Chương 113: Chương 113
Sài Kê Đản
11/07/2017
"Thành Thành, cậu
biết hôm nay là ngày gì không?" Lâm An An thừa dịp lớp học đang rất lộn
xộn thì đứng trước mặt Thành Thành, trên mặt một mảng ửng hồng, có chút
lo lắng không yên mà hỏi han.
Thành Thành lắc đầu, nghi ngờ nhìn Lâm An An. Nó luôn cảm thấy cô bạn Lâm An An này rất kỳ quái, cô bạn này xem ra phải là một cô bé rất hướng nội, bình thường làm đại diện cho lớp, ngoại trừ lúc thu bài tập có giao lưu với mọi người, thời gian còn lại đều im lìm không lên tiếng. Thế nhưng đôi khi cô bé lại có vẻ rất hay nói, Thành Thành ở bên cạnh nghe đến ngủ gà ngủ gật, nhất là cô bé thích nói đến nửa chừng, Thành Thành hỏi lại, cô bé lại không trả lời.
Lâm An An cười hì hì hai tiếng, nói với Thành Thành: "Hôm nay là sinh nhật của mình."
"Hả?" Vẻ mặt Thành Thành hơi khựng lại, rồi nhanh chóng nói: "Ngày mai mình nhất định sẽ tặng một món quà bù lại cho cậu nha, xin lỗi, mình thật sự không biết."
"Mình không có ý đó." Lâm An An vội vã xua tay, "Mình không phải muốn cậu mua quà cho mình, mình chỉ là muốn cậu hoàn thành một nguyện vọng của mình thôi."
"Nguyện vọng gì? Nếu như có thể hoàn thành mình nhất định sẽ hoàn thành."
"Nhận lấy món quà này nha." Lâm An An đưa cho Thành Thành một cái túi, mặt lập tức ửng đỏ. Cô bé còn nhìn xung quanh một chút, phát hiện không ai chú ý tới mình mới đưa qua.
"Hả? Sinh nhật cậu sao lại phải đưa quà cho mình chứ! Cái này mình..." Thành Thành vô cùng xấu hổ nhìn Lâm An An, cũng không nhận đồ trong tay cô bé.
Gương mặt Lâm An An lập tức trở nên vô cùng ngượng ngùng, tay cầm túi cũng có chút run rẩy. Đối với một người như cô bé mà nói, làm một chuyện chủ động như thế đã là một sự thách thức, nếu như còn bị người khác cự tuyệt, thật sự là không còn mặt mũi gặp ai nữa.
Thành Thành thấy bộ dáng sắp khóc tới nơi của cô bé, trong lòng cũng không nỡ, nhanh chóng an ủi nói, "Được rồi! Mình đáp ứng cậu, sẽ nhận, cậu đừng khóc nha."
"Vậy ngày hôm nay cậu nhất định phải mang nó suốt một ngày nhé." Lâm An An tiến thêm một bước mà nói.
Thành Thành vừa để túi vào trong ngăn bàn, vừa sảng khoái nói: "Mình nhất định sẽ mang theo mà, nhưng mình phải mang làm sao đây?"
"Không phải ý đó?"
"Là có ý gì?"
"Cậu mở ra xem đi mà!" Lâm An An nóng nảy đỏ mặt, ở bên cạnh bĩu môi.
Thành Thành vừa nghe vậy thì mới mở ra xem, là một cái khăn choàng cổ màu lam nhạt, sờ rất mềm, không phải là Lâm An An tự đan chứ? Thành Thành dùng ánh mắt thắc mắc nhìn Lâm An An, Lâm An An cúi đầu nhỏ giọng nói: "Nhìn cái gì chứ, là tự mình đan đó, lần đầu tiên đan mà, cậu không thể ghét bỏ đâu đấy!"
Thành Thành vuốt cái khăn choàng cổ kia, thật ra nó muốn cự tuyệt, loại đồ này phải tiêu tốn rất nhiều tinh lực, tình cảm quá nặng, nó có chút chịu không nổi. Nó ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt tự hào của Lâm An An, vẫn là bỏ cái ý nghĩ đó đi. Loại chuyện này từ trước đến nay luôn mâu thuẫn, hơn nữa nhận đồ rồi trả lại thật sự là rất không hợp tình hợp lí, Thành Thành không thể làm gì khác hơn là bỏ lại vào trong túi.
You'll also like Elise Runs and Dorothy Falls | #Wattys2017 By MissMysteryGame 28.1K 6.6K Steal a loaf of bread. An adventure begins. On the run in a magical world, however, Elise--an ordinary girl orphaned after sky pirates kill her parents--plows into Dorothy Blainwick, a young and powerful witch with an ominous past. From the title, you can expect what happens when Elise runs. Dorothy falls. In love. Join us on an adventure across an oceanic expanse the size of which you have not conceived, between lands walled off from one another by great storm clouds... For our heroines, what awaits beyond their own land, through the storm clouds, in those places of magic and majesty that have, until now, only existed in their dreams? A Wattpad Featured Novel! ~
Thành Thành lắc đầu, nghi ngờ nhìn Lâm An An. Nó luôn cảm thấy cô bạn Lâm An An này rất kỳ quái, cô bạn này xem ra phải là một cô bé rất hướng nội, bình thường làm đại diện cho lớp, ngoại trừ lúc thu bài tập có giao lưu với mọi người, thời gian còn lại đều im lìm không lên tiếng. Thế nhưng đôi khi cô bé lại có vẻ rất hay nói, Thành Thành ở bên cạnh nghe đến ngủ gà ngủ gật, nhất là cô bé thích nói đến nửa chừng, Thành Thành hỏi lại, cô bé lại không trả lời.
Lâm An An cười hì hì hai tiếng, nói với Thành Thành: "Hôm nay là sinh nhật của mình."
"Hả?" Vẻ mặt Thành Thành hơi khựng lại, rồi nhanh chóng nói: "Ngày mai mình nhất định sẽ tặng một món quà bù lại cho cậu nha, xin lỗi, mình thật sự không biết."
"Mình không có ý đó." Lâm An An vội vã xua tay, "Mình không phải muốn cậu mua quà cho mình, mình chỉ là muốn cậu hoàn thành một nguyện vọng của mình thôi."
"Nguyện vọng gì? Nếu như có thể hoàn thành mình nhất định sẽ hoàn thành."
"Nhận lấy món quà này nha." Lâm An An đưa cho Thành Thành một cái túi, mặt lập tức ửng đỏ. Cô bé còn nhìn xung quanh một chút, phát hiện không ai chú ý tới mình mới đưa qua.
"Hả? Sinh nhật cậu sao lại phải đưa quà cho mình chứ! Cái này mình..." Thành Thành vô cùng xấu hổ nhìn Lâm An An, cũng không nhận đồ trong tay cô bé.
Gương mặt Lâm An An lập tức trở nên vô cùng ngượng ngùng, tay cầm túi cũng có chút run rẩy. Đối với một người như cô bé mà nói, làm một chuyện chủ động như thế đã là một sự thách thức, nếu như còn bị người khác cự tuyệt, thật sự là không còn mặt mũi gặp ai nữa.
Thành Thành thấy bộ dáng sắp khóc tới nơi của cô bé, trong lòng cũng không nỡ, nhanh chóng an ủi nói, "Được rồi! Mình đáp ứng cậu, sẽ nhận, cậu đừng khóc nha."
"Vậy ngày hôm nay cậu nhất định phải mang nó suốt một ngày nhé." Lâm An An tiến thêm một bước mà nói.
Thành Thành vừa để túi vào trong ngăn bàn, vừa sảng khoái nói: "Mình nhất định sẽ mang theo mà, nhưng mình phải mang làm sao đây?"
"Không phải ý đó?"
"Là có ý gì?"
"Cậu mở ra xem đi mà!" Lâm An An nóng nảy đỏ mặt, ở bên cạnh bĩu môi.
Thành Thành vừa nghe vậy thì mới mở ra xem, là một cái khăn choàng cổ màu lam nhạt, sờ rất mềm, không phải là Lâm An An tự đan chứ? Thành Thành dùng ánh mắt thắc mắc nhìn Lâm An An, Lâm An An cúi đầu nhỏ giọng nói: "Nhìn cái gì chứ, là tự mình đan đó, lần đầu tiên đan mà, cậu không thể ghét bỏ đâu đấy!"
Thành Thành vuốt cái khăn choàng cổ kia, thật ra nó muốn cự tuyệt, loại đồ này phải tiêu tốn rất nhiều tinh lực, tình cảm quá nặng, nó có chút chịu không nổi. Nó ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt tự hào của Lâm An An, vẫn là bỏ cái ý nghĩ đó đi. Loại chuyện này từ trước đến nay luôn mâu thuẫn, hơn nữa nhận đồ rồi trả lại thật sự là rất không hợp tình hợp lí, Thành Thành không thể làm gì khác hơn là bỏ lại vào trong túi.
You'll also like Elise Runs and Dorothy Falls | #Wattys2017 By MissMysteryGame 28.1K 6.6K Steal a loaf of bread. An adventure begins. On the run in a magical world, however, Elise--an ordinary girl orphaned after sky pirates kill her parents--plows into Dorothy Blainwick, a young and powerful witch with an ominous past. From the title, you can expect what happens when Elise runs. Dorothy falls. In love. Join us on an adventure across an oceanic expanse the size of which you have not conceived, between lands walled off from one another by great storm clouds... For our heroines, what awaits beyond their own land, through the storm clouds, in those places of magic and majesty that have, until now, only existed in their dreams? A Wattpad Featured Novel! ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.