Chương 30
NaNa1302
07/11/2019
Khi mới vào lớp Ngoại ngữ thì Tư Hạ chưa có một
chút gì gọi là biết cả . Nhưng sau một thời gian đừng nói là cô không
biết Ngoại ngữ , thậm chí bây giờ cô có thể giao tiếp với cô giáo dạy
Ngoại ngữ rồi . Với trình độ này thì chắc chắn cho tới khi tốt nghiệp
đại học cô sẽ giao tiếp được với cả người nước ngoài . Như vậy không
phải rất tốt sao . Từ một người đối với Ngoại ngữ là một tờ giấy trắng , phấn đấu đi lên đến đây thì quả thật là một kì tích rồi
~~~~~~
Trong mấy năm gần đây hình như đây là lần đầu tiên Cao Tuấn trở về ngôi nhà chính của mình . Ngay cả ngày lễ hay tết anh cũng chỉ ở nhà riêng mà thôi . Vừa vào đến cửa , quản gia như vô cùng kinh ngạc . Vội tới cửa lấy dép đi trong nhà cho Cao Tuấn , nhưng anh làm lơ trực tiếp đi đôi giày của mình vào trong nhà
- Thiếu gia mới về sao ạ
Cao Tuấn cũng phớt lờ lời nói của ông ta luôn , đối với những người trong căn biệt thự này Cao Tuấn luôn tạo một khoảng cách . Giống như một bức tường dày chắn giữ không gian vậy
- Con trai mới đi du ngoạn tứ phương về sao
Từ trên phía cầu thang , giọng một người phụ trầm thấp . Chính xác là cô ta đang mỉa mai Cao Tuấn
- Con trai , cô có tư cách gọi nó sao
Mặt mày Cao Tuấn nhăn lại . Cô ta chính là vợ hai của cha Cao Tuấn - Thu Linh . Không đúng , ông ta không phải , vì ông ta chẳng đáng để anh gọi một tiếng cha . Một người vợ hai chỉ hơn anh tám tuổi , dùng đủ mọi cách để phá huỷ hạnh phúc cái gia đình này
- Sao lại không đúng , tôi chính là vợ của cha cậu , theo vai vế dĩ nhiên cậu phải gọi tôi một tiếng mẹ rồi
Thu Linh so về tuổi thì cũng chỉ hơn ba mươi nhưng gương mặt lại cực kì biết chăm sóc . Trông cô ta giống như chỉ mới đôi mươi vậy . Gương mặt cực kì xinh đẹp , thanh thoát nhưng lòng dạ lại cực kì nham hiểm . Cao Tuấn bây giờ vẫn chưa phải là đối thủ của bà ta , vậy cho nên anh mới nhẫn nhịn đến bây giờ
- Trên danh nghĩa mẹ tôi vẫn là vợ của ông ta , nào có người nào tên Thu Linh trong hộ khẩu gia đình tôi
Mặt mày Thu Linh xanh mét , Cao Tuấn bây giờ đã không phải là một thằng nhóc 18 tuổi để cô ta tuỳ tiện bắt nạt nữa
Nhếch mép , Cao Tuấn cực kì khinh bỉ Thu Linh tặng cho cô ta ánh mắt khinh thường rồi đi lên phòng cũ của mình
Căn phòng này từ khi anh lên đại học đã không còn ở đây . Căn phòng này chứa quá nhiều kí ức từ nhỏ cho đến lớn của anh . Khi còn bé mẹ hay hát ru cho anh mỗi khi đi ngủ , những ngày anh ốm mẹ tận tịu săn sóc cho anh . Hay những đêm cha mẹ cãi nhau , mẹ lại ngủ lại đây với anh . Câu chuyện này diễn ra thường xuyên khi anh còn bé
Có lẽ phải kể đến nguyên do của nó , cha và mẹ của anh đều là bị ép cưới . Họ không có chút tình cảm gì với nhau cả , đến với nhau hoàn toàn bị ép buộc . Chính vì vậy mà khi cưới nhau về , cha mẹ thường xuyên cãi nhau , thậm chí là đánh nhau tới nhập viện
