Chương 12
NaNa1302
07/11/2019
Đầu tháng 11 , gió lành lạnh . Thời tiết như đang dần chuyển sang mùa đông . Mùa này đối với những người có bạn trai thật thích . Nắm tay , ôm ,
khoác vai ...còn Lộ Khiết . Đầu rúc vào trong chăn , rồi lại thò đầu ra . Miệng không ngừng than thở
- Aaa , người ta đều có đôi có cặp . Tại sao ngày ngày tớ phải cặp với chiếc chăn này cơ chứ . Cuộc đời lắm lúc thật bất công , tớ cũng đâu tới nỗi nào đâu . Xinh đẹp có , thân hình có , tốt tính có ...mà sao chả ai để ý tới tớ vậy . Chả bù lại cho cậu , ngày nào cũng có một đống thư tình
Người ta gọi đấy là vô duyên đấy , chỉ là duyên chưa đến , chưa có người phù hợp với mình mà thôi
- Cậu ngày ngày Cao Tuấn , đêm đêm Cao Tuấn . Vậy ai mà còn muốn để ý đến cậu chứ . Cậu phải để ý hình tượng một chút
- Mình vẫn muốn Cao Tuấn hơn , nhưng mà chắc không có cơ hội đâu . Anh ấy có đẹp trai như vậy , lại còn rất nhiều người theo đuổi nữa . Cũng đâu có đến lượt mình đâu . Mà Tư Hạ , cậu làm gì vậy
Thấy Tư Hạ dạo gần đây suốt ngày ôm máy tính , còn không ngừng cười vui vẻ làm cho Lộ Khiết thấy lạ
- Mình chơi game một chút
Vừa nói Tư Hạ vừa đóng máy tính lại . Thật ra thì trong game cô còn quen được một nhân vật khác , là nam . Chỉ là không biết trông anh ta như thế nào , ở đâu ... Vào một ngày đẹp trời hai tháng trước trong lúc cô đánh boss thì anh ta gửi lời mời kết bạn
- Kết bạn nhé , anh gánh team cho
Huhm , có ai lại từ chối trong khi mình đang vật lộn mãi không diệt được quái chứ
- Ok
Đúng là anh ta gánh team thật , thao tác quá là tốt đi . Nhờ anh ta mà cô leo lên được cả top thách đấu rồi . Khi nãy định mời anh ta một bữa để cảm ơn thời gian qua đã giúp cô leo hạng . Ai ngờ lại bị từ chối chứ
- Có duyên ắt sẽ gặp , anh leo cùng em hạng của anh cũng tăng mà
Vậy là Tư Hạ phải dập tắt ý nghĩ của mình rồi . Có đẹp trai hay không ? Có cao không ? .... Nhưng mà cô có một điều chắc chắn đấy là anh ta chắc vẫn là sinh viên . Vì sao biết được ư , cảm nhận từ trái tim phụ nữ đấy . Ấm áp ...
—————
Cuối cùng thì cũng đến ngày đến thành phố A dự hội thảo . Thời tiết sáng nay đã chuyển sang lạnh âm độ rồi , trời bên ngoài cũng đã rơi tuyết . Tư Hạ phải mặc tận 4 chiếc áo liền . Một chiếc áo giữ nhiệt bên trong , một chiếc áo lên mỏng và một chiếc áo lên dày . Ngoài cùng là một chiếc áo phao màu trắng thân dài . Một chiếc quần bó dày dặn cộng thêm đôi bốt cao cổ . Đã kín đáo như vậy rồi nhưng Tư Hạ vẫn cảm thấy run . Có lẽ vì hồi hộp chăng ? Vì lần đầu đi dự hội thảo sao ! Chắc là không đâu , cô không tới nỗi nhát gan như vậy
- Chúng ta có bốn người , sẽ chia làm hai nhóm . Mỗi nhóm một nam một nữ , đi như vậy sẽ an toàn hơn . Lạc Bối Bối , cô đi cùng Trần Lực . Tôi sẽ đi với Mộ Dung Tư Hạ
Ý định của Lạc Bối Bối là muốn đi cùng Cao Tuấn . Nhưng chính Cao Tuấn là người đã dập tắt cái hy vọng này rồi . Một phần vì cô ta cũng biết Cao Tuấn không thích mình thậm chí là ghét
- Tôi biết rồi
Cô ta đành sưng cái mặt không mấy vui vẻ lên mà sang xe ngồi với Trần Lực
Trần Lực là đàn anh lớn tuổi nhất , nhưng cũng là người nhút nhát nhất . Chàng thanh niên này lúc nào cũng giấu mình trong một chiếc vỏ bọc . Anh ta rất ít khi giao tiếp với người khác . Vì vậy mà Lạc Bối Bối mới vô cùng không cam lòng
Vì thời tiết có chút bất tiện nên nhóm sẽ khởi hành đến thành phố A sớm hơn một ngày . Ngay sáng ngày hôm nay nhóm đã xuất phát , buổi chiều ngày mai cuộc hội thảo sẽ bắt đầu
- Tôi đi với anh liệu có bất tiện không
Ngồi trên xe , Tư Hạ trầm mặc một lúc sau đó chợt nhớ ra gì đó mà quay sang hỏi Cao Tuấn
- Giờ hỏi không phải đã muộn rồi sao . Em đang ngồi trên xe của tôi , và không thể xuống xe lúc này
Cũng đúng , ở ngoài mưa tuyết đang lớn . Ra khỏi xe lúc này không phải chui đầu vào khối băng sao . Mà ý của anh ta nói không phải là nếu như cô nói sớm từ lúc trước khi lên xe thì sẽ không phải ngồi cùng anh ta hay sao ?
