Chương 5: 3.1
Thán Cựu Thời
16/09/2023
Quý Hàm Chương nhìn làn khói mờ ảo, không nói nên lời. Thạch Lang quay đầu nhìn cậu, phát hiện ánh mắt cậu có chút mờ mịt, đôi môi mím chặt.
Cậu phát hiện anh đang nhìn mình, nhướng mắt lên, bốn mắt nhìn nhau, toé lửa.
Thạch Lang hỏi: "Cậu đến đó là đợi ai hay hẹn người?”
Quý Hàm Chương hiểu được đại khái lời anh nói, trả lời: "Hẹn người."
Thạch Lang cổ họng thắt lại, "Không ai tiếp cận cậu sao?"
Quý Hàm Chương gật đầu: "Có." Cậu nhìn chằm chằm Thạch Lang, nói: "Nhưng đều không có ai trông đẹp trai như quản lý cả."
Thạch Lang ngoảnh mặt đi, tắt thuốc rồi khởi động xe.
Quý Hàm Chương quay đầu nhìn cảnh đêm bên ngoài, một lát sau lại quay lại nhìnThạch Lang.
Thạch Lang cảm nhận được ánh mắt cậu nhìn anh, cùng cậu tán gẫu về công việc, muốn mượn chuyện này dời đi lực chú ý.
Quý Hàm Chương lại cứ như đi vào tai trái đi ra tai phải, Thạch Lang hỏi mười câu cậu mới đáp một câu, chẳng có nổi nửa phần điệu bộ hiếu học ban ngày.
Đến nơi, Quý Hàm Chương rốt cục không nhịn được ngắt lời Thạch Lang.
Cậu nhìn Thạch Lang, hỏi: "Em muốn ngủ với quản lý, anh có bằng lòng không?"
Thạch Lang sẵn lòng, nhưng cũng chỉ là trên mặt tâm lý thôi.
Nếu như anh có thể cùng Quý Hàm Chương lên giường, anh sẽ không đưa Quý Hàm Chương về nhà, mà đã dong xe trực tiếp đến khách sạn rồi.
----------------
Nếu biết chị họ ngoài gọi cậu ra còn đồng thời hẹn cả Thạch Lang đến đây nữa, Quý Hàm Chương chắc chắn sẽ không tới.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì Thạch Lang ngày đó đã từ chối cậu.
Quý Hàm Chương không cảm thấy xấu hổ về lời mời lên giường với Thạch Lang, cũng như không cảm thấy xấu hổ khi lời mời của mình bị Thạch Lang từ chối thẳng thừng.
Quý Hàm Chương chỉ cảm thấy buồn bã và chán nản.
Thạch Lang có thể cùng người khác lên giường, lại không muốn cùng cậu lên giường.
Là cậu không đủ hấp dẫn, Thạch Lang nhìn không lọt mắt sao?
Quý Hàm Chương cho rằng không phải như vậy.
Cậu đã nhìn ra được, ngày đó ở trong xe, ánh mắt Thạch Lang nhìn cậu có dục vọng.
Nhưng Thạch Lang dù có dục vọng với cậu, lại không muốn cùng cậu lên giường, còn không chịu trả lời cậu nguyên nhân là gì.
Quý Hàm Chương uất ức, khi Thạch Lang không ở trước mặt cậu, cậu uất ức, Thạch Lang đến rồi, cậu lại càng uất ức hơn, thế là dứt khoát nghiêng mặt về phía cửa sổ, cắn môi dưới nhìn người đi đường bên ngoài.
Cậu phát hiện anh đang nhìn mình, nhướng mắt lên, bốn mắt nhìn nhau, toé lửa.
Thạch Lang hỏi: "Cậu đến đó là đợi ai hay hẹn người?”
Quý Hàm Chương hiểu được đại khái lời anh nói, trả lời: "Hẹn người."
Thạch Lang cổ họng thắt lại, "Không ai tiếp cận cậu sao?"
Quý Hàm Chương gật đầu: "Có." Cậu nhìn chằm chằm Thạch Lang, nói: "Nhưng đều không có ai trông đẹp trai như quản lý cả."
Thạch Lang ngoảnh mặt đi, tắt thuốc rồi khởi động xe.
Quý Hàm Chương quay đầu nhìn cảnh đêm bên ngoài, một lát sau lại quay lại nhìnThạch Lang.
Thạch Lang cảm nhận được ánh mắt cậu nhìn anh, cùng cậu tán gẫu về công việc, muốn mượn chuyện này dời đi lực chú ý.
Quý Hàm Chương lại cứ như đi vào tai trái đi ra tai phải, Thạch Lang hỏi mười câu cậu mới đáp một câu, chẳng có nổi nửa phần điệu bộ hiếu học ban ngày.
Đến nơi, Quý Hàm Chương rốt cục không nhịn được ngắt lời Thạch Lang.
Cậu nhìn Thạch Lang, hỏi: "Em muốn ngủ với quản lý, anh có bằng lòng không?"
Thạch Lang sẵn lòng, nhưng cũng chỉ là trên mặt tâm lý thôi.
Nếu như anh có thể cùng Quý Hàm Chương lên giường, anh sẽ không đưa Quý Hàm Chương về nhà, mà đã dong xe trực tiếp đến khách sạn rồi.
----------------
Nếu biết chị họ ngoài gọi cậu ra còn đồng thời hẹn cả Thạch Lang đến đây nữa, Quý Hàm Chương chắc chắn sẽ không tới.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì Thạch Lang ngày đó đã từ chối cậu.
Quý Hàm Chương không cảm thấy xấu hổ về lời mời lên giường với Thạch Lang, cũng như không cảm thấy xấu hổ khi lời mời của mình bị Thạch Lang từ chối thẳng thừng.
Quý Hàm Chương chỉ cảm thấy buồn bã và chán nản.
Thạch Lang có thể cùng người khác lên giường, lại không muốn cùng cậu lên giường.
Là cậu không đủ hấp dẫn, Thạch Lang nhìn không lọt mắt sao?
Quý Hàm Chương cho rằng không phải như vậy.
Cậu đã nhìn ra được, ngày đó ở trong xe, ánh mắt Thạch Lang nhìn cậu có dục vọng.
Nhưng Thạch Lang dù có dục vọng với cậu, lại không muốn cùng cậu lên giường, còn không chịu trả lời cậu nguyên nhân là gì.
Quý Hàm Chương uất ức, khi Thạch Lang không ở trước mặt cậu, cậu uất ức, Thạch Lang đến rồi, cậu lại càng uất ức hơn, thế là dứt khoát nghiêng mặt về phía cửa sổ, cắn môi dưới nhìn người đi đường bên ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.