Chương 46: Hành động một mình
NaNa1302
25/11/2019
- Thả cha tôi ra, mọi chuyện đầu xỏ đều là do tôi. Anh không biết sao
Tư Hạ nói vô cùng chậm chạp, giọng nói còn có phần run run
Trước kia khi nói chuyện với Cao Tuấn đều là giọng nữ thánh thót ngọt ngào. Còn bây giờ, theo thời gian mọi thứ đã thay đổi.. cô cũng không còn là một cô gái ngây thơ trong sáng khi đó nữa
Đầu dây bên kia Cao Tuấn cười thành tiếng, nhưng trái tim anh đang đập rất nhanh. Nó đang phản đối anh rằng không được đồng ý , trái tim mách bảo không cho phép anh làm điều này
Nhưng còn lí trí thì sao? Tình thân hay tình yêu
Cụp mắt thật lâu rồi lại mở ra, Cao Tuấn thật lâu mới lên tiếng
- Yên tâm, ai trong nhà các người cũng sẽ được nếm thử cảm giác giống như tôi một lần. Một mạng đền một mạng...
Câu cuối cùng Cao Tuấn nói gằn giọng lại rồi cúp điện thoại
Điện thoại Tư Hạ cầm trên tay từ từ trượt xuống sàn nhà. Một mạng đền một mạng... câu nói của Cao Tuấn làm Tư Hạ bật khóc nức nở. Nếu anh muốn lấy mạng của ai trong số người nhà của cô thì xin hãy chọn cô. Cô muốn nhìn thấy cha mẹ mình được sống....
Cũng lúc này Trần Phong ngoài phòng khách đã tra ra được địa chỉ kết nối điện thoại của bọn xã hội đen kia. Chuyên ngành công nghệ thông tin đối với anh những cái này khá là đơn giản. Nhưng đối phương cũng phải là dạng vừa...Nhưng không hiểu tại sao cuối cùng lại thả ra. Nếu đoán không chừng chính là họ cố tình làm vậy
- Là anh ấy
Bất thình lình Tư Hạ nói ra một câu, cả mẹ cô và Trần Phong đều dùng cặp mắt khó hiểu nhìn cô
- Cao Tuấn, là anh ấy cố tình làm vậy . Vị trí này ở là ở đâu
Tư Hạ chỉ vào chấm đỏ trên màn hình, cô không quá quen thuộc với bản đồ nên không thể nhận dạng được nơi này là ở đâu , chỗ nào
- Khu nhà hoang ngoại ô thành phố . Đừng lo, mặc dù đàm phán không thành nhưng anh sẽ phái người cùng tới cứu bác trai
Trong đầu Tư Hạ đã có một lối đi riêng của mình . Có lẽ lối đi này nhiều người sẽ nói cô ngu ngốc tự lăn vào hang sói . Nhưng thà là vậy còn hơn là bắt cô phải giương mắt nhìn cha cô bị hành hạ từng chút từng chút một như vậy
Kế hoạch thực hiện chính là ban đêm vì ban đêm chính là lúc lơ là mất cảnh giác nhất. Nhưng trời chỉ chập tối thôi Tư Hạ đã lẻn ra ngoài hành động một mình
Trên người vận một bộ đồ đen bó sát, tóc búi cao lên đội mũ lưỡi chai, dưới chân đi đôi giày thể thao đế bằng. Nhìn cô trông khác hẳn với những ngày bình thường. Một Tư Hạ giản dị mang phong cách bánh bèo
Còn bây giờ là một Tư Hạ sắc bén ,hay cách khác giới trẻ hiện nay hay gọi là ' ngầu lòi'
Khi ở thế giới cổ đại , mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cô đã được Cửu thúc dạy võ công cho. Tận cho tới năm cô 16 tuổi, mẫu thân không cho học võ nữa mà rèn luyện cho cô trở thành một tiểu thư khuê các. Nhưng sau đó nhiều lần cô vẫn trốn đi cùng Cửu thúc ra bãi đá gần sông luyện võ công
Nhưng cho tới bây giờ là rất lâu rồi Tư Hạ còn chưa có động đến võ. Nhưng vẫn nhớ được phần nào bài học Cửu thúc dạy cho cô
Bắt xe tới khu nhà hoang ngoại ô, sẽ rất nhanh thôi... hoặc là cứu được cha ra... hoặc là sẽ không còn cái mạng nhỏ này mang về nữa
Từ trong túi sách Tư Hạ lôi ra một đống mĩ phẩm... ít nhất khi trọng thương cũng phải để cho bản thân được đẹp một cách tinh xảo một lần. Đánh kem nền , kẻ mắt tạo khối....cuối cùng là một lớp son đỏ chót
Tới nơi, nhìn qua thì có khoảng 10-12 tên ,trên tay còn có vũ khí... là súng. Nói thẳng ra thì Tư Hạ không đối phó nổi,nhưng mà vẫn có thể tách bọn chúng ra. Cũng may trong chiếc túi của cô đã chuẩn bị hết đồ nghề . Một quả pháo mini dạng nhỏ, đem ném ra khu bụi rậm phía xa để đánh lạc hướng
Pùm...
