Chương 13
NaNa1302
07/11/2019
- Check bản đồ nhỏ , xem bụi cây màn hình phía tay phải . Hình như nó ở đó
Mặc dù đeo tai nghe , cô cũng mở nhạc cỡ lớn . Nhưng giọng nói trầm ấm , nhẹ nhành bên cạnh vẫn hoàn toàn lọt hết vô tai Tư Hạ . Giọng nói ấy lại hoàn toàn cuốn sâu vào tâm trí Tư Hạ khiến tim cô đập mạnh một cái
Mãi một lúc sau cô mới giật mình trở về thực tại . Điều chỉnh cảm xúc của mình , Tư Hạ quay sang hỏi anh
- Sao anh biết , anh cũng chơi trò này sao
- Không có , chỉ là theo trực giác thôi . Thấy em tìm xung quanh đấy rồi , tôi chỉ suy luận ra thôi
Tư Hạ cũng chỉ nghi ngờ , sau đó đi chuyển nhân vật đến đó . Thật không ngờ boss lớn đang ngủ ở đó thật . Nhân cơ hội hắn ngủ say , Tư Hạ chỉ dùng một chiêu là diệt được nó
- Yess , tìm được thật này . Anh giỏi thật đấy
Brum brum
- Sao vậy
Thấy xe đột nhiên bị dừng lại , Cao Tuấn còn không ngừng nổ máy nhưng lại không đi được . Không phải là bị kẹt tuyết đấy chứ . Không thể nào , mưa tuyết không quá lớn mà
- Chắc là bị kẹt tuyết rồi
- Không phải chứ , rõ ràng mưa tuyết không to mà
Cao Tuấn bật cười thở ra làn khói trắng xoá , tay chỉ ra ngoài cửa kính
- Nhìn hai bên đường xem
Tư Hạ theo phía tay của Cao Tuấn mà nhìn sang hai bên . Aa hoá ra hai người đã đi đến đây rồi . Hai bên đều là hai hồ lớn , lượng hơi nước bốc lên nhiều hơn , mưa tuyết sẽ to hơn
- Vậy bây giờ phải làm sao . Ở đây không có người , làm sao nhờ được ai giúp
Đúng là ở đây rất vắng vẻ , mùa hè thì rất là mát mẻ . Nhưng mùa đông thì họ hầu hết đều chuyển đi chỗ khác . Bởi vì năm nào ở đây cũng có tuyết cả , không tuyết to thì tuyết lớn . Rất là lạnh
- Tôi sẽ giải quyết , em ngồi yên trên đấy
Vừa nói , Cao Tuấn vừa tháo dây an toàn ra , sau đó mở cửa ra ngoài . Tư Hạ nhìn Cao Tuấn , thật ra anh mặc đồ cũng khá ấm rồi . Nhưng đấy là ngồi trên xe , còn ra ngoài trời thì....
Nghĩ vậy Tư Hạ bèn cởi chiếc áo khoác của mình ra sau đó mở cửa xe ra đưa cho Cao Tuấn
- Ngoài này lạnh lắm , dùng tạm của tôi đi . Tôi mặc nhiều đồ , không lạnh lắm
Tư Hạ có hơi ái ngại , anh ta như vậy chắc gì đã dùng áo của cô . Mà cũng tuỳ thôi anh ta nhận thì nhận , cô cũng đâu có ép đâu
Cao Tuấn dường như cũng không ngờ được Tư Hạ sẽ nhường áo cho mình . Thật ra anh cũng không cảm thấy lạnh cho mấy . Nhưng không hiểu sao khi Tư Hạ vừa mới nhắc đến thì lại có một cơn gió lớn lùa qua làm Cao Tuấn rùng mình một cái
Nếu như là người con gái khác , Cao Tuấn sẽ tỏ ra nam tử hán đại trượng phu . Hơn nữa anh sẽ không dùng đồ của con gái . Nhưng lần này , chắc không cần phải suy nghĩ cho lắm . Mặc dù ở các tình huống phim , bình thường nam sẽ cởi áo khoác cho nữ .
Cao Tuấn dang hai tay ra
- Khoác vào cho tôi đi
- Á ...
