Chương 36: Mượn Cửu kim đan
Nhi Huỳnh
26/07/2023
''Thay vì đòi lại công bằng thì ngươi nên đa tạ ta mới phải. Nếu không nhờ có ta thì liệu ngươi có được sinh ra và sống đến tận bây giờ không?'' Thiên Quân mặt dày nói.
"Ta vốn dĩ chưa từng muốn xuất hiện trên cõi đời này nhưng lại bị ngươi ép buộc đi đến đây và chịu nhiều sự dày vò của mọi người thì ta nên cảm tạ hay là nên hận ngươi đây?" Tuyết Lạc nhớ lại cảnh tượng khổ sở trong quá khứ khẽ run lên vì hận.
Bên ngoài thư phòng Hoả đế.
"Thiên Quân và Hoả đế đang ở cùng một chỗ với cô ta xem ra sắp có kịch hay rồi, phải mau đi báo với Bạch Thanh Phong mới được." Ái Lệ nói xong liền rời đi.
"Thì ra cô chán sống đến thế sao? Có cần ta tiễn cô không?" Thiên Phương ra hiệu cho bọn thiên binh bắt nàng lại. Tuyết Lạc vung tay hoá phép khiến cho bọn binh lính bất tỉnh ngã hết xuống khiến Thiên Quân không khỏi ngây ra ''Cô... sao có thể? Rõ ràng ngươi đã tẩy tủy rồi mà, đáng ra công lực phải suy yếu rồi chứ?''
"Lão Hoả đế, thì ra ông dám tính kế ta! Ta dùng mạng để tẩy tủy cứu nhi tử ông vậy mà ông lại lên kế hoạch với Vương Thiên Phương để giết ta! Để coi ta làm sao tính sổ với ông!" Đồng tử của Tuyết Lạc bỗng trở thành màu đỏ, xem ra nàng ấy chưa thể khống chế được sức mạnh Hồng hoang nguy hiểm này rồi. Tuyết Lạc một tay dùng linh lực trói chặt Thiên Quân một tay bóp chặt cổ Hoả đế.
"Thả... thả.... thả ra..." Hoả đế yếu ớt nói.
"Tuyết Lạc! Nàng buông tay được chưa?" Bạch Thanh Phong cùng Ái Lệ từ ngoài bước vào.
"Bạch! Thanh! Phong!" Đôi mắt của nàng trở lại bình thường, hai tay thả Thiên Quân và Hoả đế ra cùng lúc khiến cả hai ngã nhào xuống đất.
"Không phải muội nói muốn đến Thiên Giới để thu thập bí mật gì đó sao? Tại sao lại thành giết phụ vương của ta? Nếu hôm nay không nhờ Ái Lệ đến nói với ta thì làm sao ta có thể biết được nàng lại đi làm chuyện tàn độc này chứ?" Bạch Thanh Phong nắm mạnh cổ tay Tuyết Lạc chất vấn.
"Chàng hiểu lầm rồi a! Thật ra ta có nỗi khổ riêng...'' Không được, ta không thể để chàng ấy biết việc ta tẩy tủy và bị Hoả đế tính kế.
"Chính mắt ta thấy rõ ràng mà nàng lại cho rằng chỉ là hiểu lầm sao?" Từ khi nào nàng ấy càng lúc càng trở nên máu lạnh thế này chứ? Dù sao đi nữa ông ấy cũng là phụ thân của ta mà.
"Chàng không tin ta sao?" Tuyết Lạc nhìn hắn với ánh mắt đầy hy vọng.
"Biểu muội à, lúc nãy Hoả đế sắp bị muội giết chết thì đã bị bọn ta nhìn thấy hết cả rồi nên muội đừng giả vờ nữa!" Lúc giam giữ ta ở Ma Giới không phải cô rất hống hách sao? Xem ta xử lý cô thế nào.
"Cô im đi!"Tuyết Lạc hét lên dùng tay hất mạnh Ái Lệ. Bỗng xuất hiện một nguồn Yêu thuật khá mạnh tấn công về phía Hoả đế, Ái Lệ nhếch môi rồi nhanh chóng đứng dậy nhận lấy đòn tấn công đó thay Hoả đế.
''A..'' Không phải chứ? Linh lực này quá mạnh rồi.
Ái Lệ nôn ra máu rồi ngã xuống bất tỉnh, Bạch Thanh Phong vội chạy đến chỗ cô ta ''Ái Lệ cô mau tỉnh lại đi! Ái Lệ! Ái Lệ!"
"Ái Lệ, cháu gái của ta! Con mau tỉnh lại đi!" Thiên Quân đi đến chỗ Ái Lệ giả vờ đau buồn.
"Vừa nãy chính Ái Lệ đã cứu ta, Thanh Phong con nhất định phải chăm sóc cho con bé thật tốt.'' Hoả đế nói.
"Làm sao để cứu cô ấy?" Thanh Phong lạnh lùng hỏi Tuyết Lạc.
"Ta làm sao biết được chứ.'' Tuyết Lạc hai mắt đỏ hoe, tức giận nói.
''Nàng đừng ích kỷ như thế chứ! Nàng tấn công phụ vương, chính cô ấy đã cứu mạng phụ vương của ta nên ta phải giúp cô ấy rồi.'' Thanh Phong không hề nhìn biểu cảm của Tuyết Lạc.
''Đủ rồi! Bạch Thanh Phong! Từ lúc nảy đến giờ chàng mở miệng ra điều là Ái Lệ, Ái Lệ. Ta thật sự không tấn công lão Hoả đế, rõ ràng có kẻ sử dụng Yêu thuật đánh lén. Chàng có thể nghĩ đế cảm nhận của ta một chút không? Chàng thật sự không tin tưởng ta đến vậy sao? Có phải chàng đã bị cô ấy mê hoặc rồi không?" Ánh mắt Tuyết Lạc nhìn hắn đầy vô vọng.
"Đừng ầm ĩ nữa cứu người quan trọng hơn." Hắn trầm mặt nói.
"Muốn cứu cô ấy thì phải mượn thánh vật của Ngũ giới." Tuyết Lạc trầm mặt nói "Dùng Cửu kim đan để độ phép cho cô ấy."
"Thanh Phong, nếu con muốn mượn Cửu kim đan thì nhất định phải giữ cho cẩn thận. Nếu Cửu kim đan mất hoặc bị hư thì con sẽ phải gánh chịu những hình phạt ác nghiệt nhất của Ngũ giới." Hỏa đế nghiêm túc nói.
"Phụ vương yên tâm, con biết rõ quy tắc khi mượn thánh vật của Ngũ Giới mà!" Thanh Phong đáp.
"Chàng mau đến Ma Giới đi, ta đang giữ nó ở Lan Lăng điện." Tuyết Lạc nói xong liền dùng thuật di chuyển rời đi, Bạch Thanh Phong đưa Ái Lệ về Nguyệt Như cung rồi nhanh chóng đến chỗ Tuyết Lạc.
"Chàng nhất định phải dùng nó cẩn thận, ta có một linh cảm không tốt." Tuyết Lạc đưa Cửu kim đan cho Thanh Phong. Hắn rời đi cũng là lúc khiến Tuyết Lạc sụp đổ. Hình phạt của Ngũ giới hết sức khắc nghiệt nhưng từ trước tới giờ chưa ai bị cả nhưng tại sao khi đưa cho hắn nàng lại có cảm giác sắp có chuyện xấu xảy ra chứ?
"Ta vốn dĩ chưa từng muốn xuất hiện trên cõi đời này nhưng lại bị ngươi ép buộc đi đến đây và chịu nhiều sự dày vò của mọi người thì ta nên cảm tạ hay là nên hận ngươi đây?" Tuyết Lạc nhớ lại cảnh tượng khổ sở trong quá khứ khẽ run lên vì hận.
Bên ngoài thư phòng Hoả đế.
"Thiên Quân và Hoả đế đang ở cùng một chỗ với cô ta xem ra sắp có kịch hay rồi, phải mau đi báo với Bạch Thanh Phong mới được." Ái Lệ nói xong liền rời đi.
"Thì ra cô chán sống đến thế sao? Có cần ta tiễn cô không?" Thiên Phương ra hiệu cho bọn thiên binh bắt nàng lại. Tuyết Lạc vung tay hoá phép khiến cho bọn binh lính bất tỉnh ngã hết xuống khiến Thiên Quân không khỏi ngây ra ''Cô... sao có thể? Rõ ràng ngươi đã tẩy tủy rồi mà, đáng ra công lực phải suy yếu rồi chứ?''
"Lão Hoả đế, thì ra ông dám tính kế ta! Ta dùng mạng để tẩy tủy cứu nhi tử ông vậy mà ông lại lên kế hoạch với Vương Thiên Phương để giết ta! Để coi ta làm sao tính sổ với ông!" Đồng tử của Tuyết Lạc bỗng trở thành màu đỏ, xem ra nàng ấy chưa thể khống chế được sức mạnh Hồng hoang nguy hiểm này rồi. Tuyết Lạc một tay dùng linh lực trói chặt Thiên Quân một tay bóp chặt cổ Hoả đế.
"Thả... thả.... thả ra..." Hoả đế yếu ớt nói.
"Tuyết Lạc! Nàng buông tay được chưa?" Bạch Thanh Phong cùng Ái Lệ từ ngoài bước vào.
"Bạch! Thanh! Phong!" Đôi mắt của nàng trở lại bình thường, hai tay thả Thiên Quân và Hoả đế ra cùng lúc khiến cả hai ngã nhào xuống đất.
