Chương 30:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Biết rõ bàn tay cậu có thể bóp má mình mạnh đến mức nào, Yến Trà không kìm chế được mà lại run rẩy, cậu từ từ mở miệng ra. Đôi môi đỏ hồng hơi hé mở, chàng trai đã không nhịn nổi mà bắt đầu hưởng thụ nó.
Đầu lưỡi vô cùng mạnh mẽ tiến vào khoang miệng, đầu tiên là lướt qua từng ngóc ngách trong khoang miệng, mút hết nước trong miệng cậu, sau đó còn muốn chui vào nơi cổ họng non mềm của cậu. Yến Trà bị hôn đến mức không thở nổi, cậu run rẩy vươn đầu lưỡi mềm mại ra lấy lòng đối phương, như là nịnh nọt mà khẽ liếm mút miệng của đối phương.
Yến Trà ngoan ngoãn thuận theo đã kích thích Ẩn Lan Lưu, khiến cậu ấy càng động tình hơn, cậu ấy chẳng quan tâm chuyện mấy ngày nữa phải gặp ứng cử viên nhà họ Hồ cho vị trí con dâu chung của nhà họ Ẩn nữa. Bây giờ trong đầu cậu ấy chỉ có một suy nghĩ, đó chính là tận hưởng món ngon đang rúc trong lòng mình.
Rất ngọt, cũng rất mềm, lời của anh ba nói quả thật không sai, món ngon này thực sự khiến người ta không thể ngừng nổi, thật sự là muốn ăn tươi nuốt sống cậu luôn.
Ẩn Lan Lưu và Yến Trà đứng ôm hôn nhau, hôn một hồi lâu, hôn cho đến khi Yến Trà không còn đứng vững được, mềm nhũn ngã xuống.
Ẩn Lan Lưu đỡ eo Yến Trà, buông tha Yến Trà đang không ngừng thở dốc. Cậu ấy vùi đầu vào hõm vai của Yến Trà, bắt đầu tỉ mỉ liếm mút da thịt nơi đây.
Chàng trai đã nếm được mật ngọt rồi, vốn muốn dừng lại để lần sau lại tiếp tục, nhưng cậu ấy đã đánh giá cao khả năng kiềm chế của bản thân. Người trong ngực mềm mại ngọt ngào xinh đẹp ngoài dự đoán của cậu ấy, giống như hít thuốc phiện, cơ thể Ẩn Lưu Lan càng thêm hưng phấn.
"Trà Trà, giúp tôi một tay." Ẩn Lan Lưu đỏ mặt, kéo bàn tay Yến Trà đặt vào nơi nhô ra giữa háng của mình.
Chiếc quần chun có dây lỏng lẻo rất dễ đưa bàn tay vào, lòng bàn tay mịn màng chạm tới quy đầu đang rỉ tinh dịch, Ẩn Lan Lưu thỏa mãn thở dài một hơi, sau đó siết chặt bàn tay của Yến Trà, từ từ dùng sức di chuyển lên xuống.
"Anh tuyệt lắm, Trà Trà." Ẩn Lan Lưu ghé miệng sát bên tai Yến Trà, không ngừng khen ngợi: "Anh sờ tôi khiến tôi thấy rất thoải mái, anh có thoải mái không?"
Yến Trà nghe thấy lời nói thẳng thắn của Ẩn Lan Lưu, cơ thể không ngừng run rẩy, hai mắt ngấn lệ mơ hồ kẹp chặt hai chân mình, cảm nhận được nơi bí ẩn nằm giữa hai chân đang ngứa ngáy khó chịu.
Nơi đó đã gấp không chờ nổi mà truyền đạt sự khó chịu của mình cho chủ nhân, nó đang ướt át và rất cần được lấp đầy.
Cơ thể Yến Trà lại càng mềm hơn, chỉ có thể để mặc chàng trai mười bảy tuổi thích làm gì thì làm, muốn gì cứ lấy.
"Trà Trà, anh cũng muốn được sờ sao?" Ẩn Lan Lưu nhìn thấy đôi chân đang không ngừng kẹp chặt của Yến Trà: "Tôi có thể giúp anh."
Ẩn Lan Lưu cảm thấy hầu hạ người mình thích không có gì là không tốt, chỉ cần nghĩ đến việc nếu có thể khiến cho Yến Trà vui vẻ, một lát nữa anh ta có thể sẽ nghe lời mình hơn nữa, trong lòng cậu ấy càng thêm nhộn nhạo vui sướng.