Quãng đường từ đây tới thành phố A mất 4 tiếng lái xe . Tư Hạ tính ngủ một giấc nhưng lại thôi , cô lấy điện thoại của mình ra , đeo tai nghe sau đó đăng nhập vào game . ‘ Marshal ‘ đang off , anh ta không onlie sao , vậy cô đánh một mình vậy
Kết quả là đánh mãi không xong một ván , cô tìm mãi nhưng không thấy boss lớn để diệt . Tìm đến nỗi hoa cả mắt ....
- Sao vẫn chưa thấy đâu vậy
- Check bản đồ nhỏ , xem bụi cây màn hình phía tay phải . Hình như nó ở đó
Mặc dù đeo tai nghe , cô cũng mở nhạc cỡ lớn . Nhưng giọng nói trầm ấm , nhẹ nhành bên cạnh vẫn hoàn toàn lọt hết vô tai Tư Hạ . Giọng nói ấy lại hoàn toàn cuốn sâu vào tâm trí Tư Hạ khiến tim cô đập mạnh một cái
Mãi một lúc sau cô mới giật mình trở về thực tại . Điều chỉnh cảm xúc của mình , Tư Hạ hỏi anh
- Sao anh biết , anh cũng chơi trò này sao
- Không có , chỉ là theo trực giác thôi . Thấy em tìm xung quanh đấy rồi , tôi chỉ suy luận ra thôi
- Aaa , người ta đều có đôi có cặp . Tại sao ngày ngày tớ phải cặp với chiếc chăn này cơ chứ . Cuộc đời lắm lúc thật bất công , tớ cũng đâu tới nỗi nào đâu . Xinh đẹp có , thân hình có , tốt tính có ...mà sao chả ai để ý tới tớ vậy . Chả bù lại cho cậu , ngày nào cũng có một đống thư tình
Người ta gọi đấy là vô duyên đấy , chỉ là duyên chưa đến , chưa có người phù hợp với mình mà thôi
- Cậu ngày ngày Cao Tuấn , đêm đêm Cao Tuấn . Vậy ai mà còn muốn để ý đến cậu chứ . Cậu phải để ý hình tượng một chút
- Mình vẫn muốn Cao Tuấn hơn , nhưng mà chắc không có cơ hội đâu . Anh ấy có đẹp trai như vậy , lại còn rất nhiều người theo đuổi nữa . Cũng đâu có đến lượt mình đâu . Mà Tư Hạ , cậu làm gì vậy
Thấy Tư Hạ dạo gần đây suốt ngày ôm máy tính , còn không ngừng cười vui vẻ làm cho Lộ Khiết thấy lạ
- Mình chơi game một chút
Vừa nói Tư Hạ vừa đóng máy tính lại . Thật ra thì trong game cô còn quen được một nhân vật khác , là nam . Chỉ là không biết trông anh ta như thế nào , ở đâu ... Vào một ngày đẹp trời hai tháng trước trong lúc cô đánh boss thì anh ta gửi lời mời kết bạn
- Kết bạn nhé , anh gánh team cho
Huhm , có ai lại từ chối trong khi mình đang vật lộn mãi không diệt được quái chứ
- Ok
Đúng là anh ta gánh team thật , thao tác quá là tốt đi . Nhờ anh ta mà cô leo lên được cả top thách đấu rồi . Khi nãy định mời anh ta một bữa để cảm ơn thời gian qua đã giúp cô leo hạng . Ai ngờ lại bị từ chối chứ
- Có duyên ắt sẽ gặp , anh leo cùng em hạng của anh cũng tăng mà
Vậy là Tư Hạ phải dập tắt ý nghĩ của mình rồi . Có đẹp trai hay không ? Có cao không ? .... Nhưng mà cô có một điều chắc chắn đấy là anh ta chắc vẫn là sinh viên . Vì sao biết được ư , cảm nhận từ trái tim phụ nữ đấy . Ấm áp ...