"Không phải muội nói muốn đến Thiên Giới để thu thập bí mật gì đó sao? Tại sao lại thành giết phụ vương của ta? Nếu hôm nay không nhờ Ái Lệ đến nói với ta thì làm sao ta có thể biết được nàng lại đi làm chuyện tàn độc này chứ?" Bạch Thanh Phong nắm mạnh cổ tay Tuyết Lạc chất vấn.
"Chàng hiểu lầm rồi a! Thật ra ta có nỗi khổ riêng...'' Không được, ta không thể để chàng ấy biết việc ta tẩy tủy và bị Hoả đế tính kế.
"Chính mắt ta thấy rõ ràng mà nàng lại cho rằng chỉ là hiểu lầm sao?" Từ khi nào nàng ấy càng lúc càng trở nên máu lạnh thế này chứ? Dù sao đi nữa ông ấy cũng là phụ thân của ta mà.
"Chàng không tin ta sao?" Tuyết Lạc nhìn hắn với ánh mắt đầy hy vọng.
"Biểu muội à, lúc nãy Hoả đế sắp bị muội giết chết thì đã bị bọn ta nhìn thấy hết cả rồi nên muội đừng giả vờ nữa!" Lúc giam giữ ta ở Ma Giới không phải cô rất hống hách sao? Xem ta xử lý cô thế nào.
"Cô im đi!"Tuyết Lạc hét lên dùng tay hất mạnh Ái Lệ. Bỗng xuất hiện một nguồn Yêu thuật khá mạnh tấn công về phía Hoả đế, Ái Lệ nhếch môi rồi nhanh chóng đứng dậy nhận lấy đòn tấn công đó thay Hoả đế.
''A..'' Không phải chứ? Linh lực này quá mạnh rồi.
Ái Lệ nôn ra máu rồi ngã xuống bất tỉnh, Bạch Thanh Phong vội chạy đến chỗ cô ta ''Ái Lệ cô mau tỉnh lại đi! Ái Lệ! Ái Lệ!"
"Ái Lệ, cháu gái của ta! Con mau tỉnh lại đi!" Thiên Quân đi đến chỗ Ái Lệ giả vờ đau buồn.
"Vừa nãy chính Ái Lệ đã cứu ta, Thanh Phong con nhất định phải chăm sóc cho con bé thật tốt.'' Hoả đế nói.
"Làm sao để cứu cô ấy?" Thanh Phong lạnh lùng hỏi Tuyết Lạc.
"Ta làm sao biết được chứ.'' Tuyết Lạc hai mắt đỏ hoe, tức giận nói.
''Nàng đừng ích kỷ như thế chứ! Nàng tấn công phụ vương, chính cô ấy đã cứu mạng phụ vương của ta nên ta phải giúp cô ấy rồi.'' Thanh Phong không hề nhìn biểu cảm của Tuyết Lạc.
''Đủ rồi! Bạch Thanh Phong! Từ lúc nảy đến giờ chàng mở miệng ra điều là Ái Lệ, Ái Lệ. Ta thật sự không tấn công lão Hoả đế, rõ ràng có kẻ sử dụng Yêu thuật đánh lén. Chàng có thể nghĩ đế cảm nhận của ta một chút không? Chàng thật sự không tin tưởng ta đến vậy sao? Có phải chàng đã bị cô ấy mê hoặc rồi không?" Ánh mắt Tuyết Lạc nhìn hắn đầy vô vọng.
"Đừng ầm ĩ nữa cứu người quan trọng hơn." Hắn trầm mặt nói.
"Muốn cứu cô ấy thì phải mượn thánh vật của Ngũ giới." Tuyết Lạc trầm mặt nói "Dùng Cửu kim đan để độ phép cho cô ấy."
"Thanh Phong, nếu con muốn mượn Cửu kim đan thì nhất định phải giữ cho cẩn thận. Nếu Cửu kim đan mất hoặc bị hư thì con sẽ phải gánh chịu những hình phạt ác nghiệt nhất của Ngũ giới." Hỏa đế nghiêm túc nói.
"Phụ vương yên tâm, con biết rõ quy tắc khi mượn thánh vật của Ngũ Giới mà!" Thanh Phong đáp.
"Chàng mau đến Ma Giới đi, ta đang giữ nó ở Lan Lăng điện." Tuyết Lạc nói xong liền dùng thuật di chuyển rời đi, Bạch Thanh Phong đưa Ái Lệ về Nguyệt Như cung rồi nhanh chóng đến chỗ Tuyết Lạc.
"Chàng nhất định phải dùng nó cẩn thận, ta có một linh cảm không tốt." Tuyết Lạc đưa Cửu kim đan cho Thanh Phong. Hắn rời đi cũng là lúc khiến Tuyết Lạc sụp đổ. Hình phạt của Ngũ giới hết sức khắc nghiệt nhưng từ trước tới giờ chưa ai bị cả nhưng tại sao khi đưa cho hắn nàng lại có cảm giác sắp có chuyện xấu xảy ra chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.