Miệng của Tư Hạ sắp rớt xuống cằm vì nói câu ‘ Á..’ này . Gì , anh ta đồng ý hả . Tư Hạ mang chiếc áo đến rồi luồn qua hai tay Cao Tuấn . Mặc dù chiều cao của Tư Hạ không đến nỗi nào . Nhưng khi đứng cạnh Cao Tuấn hình như có chút khó khăn
- Cái này , anh cúi người thấp xuống một chút được không
Cao Tuấn nghe lời hạ thấp người mình xuống một chút . Vậy là Tư Hạ đã khoác chiếc áo thành công cho Cao Tuấn
- Em vào xe ngồi đi , ngoài này tôi lo được
- Tôi ở lại giúp đỡ anh một chút
- Nếu em ở đây chỉ làm vướng chân tôi thôi . Lên xe ngồi đi
Tư Hạ suy nghĩ một chút sau đó gật đầu
- Nếu có gì cần giúp thì gọi tôi nhé
Tư Hạ lên xe rồi , Cao Tuấn đứng im một chỗ điều chỉnh lại cảm xúc . Khi nãy , chỉ một chút , một chút nữa thôi thì bờ môi ấm áp của anh đã chạm vào gò má của cô rồi . Lúc đó anh suýt nữa thì đã không kiềm chế được cảm xúc của mình
Nhìn hàng mi cong vút của cô , đôi má vì lạnh mà ửng hồng , đôi môi anh đào mọng nước ...anh chỉ muốn nhào vào mà cắn mạnh một cái thôi . Nhưng không ...anh đã kìm nén lại được mình
———————-
Suốt 2 tiếng đồng hồ cuối cùng chiếc xe cũng lăn bánh , cũng như Cao Tuấn đã ở ngoài lạnh suốt hai tiếng . Dưới thời tiết âm độ như vậy thì không lạnh đến cóng người thì hơi vô lí
- Anh không sao đấy chứ , để tôi tăng nhiệt điều hoà lên nhé
Cao Tuấn vào xe nhưng ngồi nằm ở ghế phía sau . Thật sự là lạnh đến mức mà tay chân thật là không muốn cử động luôn
- Ừ
Hình như anh ấy muốn nghỉ ngơi , bây giờ cũng đã 11h trưa . Phải lái xe suốt mấy tiếng đồng hồ , lại cộng thêm hai tiếng ngoài trời dọn tuyết . Chắc chắn là rất mệt mỏi rồi
- Vậy anh nghỉ ngơi đi , một lát chúng ta đi tiếp cũng được
Một tay Cao Tuấn vắt lên trán bỏ ra , ngồi phục dậy
- Tôi lạnh
- Tôi đã tăng mức điều hoà lên cao nhất rồi , chắc một lát nữa sẽ ...( ấm dần lên thôi )
Tư Hạ chưa kịp nói hết câu Cao Tuấn đã tiếp lời
- Nếu được em ôm thì nó còn ấm hơn cả điều hoà
Mặc dù đeo tai nghe , cô cũng mở nhạc cỡ lớn . Nhưng giọng nói trầm ấm , nhẹ nhành bên cạnh vẫn hoàn toàn lọt hết vô tai Tư Hạ . Giọng nói ấy lại hoàn toàn cuốn sâu vào tâm trí Tư Hạ khiến tim cô đập mạnh một cái
Mãi một lúc sau cô mới giật mình trở về thực tại . Điều chỉnh cảm xúc của mình , Tư Hạ quay sang hỏi anh
- Sao anh biết , anh cũng chơi trò này sao
- Không có , chỉ là theo trực giác thôi . Thấy em tìm xung quanh đấy rồi , tôi chỉ suy luận ra thôi
Tư Hạ cũng chỉ nghi ngờ , sau đó đi chuyển nhân vật đến đó . Thật không ngờ boss lớn đang ngủ ở đó thật . Nhân cơ hội hắn ngủ say , Tư Hạ chỉ dùng một chiêu là diệt được nó
- Yess , tìm được thật này . Anh giỏi thật đấy
Brum brum
- Sao vậy
Thấy xe đột nhiên bị dừng lại , Cao Tuấn còn không ngừng nổ máy nhưng lại không đi được . Không phải là bị kẹt tuyết đấy chứ . Không thể nào , mưa tuyết không quá lớn mà
- Chắc là bị kẹt tuyết rồi
- Không phải chứ , rõ ràng mưa tuyết không to mà
Cao Tuấn bật cười thở ra làn khói trắng xoá , tay chỉ ra ngoài cửa kính
- Nhìn hai bên đường xem
Tư Hạ theo phía tay của Cao Tuấn mà nhìn sang hai bên . Aa hoá ra hai người đã đi đến đây rồi . Hai bên đều là hai hồ lớn , lượng hơi nước bốc lên nhiều hơn , mưa tuyết sẽ to hơn
- Vậy bây giờ phải làm sao . Ở đây không có người , làm sao nhờ được ai giúp
Đúng là ở đây rất vắng vẻ , mùa hè thì rất là mát mẻ . Nhưng mùa đông thì họ hầu hết đều chuyển đi chỗ khác . Bởi vì năm nào ở đây cũng có tuyết cả , không tuyết to thì tuyết lớn . Rất là lạnh
- Tôi sẽ giải quyết , em ngồi yên trên đấy
Vừa nói , Cao Tuấn vừa tháo dây an toàn ra , sau đó mở cửa ra ngoài . Tư Hạ nhìn Cao Tuấn , thật ra anh mặc đồ cũng khá ấm rồi . Nhưng đấy là ngồi trên xe , còn ra ngoài trời thì....
