Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 101: Có phải cô Mộ có thai rồi không ?
Hạ Lan Ương Ương
08/05/2020
Trở lại phòng ,Vy Vy cẩn thận giấu que thử thai vào trong cặp sách ,
định để ngày mai đi học thì mang ra ngoài hủy thi diệt tích .
Ngày hôm sau . Vì không “ trúng thưởng ” nên tâm tình của Vy Vy rất tốt , cô dậy sớm ăn sáng , còn chào hỏi Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm .
Phó Hàn Tranh ngạc nhiên nhướng mày , ngủ một giấc liền lại như không có chuyện gì ?
“ Kỷ Trình sắp thi nên mấy ngày nay tôi sẽ tới luyện đàn với cô ấy , tối mới về nhà được . ” Vy Vy nói .
“ Ừ . ” Phó Hàn Tranh lên tiếng .
Vy Vy uống mấy hớp cháo rồi nhìn đồng hồ , “ Sắp muộn rồi , tôi đi trước đây . ”
Phó Thời Khâm thấy anh trai mình nhìn chằm chằm người ta rời khỏi , thở dài nhắc nhở , “ Anh , sao em lại có cảm giác là không phải anh đang yêu mà là đang nuôi con gái nhỉ ? ”
Phó Hàn Tranh liếc xéo anh ta một cái , quay đầu nói với dì Vương đang dọn dẹp trong bếp , “ Bảo với Lucas là anh ta có thể về nước . ”
“ Đừng mà , không có Lucas thì em không sống nổi . ” Phó Thời Khâm gào lên .
Lucas là một đầu bếp mà nhà họ Phó mời từ nước ngoài về , làm đồ ngọt rất ngon , rất hợp với khẩu vị của anh ta .
Đối với một người cuồng đồ ngọt như anh ta , mất một đầu bếp như vậy thực sự không khác gì muốn mạng của anh .
Phó Hàn Tranh ưu nhã lấy khăn ăn lau miệng , đứng lên chuẩn bị đi làm , “ Ngày mai đi công tác , em đừng quên đấy . ”
Phó Thời Khâm thở dài thườn thượt , sống không còn gì luyến tiếc , chắc chắn anh ta có một người anh trai giả vì anh ta hoàn toàn không cảm nhận được chút tình máu mủ ấm áp nào cả .
Buổi tối , Phó Hàn Tranh đi dự tiệc xã giao ,trở lại chung cư thì trời đã khuya . Phó Thời Khâm thấy anh nhìn chằm chằm về phía phòng Vy Vy , cười xấu xa nói , “ Anh có muốn em mở cửa cho anh để anh vào đó ngủ không ? ”
Phó Hàn Tranh dời mắt , hờ hững nói , “ Hay là , chuyển thời gian đi công tác từ một tuần thành một tháng ? ”
Phó Thời Khâm oan uổng muốn chết , “ Tại em thấy quan hệ của hai người cứ bình bình tĩnh tĩnh mãi , chẳng có chút tiến triển nào nên mới tốt bụng đề nghị thôi mà . ”
“ Hả ? ” Phó Hàn Tranh nhướng mày .
“ Phó lão tam nói , giữa nam và nữ có càng nhiều cuộc giao lưu với cự ly âm thì tăng tiến tình cảm càng nhanh . ” Phó Thời Khâm nói .
Phó Hàn Tranh nhíu mày , “ Cự ly âm ? ”
Phó Thời Khâm nhìn lướt qua phần bên dưới eo của anh trai mình , cười xấu xa , “ Giao lưu có cự ly âm 18cm . ”
Phó Hàn Tranh khinh thường mà liếc anh ta một cái , đứng dậy đi rửa mặt rồi đi ngủ .
Phó Thời Khâm hầm hừ , anh không cho phép người ta có bạn trai , không cho phép người ta dọn khỏi đây , mục đích cuối cùng chẳng phải là muốn tiến hành cuộc giao lưu có cự ly âm 18cm sao ? Bây giờ giả làm chính nhân quân tử gì chứ?
Ngày hôm sau . Phó Hàn Tranh và Vy Vy vội vàng ăn sáng xong liền từng người đi học và đi làm .
Phó Thời Khâm thì ngủ thêm một chút vì buổi chiều anh ta phải đi công tác .
Sau khi tỉnh dậy , anh ta bắt đầu thu thập hành lý , vừa thu thập vừa oán hận anh trai không nhân tính .
Dì Vương , người đang bận rộn giặt quần áo cho bọn họ đột nhiên khẩn trương chạy tới , “ Cậu hai , cô Mộ . . . Có phải cô Mộ có thai không ?“
“Có thai , có thai gì chứ ? ” Phó Thời Khâm đang bận thu dọn đồ nên không nghe đối phương nói gì , trả lời theo bản năng .
Dì Vương rút ra một phiếu biên lai được lấy từ túi áo của Vy Vy , “ Nếu không có thai thì sao có cô gái lại mua thứ này được ? ”
Phó Thời Khâm cầm lấy từ biên lai , sợ tới mức tròng mắt suýt nữa rơi xuống đất . “ Mẹ kiếp ! ” Anh ta kích động gọi điện cho anh trai mình , chuẩn bị báo cáo quân tình .
Nhưng mà , gọi hai lần , Phó Hàn Tranh đều không bắt máy .
