Chương 8
NaNa1302
07/11/2019
Anh chỉ thích em , mọi thứ anh cũng có thể không cần . Nhưng riêng em ,
chính là món quà vô giá mà ông trời dành tặng cho anh . Là một người đàn ông có một sức mạnh lớn lao để bảo vệ người phụ nữ của mình . Nhưng anh thì không ...bởi vì anh và em , sắp không cùng chung một thế giới
Tư Hạ không ngờ cuốn truyện mà mình đang đọc lại xúc động đến như vậy . Vì người con gái mình yêu mà hy sinh thật nhiều thứ . Trước khi rời khỏi thế giới còn tặng chính đôi mắt của mình cho người con gái bị mù ấy . Bi kịch thay , cô gái lại không hề biết chính đôi mắt ấy là của người yêu cũ . Cũng không hề biết anh ta đã hy sinh vì mình như thế nào . Chính đôi mắt ấy lại nhìn thấy được hạnh phúc mà nhân vật nữ chính với chồng của mình
Khi đọc vài chương đầu , Tư Hạ cảm thấy khá hâm mộ tình cảm của hai người họ . Người con gái dù bị mù , không hề biết mặt của người yêu ; người con trai ấy được coi như là đôi mắt , được coi như là ánh sáng của cuộc đời mình . Hai người thật sự rất yêu thương nhau . Nhưng ông trời chớ trêu lại không thương họ . Bệnh ung thư máu đã cướp đi mạng sống của người con trai ấy ...
- Cậu làm sao thế
Thấy Tư Hạ không ngừng rơi nước mắt , Lộ Khiết không hiểu nguyên do là gì . Liền lấy mấy tờ giấy ăn đưa cho Tư Hạ
- Lớn rồi , có phải con nít nữa đâu mà cậu khóc sụt sùi ghê vậy . Nói cho mình nghe xem nào ?
Tư Hạ quay sang nhìn Lộ Khiết bằng cặp mắt xưng húp , khoé mắt vẫn còn đỏ . Tư Hạ là một người rất dễ xúc động , khi đọc cuốn truyện này cô đã quá nhập tâm vào vai người kể . Vậy nên cảm xúc mới khó chi phối như vậy
- Tại sao nói ngôn tình lãng mạn lắm cơ mà . Đều là lừa gạt người cả
Lộ Khiết muốn rớt nguyên bộ hàm xuống , hoá ra Tư Hạ khóc lên khóc xuống là vì cái này hả ? Trời đất , tin được không đây ! Nhưng mà chắc là phải tin rồi , sự việc ngay trước mắt mà . Khoan đã , Tư Hạ sao lại thay đổi lớn như vậy chứ . Lắc đầu vài cái , Lộ Khiết mang bỏ mấy suy nghĩ lung tung trong đầu ra . Cậu ấy vẫn là cậu ấy , chắc là do thay đổi thôi . Chẳng nhẽ trong lòng thầm thương trộm nhớ soái ca nào . Cho nên mới thay đổi hay không . Lại còn đọc ngôn tình nữa ....
- Cậu yêu rồi phải không ? Khai mau , là ai hả
- Làm gì có chứ
Tư Hạ nhún vai , cô có biểu hiện nào giống như đang có người yêu sao . Cô chỉ đang cruss một người thôi . Diêm vương đó , xin hãy cho cô về với thế giới của mình đi
- Không tin , khai mau ra đây . Nói cho mình biết xem nào , đẹp trai không hả hả . Ui trời , xem mình này , cậu xinh đẹp như thế này chắc chắn anh ấy cũng phải rất soái chứ . Có học chung trường với chúng ta không , khoa nào hả
- Mình không có mà , nếu có thì mình đã dẫn tới cho cậu xem mắt rồi
Tư Hạ nói bằng giọng vô cùng nghiêm túc , nhưng người bạn của cô thì không hề tin tưởng . Vì sao chứ , người con gái khi yêu thường có những cử chỉ rất lạ . Gương mặt lúc nào cũng tràn ngập sắc xuân . Luôn mộng mơ về thế giới ngôn tình ... Vậy cho nên , Tư Hạ phải chứng minh bằng cách đưa máy tính sang cho Lộ Khiết kiểm tra tin nhắn wechat của mình . Không hề , không hề có tin nhắn nào đáng khả nghi cả
- Mình đã nói rồi , mình không có là không có...
