Ẩn Gia Cộng Thê

Chương 37:

Oản lí lạt tiêu hương

08/07/2024

Ẩn Lan Lưu nghe Yến Trà nói xong thì có hơi chần chừ.

Ẩn Lan Lưu rất muốn nói cho Yến Trà, trông cậu xinh đẹp như vậy, tính tình lại đáng yêu, lại còn là người lưỡng tính hiếm thấy, nếu cậu bằng lòng, chỉ cần cậu muốn, chắc chắn các anh trai sẽ chiều cậu, đưa cậu lên vị trí vợ cả nhà họ Ẩn.

Ẩn Lan Lưu hơi há mồm, muốn nói đôi câu về ưu điểm của các anh trai nhưng tính tính các anh ấy đều kỳ dị cổ quái khiến cậu ấy không nói nên lời.

Yến Trà cũng không biết suy tính trong đầu Ẩn Lan Lưu, cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện trở thành vợ chung, hành động chần chừ không quyết của Ẩn Lan Lưu ở trong mắt cậu chính là “bí mật của cậu có thể bị lộ ra ngoài”.

“Sao cậu không trả lời tôi? Được lắm! Cậu thật sự đã nghĩ đến chuyện nói chuyện lúc nãy cho mấy anh trai cậu nghe đúng không?” Yến Trà nghiến răng nghiến lợi.

Vốn dĩ cậu muốn thành thật ở yên trong phòng đọc sách nhưng người này lại cưỡng ép đưa cậu ra ngoài, bị đưa ra ngoài cũng không sao nhưng lại còn làm ra loại chuyện như vậy, nếu thật sự bị người trong nhà họ Ẩn phát hiện thì cậu phải làm sao bây giờ?

Yến Trà càng nghĩ càng tủi thân, đôi mắt chua xót trừng to.

“Trà Trà! Anh đừng khóc, tôi không nói cho mấy anh ấy biết đâu.” Thấy Yến Trà đỏ hốc mắt, Ẩn Lan Lưu cũng không rảnh lo đến chuyện nói tốt cho các anh của mình.

“Vậy cậu thề đi!” Yến Trà nói.

“Tôi thề! Tôi thề!” Ẩn Lan Lưu nhiều lần bảo đảm.





Vì thế, bây giờ.

Ẩn Lan Lưu đứng ở phòng khách, vẻ mặt ghét bỏ mà nhìn người trước mặt, trong mắt cậu ấy, Ẩn An Lê ngoại trừ bản mặt ra thì không được cái gì.

Chẳng phải đều do tính các anh quá tệ, hại em không thể tranh thủ trước mặt Trà Trà được sao?

Trên thực tế tính cách của cậu ấy cũng tệ, không tốt hơn mấy anh mình bao nhiêu. Yến Trà - người không coi trọng Ẩn Lan Lưu - nghĩ thế.

Ẩn An Lê nhạy bén đã nhận ra nỗi oán giận phát ra từ người em trai mình: "Ê? Ê? Em bày ra vẻ mặt gì vậy? Nhìn anh cứ như nhìn rác ấy."

Ẩn Lan Lưu không nói gì mà chuyển tầm mắt qua nơi khác, hừ một tiếng.

Ẩn An Lê nghĩ, em trai là một loài sinh vật, càng lớn thì càng không đáng yêu.

“Muốn ăn cơm tối chưa?” Ẩn Bách Triệu lặng lẽ xuất hiện ở đầu cầu thang, không biết đã đứng đó bao lâu.

“Cái đó, vậy tôi về phòng trước đây.” Sắc mặt Yến Trà tái nhợt, cậu cúi thấp đầu, thừa dịp ba người trong phòng khách không chú ý tới mình thì lặng lẽ về phòng.

Ẩn An Lê nhìn bóng dáng lắc lư lảo đảo của Yến Trà khi mở cửa bước vào phòng, anh ấy thu lại vẻ mặt cà lơ phất phơ, cau mày nhìn Ẩn Lan Lưu, chất vấn cậu ấy: “Em nói đây là không nặng tay đấy à?”

Ẩn Lan Lưu không để ý đến anh ba, lại ôn tồn hỏi Ẩn Bách Triệu: “Anh ơi, có thể làm chút đồ ăn dễ tiêu được không anh, để em đưa vào phòng cho Yến Trà.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ẩn Gia Cộng Thê

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook