Chương 112: Chương 112
Sài Kê Đản
11/07/2017
"Xảy ra chuyện gì?" Khi Đỗ Công chạy đến đó, đúng lúc gặp Vu Tiểu Đồng đi ra từ phòng trực
của bác sĩ, trong tay cầm một tờ giấy.
"Không có gì!" Mặt mũi Vu Tiểu Đồng đã tiều tụy hẳn, so với bình thường thì tưởng như hai người khác nhau. Thế nhưng lời nói vẫn rất dứt khoát, không có phản ứng quá đau buồn nào.
Lúc này Đỗ Công mới thở phào nhẹ nhõm, đi đến phòng bệnh cùng Vu Tiểu Đồng. Ba của Vu Tiểu Đồng nằm trong phòng bệnh, sắc mặt vàng vọt, cả người gầy gò như một khúc gỗ, so với người năm đó đến nhà Trình Hàn Lang đón Vu Tiểu Đồng quả thực không giống như cùng một người. Đỗ Công ở bên cạnh nhìn thấy, trong lòng cũng có chút không chịu được.
Đầu tiên Vu Tiểu Đồng đỡ ba cô bé ngồi dậy, sau đó đút cho ông chút cháo, ba cô bé vừa ăn cháo vừa nôn, khiến cháo dính khắp cả người. May là trên cổ có mang một tấm khăn che, bằng không lát nữa sẽ càng chật vật hơn.
Chẳng bao lâu sau, Vu Tiểu Đồng lại cầm lấy cái chậu, đi ra bên ngoài lấy nước nóng, đổi những đồ đạc bị ba mình nôn ra ngoài làm bẩn, sau đó lau người giúp ông. Đỗ Công đứng mãi ở bên cạnh, cũng không biết nên làm cái gì.
Cả ba ống dẫn nước tiểu đã đầy, Vu Tiểu Đồng cầm đến nhà vệ sinh, Đỗ Công cản lại nói: "Để tôi đi cho."
Vu Tiểu Đồng nói một câu tránh qua bên kia, rồi mang theo một xô đầy nước tiểu đi đến nhà vệ sinh.
"Ngồi đi!" Ba Vu Tiểu Đồng gắng sức nói một câu, cố gắng nặn ra một nụ cười hữu nghị với Đỗ Công. Đỗ Công gật đầu, ngượng ngùng nói: "Chú, thực sự là ngại quá, lần này tới vội vội vàng vàng, cũng không mang chút gì cho chú."
"Nói cái gì... vậy chứ, con tới thăm chú là chú đã rất vui rồi, Đỗ Công đúng không? Con gái nhà chú cứ nhắc đến con."
"Ai nhắc đến anh ta chứ? Ba, ba đừng vì khách sáo mà đi nói mấy lời không đúng với thực tế được không?" Đang nói dở, Vu Tiểu Đồng đã mang theo xô nước tiểu đi vào. Đỗ Công thấy bộ dáng cô bé đầu đầy mồ hôi, đột nghiên nghĩ cô bé này sống cũng không dễ dàng gì, bình thường bản thân y nhìn mặt ngoài của cô bé quá nhiều rồi.
Đỗ Công ở đó một lúc, thấy ba của Vu Tiểu Đồng nói chuyện cũng không tiện, nếu như mình cứ ở đây mãi ngược lại sẽ quấy rầy đến người ta, nên cũng không lâu sau đã đứng dậy chào hỏi ra về.
"Chú, con đi trước ạ, chú ở đây nghỉ dưỡng thật tốt, sớm xuất viện một chút nha chú!" Đỗ Công đứng lên, mở lời chào hỏi với ba của Vu Tiểu Đồng, chuẩn bị rời đi.
"Tiểu Đồng, tiễn người ta đi."
Đỗ Công vốn cho rằng Vu Tiểu Đồng sẽ nói tiễn anh ta làm gì, không ngờ Vu Tiểu Đồng thực sự đứng lên, đưa Đỗ Công đến cửa. Đỗ Công nhìn cô bé một cái, muốn nói cô bé đừng để mình quá vất vả, thế nhưng lời lại không ra được khỏi miệng.
"Buổi tối mẹ tôi tới thay tôi, anh có thời gian không? Tôi có chút chuyện muốn nói với anh."
"Được, lúc nào cũng có thể." Đỗ Công sảng khoái nói, Vu Tiểu Đồng nghe xong xoay người đi vào phòng. Đỗ Công đứng ở cửa một hồi, thấy Vu Tiểu Đồng ở đó thu dọn tới thu dọn lui, không biết là do tác dụng tâm lý hay cái gì, Đỗ Công thấy Vu Tiểu Đồng gầy rồi.
You'll also like Elise Runs and Dorothy Falls | #Wattys2017 By MissMysteryGame 28.1K 6.6K Steal a loaf of bread. An adventure begins. On the run in a magical world, however, Elise--an ordinary girl orphaned after sky pirates kill her parents--plows into Dorothy Blainwick, a young and powerful witch with an ominous past. From the title, you can expect what happens when Elise runs. Dorothy falls. In love. Join us on an adventure across an oceanic expanse the size of which you have not conceived, between lands walled off from one another by great storm clouds... For our heroines, what awaits beyond their own land, through the storm clouds, in those places of magic and majesty that have, until now, only existed in their dreams? A Wattpad Featured Novel! ~
"Không có gì!" Mặt mũi Vu Tiểu Đồng đã tiều tụy hẳn, so với bình thường thì tưởng như hai người khác nhau. Thế nhưng lời nói vẫn rất dứt khoát, không có phản ứng quá đau buồn nào.
