Chương 36:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Ẩn Lan Lưu đã vượt qua tuyến phòng thủ mà cậu đã canh giữ hơn hai mươi năm, thậm chí còn tiến sâu vào đó một cách dã man và vô lý, khiến vùng đất nguyên sơ của cậu trở nên thật hỗn độn.
Thật lâu sau.
Yến Trà khỏa thân đứng dưới vòi hoa sen không ngừng phun nước, hô một tiếng với Ẩn Lan Lưu đang đứng canh cửa ở đối diện: "Cậu lại đây."
Nghe thấy tiếng gọi, cậu trai đang ngồi xổm lập tức nhào tới trước mặt Yến Trà, cũng không dám lộ ra biểu cảm quá mức vui mừng, cậu ấy cúi đầu, ánh mắt dừng đại ở hai hạt đậu hồng trên ngực Yến Trà.
Cổ họng Ẩn Lan Lưu nóng ran, cậu ấy khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Cậu ấy hơi tiếc nuối, lẽ ra vừa rồi cậu ấy nên tiến hành từng bước một, lột sạch người từ trên xuống dưới rồi mới hôn kỹ.
Yến Trà chú ý đến mấy động tác nhỏ của Ẩn Lan Lưu, vì đặc thù của cơ thể nên Yến Trà đã bảo thủ nhiều năm, không hiểu tại sao Ẩn Lan Lưu lại có sở thích kỳ lạ như vậy, thế mà lại thèm muốn cơ thể dị dạng này.
Cho dù đó là vì xu hướng tính dục đặc biệt của Ẩn Lan Lưu hay vì cậu, Yến Trà vẫn không muốn bí mật của mình bị rò rỉ ra thế giới bên ngoài.
Cậu phải tìm cách dỗ Ẩn Lan Lưu để cậu ấy không đi nói bậy khắp nơi.
“Lan Lưu.” Yến Trà cố gắng nhẹ giọng nói.
“Chuyện vừa rồi cậu đừng nói cho người khác biết được không?” Yến Trà mấp máy môi, mềm giọng cầu xin.
Bị thân thể trần truồng của Yến Trà mê hoặc, lại nghe thấy yêu cầu mềm mại ngọt ngào của cậu, Ẩn Lan Lưu không ngừng nuốt nước bọt, lần đầu tiên cậu ấy nhận thức được khả năng tự chủ yếu ớt của bản thân: "Được, được chứ, được chứ."
“Thật sao? Cậu sẽ không lừa tôi chứ?” Trên mặt Yến Trà ngập tràn vẻ “tôi không tin”.
“Chắc chắn tôi sẽ không bao giờ lừa anh, thật đấy! Trà Trà à, tôi chắc chắn sẽ không để người ngoài biết chuyện anh là người lưỡng tính đâu.” Ẩn Lan Lưu nặng nề gật đầu.
Đùa đấy à, tương lai sau này biết đâu Trà Trà sẽ là vợ cậu ấy, sao có thể tùy tiện nói chuyện Trà Trà là người lưỡng tính cho mọi người biết để người ta dòm ngó chứ.
Đừng nói tới chuyện giữ bí mật, tới cả mạng cậu ấy cũng có thể cho cậu.
Ẩn Lan Lưu ngo ngoe rục rịch muốn bước tới gần, bày tỏ sự quyết tâm với Yến Trà.
“Ấy này, cậu làm gì đó!” Yến Trà nhìn Ẩn Lan Lưu, không vui lùi về sau: “Chẳng phải hồi nãy cậu vừa làm như vậy với tôi rồi sao?”
Ẩn Lan Lưu đứng yên không dám cử động tiếp.
“Còn chơi tôi lâu như vậy.” Yến Trà nhỏ giọng oán trách.
“Cậu đã nói sẽ nghe lời tôi, không nói cho người khác biết, vậy cũng sẽ không nói cho anh trai của mình biết đúng không?” Yến Trà không lo chuyện những người khác lắm, nhưng lo nhất vẫn là mấy người anh trai ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng thấy kia của Ẩn Lan Lưu.
Nghĩ đến chế độ một vợ nhiều chồng truyền thống phong kiến mà Ẩn Lan Lưu đã đề cập trước đó, nếu các anh trai của cậu ấy thực sự phát hiện ra rằng em trai mình đã kết giao với một kẻ quái dị với cơ thể dị dạng, có thể vì lợi ích của gia đình, bọn họ sẽ động tay động chân với cậu, xử lý cậu luôn.
