Angels In Love

Chương 14

Arinsa Tiên

22/03/2014

*Kí ức....-Có phải em....?!

Đã hơn 10h tối, P.O.P vẫn rộn ràng, náo nhiệt, tuy chỉ vừa giải tán khách vì có sự cố(đánh lộn) nhưng sau khi thông báo mở cửa lại P.O.P thì khách kéo tới đông nghẹt cả Bar(hehe,P.O.P nổi tiếng quá mà, ngu gì hk tới chơi, uổng lắm!!) và tất nhiên là sau khi nó dọn dẹp đống hoang tàn và thay cánh cửa lớn ra vào mới. S.Angels và F.Boy ra ngoài sàn nhảy vừa chơi vừa uống rượu. Shaily-Ken, Evi-Nick ra giữa sàn nhảy làm mọi người hò hét quá trời trước điệu nhảy uyển chuyển, bốc lửa và sự phối hợp vs nhau rất ăn ý. Thấy vậy Evi muốn làm cho không khí thêm hào hứng nên đã bày trò thi thố vs Shaily theo cặp. Và còn kêu nhỏ làm trọng tài nữa(đúng là rãnh quá hk có gì làm nên vui chơi thả ga luôn).

Trong khi ở khu vực sàn nhảy đang rất sôi động thì Nó và Anh hk quan tâm cho lắm ngồi uống rượu ở trong phòng VIP nói chuyện(Chax, tình hình gì đây ta)

"Rin, Tôi có chuyện... thắc mắc?? Không biết hỏi cô đk hk??"-Anh cất tiếng

"Hả??...Anh...anh mới gọi tôi là gì z?"-Nó kinh ngạc khi nghe anh gọi nó bằng cái tên thân mật mà từ nào h đến h chỉ có Nhỏ mới gọi nó như z.

"Àk..thì là Rin"-Anh thản nhiên tl

"Ủa??Sao anh lại bắt chước Sammy gọi tôi bằng cái tên thân mật này!"

"Tôi đâu có bắt chước, cái này là tự nhiên thấy quen miệng nên gọi đại thôi"-Anh đáp hờ hững, nhưng mà đúng như vậy thật :'Rin' cái tên rất quen thuộc, nó giống vs cái tên mà Anh đã gọi 1 cô bé trong kí ức tuổi thơ mặc dù rất mờ nhạt 'như 1 giấc mơ'.

"Thôi sao cx đk, tùy anh. Mà...anh định hỏi tôi cái gì z?!"

"Àk, chỉ là tôi cảm thấy cô rất kì lạ. Tại sao...đôi lúc cô lại lạnh lùng, tàn nhẫn vs người ngoài....đôi lúc cô lại ấm áp, nở nụ cười hiền dịu vs người mà cô thân quen"-Anh nhìn nó bằng ánh mắt sâu đen láy như muốn giải tỏa sự tò mò của mình

"Tôi...tôi...!!"-giọng nó nghẹn lại, hk biết phải nói làm sao

"haiz...nếu cô thấy khó nói thì khỏi cx đk. Hk sao đâu. Tôi chỉ là tò mò về con người của cô thôi....."-Anh thở nhẹ, nhìn thấy vẻ mặt lúng túng, khó xử của nó

"........"-Im lặng.

" Sự ấm áp của tôi....!!?"-Nó lên tiếng, nhìn thái độ của anh khiến nó muốn nói điều gì đó dù chỉ 1 chút thôi cx đk vì nó nghĩ anh là người bạn đầu tiên khiến nó rất thoải mái khi ở bên cạnh...'1 người bạn tốt'

"Là...Sự thật!...có lẽ tất cả là nhờ S.Angels, nhờ những người bạn thân luôn ở bên tôi. Chính họ luôn cho tôi 1 cảm giác ấm áp, luôn nở nụ cười dịu dàng cho dù tôi có băng giá như thế nào. Sau khi về VN, tôi đã nhận ra rằng mình thật có lỗi vs họ vì sự vô cảm chỉ biết biết nghĩ cho riêng bản thân mình mà đã làm họ buồn trong suốt thời gian qua.".............lại chìm vào im lặng............