Ting ...( Tin nhắn từ Wechat : Vũ Phong vừa gửi yêu cầu kết bạn )
- Cái gì đây , Vũ Phong nào . Có phải Vũ Phong học năm 3 cùng khoa với chúng mình không
- Sao vậy , mình không biết
Vũ Phong , là ai vậy ? A không phải anh chàng bóng rổ kia sao . Anh ta biết số wechat của cô , hay lại dùng trò bẩn thỉu đi hack máy tính vậy ? Sinh viên khoa công nghệ , đúng là mưu mô mà
( Chị cũng thật vui tính mà , chị cũng là sinh viên khoa công nghệ thông tin đó ^^ )
- Thật sự không biết sao , anh ấy cùng chơi chung với nhóm của Cao Tuấn đấy . Cao to , đẹp trai ...nhưng mà vẫn thua Cao Tuấn của mình . Mà sao anh ấy biết số wechat của cậu được nhỉ . Không phải thích cậu đấy chứ
Tư Hạ không vui đẩy trán của Lộ Khiết một cái , sau đó tới gấp laptop lại
- Cậu đừng có mà suy diễn lung tung ảnh hưởng tới sự trong sạch của tớ . Tớ hoàn toàn vô tội , tớ không biết gì hết và tớ cũng không quen anh ta . Vậy nhé , tớ đi học trước đây
Tư Hạ nói xong liền đeo cặp sách lên , sỏ giày rồi tới lớp trước . Để lại Lộ Khiết vẫn còn đang ngẩn ngơ trong phòng trọ . Trên người mặc đồ ngủ hello kitty màu hồng
- Ơ ...Hải Anh với Nguỵ Anh đi hết rồi , cậu lại bỏ tớ lại một mình sao . Vẫn còn sớm mà
Cuộc sống của họ vẫn cứ như vậy , trôi qua một cách bình thường nhất có thể . Lúc đầu , Tư Hạ và Lộ Khiết không thân với Hải Anh , Nguỵ Anh cho lắm . Chỉ là sống chung một phòng thì cần phải hoà thuận với nhau mà thôi . Nhưng thời gian qua đi chính là minh chứng cho tất cả . Một tháng , hai tháng , ba tháng ...họ đã thân với nhau không khác gì chị em trong nhà vậy . Chẳng hạn như :
Trong nhà vệ sinh
Lộ Khiết : Nguỵ Anh ơi , bà dì của tớ ghé thăm . Mà tớ hết cái đó rồi , cậu đi mua giùm tớ được không
Nguỵ Anh : Không thành vấn đề
Hay là :
Nguỵ Anh : Đi xem phim không , tớ mua vé hết rồi nè
- Lộ Khiết : Đồng ý , nhưng mà phim gì thế
- Tư Hạ : Cậu ấy thì còn có thể mua vé xem phim gì chứ
- Hải Anh : Đâu dễ gì được đi xem free cơ chứ . Chắc chắn là phim ma rồi
Tư Hạ không ngờ cuốn truyện mà mình đang đọc lại xúc động đến như vậy . Vì người con gái mình yêu mà hy sinh thật nhiều thứ . Trước khi rời khỏi thế giới còn tặng chính đôi mắt của mình cho người con gái bị mù ấy . Bi kịch thay , cô gái lại không hề biết chính đôi mắt ấy là của người yêu cũ . Cũng không hề biết anh ta đã hy sinh vì mình như thế nào . Chính đôi mắt ấy lại nhìn thấy được hạnh phúc mà nhân vật nữ chính với chồng của mình
Khi đọc vài chương đầu , Tư Hạ cảm thấy khá hâm mộ tình cảm của hai người họ . Người con gái dù bị mù , không hề biết mặt của người yêu ; người con trai ấy được coi như là đôi mắt , được coi như là ánh sáng của cuộc đời mình . Hai người thật sự rất yêu thương nhau . Nhưng ông trời chớ trêu lại không thương họ . Bệnh ung thư máu đã cướp đi mạng sống của người con trai ấy ...
- Cậu làm sao thế
Thấy Tư Hạ không ngừng rơi nước mắt , Lộ Khiết không hiểu nguyên do là gì . Liền lấy mấy tờ giấy ăn đưa cho Tư Hạ
- Lớn rồi , có phải con nít nữa đâu mà cậu khóc sụt sùi ghê vậy . Nói cho mình nghe xem nào ?
Tư Hạ quay sang nhìn Lộ Khiết bằng cặp mắt xưng húp , khoé mắt vẫn còn đỏ . Tư Hạ là một người rất dễ xúc động , khi đọc cuốn truyện này cô đã quá nhập tâm vào vai người kể . Vậy nên cảm xúc mới khó chi phối như vậy
- Tại sao nói ngôn tình lãng mạn lắm cơ mà . Đều là lừa gạt người cả
Lộ Khiết muốn rớt nguyên bộ hàm xuống , hoá ra Tư Hạ khóc lên khóc xuống là vì cái này hả ? Trời đất , tin được không đây ! Nhưng mà chắc là phải tin rồi , sự việc ngay trước mắt mà . Khoan đã , Tư Hạ sao lại thay đổi lớn như vậy chứ . Lắc đầu vài cái , Lộ Khiết mang bỏ mấy suy nghĩ lung tung trong đầu ra . Cậu ấy vẫn là cậu ấy , chắc là do thay đổi thôi . Chẳng nhẽ trong lòng thầm thương trộm nhớ soái ca nào . Cho nên mới thay đổi hay không . Lại còn đọc ngôn tình nữa ....