Hồi nhỏ Cao Tuấn đã từng khóc rất nhiều khi thấy cha mẹ như vậy , tuổi thơ của anh không như các bạn trong vườn trẻ cả . Các bạn ấy đều có cha mẹ tới đón mỗi ngày , cùng đón các bạn ấy đi ăn tối trong niềm hạnh phúc . Các bạn ấy đều mong hết ngày để được về với cha mẹ . Nhưng Cao Tuấn thì không , cha mẹ không hoà thuận . Ngày ngày cũng chỉ có mẹ của anh đưa đi đón về . Hôm nào mẹ bận hoặc có công việc gì đột xuất thì cũng chỉ có chiếc xe sang trọng cùng quản gia của nhà tới đón . Lúc đó Cao Tuấn không hề muốn có ngày chủ nhật , vì cứ đến ngày đấy anh lại phải chạm mặt với cha . Từ lúc anh có ý thức nhận biết đã biết là cha không hề thích mình , thậm chí là còn ghét bỏ . Vì sao , chính anh là người cản trở , là kết tinh được sinh ra khiến cha lúc đó không thể li hôn với mẹ . Nhiều lúc anh hận , hận sao lúc đó mình lại được sinh ra . Nếu như lúc đó không có anh thì có phải mẹ đã được giải thoát . Mẹ đã không phải ở nơi suối vàng như bây giờ hay không . Mà đó cũng chính là nguyên do khiến cho Cao Tuấn bây giờ là một người ít cảm xúc , luôn lạnh lùng muốn xa cách vậy
Cầm tấm ảnh của mẹ trên tay , Cao Tuấn đã rơi lệ , rơi lệ ư - có lẽ là rất lâu rồi . Ngón tay cái vuốt ve khuôn mặt người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp trong ảnh . Gương mặt mẹ rạng rỡ như thế này , nhưng tất cả đều bị ông ta phá vỡ-Cao Nam , ông không đáng là một người đàn ông
- Mẹ , mối thù của mẹ con sẽ thay mẹ trả , cả em gái của con nữa
Người đã vất vả sinh ra và nuôi Cao Tuấn lớn lên . Nhớ đến bóng dáng đôi vai gầy ấy Cao Tuấn càng hận , hận trời , hận đời và hận chính cả bản thân mình là một người vô dụng !3!
~~~~~~
Trong mấy năm gần đây hình như đây là lần đầu tiên Cao Tuấn trở về ngôi nhà chính của mình . Ngay cả ngày lễ hay tết anh cũng chỉ ở nhà riêng mà thôi . Vừa vào đến cửa , quản gia như vô cùng kinh ngạc . Vội tới cửa lấy dép đi trong nhà cho Cao Tuấn , nhưng anh làm lơ trực tiếp đi đôi giày của mình vào trong nhà
- Thiếu gia mới về sao ạ
Cao Tuấn cũng phớt lờ lời nói của ông ta luôn , đối với những người trong căn biệt thự này Cao Tuấn luôn tạo một khoảng cách . Giống như một bức tường dày chắn giữ không gian vậy
- Con trai mới đi du ngoạn tứ phương về sao
Từ trên phía cầu thang , giọng một người phụ trầm thấp . Chính xác là cô ta đang mỉa mai Cao Tuấn
- Con trai , cô có tư cách gọi nó sao
Mặt mày Cao Tuấn nhăn lại . Cô ta chính là vợ hai của cha Cao Tuấn - Thu Linh . Không đúng , ông ta không phải , vì ông ta chẳng đáng để anh gọi một tiếng cha . Một người vợ hai chỉ hơn anh tám tuổi , dùng đủ mọi cách để phá huỷ hạnh phúc cái gia đình này
- Sao lại không đúng , tôi chính là vợ của cha cậu , theo vai vế dĩ nhiên cậu phải gọi tôi một tiếng mẹ rồi