Thật lâu sau.
Yến Trà khỏa thân đứng dưới vòi hoa sen không ngừng phun nước, hô một tiếng với Ẩn Lan Lưu đang đứng canh cửa ở đối diện: "Cậu lại đây."
Nghe thấy tiếng gọi, cậu trai đang ngồi xổm lập tức nhào tới trước mặt Yến Trà, cũng không dám lộ ra biểu cảm quá mức vui mừng, cậu ấy cúi đầu, ánh mắt dừng đại ở hai hạt đậu hồng trên ngực Yến Trà.
Cổ họng Ẩn Lan Lưu nóng ran, cậu ấy khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Cậu ấy hơi tiếc nuối, lẽ ra vừa rồi cậu ấy nên tiến hành từng bước một, lột sạch người từ trên xuống dưới rồi mới hôn kỹ.
Yến Trà chú ý đến mấy động tác nhỏ của Ẩn Lan Lưu, vì đặc thù của cơ thể nên Yến Trà đã bảo thủ nhiều năm, không hiểu tại sao Ẩn Lan Lưu lại có sở thích kỳ lạ như vậy, thế mà lại thèm muốn cơ thể dị dạng này.
Cho dù đó là vì xu hướng tính dục đặc biệt của Ẩn Lan Lưu hay vì cậu, Yến Trà vẫn không muốn bí mật của mình bị rò rỉ ra thế giới bên ngoài.
Cậu phải tìm cách dỗ Ẩn Lan Lưu để cậu ấy không đi nói bậy khắp nơi.
“Lan Lưu.” Yến Trà cố gắng nhẹ giọng nói.
“Chuyện vừa rồi cậu đừng nói cho người khác biết được không?” Yến Trà mấp máy môi, mềm giọng cầu xin.
Bị thân thể trần truồng của Yến Trà mê hoặc, lại nghe thấy yêu cầu mềm mại ngọt ngào của cậu, Ẩn Lan Lưu không ngừng nuốt nước bọt, lần đầu tiên cậu ấy nhận thức được khả năng tự chủ yếu ớt của bản thân: "Được, được chứ, được chứ."
“Thật sao? Cậu sẽ không lừa tôi chứ?” Trên mặt Yến Trà ngập tràn vẻ “tôi không tin”.
“Chắc chắn tôi sẽ không bao giờ lừa anh, thật đấy! Trà Trà à, tôi chắc chắn sẽ không để người ngoài biết chuyện anh là người lưỡng tính đâu.” Ẩn Lan Lưu nặng nề gật đầu.
Đùa đấy à, tương lai sau này biết đâu Trà Trà sẽ là vợ cậu ấy, sao có thể tùy tiện nói chuyện Trà Trà là người lưỡng tính cho mọi người biết để người ta dòm ngó chứ.
Đừng nói tới chuyện giữ bí mật, tới cả mạng cậu ấy cũng có thể cho cậu.
Ẩn Lan Lưu ngo ngoe rục rịch muốn bước tới gần, bày tỏ sự quyết tâm với Yến Trà.
“Ấy này, cậu làm gì đó!” Yến Trà nhìn Ẩn Lan Lưu, không vui lùi về sau: “Chẳng phải hồi nãy cậu vừa làm như vậy với tôi rồi sao?”
Ẩn Lan Lưu đứng yên không dám cử động tiếp.
“Còn chơi tôi lâu như vậy.” Yến Trà nhỏ giọng oán trách.
“Cậu đã nói sẽ nghe lời tôi, không nói cho người khác biết, vậy cũng sẽ không nói cho anh trai của mình biết đúng không?” Yến Trà không lo chuyện những người khác lắm, nhưng lo nhất vẫn là mấy người anh trai ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng thấy kia của Ẩn Lan Lưu.
Nghĩ đến chế độ một vợ nhiều chồng truyền thống phong kiến mà Ẩn Lan Lưu đã đề cập trước đó, nếu các anh trai của cậu ấy thực sự phát hiện ra rằng em trai mình đã kết giao với một kẻ quái dị với cơ thể dị dạng, có thể vì lợi ích của gia đình, bọn họ sẽ động tay động chân với cậu, xử lý cậu luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.