- Cậu yêu rồi phải không ? Khai mau , là ai hả
- Làm gì có chứ
Tư Hạ nhún vai , cô có biểu hiện nào giống như đang có người yêu sao . Cô chỉ đang cruss một người thôi . Diêm vương đó , xin hãy cho cô về với thế giới của mình đi
- Không tin , khai mau ra đây . Nói cho mình biết xem nào , đẹp trai không hả hả . Ui trời , xem mình này , cậu xinh đẹp như thế này chắc chắn anh ấy cũng phải rất soái chứ . Có học chung trường với chúng ta không , khoa nào hả
- Mình không có mà , nếu có thì mình đã dẫn tới cho cậu xem mắt rồi
Tư Hạ nói bằng giọng vô cùng nghiêm túc , nhưng người bạn của cô thì không hề tin tưởng . Vì sao chứ , người con gái khi yêu thường có những cử chỉ rất lạ . Gương mặt lúc nào cũng tràn ngập sắc xuân . Luôn mộng mơ về thế giới ngôn tình ... Vậy cho nên , Tư Hạ phải chứng minh bằng cách đưa máy tính sang cho Lộ Khiết kiểm tra tin nhắn wechat của mình . Không hề , không hề có tin nhắn nào đáng khả nghi cả
- Mình đã nói rồi , mình không có là không có...
Ting ...( Tin nhắn từ Wechat : Vũ Phong vừa gửi yêu cầu kết bạn )
- Cái gì đây , Vũ Phong nào . Có phải Vũ Phong học năm 3 cùng khoa với chúng mình không
- Sao vậy , mình không biết
Vũ Phong , là ai vậy ? A không phải anh chàng bóng rổ kia sao . Anh ta biết số wechat của cô , hay lại dùng trò bẩn thỉu đi hack máy tính vậy ? Sinh viên khoa công nghệ , đúng là mưu mô mà
( Chị cũng thật vui tính mà , chị cũng là sinh viên khoa công nghệ thông tin đó ^^ )
- Thật sự không biết sao , anh ấy cùng chơi chung với nhóm của Cao Tuấn đấy . Cao to , đẹp trai ...nhưng mà vẫn thua Cao Tuấn của mình . Mà sao anh ấy biết số wechat của cậu được nhỉ . Không phải thích cậu đấy chứ
Tư Hạ không vui đẩy trán của Lộ Khiết một cái , sau đó tới gấp laptop lại
- Cậu đừng có mà suy diễn lung tung ảnh hưởng tới sự trong sạch của tớ . Tớ hoàn toàn vô tội , tớ không biết gì hết và tớ cũng không quen anh ta . Vậy nhé , tớ đi học trước đây
Tư Hạ nói xong liền đeo cặp sách lên , sỏ giày rồi tới lớp trước . Để lại Lộ Khiết vẫn còn đang ngẩn ngơ trong phòng trọ . Trên người mặc đồ ngủ hello kitty màu hồng
- Ơ ...Hải Anh với Nguỵ Anh đi hết rồi , cậu lại bỏ tớ lại một mình sao . Vẫn còn sớm mà
Cuộc sống của họ vẫn cứ như vậy , trôi qua một cách bình thường nhất có thể . Lúc đầu , Tư Hạ và Lộ Khiết không thân với Hải Anh , Nguỵ Anh cho lắm . Chỉ là sống chung một phòng thì cần phải hoà thuận với nhau mà thôi . Nhưng thời gian qua đi chính là minh chứng cho tất cả . Một tháng , hai tháng , ba tháng ...họ đã thân với nhau không khác gì chị em trong nhà vậy . Chẳng hạn như :
Trong nhà vệ sinh
Lộ Khiết : Nguỵ Anh ơi , bà dì của tớ ghé thăm . Mà tớ hết cái đó rồi , cậu đi mua giùm tớ được không
Nguỵ Anh : Không thành vấn đề
Hay là :
Nguỵ Anh : Đi xem phim không , tớ mua vé hết rồi nè
- Lộ Khiết : Đồng ý , nhưng mà phim gì thế
- Tư Hạ : Cậu ấy thì còn có thể mua vé xem phim gì chứ
- Hải Anh : Đâu dễ gì được đi xem free cơ chứ . Chắc chắn là phim ma rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.