Đầu lưỡi vô cùng mạnh mẽ tiến vào khoang miệng, đầu tiên là lướt qua từng ngóc ngách trong khoang miệng, mút hết nước trong miệng cậu, sau đó còn muốn chui vào nơi cổ họng non mềm của cậu. Yến Trà bị hôn đến mức không thở nổi, cậu run rẩy vươn đầu lưỡi mềm mại ra lấy lòng đối phương, như là nịnh nọt mà khẽ liếm mút miệng của đối phương.
Yến Trà ngoan ngoãn thuận theo đã kích thích Ẩn Lan Lưu, khiến cậu ấy càng động tình hơn, cậu ấy chẳng quan tâm chuyện mấy ngày nữa phải gặp ứng cử viên nhà họ Hồ cho vị trí con dâu chung của nhà họ Ẩn nữa. Bây giờ trong đầu cậu ấy chỉ có một suy nghĩ, đó chính là tận hưởng món ngon đang rúc trong lòng mình.
Rất ngọt, cũng rất mềm, lời của anh ba nói quả thật không sai, món ngon này thực sự khiến người ta không thể ngừng nổi, thật sự là muốn ăn tươi nuốt sống cậu luôn.
Ẩn Lan Lưu và Yến Trà đứng ôm hôn nhau, hôn một hồi lâu, hôn cho đến khi Yến Trà không còn đứng vững được, mềm nhũn ngã xuống.
Ẩn Lan Lưu đỡ eo Yến Trà, buông tha Yến Trà đang không ngừng thở dốc. Cậu ấy vùi đầu vào hõm vai của Yến Trà, bắt đầu tỉ mỉ liếm mút da thịt nơi đây.
Chàng trai đã nếm được mật ngọt rồi, vốn muốn dừng lại để lần sau lại tiếp tục, nhưng cậu ấy đã đánh giá cao khả năng kiềm chế của bản thân. Người trong ngực mềm mại ngọt ngào xinh đẹp ngoài dự đoán của cậu ấy, giống như hít thuốc phiện, cơ thể Ẩn Lưu Lan càng thêm hưng phấn.
"Trà Trà, giúp tôi một tay." Ẩn Lan Lưu đỏ mặt, kéo bàn tay Yến Trà đặt vào nơi nhô ra giữa háng của mình.
Chiếc quần chun có dây lỏng lẻo rất dễ đưa bàn tay vào, lòng bàn tay mịn màng chạm tới quy đầu đang rỉ tinh dịch, Ẩn Lan Lưu thỏa mãn thở dài một hơi, sau đó siết chặt bàn tay của Yến Trà, từ từ dùng sức di chuyển lên xuống.
"Anh tuyệt lắm, Trà Trà." Ẩn Lan Lưu ghé miệng sát bên tai Yến Trà, không ngừng khen ngợi: "Anh sờ tôi khiến tôi thấy rất thoải mái, anh có thoải mái không?"
Yến Trà nghe thấy lời nói thẳng thắn của Ẩn Lan Lưu, cơ thể không ngừng run rẩy, hai mắt ngấn lệ mơ hồ kẹp chặt hai chân mình, cảm nhận được nơi bí ẩn nằm giữa hai chân đang ngứa ngáy khó chịu.
Nơi đó đã gấp không chờ nổi mà truyền đạt sự khó chịu của mình cho chủ nhân, nó đang ướt át và rất cần được lấp đầy.
Cơ thể Yến Trà lại càng mềm hơn, chỉ có thể để mặc chàng trai mười bảy tuổi thích làm gì thì làm, muốn gì cứ lấy.
"Trà Trà, anh cũng muốn được sờ sao?" Ẩn Lan Lưu nhìn thấy đôi chân đang không ngừng kẹp chặt của Yến Trà: "Tôi có thể giúp anh."
Ẩn Lan Lưu cảm thấy hầu hạ người mình thích không có gì là không tốt, chỉ cần nghĩ đến việc nếu có thể khiến cho Yến Trà vui vẻ, một lát nữa anh ta có thể sẽ nghe lời mình hơn nữa, trong lòng cậu ấy càng thêm nhộn nhạo vui sướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.