Chương 24:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Nhìn chiếc cổ trắng nõn kia thêm vài lần, Ẩn Lan Lưu cảm thấy có chút buồn rầu, có lẽ mình không nên cố dẫn người này ra ngoài, người này vừa nhìn đã biết là loại người suốt ngày ở trong nhà giống như anh tư.
Không đúng, cũng không thể so sánh với anh tư của cậu ấy, anh tư còn rắn chắc hơn cậu ấy rất nhiều.
Yến Trà lơ đãng nhìn phong cảnh ven đường, cũng không nhận ra tâm trạng rối rắm trên người Ẩn Lan Lưu, cậu không biết chàng trai đi ở phía trước bởi vì đang quá rối rắm mà đã có suy nghĩ muốn xách mình lên dứt khoát quay về đường cũ.
Hiếm khi nào có thể ra nhìn thế giới bên ngoài, còn có người dẫn đi nên sẽ không sợ bị lạc, Yến Trà cảm thấy khá vui vẻ.
“Vài ngày nữa, anh cả và anh hai của tôi sẽ trở về." Vì để có thể thả chậm bước chân một cách tự nhiên rồi đi song song với Yến Trà mà Ẩn Lan Lưu chủ động mở miệng nói chuyện: "Đến lúc đó, chắc là Kim Chi cũng sẽ trở về, dù sao thì các ông chủ đều đã có mặt cả rồi.”
“Vậy, vậy sao." Yến Trà kinh ngạc một chút, sau đó thì hiểu ra.
“Cảm ơn cậu đã nói cho tôi biết." Yến Trà cười với Ẩn Lan Lưu, cậu cảm nhận được thiện ý của chàng trai này dành cho cậu.
Dưới ánh mặt trời, nụ cười trên gương mặt của người này, đôi môi hồng hào nhếch lên, giống như ngậm cánh hoa phấn nộn, ánh mắt tinh khiết trong trẻo nhìn thẳng về phía chàng trai, cực kỳ trong suốt, bên trong còn nổi lên niềm vui dạt dào không thể nói nên lời.
Khoảng cách gần như thế này, nhìn thấy Yến Trà cười với mình, trái tim Ẩn Lan Lưu không thể khống chế được mà co rút nhanh thêm một chút.
“Tại sao anh cả với anh hai của cậu lại trở về vậy?" Vì để tiếp lời nên Yến Trà thuận miệng hỏi.
Giọng nói của Yến Trà truyền tới hai bên tai Ẩn Lan Lưu, không hiểu sao lại vang lên giai điệu nhạc đệm vô cùng vui vẻ, như là đang hào hứng chờ đối phương trả lời.
"Bởi vì, vì muốn xem người vợ chung tương lai của anh em bọn tôi, muốn xem có thích hợp hay không." Ẩn Lan Lưu không kịp suy nghĩ chút nào đã thốt ra.
“Công trình sao? Hay là công ty?” Yến Trà vốn dĩ không nghĩ đến vấn đề kỳ lạ này, còn tưởng rằng các anh trai của Ẩn Lan Lưu muốn phát triển lĩnh vực mới trong công việc.
Sau đó Yến Trà bèn nghĩ tới, nếu mở công ty mới, vậy không phải sẽ thiếu người làm việc sao? Nói không chừng sau đó Kim Chi sẽ sắp xếp cho mình đi qua đó làm một người làm công ăn lương nhỏ nhoi.
“Là công ty như thế nào vậy?” Yến Trà ghé sát bên người Ẩn Lan Lưu, muốn hỏi cho rõ ràng.
Bởi vì động tác thân thiết của Yến Trà mà Ẩn Lan Lưu trở nên có chút căng thẳng, cố gắng giải thích: "Không phải là công ty, mà là vợ chung*, chính là người vợ tương lai của tôi và các anh trai.”
*Trong tiếng Trung, từ “công ty” và “vợ chung” đọc gần giống nhau.