Anh nghiến răng nghiến lợi gửi một tin nhắn : [ Anh mà còn không nghe điện thoại của em thì sẽ hối hận đấy ! ]
Ngày hôm sau . Vì không “ trúng thưởng ” nên tâm tình của Vy Vy rất tốt , cô dậy sớm ăn sáng , còn chào hỏi Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm .
Phó Hàn Tranh ngạc nhiên nhướng mày , ngủ một giấc liền lại như không có chuyện gì ?
“ Kỷ Trình sắp thi nên mấy ngày nay tôi sẽ tới luyện đàn với cô ấy , tối mới về nhà được . ” Vy Vy nói .
“ Ừ . ” Phó Hàn Tranh lên tiếng .
Vy Vy uống mấy hớp cháo rồi nhìn đồng hồ , “ Sắp muộn rồi , tôi đi trước đây . ”
Phó Thời Khâm thấy anh trai mình nhìn chằm chằm người ta rời khỏi , thở dài nhắc nhở , “ Anh , sao em lại có cảm giác là không phải anh đang yêu mà là đang nuôi con gái nhỉ ? ”
Phó Hàn Tranh liếc xéo anh ta một cái , quay đầu nói với dì Vương đang dọn dẹp trong bếp , “ Bảo với Lucas là anh ta có thể về nước . ”
“ Đừng mà , không có Lucas thì em không sống nổi . ” Phó Thời Khâm gào lên .
Lucas là một đầu bếp mà nhà họ Phó mời từ nước ngoài về , làm đồ ngọt rất ngon , rất hợp với khẩu vị của anh ta .
Đối với một người cuồng đồ ngọt như anh ta , mất một đầu bếp như vậy thực sự không khác gì muốn mạng của anh .
Phó Hàn Tranh ưu nhã lấy khăn ăn lau miệng , đứng lên chuẩn bị đi làm , “ Ngày mai đi công tác , em đừng quên đấy . ”
Phó Thời Khâm thở dài thườn thượt , sống không còn gì luyến tiếc , chắc chắn anh ta có một người anh trai giả vì anh ta hoàn toàn không cảm nhận được chút tình máu mủ ấm áp nào cả .
Buổi tối , Phó Hàn Tranh đi dự tiệc xã giao ,trở lại chung cư thì trời đã khuya . Phó Thời Khâm thấy anh nhìn chằm chằm về phía phòng Vy Vy , cười xấu xa nói , “ Anh có muốn em mở cửa cho anh để anh vào đó ngủ không ? ”
Phó Hàn Tranh dời mắt , hờ hững nói , “ Hay là , chuyển thời gian đi công tác từ một tuần thành một tháng ? ”
Phó Thời Khâm oan uổng muốn chết , “ Tại em thấy quan hệ của hai người cứ bình bình tĩnh tĩnh mãi , chẳng có chút tiến triển nào nên mới tốt bụng đề nghị thôi mà . ”
“ Hả ? ” Phó Hàn Tranh nhướng mày .
“ Phó lão tam nói , giữa nam và nữ có càng nhiều cuộc giao lưu với cự ly âm thì tăng tiến tình cảm càng nhanh . ” Phó Thời Khâm nói .
Phó Hàn Tranh nhíu mày , “ Cự ly âm ? ”
Phó Thời Khâm nhìn lướt qua phần bên dưới eo của anh trai mình , cười xấu xa , “ Giao lưu có cự ly âm 18cm . ”
Phó Hàn Tranh khinh thường mà liếc anh ta một cái , đứng dậy đi rửa mặt rồi đi ngủ .
Phó Thời Khâm hầm hừ , anh không cho phép người ta có bạn trai , không cho phép người ta dọn khỏi đây , mục đích cuối cùng chẳng phải là muốn tiến hành cuộc giao lưu có cự ly âm 18cm sao ? Bây giờ giả làm chính nhân quân tử gì chứ?
Ngày hôm sau . Phó Hàn Tranh và Vy Vy vội vàng ăn sáng xong liền từng người đi học và đi làm .
Phó Thời Khâm thì ngủ thêm một chút vì buổi chiều anh ta phải đi công tác .
Sau khi tỉnh dậy , anh ta bắt đầu thu thập hành lý , vừa thu thập vừa oán hận anh trai không nhân tính .
Dì Vương , người đang bận rộn giặt quần áo cho bọn họ đột nhiên khẩn trương chạy tới , “ Cậu hai , cô Mộ . . . Có phải cô Mộ có thai không ?“
“Có thai , có thai gì chứ ? ” Phó Thời Khâm đang bận thu dọn đồ nên không nghe đối phương nói gì , trả lời theo bản năng .
Dì Vương rút ra một phiếu biên lai được lấy từ túi áo của Vy Vy , “ Nếu không có thai thì sao có cô gái lại mua thứ này được ? ”
Phó Thời Khâm cầm lấy từ biên lai , sợ tới mức tròng mắt suýt nữa rơi xuống đất . “ Mẹ kiếp ! ” Anh ta kích động gọi điện cho anh trai mình , chuẩn bị báo cáo quân tình .
Nhưng mà , gọi hai lần , Phó Hàn Tranh đều không bắt máy .
Anh nghiến răng nghiến lợi gửi một tin nhắn : [ Anh mà còn không nghe điện thoại của em thì sẽ hối hận đấy ! ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.