Ẩn Gia Cộng Thê

Chương 29:

Oản lí lạt tiêu hương

08/07/2024

"Đánh… Đánh xong rồi sao? Wow!" Yến Trà bị dọa đến mức giọng nói cũng thay đổi: "Cậu thật sự rất lợi hại!"

Được khen ngợi, Ẩn Lan Lưu vui vẻ đáp: "Cũng không có gì, trình độ cũng chỉ thường thôi, so với các anh trai của tôi thì tôi còn kém xa."

"…" Yến Trà cúi đầu, hoàn toàn không dám nói chuyện, cậu co chân ngồi trên nắp bồn cầu.

Đợi trong chốc lát vẫn không nhận được câu trả lời, Ẩn Lan Lưu hỏi: "Anh không sao chứ? Tôi nghe giọng anh có vẻ là lạ."

Yến Trà há miệng, cố gắng biểu hiện tự nhiên nhất có thể: "Ừ… Tôi ổn, tôi không sao hết. Lát nữa tôi sẽ ra, cậu… Cậu đi…" Thay quần áo trước đi.

Yến Trà chưa nói hết câu, cửa phòng vệ sinh vang lên một tiếng “rầm”, Yến Trà ngẩng đầu thấy Ẩn Lan Lưu nhảy lên bám vào mép trên của cửa phòng vệ sinh rồi nhẹ nhàng nhảy vào gian phòng vệ sinh cậu đang ngồi.

"Tôi thấy giọng của anh là lạ, anh không thoải mái ở đâu sao?" Ẩn Lan Lưu khom lưng tới gần Yến Trà đang ngồi xổm trên nắp bồn cầu, vẻ mặt lo lắng hỏi.

"Tôi… Tôi… Tôi không sao." Yến Trà nhìn thấy Ẩn Lan Lưu đang từng bước đến gần mình, không tự chủ được bắt đầu run lên.

"Anh đừng khóc, có chỗ nào khó chịu thì nói với tôi." Ẩn Lan Lưu nhìn Yến Trà đang không ngừng rơi nước mắt, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu: "Đừng khóc, đừng khóc, tôi dẫn anh đến bệnh viện khám nhé, được không?"

Ẩn Lan Lưu đưa tay sờ lên khuôn mặt của Yến Trà, lau nước mắt cho cậu.



Nhưng những giọt nước mắt đó lau thế nào cũng không hết, ngón tay ở bên cạnh bị những giọt nước mắt thấm vào, đôi mắt rưng rưng kia cũng xinh đẹp lạ thường. Ẩn Lan Lưu nghiêm túc lau đi những giọt nước mắt thay Yến Trà, tâm trạng bỗng trở nên hơi kỳ lạ.

Yến Trà bật khóc thành tiếng, sau một hồi, cảm giác sợ hãi đối với nhà họ Ẩn cũng giảm bớt không ít, cậu hít nhẹ một hơi: "Tôi không sao, tôi cũng sẽ không khóc nữa. Lan Lưu, cậu đừng sờ vào tôi."

Giọng nói nhỏ nhẹ, dịu dàng phát ra từ khuôn miệng nhỏ đỏ hồng vô tình thu hút ánh mắt của Ẩn Lan Lưu, cậu ấy vô thức tiến lại gần hơn nữa.

"Á!" Ẩn Lan Lưu đột nhiên đến gần làm cho Yến Trà hoảng sợ, theo bản năng giơ tay chống trước ngực Ẩn Lan Lưu, muốn đẩy cậu ấy ra.

Yến Trà nỗ lực đẩy mấy cái nhưng chút sức này của cậu hoàn toàn không ảnh hưởng đến Ẩn Lan Lưu, hơn nữa còn kích thích cậu ấy hơn.

Vốn dĩ bọn họ chỉ môi gần kề môi, nhưng bởi vì hành động này của Yến Trà mà Ẩn Lan Lưu đã vươn đầu lưỡi ra, muốn cạy mở hàm răng của Yến Trà nhưng không thành nên chỉ có thể tùy tiện liếm láp viền môi của Yến Trà.

Yến Trà dùng sức cắn chặt hàm răng theo bản năng, Ẩn Lan Lưu giống như đã biết cậu sẽ làm gì, thu đầu lưỡi lại rồi ngồi dậy, dùng tay phải bóp chặt hai gò má của Yến Trà.

Chàng trai trẻ nhẹ nhàng dụ dỗ: "Mở miệng ra nào."

Trong giọng nói là mệnh lệnh không thể chối từ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ẩn Gia Cộng Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook