Ẩn Hôn Ngọt Sủng: Vợ Yêu Của Tài Phiệt
Chương 100: Thử thai ( 2 )
Hạ Lan Ương Ương
08/05/2020
Trong nhà ăn , Phó Hàn Tranh nhìn Vy Vy đi vào trong toilet , mặt mày như
đang suy tư gì , sau đó , gọi một cuộc điện thoại , “ Hôm nay Tần Luật
có tới trường không ? ”
Vệ sĩ phụ trách âm thầm bảo vệ Vy Vy trả lời , “ Hôm nay cậu Tần không đi học ạ . ”
Phó Hàn Tranh cúp máy , mày càng nhíu chặt hơn .Nếu không phải gặp Tần Luật thì phản ứng của cô hôm nay . . . Thật sự quá khác thường .
Phó Thời Khâm thỏa mãn mà cắn một miếng bánh donut to hỏi , “ Sao thế anh , Tần Luật lén gặp Mộ Vy Vy ở trường à ? ”
“ Không phải . ”
“ Không phải thì sao trông anh rối rắm thế kia ? ”
Phó Hàn Tranh nói , “ Cô ấy có vẻ . . . chột dạ , khẩn trương . ”
“ Chột dạ ? Khẩn trương ? ”
Phó Thời Khâm ăn xong miếng bánh trong tay , xoa xoa tay nói , “ Nếu thế thì chắc chắn có nam sinh nào đó theo đuổi cô ấy rồi , cô ấy xinh đẹp , như thế mà , chắc chắn có nhiều nam sinh thích lắm . . . ”
Phó Hàn Tranh liếc mắt ra hiệu bảo anh ta nói tiếp .
Phó Thời Khâm lấy khăn giấy lau miệng , nghiêm túc phân tích cho anh trai mình , “ Anh nghĩ lại mà xem , người ta mới mười bảy mười tám tuổi , nếu thích thì đều thích kiểu “ tiểu thịt tươi ” thôi , còn anh là loại “ thịt khô già ” , ở trong mắt mấy cô nhóc thì quá lớn tuổi , không ngon . . . ”
Anh ta đang nói , cảm giác được sát khí bắn ra từ mắt anh trai mình , thức thời mà ngậm miệng lại .
Anh nói đúng mà , anh trai anh ta có một đống tuổi như thế , tính tình thì già dặn như ông cụ non , sao sánh được những nam sinh tràn ngập sức sống , trẻ trung tươi sáng như ánh mặt trời chứ ?
Tuy rằng anh đã coi Mộ Vy Vy là bạn gái , nhưng người ta có coi anh là bạn trai đâu .
Nửa tháng nay , anh ta chịu bao uất ức , ngoan ngoãn tăng ca trong phòng khách , chế tạo thế giới cho hai người họ .
Vậy mà anh lại . . . Ha ha ha , thực sự chỉ dạy thêm toán học cho người ta .
Hừ , uổng công có một trái tim muốn tán . gái mà lại chẳng có chút tài tán gái nào .
“ Ngày mai Từ Khiêm đi công tác , em thay cậu ta đi . ” Phó Hàn Tranh nói xong liền đứng dậy đi phòng làm việc .
“ Anh , đừng mà , em là em trai ruột của anh , em trai ruột đó . . . ” Phó Thời Khâm khóc lóc xin tha , nhưng cửa phòng làm việc đã đóng lại một cách vô tình .
Cuộc sống của anh ta quá khốn khổ , ngày ngày bị anh trai ngược đãi , bị em trai hãm hại , sao số anh ta lại khổ như thế chứ ?
Gần một giờ sau , Vy Vy vẫn chưa rời khỏi toilet .
Phó Thời Khâm đang buồn đi vệ sinh , vội vàng gõ cửa .
“ Mộ Vy Vy , cô chết trong bồn tắm hay lọt vào bồn cầu ? ”
“ Cô nhanh lên , tôi muốn đi vệ sinh . ”
Trong phòng tắm , Vy Vy đang ngồi trên mặt đất , nhìn que thử thai đặt trên lắp bồn cầu , chắp tay trước ngực , lẩm bẩm , “ Một vạch , một vạch , cầu trời khấn phật là một vạch . . . ”
“ Mộ Vy Vy , tốt xấu gì chúng ta cũng có duyên phận với nhau , cô đừng chơi tôi . ”
“ Cô để lại cho tôi bao nhiêu phiền toái cũng không sao , nhưng mà ngàn vạn lần đừng để lại cho tôi một đứa con của Phó Hàn Tranh . ”
Sau khi niệm một lúc lâu , cô vẫn không dám mở to mắt nhìn kết quả .
“ Mộ Vy Vy , cô còn không ra là tôi tông cửa vào đấy . ” Phó Thời Khâm lại gõ cửa lần nữa .
Vy Vy hít sâu một hơi , mở mắt , “ Được rồi , chết thì chết . ”
Nói xong , cô cầm lấy que thử thai , nhìn thoáng qua kết quả . Sau đó , nhét nó và vỏ hộp vào trong đống quần áo , ôm vào trong lòng rồi mở cửa .
Phó Thời Khâm thấy cô vẫn nguyên bộ dạng lúc đi vào , tóc không ướt , quần áo cũng không thay thì lầm bầm , “ Vào một giờ mà không tắm rửa , không gội đầu , cô làm gì hả ? ”
“ Tôi bị táo bón , được chưa ? ”
Vệ sĩ phụ trách âm thầm bảo vệ Vy Vy trả lời , “ Hôm nay cậu Tần không đi học ạ . ”
Phó Hàn Tranh cúp máy , mày càng nhíu chặt hơn .Nếu không phải gặp Tần Luật thì phản ứng của cô hôm nay . . . Thật sự quá khác thường .
Phó Thời Khâm thỏa mãn mà cắn một miếng bánh donut to hỏi , “ Sao thế anh , Tần Luật lén gặp Mộ Vy Vy ở trường à ? ”
“ Không phải . ”
“ Không phải thì sao trông anh rối rắm thế kia ? ”
Phó Hàn Tranh nói , “ Cô ấy có vẻ . . . chột dạ , khẩn trương . ”
“ Chột dạ ? Khẩn trương ? ”
Phó Thời Khâm ăn xong miếng bánh trong tay , xoa xoa tay nói , “ Nếu thế thì chắc chắn có nam sinh nào đó theo đuổi cô ấy rồi , cô ấy xinh đẹp , như thế mà , chắc chắn có nhiều nam sinh thích lắm . . . ”
Phó Hàn Tranh liếc mắt ra hiệu bảo anh ta nói tiếp .
Phó Thời Khâm lấy khăn giấy lau miệng , nghiêm túc phân tích cho anh trai mình , “ Anh nghĩ lại mà xem , người ta mới mười bảy mười tám tuổi , nếu thích thì đều thích kiểu “ tiểu thịt tươi ” thôi , còn anh là loại “ thịt khô già ” , ở trong mắt mấy cô nhóc thì quá lớn tuổi , không ngon . . . ”
Anh ta đang nói , cảm giác được sát khí bắn ra từ mắt anh trai mình , thức thời mà ngậm miệng lại .
Anh nói đúng mà , anh trai anh ta có một đống tuổi như thế , tính tình thì già dặn như ông cụ non , sao sánh được những nam sinh tràn ngập sức sống , trẻ trung tươi sáng như ánh mặt trời chứ ?
Tuy rằng anh đã coi Mộ Vy Vy là bạn gái , nhưng người ta có coi anh là bạn trai đâu .
Nửa tháng nay , anh ta chịu bao uất ức , ngoan ngoãn tăng ca trong phòng khách , chế tạo thế giới cho hai người họ .
Vậy mà anh lại . . . Ha ha ha , thực sự chỉ dạy thêm toán học cho người ta .
Hừ , uổng công có một trái tim muốn tán . gái mà lại chẳng có chút tài tán gái nào .
“ Ngày mai Từ Khiêm đi công tác , em thay cậu ta đi . ” Phó Hàn Tranh nói xong liền đứng dậy đi phòng làm việc .
“ Anh , đừng mà , em là em trai ruột của anh , em trai ruột đó . . . ” Phó Thời Khâm khóc lóc xin tha , nhưng cửa phòng làm việc đã đóng lại một cách vô tình .
Cuộc sống của anh ta quá khốn khổ , ngày ngày bị anh trai ngược đãi , bị em trai hãm hại , sao số anh ta lại khổ như thế chứ ?
Gần một giờ sau , Vy Vy vẫn chưa rời khỏi toilet .
Phó Thời Khâm đang buồn đi vệ sinh , vội vàng gõ cửa .
“ Mộ Vy Vy , cô chết trong bồn tắm hay lọt vào bồn cầu ? ”
“ Cô nhanh lên , tôi muốn đi vệ sinh . ”
Trong phòng tắm , Vy Vy đang ngồi trên mặt đất , nhìn que thử thai đặt trên lắp bồn cầu , chắp tay trước ngực , lẩm bẩm , “ Một vạch , một vạch , cầu trời khấn phật là một vạch . . . ”
“ Mộ Vy Vy , tốt xấu gì chúng ta cũng có duyên phận với nhau , cô đừng chơi tôi . ”
“ Cô để lại cho tôi bao nhiêu phiền toái cũng không sao , nhưng mà ngàn vạn lần đừng để lại cho tôi một đứa con của Phó Hàn Tranh . ”
Sau khi niệm một lúc lâu , cô vẫn không dám mở to mắt nhìn kết quả .
“ Mộ Vy Vy , cô còn không ra là tôi tông cửa vào đấy . ” Phó Thời Khâm lại gõ cửa lần nữa .
Vy Vy hít sâu một hơi , mở mắt , “ Được rồi , chết thì chết . ”
Nói xong , cô cầm lấy que thử thai , nhìn thoáng qua kết quả . Sau đó , nhét nó và vỏ hộp vào trong đống quần áo , ôm vào trong lòng rồi mở cửa .
Phó Thời Khâm thấy cô vẫn nguyên bộ dạng lúc đi vào , tóc không ướt , quần áo cũng không thay thì lầm bầm , “ Vào một giờ mà không tắm rửa , không gội đầu , cô làm gì hả ? ”
“ Tôi bị táo bón , được chưa ? ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.