—————
Cuối cùng thì cũng đến ngày đến thành phố A dự hội thảo . Thời tiết sáng nay đã chuyển sang lạnh âm độ rồi , trời bên ngoài cũng đã rơi tuyết . Tư Hạ phải mặc tận 4 chiếc áo liền . Một chiếc áo giữ nhiệt bên trong , một chiếc áo lên mỏng và một chiếc áo lên dày . Ngoài cùng là một chiếc áo phao màu trắng thân dài . Một chiếc quần bó dày dặn cộng thêm đôi bốt cao cổ . Đã kín đáo như vậy rồi nhưng Tư Hạ vẫn cảm thấy run . Có lẽ vì hồi hộp chăng ? Vì lần đầu đi dự hội thảo sao ! Chắc là không đâu , cô không tới nỗi nhát gan như vậy
- Chúng ta có bốn người , sẽ chia làm hai nhóm . Mỗi nhóm một nam một nữ , đi như vậy sẽ an toàn hơn . Lạc Bối Bối , cô đi cùng Trần Lực . Tôi sẽ đi với Mộ Dung Tư Hạ
Ý định của Lạc Bối Bối là muốn đi cùng Cao Tuấn . Nhưng chính Cao Tuấn là người đã dập tắt cái hy vọng này rồi . Một phần vì cô ta cũng biết Cao Tuấn không thích mình thậm chí là ghét
- Tôi biết rồi
Cô ta đành sưng cái mặt không mấy vui vẻ lên mà sang xe ngồi với Trần Lực
Trần Lực là đàn anh lớn tuổi nhất , nhưng cũng là người nhút nhát nhất . Chàng thanh niên này lúc nào cũng giấu mình trong một chiếc vỏ bọc . Anh ta rất ít khi giao tiếp với người khác . Vì vậy mà Lạc Bối Bối mới vô cùng không cam lòng
Vì thời tiết có chút bất tiện nên nhóm sẽ khởi hành đến thành phố A sớm hơn một ngày . Ngay sáng ngày hôm nay nhóm đã xuất phát , buổi chiều ngày mai cuộc hội thảo sẽ bắt đầu
- Tôi đi với anh liệu có bất tiện không
Ngồi trên xe , Tư Hạ trầm mặc một lúc sau đó chợt nhớ ra gì đó mà quay sang hỏi Cao Tuấn
- Giờ hỏi không phải đã muộn rồi sao . Em đang ngồi trên xe của tôi , và không thể xuống xe lúc này
Cũng đúng , ở ngoài mưa tuyết đang lớn . Ra khỏi xe lúc này không phải chui đầu vào khối băng sao . Mà ý của anh ta nói không phải là nếu như cô nói sớm từ lúc trước khi lên xe thì sẽ không phải ngồi cùng anh ta hay sao ?
Quãng đường từ đây tới thành phố A mất 4 tiếng lái xe . Tư Hạ tính ngủ một giấc nhưng lại thôi , cô lấy điện thoại của mình ra , đeo tai nghe sau đó đăng nhập vào game . ‘ Marshal ‘ đang off , anh ta không onlie sao , vậy cô đánh một mình vậy
Kết quả là đánh mãi không xong một ván , cô tìm mãi nhưng không thấy boss lớn để diệt . Tìm đến nỗi hoa cả mắt ....
- Sao vẫn chưa thấy đâu vậy
- Check bản đồ nhỏ , xem bụi cây màn hình phía tay phải . Hình như nó ở đó
Mặc dù đeo tai nghe , cô cũng mở nhạc cỡ lớn . Nhưng giọng nói trầm ấm , nhẹ nhành bên cạnh vẫn hoàn toàn lọt hết vô tai Tư Hạ . Giọng nói ấy lại hoàn toàn cuốn sâu vào tâm trí Tư Hạ khiến tim cô đập mạnh một cái
Mãi một lúc sau cô mới giật mình trở về thực tại . Điều chỉnh cảm xúc của mình , Tư Hạ hỏi anh
- Sao anh biết , anh cũng chơi trò này sao
- Không có , chỉ là theo trực giác thôi . Thấy em tìm xung quanh đấy rồi , tôi chỉ suy luận ra thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.