Thu Linh so về tuổi thì cũng chỉ hơn ba mươi nhưng gương mặt lại cực kì biết chăm sóc . Trông cô ta giống như chỉ mới đôi mươi vậy . Gương mặt cực kì xinh đẹp , thanh thoát nhưng lòng dạ lại cực kì nham hiểm . Cao Tuấn bây giờ vẫn chưa phải là đối thủ của bà ta , vậy cho nên anh mới nhẫn nhịn đến bây giờ
- Trên danh nghĩa mẹ tôi vẫn là vợ của ông ta , nào có người nào tên Thu Linh trong hộ khẩu gia đình tôi
Mặt mày Thu Linh xanh mét , Cao Tuấn bây giờ đã không phải là một thằng nhóc 18 tuổi để cô ta tuỳ tiện bắt nạt nữa
Nhếch mép , Cao Tuấn cực kì khinh bỉ Thu Linh tặng cho cô ta ánh mắt khinh thường rồi đi lên phòng cũ của mình
Căn phòng này từ khi anh lên đại học đã không còn ở đây . Căn phòng này chứa quá nhiều kí ức từ nhỏ cho đến lớn của anh . Khi còn bé mẹ hay hát ru cho anh mỗi khi đi ngủ , những ngày anh ốm mẹ tận tịu săn sóc cho anh . Hay những đêm cha mẹ cãi nhau , mẹ lại ngủ lại đây với anh . Câu chuyện này diễn ra thường xuyên khi anh còn bé
Có lẽ phải kể đến nguyên do của nó , cha và mẹ của anh đều là bị ép cưới . Họ không có chút tình cảm gì với nhau cả , đến với nhau hoàn toàn bị ép buộc . Chính vì vậy mà khi cưới nhau về , cha mẹ thường xuyên cãi nhau , thậm chí là đánh nhau tới nhập viện
Hồi nhỏ Cao Tuấn đã từng khóc rất nhiều khi thấy cha mẹ như vậy , tuổi thơ của anh không như các bạn trong vườn trẻ cả . Các bạn ấy đều có cha mẹ tới đón mỗi ngày , cùng đón các bạn ấy đi ăn tối trong niềm hạnh phúc . Các bạn ấy đều mong hết ngày để được về với cha mẹ . Nhưng Cao Tuấn thì không , cha mẹ không hoà thuận . Ngày ngày cũng chỉ có mẹ của anh đưa đi đón về . Hôm nào mẹ bận hoặc có công việc gì đột xuất thì cũng chỉ có chiếc xe sang trọng cùng quản gia của nhà tới đón . Lúc đó Cao Tuấn không hề muốn có ngày chủ nhật , vì cứ đến ngày đấy anh lại phải chạm mặt với cha . Từ lúc anh có ý thức nhận biết đã biết là cha không hề thích mình , thậm chí là còn ghét bỏ . Vì sao , chính anh là người cản trở , là kết tinh được sinh ra khiến cha lúc đó không thể li hôn với mẹ . Nhiều lúc anh hận , hận sao lúc đó mình lại được sinh ra . Nếu như lúc đó không có anh thì có phải mẹ đã được giải thoát . Mẹ đã không phải ở nơi suối vàng như bây giờ hay không . Mà đó cũng chính là nguyên do khiến cho Cao Tuấn bây giờ là một người ít cảm xúc , luôn lạnh lùng muốn xa cách vậy
Cầm tấm ảnh của mẹ trên tay , Cao Tuấn đã rơi lệ , rơi lệ ư - có lẽ là rất lâu rồi . Ngón tay cái vuốt ve khuôn mặt người phụ nữ trẻ trung xinh đẹp trong ảnh . Gương mặt mẹ rạng rỡ như thế này , nhưng tất cả đều bị ông ta phá vỡ-Cao Nam , ông không đáng là một người đàn ông
- Mẹ , mối thù của mẹ con sẽ thay mẹ trả , cả em gái của con nữa
Người đã vất vả sinh ra và nuôi Cao Tuấn lớn lên . Nhớ đến bóng dáng đôi vai gầy ấy Cao Tuấn càng hận , hận trời , hận đời và hận chính cả bản thân mình là một người vô dụng !3!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.