Sau khi nhảy xong mệt quá nên cả đám trở lại phòng ngồi nghỉ ngơi

"Hộc...hộc... Shaily cậu thật quá đáng, mình biết cậu là 'Nữ hoàng Sàn nhảy' nhưng cậu cx phải nể tình bạn bè mà nhường mình một chút chứ!"-Evi thở mệt nhọc giọng ấm ức vì thua Shaily, Nick thì thấy z lấy khăn ướt cho Evi lau mồ hôi

"Hì,hì thì ai bảo lúc nãy cậu nói muốn thi vs mình rất'nghiêm túc' nên mình mới cố gắng thi thố đàng hoàn vs cậu mà"-Shaily nói giọng đùa giỡn

"Cậu..cậu..hứ!.."

"Thôi, hai người này ăn cãi nhau hoài. Bộ nãy h nhảy hk mệt sao mà còn bày đặt cãi nhau"-Nhỏ xen vô can

"Ê, GOD nãy h mày vs Arinsa ngồi đây nói chuyện gì z??Thấy hình như có vẻ 2 người rất thân mật thì phải?Mặc dù cô ấy chỉ mới về nước à"-Ken ngồi cạnh Anh hỏi(Cái bàn hơi bị rộng nên F.Boy ngồi cách S.Angels cộng vs tiếng nhạc ồn nên nói chuyện hk bị S.Angels nghe thấy)

"Đúng z,gần đây nhìn mày cứ ngẫn ngẫn, ngơ ngơ tao cx thấy nghi ngờ lắm. Đừng nói là mày thích cô ấy ùi nha??!."-Nick cx nghi ngờ hỏi típ

"....Hai bọn bây ăn nói bậy bạ vừa thôi, tao cho ăn đạp văng vô thùng rác ngồi bây h"-Anh lấy tay thục vào người Ken và Nick hăm dọa...ngập ngừng nói típ-"....Nhưng mà dạo gần đây, típ xúc vs cô ấy tao bỗng thấy cô ấy rất giống...."

"Giống?!Giống ai??"-Nick và ken đồng thanh

"Tao hk rõ lắm, vì cái này hình như xảy ra lâu lắm ùi, kí ức rất mơ hồ....nhưng...nếu là ngày hôm đó thì tao nhớ rất rõ"-

............. hồi tưởng quá khứ........

Hôm đó.... là ngày mẹ của anh và Shaily qua đời vì căn bệnh tim quái ác, khi anh chỉ là 1 đưa bé 7t còn Shaily 6t. Một màu buồn ảm đạm bao trùng căn biệt thự.Shaily thì khóc tầm tã, ba anh vẻ mặt buồn bã nhưng vẫn cố đứng vững cùng anh cảm tạ những người viếng thăm. Dòng người ra vào rất nhiều cùng vs tiếng khóc thút thít tiếc thương. Nếu lúc này để ý kĩ thì nhìn gương mặt anh vô cảm 1 cách lạnh lùng, không 1 cảm xúc nào trong ánh mắt sâu đen láy khiến người đối diện hk thể đoán đk anh đang nghĩ gì, đang cảm thấy ra sao. Sau khi khách gần ra về hết. Anh trốn ra phía sau vườn, ngồi bịch xuống đất mệt mỏi, anh gục đầu xuống gối nước mắt lăn dài trên má. Anh khóc, khóc cho vơi đi nỗi mất mát quá lớn của 1 đứa bé chỉ mới tròn 7t, anh chỉ trách tại sao ông trời quá tàn nhẫn đã cướp đi tình mẫu tử ấm áp của anh khi còn quá nhỏ. Nhưng đột nhiên...........có cái gì đó ấm ấm...1 bàn tay nhỏ xíu quẹt giọt nước mắt của anh.