Lúc này Đỗ Công mới thở phào nhẹ nhõm, đi đến phòng bệnh cùng Vu Tiểu Đồng. Ba của Vu Tiểu Đồng nằm trong phòng bệnh, sắc mặt vàng vọt, cả người gầy gò như một khúc gỗ, so với người năm đó đến nhà Trình Hàn Lang đón Vu Tiểu Đồng quả thực không giống như cùng một người. Đỗ Công ở bên cạnh nhìn thấy, trong lòng cũng có chút không chịu được.
Đầu tiên Vu Tiểu Đồng đỡ ba cô bé ngồi dậy, sau đó đút cho ông chút cháo, ba cô bé vừa ăn cháo vừa nôn, khiến cháo dính khắp cả người. May là trên cổ có mang một tấm khăn che, bằng không lát nữa sẽ càng chật vật hơn.
Chẳng bao lâu sau, Vu Tiểu Đồng lại cầm lấy cái chậu, đi ra bên ngoài lấy nước nóng, đổi những đồ đạc bị ba mình nôn ra ngoài làm bẩn, sau đó lau người giúp ông. Đỗ Công đứng mãi ở bên cạnh, cũng không biết nên làm cái gì.
Cả ba ống dẫn nước tiểu đã đầy, Vu Tiểu Đồng cầm đến nhà vệ sinh, Đỗ Công cản lại nói: "Để tôi đi cho."
Vu Tiểu Đồng nói một câu tránh qua bên kia, rồi mang theo một xô đầy nước tiểu đi đến nhà vệ sinh.
"Ngồi đi!" Ba Vu Tiểu Đồng gắng sức nói một câu, cố gắng nặn ra một nụ cười hữu nghị với Đỗ Công. Đỗ Công gật đầu, ngượng ngùng nói: "Chú, thực sự là ngại quá, lần này tới vội vội vàng vàng, cũng không mang chút gì cho chú."
"Nói cái gì... vậy chứ, con tới thăm chú là chú đã rất vui rồi, Đỗ Công đúng không? Con gái nhà chú cứ nhắc đến con."
"Ai nhắc đến anh ta chứ? Ba, ba đừng vì khách sáo mà đi nói mấy lời không đúng với thực tế được không?" Đang nói dở, Vu Tiểu Đồng đã mang theo xô nước tiểu đi vào. Đỗ Công thấy bộ dáng cô bé đầu đầy mồ hôi, đột nghiên nghĩ cô bé này sống cũng không dễ dàng gì, bình thường bản thân y nhìn mặt ngoài của cô bé quá nhiều rồi.
Đỗ Công ở đó một lúc, thấy ba của Vu Tiểu Đồng nói chuyện cũng không tiện, nếu như mình cứ ở đây mãi ngược lại sẽ quấy rầy đến người ta, nên cũng không lâu sau đã đứng dậy chào hỏi ra về.
"Chú, con đi trước ạ, chú ở đây nghỉ dưỡng thật tốt, sớm xuất viện một chút nha chú!" Đỗ Công đứng lên, mở lời chào hỏi với ba của Vu Tiểu Đồng, chuẩn bị rời đi.
"Tiểu Đồng, tiễn người ta đi."
Đỗ Công vốn cho rằng Vu Tiểu Đồng sẽ nói tiễn anh ta làm gì, không ngờ Vu Tiểu Đồng thực sự đứng lên, đưa Đỗ Công đến cửa. Đỗ Công nhìn cô bé một cái, muốn nói cô bé đừng để mình quá vất vả, thế nhưng lời lại không ra được khỏi miệng.
"Buổi tối mẹ tôi tới thay tôi, anh có thời gian không? Tôi có chút chuyện muốn nói với anh."
"Được, lúc nào cũng có thể." Đỗ Công sảng khoái nói, Vu Tiểu Đồng nghe xong xoay người đi vào phòng. Đỗ Công đứng ở cửa một hồi, thấy Vu Tiểu Đồng ở đó thu dọn tới thu dọn lui, không biết là do tác dụng tâm lý hay cái gì, Đỗ Công thấy Vu Tiểu Đồng gầy rồi.
You'll also like Elise Runs and Dorothy Falls | #Wattys2017 By MissMysteryGame 28.1K 6.6K Steal a loaf of bread. An adventure begins. On the run in a magical world, however, Elise--an ordinary girl orphaned after sky pirates kill her parents--plows into Dorothy Blainwick, a young and powerful witch with an ominous past. From the title, you can expect what happens when Elise runs. Dorothy falls. In love. Join us on an adventure across an oceanic expanse the size of which you have not conceived, between lands walled off from one another by great storm clouds... For our heroines, what awaits beyond their own land, through the storm clouds, in those places of magic and majesty that have, until now, only existed in their dreams? A Wattpad Featured Novel! ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.