Chương 48:
Oản lí lạt tiêu hương
08/07/2024
Yến Trà kể lại chuyện trước kia làm nhân viên ghi chép, cùng với việc làm công việc hằng ngày để đổi lấy phí sinh hoạt khi đi vào một trấn nhỏ của thế giới khác bằng ngôn ngữ đơn giản.
Sau khi Ẩn Bách Triệu nghe Yến Trà giải thích thì gật đầu, giải thích: “À, vậy thì công việc của cậu không giống việc tôi làm trước kia.”
Yến Trà nói sang chuyện khác: “Thoạt nhìn nhà họ Ẩn cũng không thiếu tiền, anh Ẩn Bách Triệu vậy mà cũng làm khuân vác sao?”
Ẩn Bách Triệu trả lời: “Không giống với việc khuân vác như của cậu, tiền đến rất nhanh, nhưng không tốt. Cậu đừng gọi tôi là anh Ẩn Bách Triệu nữa, trực tiếp gọi là Bách Triệu đi, không chỉ có anh trai tôi, tất cả mọi người đều gọi tôi như vậy.”
Yến Trà thuận tiện gật đầu, khó khăn thử một chút: “Dạ, anh Bách Triệu… Bách, Bách Triệu.”
Ẩn Bách Triệu tìm được một quyển sổ rất dày đưa cho Yến Trà: “Nếu như cậu hoàn thành công việc ghi sổ thì sẽ tốt hơn, cậu không cần đi thu dọn đồ vật nữa, cứ ghi sổ những thứ có đánh số ở đây là được rồi, xong rồi tôi sẽ tự xem xét cái nào cần giữ lại hay không cần nữa.”
Chuyện này đơn giản, Yến Trà nhận lấy quyển sổ: “Không thành vấn đề, chỉ cần dạy tôi làm thế nào là được.”
“Ừ.” Ẩn Bách Triệu nghĩ đến cái gì, lại bổ sung thêm: “Không để cậu làm không công, tôi sẽ trả tiền công cho cậu.”
Vốn dĩ là người không có tiền, chỉ có một tờ ngân phiếu mà Kim Chi cho nhưng không dễ để rút tiền bên trong, trước mắt lại đang sống và ăn uống miễn phí ở nhà người ta, Yến Trà rất mong muốn được kiếm tiền, nhưng lương tâm lại từ chối, cuối cùng vẫn là đồng ý: “Được! Tôi nhất định sẽ ghi sổ cẩn thận!”
Tương lai, nếu cậu có thể tìm được công việc ổn định, đến lúc đó cậu có thể mang theo quà đến thăm hỏi anh Ẩn Bách Triệu và cả dì Lưu Lan Phương nữa.
Ẩn Bách Triệu tìm được người thích hợp ghi sổ đồ vật ở phòng máy tính thay mình, sau đó chuẩn bị làm sạch các đồ vật, chờ Yến Trà ghi sổ xong thì đi thu dọn cũng không muộn.
Ẩn Bách Triệu không ở lại trong phòng trông coi mà lại về phòng máy mới của y.
Điều Yến Trà không biết chính là, vì sở thích sưu tầm những linh kiện điện tử của Ẩn Bách Triệu nên tất cả các phòng ở tầng hai đều là phòng máy của y, bên trong đều có đầy đủ các loại đồ vật, mà căn phòng này là phòng y thường cất giữ những thứ yêu thích của mình khi còn trẻ, là khi y mới có thói quen sưu tầm đồ vật.
Trước khi đi Ẩn Bách Triệu còn nhìn thoáng qua, Yến Trà tự mình ngồi xổm xuống xem xét đồ vật đang cầm trong tay. Y nghĩ rằng, dù sao trong phòng này cũng không có đồ vật bí mật nào, nếu tay chân cậu không sạch sẽ, tâm tư không trong sáng thì sẽ chuyển đến phòng máy khác, sau đó y sẽ xử lý cậu.