"Ák, mặn quá"-Giọng nói thỏ thẻ, trong trẻo vang lên. Anh giật mình, ngẩng đầu lên. Trước mắt anh lúc này là 1 cô bé vô cùng dễ thương chạc tuổi Shaily. Cô bé ấy mang vẻ đẹp của thiên thần nhỏ rất đáng yêu vs đôi mắt bồ câu to tròn màu tím buồn, làn da trắng căng mịn màng(làm người ta muốn cắn*hehe), mái tóc ngắn ôm trọn gương mặt màu nâu hạt dẻ tự nhiên. Cô bé đang liếm giọt nước mắt vừa quẹt trên má anh và làm vẻ ngây thơ khi thấy vị mặn của giọt nước mắt. Anh đơ người trước cô bé.



"Sao anh khóc z?!"-Cô bé bỗng cất tiếng, ngây thơ nhìn anh làm anh sực tỉnh

"Cô bé...em là ai z??"-Anh tò mò hỏi

"Là thiên thần nhỏ"

"Thiên thần nhỏ??"

"Ừm, mọi người thường gọi em như z. Nhưng sao anh khóc z??Có phải anh đang buồn không? nên nước mắt của anh mới mặn như thế phải không??"-Cô bé hỏi liên tiếp

"........"-Anh im lặng, không nói gì chỉ khẽ cười..........

...................Kết thúc hồi tưởng................

"Ê, sao mày hk nói gì hết, đang nghĩ gì hả??Mà mày nói Arinsa giống ai??Ngày đó là ngày gì??"-Ken kêu anh sau khi thấy anh đang nói giữa chừng thì im lặng

"Thôi kệ tao, bọn mày đừng nhiều chuyện nữa. Đi qua kia chơi vs bạn gái bọn bây đi."-Anh xua tay đuổi Nick và Ken đi

"Thằng này, mày hay thiệt nhỉ. Tự nhiên đang nói giữa chừng ùi im lặng, h còn định đuổi bọn tao đi nữa là sao??"-Nick nói

"....Tao z đó thì sao??H để cho tao yên hay để tao đập 1 trận ùi mới im"-Anh nói giọng đe dọa làm Ken và Nick thấy sợ ngồi im luôn.

[Kí ức đó.....hơn 10 năm qua cứ tưởng đã quên lâu ùi.....Lúc đó,...mình nghĩ cô bé ấy chính là thiên thần thật sự mà mẹ sau khi ra đi đã gửi xuống để ở bên mình.....haiz nhưng mà ông trời thật tàn nhẫn.....Đôi mắt buồn màu tím ấy!!...Nếu cô gái hiện h trước mắt mình là cô bé ấy thì thật tốt.....Nhưng hk thể đk nữa.......vì cô bé năm xưa trong kí ức của mình đã......Chậc, Mà thôi tự nhiên lại nghĩ đến chuyện này. Mình thật ngu ngốc]-Anh ngồi suy nghĩ 1 mình. Trong lúc đó nó đi rửa mặt một tí, vì hình như hôm nay nó đã uống hk ít.

"Àk, lúc này thằng Thiên Bảo nó nhắn hôm nay nó tới phải hk mày??"Ken quay sang hỏi Nick

"Ừ, chắc nó gần tới ùi ák. Mấy bữa nay hk thấy bóng dáng thằng đó đâu hết, tí nó tới phải hỏi tội mới đk"-Nick tl(Lúc này Nhỏ, Shaily, Evi đang ngồi giỡn vs nhau nên hk để ý bên Nick và Ken đang nói gì)

Hắn bước vào P.O.P, thấy náo nhiệt hắn thắc mắc[quái, vừa mới lúc nãy còn nghe nói bọn nó nói P.O.P có chuyện mà sao lại như thế này nhỉ]. Hắn vừa nghĩ vừa đi đến phòng VIP......Đang đi, hắn bỗng thấy....gương mặt.... quen thuộc của nó..... lướt qua....Hắn khựng lại kinh ngạc.... chạy tới.... nhưng bị vài người đụng phải....lúc tới chỗ nó vừa đi qua thì hk thấy nó đâu nữa. Hắn quay qua quay lại, nhìn xung quanh cố tìm bóng dáng nó 1 lần nữa.... Nhưng vô vọng...Hắn bình tĩnh trở lại[ hừm, có lẽ mình nhìn nhầm. Làm sao là cô ấy đk chứ. Trần Thiên Bảo mày thật ngu ngốc....cô ấy và mày đã kết thúc từ hai năm trước rồi. Đừng lầm tưởng nữa!!]

Hắn bước vào P.O.P, thấy náo nhiệt hắn thắc mắc[quái, vừa mới lúc nãy còn nghe nói bọn nó nói P.O.P có chuyện mà sao lại như thế này nhỉ]. Hắn vừa nghĩ vừa đi đến phòng VIP......Đang đi, hắn bỗng thấy....gương mặt.... quen thuộc của nó..... lướt qua....Hắn khựng lại kinh ngạc.... chạy tới.... nhưng bị vài người đụng phải....lúc tới chỗ nó vừa đi qua thì hk thấy nó đâu nữa. Hắn quay qua quay lại, nhìn xung quanh cố tìm bóng dáng nó 1 lần nữa.... Nhưng vô vọng...Hắn bình tĩnh trở lại[ hừm, có lẽ mình nhìn nhầm. Làm sao là cô ấy đk chứ. Trần Thiên Bảo mày thật ngu ngốc....cô ấy và mày đã kết thúc từ hai năm trước rồi. Đừng lầm tưởng nữa!!]-Hắn nghĩ thầm, lắc đầu ùi bước tiếp

"Chào, sorry tao tới trễ"-Hắn bước vào phòng thản nhiên(Cửa phòng đã đk cài ở chế độ tự động nên có thể ra vào thoải mái mà hk cần thẻ đen) Nhỏ và Shaily ngạc nhiên

"Mày cx biết là trễ à. Còn nữa thái độ của mày h là gì đây, bình thản quá ha!?"-Ken nói mốc

"Chứ mày muốn sao??Bộ tao làm gì nên tội hả??Sao mới tới đã khó chịu dữ z?!!"-Hắn ngồi xuống cạnh Anh, nói lại

"Có...Mày có tội nên h bọn nó ai cx muốn đập cho mày 1 trận"-Anh đáp gọn vẫn vs thái độ thờ ơ

"Đúng z đấy, nên h mày hãy khai mau nếu hk muốn bị ăn đập. Mấy ngày hôm nay mày làm gì mà biến mất tâm mất tích??Nói!"-Nick nói giọng hình sự đe dọa hắn

"Thì....tao bận?Hỏi hoài!!"-Giọng hắn lạnh lùng càu nhàu đáp

"Mày mà cx có việc bận sao??Haha!! Ai tin nổi trời"-Ken và Nick nghe z lăn ra cười

"Thôi đi mấy thằng này khùng quá, có bạn gái ở đây mà trẻ con thế hả??"-Anh gắt lên, làm Ken và Nick nín cười đưa ánh mắt nhìn về phía S.Angels. Evi thì nhìn Nick mỉm cười hồn nhiên đáp lại. Còn Shaily thì hk nói gì im lặng nghĩ.-"Àk, mà mày kêu bận gì z Thiên Bảo??"-Anh quay sang hỏi tiếp hắn.

"...Tao...BẬN YÊU"- Hắn cười nữa miệng, tự tin đáp và còn cố ý nói to hai chứ 'bận yêu'(cho nhỏ nghe thấy ấy mà).

