãn ôm lấy cậu, bắt đầu ngủ thiếp đi.
Ba tiếng sau, cửa phòng Yến Trà bị gõ vang.
Ẩn Bách Triệu đẩy cửa ra. Thấy hai người nằm ôm nhau trên giường, vẻ mặt y vẫn không thay đổi chút nào.
"Ra ăn cơm thôi."
Lúc bị Ẩn An Lê lôi ra khỏi giường, Yến Trà đỏ mặt, không dám ngẩng đầu lên.
Ẩn An Lê để trần cánh tay và chân tự nhiên xuống giường, sau đó nhặt quần áo vứt dưới giường lên, mặc vào.
Anh ấy còn có cả cơ bụng nữa, Yến Trà cúi đầu, liếc cơ bụng hoàn toàn không có lấy một vết sẹo của Ẩn An Lê. Thảo nào anh ấy khỏe như trâu.
Nghĩ đến đây, mặt Yến Trà lại bắt đầu nóng lên.
Sống hai đời, đây là lần đầu tiên cậu ngủ chung với đàn ông. Tuy chỉ ngủ một cách bình thường nhưng trong suốt toàn bộ quá trình, cậu đều ngẩn ngơ, không hưởng thụ được tí cảm giác sung sướng nào.
Sau khi quay về với vòng an toàn của mình, cảm xúc của Yến Trà bắt đầu chuyển từ thẹn thùng quá độ sang hơi hối hận, có lẽ đây sẽ là trải nghiệm được tiếp xúc với đàn ông ở khoảng cách gần nhất lần cuối cùng.
Là đàn ông còn trinh độc thân hai mươi tư năm kinh nghiệm, sau khi tỉnh táo lại, Yến Trà không cảm nhận được tín hiệu đồng loại hay bất cứ tín hiệu nào cho thấy Ẩn An Lê là một người giới tính thứ ba cả.
Có lẽ Ẩn An Lê cũng có sở thích kì quặc giống như Ẩn Bách Triệu thích làm đàn ông nấu cơm trong gia đình, hơn nữa còn thích coi phòng bếp là địa bàn của riêng mình vậy.
Vậy là Yến Trà bất giác đã đưa ra một lời giải thích hoàn hảo cho hành động quái dị của Ẩn An Lê.
Dù đôi khi anh ấy cũng cảm thấy rất cô đơn, nhưng cũng chẳng có gì để oán hận.
Hơn nữa không khéo mình sắp có người để ôm mỗi khi ngủ rồi.
Ẩn An Lê cảm nhận được Yến Trà đang nhắm mắt lại, chẳng bao lâu sau, người cậu dần dần thả lỏng, sau đó yếu ớt ngã xuống.
Ẩn An Lê nhẹ nhàng đỡ Yến Trà, quan sát cậu một cách kĩ lưỡng.
Sợi tóc lòa xòa tản ra trên trán, sờ lên mềm mại y như chủ nhân của nó vậy. Da thịt mềm nhẵn, trắng nõn, Ẩn An Lê đã được nhấm nháp xúc cảm tuyệt vời của nó một cách toàn diện.
Mỗi khi nhìn người, đôi mắt có thần của cậu đều chăm chú nhìn người ta. Khi bị bao phủ trong hơi nước, đôi mắt ấy đẹp như một khối ngọc đen nằm dưới nước.
Ẩn An Lê nhoẻn miệng cười, mấp máy môi, anh ấy lại muốn liếm rồi.
Ẩn An Lê ôm Yến Trà, không tiếp tục hành động ban nãy nữa. Thay vào đó, anh ấy bế Yến Trà lên giường, chỉnh một tư thế nằm thoải mái, mình thì cởi áo khoác ngoài vừa chạm xuống sàn nhà ra, sau đó nằm bên cạnh Yến Trà. Anh ấy thỏa mãn ôm lấy cậu, bắt đầu ngủ thiếp đi.
Ba tiếng sau, cửa phòng Yến Trà bị gõ vang.
Ẩn Bách Triệu đẩy cửa ra. Thấy hai người nằm ôm nhau trên giường, vẻ mặt y vẫn không thay đổi chút nào.
"Ra ăn cơm thôi."
Lúc bị Ẩn An Lê lôi ra khỏi giường, Yến Trà đỏ mặt, không dám ngẩng đầu lên.
Ẩn An Lê để trần cánh tay và chân tự nhiên xuống giường, sau đó nhặt quần áo vứt dưới giường lên, mặc vào.
Anh ấy còn có cả cơ bụng nữa, Yến Trà cúi đầu, liếc cơ bụng hoàn toàn không có lấy một vết sẹo của Ẩn An Lê. Thảo nào anh ấy khỏe như trâu.
Nghĩ đến đây, mặt Yến Trà lại bắt đầu nóng lên.
Sống hai đời, đây là lần đầu tiên cậu ngủ chung với đàn ông. Tuy chỉ ngủ một cách bình thường nhưng trong suốt toàn bộ quá trình, cậu đều ngẩn ngơ, không hưởng thụ được tí cảm giác sung sướng nào.
Sau khi quay về với vòng an toàn của mình, cảm xúc của Yến Trà bắt đầu chuyển từ thẹn thùng quá độ sang hơi hối hận, có lẽ đây sẽ là trải nghiệm được tiếp xúc với đàn ông ở khoảng cách gần nhất lần cuối cùng.
Là đàn ông còn trinh độc thân hai mươi tư năm kinh nghiệm, sau khi tỉnh táo lại, Yến Trà không cảm nhận được tín hiệu đồng loại hay bất cứ tín hiệu nào cho thấy Ẩn An Lê là một người giới tính thứ ba cả.
Có lẽ Ẩn An Lê cũng có sở thích kì quặc giống như Ẩn Bách Triệu thích làm đàn ông nấu cơm trong gia đình, hơn nữa còn thích coi phòng bếp là địa bàn của riêng mình vậy.
Vậy là Yến Trà bất giác đã đưa ra một lời giải thích hoàn hảo cho hành động quái dị của Ẩn An Lê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.