“???" Hả? Yến Trà nghe Ẩn Lan Lưu giải thích xong, theo bản năng lùi bước một lần nữa, lui về phía sau chàng trai, vẻ mặt không thể hiểu nổi.
Không đúng, cũng không thể so sánh với anh tư của cậu ấy, anh tư còn rắn chắc hơn cậu ấy rất nhiều.
Yến Trà lơ đãng nhìn phong cảnh ven đường, cũng không nhận ra tâm trạng rối rắm trên người Ẩn Lan Lưu, cậu không biết chàng trai đi ở phía trước bởi vì đang quá rối rắm mà đã có suy nghĩ muốn xách mình lên dứt khoát quay về đường cũ.
Hiếm khi nào có thể ra nhìn thế giới bên ngoài, còn có người dẫn đi nên sẽ không sợ bị lạc, Yến Trà cảm thấy khá vui vẻ.
“Vài ngày nữa, anh cả và anh hai của tôi sẽ trở về." Vì để có thể thả chậm bước chân một cách tự nhiên rồi đi song song với Yến Trà mà Ẩn Lan Lưu chủ động mở miệng nói chuyện: "Đến lúc đó, chắc là Kim Chi cũng sẽ trở về, dù sao thì các ông chủ đều đã có mặt cả rồi.”
“Vậy, vậy sao." Yến Trà kinh ngạc một chút, sau đó thì hiểu ra.
“Cảm ơn cậu đã nói cho tôi biết." Yến Trà cười với Ẩn Lan Lưu, cậu cảm nhận được thiện ý của chàng trai này dành cho cậu.
Dưới ánh mặt trời, nụ cười trên gương mặt của người này, đôi môi hồng hào nhếch lên, giống như ngậm cánh hoa phấn nộn, ánh mắt tinh khiết trong trẻo nhìn thẳng về phía chàng trai, cực kỳ trong suốt, bên trong còn nổi lên niềm vui dạt dào không thể nói nên lời.
Khoảng cách gần như thế này, nhìn thấy Yến Trà cười với mình, trái tim Ẩn Lan Lưu không thể khống chế được mà co rút nhanh thêm một chút.
“Tại sao anh cả với anh hai của cậu lại trở về vậy?" Vì để tiếp lời nên Yến Trà thuận miệng hỏi.
Giọng nói của Yến Trà truyền tới hai bên tai Ẩn Lan Lưu, không hiểu sao lại vang lên giai điệu nhạc đệm vô cùng vui vẻ, như là đang hào hứng chờ đối phương trả lời.
"Bởi vì, vì muốn xem người vợ chung tương lai của anh em bọn tôi, muốn xem có thích hợp hay không." Ẩn Lan Lưu không kịp suy nghĩ chút nào đã thốt ra.
“Công trình sao? Hay là công ty?” Yến Trà vốn dĩ không nghĩ đến vấn đề kỳ lạ này, còn tưởng rằng các anh trai của Ẩn Lan Lưu muốn phát triển lĩnh vực mới trong công việc.
Sau đó Yến Trà bèn nghĩ tới, nếu mở công ty mới, vậy không phải sẽ thiếu người làm việc sao? Nói không chừng sau đó Kim Chi sẽ sắp xếp cho mình đi qua đó làm một người làm công ăn lương nhỏ nhoi.
“Là công ty như thế nào vậy?” Yến Trà ghé sát bên người Ẩn Lan Lưu, muốn hỏi cho rõ ràng.
Bởi vì động tác thân thiết của Yến Trà mà Ẩn Lan Lưu trở nên có chút căng thẳng, cố gắng giải thích: "Không phải là công ty, mà là vợ chung*, chính là người vợ tương lai của tôi và các anh trai.”
*Trong tiếng Trung, từ “công ty” và “vợ chung” đọc gần giống nhau.
“???" Hả? Yến Trà nghe Ẩn Lan Lưu giải thích xong, theo bản năng lùi bước một lần nữa, lui về phía sau chàng trai, vẻ mặt không thể hiểu nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.