Và tất nhiên là sau khi nghe xong thì phản ứng tự nhiên của Nhỏ là rượu từ trong miệng phun ra đầy sàn(bẩn quá!!), Nhỏ bị sặc làm Shaily và Evi ngồi cạnh phải duốt lưng cho. F.Boy thì đang tập trung hết sức vào câu phát ngôn động trời của Hắn nên hk để ý Nhỏ cho lắm....

"CÁI GÌ??YÊU??!"- Anh,Ken và Nick đồng thanh hét 1 loạt điếc cả tai



"Mày đang giỡn hả, Thiên Bảo??"-Ken cố hỏi lại lần nữa cho chắc những gì vừa nghe từ hắn

"Đúng đó, tao biết hồi h mày là người rất thích đùa giỡn vs con gái. Bạn gái thì cả trăm cô, h lại nói là yêu, tao thật...hk tin nổi đâu."-Nick nói tiếp, lắc đầu nhìn hắn

"Ủa, chứ bọn mày chưa biết gì sao??!"-Hắn hỏi ngược lại, miệng vẫn nở nụ cười 'ác quỷ'.

Nhỏ đang bị sặc rượu nghe hắn nói z thì bất giác giật mình. Nhỏ toan đứng dậy định bước đi(Tính bài chuồn) thì....

"Ê, đứng lại.Cô định đi đâu thế??"-hắn gọi ngược Nhỏ lại(tinh ý thế, Sammy ơi sắp tiêu rồi!)

'' Àk...! Đồ tôi dơ hết rồi, phải vào nhà WC tí ấy mà!Hì,hì"-NHỏ khựng lại và nở một nụ cười trừ hiền dịu 'rực rỡ'(giữa ban đêm) nói

"Đi đâu mà đi, chuyện của tôi và cô còn chưa nói gì mà"-hắn đứng dậy bước tới chỗ Nhỏ, khoắc tay lên vai nhỏ nở nụ cười tinh quái tươi rói( Hk biết có ai chết vì nụ cười này chưa??Mặc dù nó hơi bị đen tối). Nhỏ giật mình ngượng đỏ chín cả mặt, muốn thoát ra khỏi cánh tay rắn chắc của hắn nhưng hk đk.-"Cho mọi người biết luôn, từ hôm nay Sammy là bạn gái chính thức của Trần Thiên Bảo này"-hắn nói tiếp cánh tay vẫn khoác vai nhỏ cứng ngắc

"WHAT??"-Lần này hk còn là 3 cái mồm chữ O nữa mà là 6 cái(tính luôn cả Nhỏ, Shaily và Evi)

"Này, Anh đang làm trò gì z?Chuyện của chúng ta chỉ là..."-Nhỏ bức xúc nói chưa hết câu thì bị hắn chặn họng(Bịch miệng lại)

"Cô im giùm cái coi. Tôi biết chuyện chúng ta chỉ là đóng kịch nhưng...như tôi đã nói lần trước, muốn mẹ cô tin thì phải tập đóng kịch trước tất cả mọi người cho đạt luôn chứ"-hắn nói thầm bên tai Nhỏ. Nhỏ chỉ còn cách im lặng mà làm theo

Trong lúc này, sau khi nó đi wc xong định quay lại thì.......thấy hắn, đứng nép mình sau cánh cửa, nó hk tin vào mắt mình nữa.....Tại sao lại là hắn? Tại sao hắn lại ở đây?Tình hình này là gì đây, sao hắn lại biết Nhỏ và lại còn khoắc vai nhỏ thân mật như z??Còn cái gì nhỏ là bạn gái hắn??Chuyện gì đang xảy ra z??....Bao nhiêu câu hỏi hiện lên trong đầu nó, khiến đầu nó thấy đau....bất giác từng giọt nước mắt nó rơi xuống, lăn dài trên má, nó đưa tay quệt giọt nước mắt nóng hổi trên mặt mình....Nó khóc....khóc sao??......Nó muốn bỏ chạy, chạy thật xa......