Nghĩ vậy Tư Hạ bèn cởi chiếc áo khoác của mình ra sau đó mở cửa xe ra đưa cho Cao Tuấn
- Ngoài này lạnh lắm , dùng tạm của tôi đi . Tôi mặc nhiều đồ , không lạnh lắm
Tư Hạ có hơi ái ngại , anh ta như vậy chắc gì đã dùng áo của cô . Mà cũng tuỳ thôi anh ta nhận thì nhận , cô cũng đâu có ép đâu
Cao Tuấn dường như cũng không ngờ được Tư Hạ sẽ nhường áo cho mình . Thật ra anh cũng không cảm thấy lạnh cho mấy . Nhưng không hiểu sao khi Tư Hạ vừa mới nhắc đến thì lại có một cơn gió lớn lùa qua làm Cao Tuấn rùng mình một cái
Nếu như là người con gái khác , Cao Tuấn sẽ tỏ ra nam tử hán đại trượng phu . Hơn nữa anh sẽ không dùng đồ của con gái . Nhưng lần này , chắc không cần phải suy nghĩ cho lắm . Mặc dù ở các tình huống phim , bình thường nam sẽ cởi áo khoác cho nữ .
Cao Tuấn dang hai tay ra
- Khoác vào cho tôi đi
- Á ...
Miệng của Tư Hạ sắp rớt xuống cằm vì nói câu ‘ Á..’ này . Gì , anh ta đồng ý hả . Tư Hạ mang chiếc áo đến rồi luồn qua hai tay Cao Tuấn . Mặc dù chiều cao của Tư Hạ không đến nỗi nào . Nhưng khi đứng cạnh Cao Tuấn hình như có chút khó khăn
- Cái này , anh cúi người thấp xuống một chút được không
Cao Tuấn nghe lời hạ thấp người mình xuống một chút . Vậy là Tư Hạ đã khoác chiếc áo thành công cho Cao Tuấn
- Em vào xe ngồi đi , ngoài này tôi lo được
- Tôi ở lại giúp đỡ anh một chút
- Nếu em ở đây chỉ làm vướng chân tôi thôi . Lên xe ngồi đi
Tư Hạ suy nghĩ một chút sau đó gật đầu
- Nếu có gì cần giúp thì gọi tôi nhé
Tư Hạ lên xe rồi , Cao Tuấn đứng im một chỗ điều chỉnh lại cảm xúc . Khi nãy , chỉ một chút , một chút nữa thôi thì bờ môi ấm áp của anh đã chạm vào gò má của cô rồi . Lúc đó anh suýt nữa thì đã không kiềm chế được cảm xúc của mình
Nhìn hàng mi cong vút của cô , đôi má vì lạnh mà ửng hồng , đôi môi anh đào mọng nước ...anh chỉ muốn nhào vào mà cắn mạnh một cái thôi . Nhưng không ...anh đã kìm nén lại được mình
———————-
Suốt 2 tiếng đồng hồ cuối cùng chiếc xe cũng lăn bánh , cũng như Cao Tuấn đã ở ngoài lạnh suốt hai tiếng . Dưới thời tiết âm độ như vậy thì không lạnh đến cóng người thì hơi vô lí
- Anh không sao đấy chứ , để tôi tăng nhiệt điều hoà lên nhé
Cao Tuấn vào xe nhưng ngồi nằm ở ghế phía sau . Thật sự là lạnh đến mức mà tay chân thật là không muốn cử động luôn
- Ừ
Hình như anh ấy muốn nghỉ ngơi , bây giờ cũng đã 11h trưa . Phải lái xe suốt mấy tiếng đồng hồ , lại cộng thêm hai tiếng ngoài trời dọn tuyết . Chắc chắn là rất mệt mỏi rồi
- Vậy anh nghỉ ngơi đi , một lát chúng ta đi tiếp cũng được
Một tay Cao Tuấn vắt lên trán bỏ ra , ngồi phục dậy
- Tôi lạnh
- Tôi đã tăng mức điều hoà lên cao nhất rồi , chắc một lát nữa sẽ ...( ấm dần lên thôi )
Tư Hạ chưa kịp nói hết câu Cao Tuấn đã tiếp lời
- Nếu được em ôm thì nó còn ấm hơn cả điều hoà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.