Giữa một không gian yên tĩnh bỗng xuất hiện tiếng nổ lớn. Bốn tên đứng cạnh nhau đưa ánh mắt nghi ngờ
- Hai chúng mày ra xem sảy ra chuyện gì
Gật đầu, hai tên di chuyển vị trí hướng về nơi có vị trí bom nổ
Hai tên còn lại tiếp tục công việc tuần tra của mình
Tư Hạ lấy một chiếc khăn màu đen che mặt mình lại, bắt đầu hành động
' Vụt' một làn khói trắng đến trước mặt hai tên còn lại. Sau một hai ba bốn giây cả hai tên đều nằm rạp xuống đất bất tỉnh
Vỗi vỗi tay của mình, cần gì phải đánh nhau mới có thể hạ hai tên này. Người ta nói sao, hơn nhau là ở cái đầu...
Lẩn mình tiếp vào bên trong , Tư Hạ muốn khóc mất. Nhiều lối đi như vậy thì biết lần đường nào mà tìm đây??
-------
Chợp tối tại nhà Tư Hạ
- Mọi chuyện xin nhờ vả vào cháu
- Cháu sẽ làm mọi cách để cứu bác trai về, xin bác yên tâm
Bên ngoài có khoảng 20 người vệ sĩ to cao mà Trần Phong thuê về. Nói về thể lực thì cũng không kém mấy tên bắt cóc kia. Nhưng về số lượng anh nghĩ cũng đủ để bắt được bọn chúng. Đoán chừng bọn chúng cũng chỉ tầm trên dưới 10 tên mà thôi
- Sao không thấy Tư Hạ đâu vậy ạ . Từ chiều đến giờ cháu chưa thấy em ấy đâu
- Chắc nó ngủ trên phòng , để bác lên xem nó một chút
Tư Hạ nói vô cùng chậm chạp, giọng nói còn có phần run run
Trước kia khi nói chuyện với Cao Tuấn đều là giọng nữ thánh thót ngọt ngào. Còn bây giờ, theo thời gian mọi thứ đã thay đổi.. cô cũng không còn là một cô gái ngây thơ trong sáng khi đó nữa
Đầu dây bên kia Cao Tuấn cười thành tiếng, nhưng trái tim anh đang đập rất nhanh. Nó đang phản đối anh rằng không được đồng ý , trái tim mách bảo không cho phép anh làm điều này
Nhưng còn lí trí thì sao? Tình thân hay tình yêu
Cụp mắt thật lâu rồi lại mở ra, Cao Tuấn thật lâu mới lên tiếng
- Yên tâm, ai trong nhà các người cũng sẽ được nếm thử cảm giác giống như tôi một lần. Một mạng đền một mạng...
Câu cuối cùng Cao Tuấn nói gằn giọng lại rồi cúp điện thoại
Điện thoại Tư Hạ cầm trên tay từ từ trượt xuống sàn nhà. Một mạng đền một mạng... câu nói của Cao Tuấn làm Tư Hạ bật khóc nức nở. Nếu anh muốn lấy mạng của ai trong số người nhà của cô thì xin hãy chọn cô. Cô muốn nhìn thấy cha mẹ mình được sống....