Một người không rõ ràng về hộ khẩu thì khi xử lý thậm chí còn không cần dùng tới quyền lực của gia tộc để giải quyết hậu quả.
Sau khi Ẩn Bách Triệu nghe Yến Trà giải thích thì gật đầu, giải thích: “À, vậy thì công việc của cậu không giống việc tôi làm trước kia.”
Yến Trà nói sang chuyện khác: “Thoạt nhìn nhà họ Ẩn cũng không thiếu tiền, anh Ẩn Bách Triệu vậy mà cũng làm khuân vác sao?”
Ẩn Bách Triệu trả lời: “Không giống với việc khuân vác như của cậu, tiền đến rất nhanh, nhưng không tốt. Cậu đừng gọi tôi là anh Ẩn Bách Triệu nữa, trực tiếp gọi là Bách Triệu đi, không chỉ có anh trai tôi, tất cả mọi người đều gọi tôi như vậy.”
Yến Trà thuận tiện gật đầu, khó khăn thử một chút: “Dạ, anh Bách Triệu… Bách, Bách Triệu.”
Ẩn Bách Triệu tìm được một quyển sổ rất dày đưa cho Yến Trà: “Nếu như cậu hoàn thành công việc ghi sổ thì sẽ tốt hơn, cậu không cần đi thu dọn đồ vật nữa, cứ ghi sổ những thứ có đánh số ở đây là được rồi, xong rồi tôi sẽ tự xem xét cái nào cần giữ lại hay không cần nữa.”
Chuyện này đơn giản, Yến Trà nhận lấy quyển sổ: “Không thành vấn đề, chỉ cần dạy tôi làm thế nào là được.”
“Ừ.” Ẩn Bách Triệu nghĩ đến cái gì, lại bổ sung thêm: “Không để cậu làm không công, tôi sẽ trả tiền công cho cậu.”
Vốn dĩ là người không có tiền, chỉ có một tờ ngân phiếu mà Kim Chi cho nhưng không dễ để rút tiền bên trong, trước mắt lại đang sống và ăn uống miễn phí ở nhà người ta, Yến Trà rất mong muốn được kiếm tiền, nhưng lương tâm lại từ chối, cuối cùng vẫn là đồng ý: “Được! Tôi nhất định sẽ ghi sổ cẩn thận!”
Tương lai, nếu cậu có thể tìm được công việc ổn định, đến lúc đó cậu có thể mang theo quà đến thăm hỏi anh Ẩn Bách Triệu và cả dì Lưu Lan Phương nữa.
Ẩn Bách Triệu tìm được người thích hợp ghi sổ đồ vật ở phòng máy tính thay mình, sau đó chuẩn bị làm sạch các đồ vật, chờ Yến Trà ghi sổ xong thì đi thu dọn cũng không muộn.
Ẩn Bách Triệu không ở lại trong phòng trông coi mà lại về phòng máy mới của y.
Điều Yến Trà không biết chính là, vì sở thích sưu tầm những linh kiện điện tử của Ẩn Bách Triệu nên tất cả các phòng ở tầng hai đều là phòng máy của y, bên trong đều có đầy đủ các loại đồ vật, mà căn phòng này là phòng y thường cất giữ những thứ yêu thích của mình khi còn trẻ, là khi y mới có thói quen sưu tầm đồ vật.
Trước khi đi Ẩn Bách Triệu còn nhìn thoáng qua, Yến Trà tự mình ngồi xổm xuống xem xét đồ vật đang cầm trong tay. Y nghĩ rằng, dù sao trong phòng này cũng không có đồ vật bí mật nào, nếu tay chân cậu không sạch sẽ, tâm tư không trong sáng thì sẽ chuyển đến phòng máy khác, sau đó y sẽ xử lý cậu.
Một người không rõ ràng về hộ khẩu thì khi xử lý thậm chí còn không cần dùng tới quyền lực của gia tộc để giải quyết hậu quả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.