Còn trong phòng....mọi người đang bàn tán nói về việc của hắn và nhỏ....

[Thiên Bảo thích Sammy sao??Mọi việc ngày càng trở nên rắc rối, phải làm sao đây?...Còn Arinsa nữa, cậu ấy kêu đi 1 lát ùi quay lại mà, sao hk thấy đâu hết....Chẳng lẽ.....!!]-Ý nghĩ của nhỏ

"Anh hai!! Arinsa, đi lâu quá. Hk biết có chuyện gì hk nữa, anh đi xem thử giùm em cái"-Shaily quay qua anh nói

"Ờh! tao biết ùi, Để tao đi coi thử"

"Ờh! tao biết ùi, Để tao đi coi thử"-Nói ùi anh đứng dậy, chạy ra ngoài tìm nó......Anh thấy bóng nó chạy ra khỏi P.O.P, anh liền đuổi theo...........

.............Nó muốn chạy, chạy thật xa.... nó hk biết tại sao mình lại như z! Hk biết mình đang chạy trốn cái gì??..... 2 năm qua rồi, cái tình cảm này đã phai nhòa rồi.... Đáng lí nó phải bình thản xem như hk có chuyện gì chứ....Tại sao nó lại khóc....lại chạy trốn??Tại sao??.....Nó đang làm cái gì z?Nhưng h lòng nó hỗn loạn quá hk nghĩ đk gì cả??.......Chỉ biết phải chạy.....Bỗng nhiên....1 bàn tay to ấm áp...kéo nó lại...cái gì vậy?!!...Nó bất ngờ quay lại....là Anh?!!

"Hộc...hộc.... Rin!!Cô bị sao vậy...hộc...tôi gọi cô nãy h mà sao...cô hk đứng lại...làm tôi...tôi đuổi theo mệt...mệt muốn chết..."-1 tay cầm chặt tay nó, 1 tay chống lên gối khụy xuống, cuối gầm mặt.... Anh vừa thở mạnh hỗn hễn vừa nói...mồ hôi ướt cả áo...và thấm đẫm trên mặt....Anh đã đuổi theo nó từ nãy h...hk biết bao lâu ùi nữa

".........."-Nó đáp lại anh bằng sự im lặng và những tiếng khóc nấc nhỏ. Anh ngước mặt lên....nhìn đôi mắt màu tím buồn đầy nước của nó...

"Cô...Cô sao thế!?Sao lại khóc??...làm ơn... làm ơn đừng khóc mà!...tôi sợ nhất con gái khóc đó(con trai gì mà nhát thế)...!!."- Anh lúng túng hk biết phải làm sao...

.......Nó hk để ý nhưng lời anh nói...mà khóc ngày càng to hơn....Nó nhào tới ôm anh chặt cứng...!!...tim của anh bỗng đập mạnh loạn xạ rất nhanh...chuyện gì đang xảy ra vậy...anh bị bệnh tim rồi hả??...Cảm giác này là gì đây.... Nó làm anh càng lúng túng hơn...hk biết phải làm gì!!?...(Giữa đường giữa phố đó anh chị..!!)

.........*Chuyển địa điểm thôi*. Ở ven bờ sông có cánh đồng đầy hoa bồ công trắng muốt...dòng nước lấp lánh giừa mà đêm đẹp đẽ...có hai bóng người...Nó ngồi dựa đầu lên gối....thẫn thờ im lặng nhìn khoảng không gian trống, ở nơi có 1 màu đen của bóng đêm...phía xa xăm kia.... Anh đứng cạnh nhìn nó không nói gì. Hk hỏi vì sao nó lại khóc!!Anh chỉ muốn im lặng theo cách riêng của mình....anh chờ... chờ đợi nó sẽ tự nói gì đó vs anh.....