Cũng lúc này Trần Phong ngoài phòng khách đã tra ra được địa chỉ kết nối điện thoại của bọn xã hội đen kia. Chuyên ngành công nghệ thông tin đối với anh những cái này khá là đơn giản. Nhưng đối phương cũng phải là dạng vừa...Nhưng không hiểu tại sao cuối cùng lại thả ra. Nếu đoán không chừng chính là họ cố tình làm vậy
- Là anh ấy
Bất thình lình Tư Hạ nói ra một câu, cả mẹ cô và Trần Phong đều dùng cặp mắt khó hiểu nhìn cô
- Cao Tuấn, là anh ấy cố tình làm vậy . Vị trí này ở là ở đâu
Tư Hạ chỉ vào chấm đỏ trên màn hình, cô không quá quen thuộc với bản đồ nên không thể nhận dạng được nơi này là ở đâu , chỗ nào
- Khu nhà hoang ngoại ô thành phố . Đừng lo, mặc dù đàm phán không thành nhưng anh sẽ phái người cùng tới cứu bác trai
Trong đầu Tư Hạ đã có một lối đi riêng của mình . Có lẽ lối đi này nhiều người sẽ nói cô ngu ngốc tự lăn vào hang sói . Nhưng thà là vậy còn hơn là bắt cô phải giương mắt nhìn cha cô bị hành hạ từng chút từng chút một như vậy
Kế hoạch thực hiện chính là ban đêm vì ban đêm chính là lúc lơ là mất cảnh giác nhất. Nhưng trời chỉ chập tối thôi Tư Hạ đã lẻn ra ngoài hành động một mình
Trên người vận một bộ đồ đen bó sát, tóc búi cao lên đội mũ lưỡi chai, dưới chân đi đôi giày thể thao đế bằng. Nhìn cô trông khác hẳn với những ngày bình thường. Một Tư Hạ giản dị mang phong cách bánh bèo
Còn bây giờ là một Tư Hạ sắc bén ,hay cách khác giới trẻ hiện nay hay gọi là ' ngầu lòi'
Khi ở thế giới cổ đại , mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cô đã được Cửu thúc dạy võ công cho. Tận cho tới năm cô 16 tuổi, mẫu thân không cho học võ nữa mà rèn luyện cho cô trở thành một tiểu thư khuê các. Nhưng sau đó nhiều lần cô vẫn trốn đi cùng Cửu thúc ra bãi đá gần sông luyện võ công
Nhưng cho tới bây giờ là rất lâu rồi Tư Hạ còn chưa có động đến võ. Nhưng vẫn nhớ được phần nào bài học Cửu thúc dạy cho cô
Bắt xe tới khu nhà hoang ngoại ô, sẽ rất nhanh thôi... hoặc là cứu được cha ra... hoặc là sẽ không còn cái mạng nhỏ này mang về nữa
Từ trong túi sách Tư Hạ lôi ra một đống mĩ phẩm... ít nhất khi trọng thương cũng phải để cho bản thân được đẹp một cách tinh xảo một lần. Đánh kem nền , kẻ mắt tạo khối....cuối cùng là một lớp son đỏ chót
Tới nơi, nhìn qua thì có khoảng 10-12 tên ,trên tay còn có vũ khí... là súng. Nói thẳng ra thì Tư Hạ không đối phó nổi,nhưng mà vẫn có thể tách bọn chúng ra. Cũng may trong chiếc túi của cô đã chuẩn bị hết đồ nghề . Một quả pháo mini dạng nhỏ, đem ném ra khu bụi rậm phía xa để đánh lạc hướng
Pùm...
Giữa một không gian yên tĩnh bỗng xuất hiện tiếng nổ lớn. Bốn tên đứng cạnh nhau đưa ánh mắt nghi ngờ
- Hai chúng mày ra xem sảy ra chuyện gì
Gật đầu, hai tên di chuyển vị trí hướng về nơi có vị trí bom nổ
Hai tên còn lại tiếp tục công việc tuần tra của mình
Tư Hạ lấy một chiếc khăn màu đen che mặt mình lại, bắt đầu hành động
' Vụt' một làn khói trắng đến trước mặt hai tên còn lại. Sau một hai ba bốn giây cả hai tên đều nằm rạp xuống đất bất tỉnh
Vỗi vỗi tay của mình, cần gì phải đánh nhau mới có thể hạ hai tên này. Người ta nói sao, hơn nhau là ở cái đầu...
Lẩn mình tiếp vào bên trong , Tư Hạ muốn khóc mất. Nhiều lối đi như vậy thì biết lần đường nào mà tìm đây??
-------
Chợp tối tại nhà Tư Hạ
- Mọi chuyện xin nhờ vả vào cháu
- Cháu sẽ làm mọi cách để cứu bác trai về, xin bác yên tâm
Bên ngoài có khoảng 20 người vệ sĩ to cao mà Trần Phong thuê về. Nói về thể lực thì cũng không kém mấy tên bắt cóc kia. Nhưng về số lượng anh nghĩ cũng đủ để bắt được bọn chúng. Đoán chừng bọn chúng cũng chỉ tầm trên dưới 10 tên mà thôi
- Sao không thấy Tư Hạ đâu vậy ạ . Từ chiều đến giờ cháu chưa thấy em ấy đâu
- Chắc nó ngủ trên phòng , để bác lên xem nó một chút
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.