"Anh đã hỏi tôi...tại sao tôi lại lạnh lùng và tàn nhẫn vs những người xung quanh...??"-Điều mà anh muốn cx tới. Nó cất tiếng giữa không gian tĩnh lặng

"...........im lặng, anh hk nói gì...có ý chờ nó nói tiếp....Nó nhìn thái độ của anh... cười mỉm....Rồi nó ngồi thẳng dậy, hai tay chống ra sau...vẫn ánh mắt nhìn xa xăm ấy....

"Tôi... đã từng là 1 cô gái rất hồn nhiên, vui vẻ và hạnh phúc khi ở bên cạnh người ấy. Tuy luôn phải gặp nhưng khó khăn nhưng vì người ấy nên tôi luôn cố gắng vượt qua và tin vào niềm hạnh phúc nhỏ bé này của mình. Nhưng.... hk phải vậy, tất cả chỉ là...ảo tưởng vô vọng cho đến khi nhận ra rằng....mình hk còn đủ tự tin vào niềm hạnh phúc này nữa.Tôi rất mệt mỏi... cảm thấy bất lực... hk còn muốn tin vào thứ gọi là tình yêu hay hạnh phúc.....Và... nhân lúc đó tôi đã đi du học ở Pari trong 2 năm để quên đi nỗi đau và để tìm lại chính mình... để xác định lại mục đích sống của bản thân..... 2 năm qua... tôi trưởng thành hơn rất nhiều, tôi nhận ra rằng nếu hk muốn bị tổn thương 1 lần nữa thì phải mạnh mẽ hơn, lạnh lùng hơn vs trái tim chai lì....và phải càng tàn nhẫn hơn vs cuộc sống!!......."-Giọng Nó buồn buồn nói,nó nói hết những suy nghĩ của mình như muốn giải tỏa cảm xúc sâu tận đáy lòng trong hai năm qua....

"Cô...cô có còn yêu người đó không"-Sau 1 hồi im lặng, anh hỏi nó

"Yêu??Tôi không biết... nhưng hình như tình cảm đã phai nhòa rồi. Mà cx có lẽ là vì...trái tim này đã bị khóa chặt lại từ lâu hk còn cái gì gọi là Yêu nữa rồi...[Nhưng tôi chỉ không hiểu vì sao lòng mình lại đau như thế khi gặp lại người ấy thôi, nó làm tôi rơi nước mắt...]-câu này nó nghĩ"

Anh nghe nó nói mà lòng bỗng thấy đau...hóa ra trái tim nó trở nên sắt đá tất cả cũng vì hai chữ 'tình yêu'. Nhìn nó đau...lòng anh còn đau hơn...Từ khi gặp nó...anh đã thay đổi...Hk còn là Phan Vương Hoàng lạnh băng, vô cảm, thờ ơ trước cuộc sống nữa...Trước kia, anh chưa từng quan tâm đến bọn con gái, chưa từng nghĩ sẽ yêu 1 ai (từ lúc mối tình đầu: 'cô bé thiên thần nhỏ' trong tuổi thơ của anh không còn nữa)... nhưng h... anh ấm áp hơn vs nó...rất quan tâm đến nó...thích nói chuyện và chọc nó cười nhiều hơn...thích nhìn nụ cười ấm áp rực nắng của nó......Nó luôn mang đến cho anh nhiều cảm giác kì lạ......Hôm nay cx như vậy.....Nhưng có 1 sự khác biệt...thấy nó khóc...tim anh đập mạnh và bỗng đau thắt lại....anh bỗng muốn bảo vệ và che cho người con gái này...anh muốn ôm nó thật chặt trong tay...muốn nó hãy nhào đến khóc thật to trong lòng anh mỗi khi nó buồn....Có phải!...Có phải anh đã thích nó rồi không...anh cx bị vướng vào hai 'tình yêu' kia.......Anh không biết nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Angels In Love

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook