Chương 45: Sẽ không còn là cô gái ngây thơ khi ấy
NaNa1302
24/11/2019
Tư Hạ trở về nhà chưa đầy hai tiếng. Nhìn đồ đạc trong nhà gần như đã cạn kiệt đi trông thấy, mẹ cô ngồi dưới sàn nhà
dựa lưng vào tường khóc tới nỗi xưng húp hết cả mắt. Nhìn thấy cảnh này
khóe mắt Tư Hạ cũng cay cay
- Mẹ ...
Tư Hạ ngồi xuống ôm lấy bà. Cha bị bắt đi vì thiếu nợ, mọi đồ đạc trong nhà cái gì bán được đều bán hết sạch . Chỉ còn lại một căn nhà trống vắng ,khi cất tiếng nói sẽ có tiếng vang vọng lại
Đằng sau lại có một bàn tay đưa cho cô tờ khăn giấy. Lúc này cô mới nhớ ra, vì quá gấp nên lúc đó Trần Phong đã lái xe đưa cô về đây một cách nhanh chóng. Nhưng để người ngoài nhìn thấy cảnh này thực sự là mất mặt muốn chết. Tư Hạ nén bỏ sụt sùi, đưa tay nhận lấy khăn
- Thật ngại quá, để anh thấy cảnh này thật là ái ngại
- Bác và em đừng lo, chuyện này cháu sẽ lo
Trần Phong đã hiểu được phần nào câu chuyện . Công ty kinh doanh hàng giả, gia đình Tư Hạ lại chỉ lấy hàng của công ty này. Mà toàn bộ hàng của nhà Tư Hạ bị tịch thu... còn những nơi khác thì không. Đây không phải là trả thù một cách công khai sao. Trần Phong mím môi, Tuấn cũng thật tàn nhẫn
- Chuyện này làm phiền anh quá, hơn nữa...
Theo Tư Hạ thấy thì mình không nên phụ thuộc quá vào người khác. Như vậy không phải gọi là lợi dụng hay sao. Cô không hề muốn như vậy , nhưng Tư Hạ chưa nói xong thì mẹ cô đã lên tiếng
- Cháu nói thật sao??
- Mẹ...
- Con im ngay, giờ là lúc nào rồi mà còn sĩ diện. Con muốn cha con bị họ ép chết mới gọi là sĩ diện hay sao, hả
Không phải, Tư Hạ lắc đầu. Mẹ hiểu nhầm ý của cô rồi
Cuối cùng theo cách giải quyết của Trần Phong. Thứ nhất phải liên lạc được với bọn người đó
Thứ hai phải đàm phán và Trần Phong sẽ là người đứng ra trả số nợ đó. Nếu đàm phán thành công thì sẽ cứu được ông
Kế hoạch này Tư Hạ chỉ biết im lặng nghe hai người nói. Cử chỉ chỉ biết mím môi cúi đầu xuống đất
- Đừng lo lắng, chuyện này là tôi tự nguyện giúp đỡ
Tư Hạ nghĩ thầm, vấn đề ở đây không phải là anh có chịu giúp đỡ hay không. Mà là, anh chính là bạn thân của Cao Tuấn... cô biết. Lần này chủ mưu chính là Cao Tuấn... cô biết. Hay Trần Phong cũng có tình cảm với mình... cô cũng biết. Nhưng bây giờ chuyện tình cảm đối với cô đã như hạt cát bụi bay theo gió rồi. Không phải vì sợ cuộc tình sau này sẽ giống như cuộc tình đầu tiên. Mà có lẽ cho tới bây giờ cô vẫn chưa thoát khỏi đắm chìm tình cảm giữa mình và Cao Tuấn. Trái tim vẫn còn rung động mạnh khi gặp anh ấy
Qua hai ngày, bọn côn đồ đó chủ động gọi điện tới thông báo đòi tiền. Nếu như không mang đủ hai trăm vạn đến tuyệt đối sẽ không thả người đi. Sau đó họ còn gửi video cha cô bị đánh đập tới mức thê thảm. Trên mặt, trên cánh tay ông... tất cả đều là máu
Tư Hạ giận giữ
- Tại sao họ lại khốn nạn như vậy chứ. Rõ ràng là người ngân hàng, người nhà nước mà sao có thể đối sử tàn nhẫn với người dân như vậy được. Con sẽ đi kiện họ
Tư Hạ nóng nảy hẳn lên, nhìn người cha luôn yêu thương đùm bọc mình lại phải chịu đau đớn như vậy thực sự là không chịu nổi mà. Lúc này chính cô sẽ không được yếu đuối, cần phải mạnh mẽ với chính mình hơn. Tư Hạ mày là niềm tự hào duy nhất của cha mẹ. Không thể để cha mẹ khổ sở như thế này mãi được. Mày là một cô gái mạnh mẽ mà
Tư Hạ đang muốn đi thì bị mẹ mình cản lại, ôm lấy hai cánh tay Tư Hạ bà bật khóc
- Không phải... không phải cha con vay tiền của ngân hàng....
Mẹ cô ngập ngừng rồi nói tiếp
- Ngân hàng nào lại cho vay một số tiền lớn như vậy chứ. Cha con là vay tiền của bọn dân xã hội. Ngày trước còn làm ăn được nên chuyện đóng lãi vẫn hết sức bình thường. Nhưng bây giờ nhà ta không còn gì nữa, bọn chúng không biết từ đâu tự dưng tới đòi cả gốc lẫn lãi
~~~~~~~
Chuyện tiền nong bây giờ không phải là vấn đề... Mà vậ đề bây giờ chính là những gì đã sảy ra hoàn toàn đi theo đúng hướng của Cao Tuấn
Tư Hạ nhấc điện thoại lên gọi đến một dãy số quen thuộc. Mấy tiếng tút tút không ngừng kêu lên. Cuối cùng cũng có người bắt máy
Giọng nam quen thuộc trầm khàn lên tiếng trước
- Gọi cho tôi
Ba chữ ngắn gọn nhưng lúc này cô có thể tưởng tượng được khi anh ta nói ra ba chữ này thì trán đã nhăn đến cực độ rồi . Đúng, anh ta ghét cô, anh ta căm hận cô và cả nhà cô
- Thả cha tôi ra, mọi chuyện đầu xỏ đều là do tôi. Anh không biết sao
Tư Hạ nói vô cùng chậm chạp, giọng nói còn có phần run run
Trước kia khi nói chuyện với Cao Tuấn đều là giọng nữ thánh thót ngọt ngào. Còn bây giờ, theo thời gian mọi thứ đã thay đổi.. cô cũng không còn là một cô gái ngây thơ trong sáng khi đó nữa
- Mẹ ...
Tư Hạ ngồi xuống ôm lấy bà. Cha bị bắt đi vì thiếu nợ, mọi đồ đạc trong nhà cái gì bán được đều bán hết sạch . Chỉ còn lại một căn nhà trống vắng ,khi cất tiếng nói sẽ có tiếng vang vọng lại
Đằng sau lại có một bàn tay đưa cho cô tờ khăn giấy. Lúc này cô mới nhớ ra, vì quá gấp nên lúc đó Trần Phong đã lái xe đưa cô về đây một cách nhanh chóng. Nhưng để người ngoài nhìn thấy cảnh này thực sự là mất mặt muốn chết. Tư Hạ nén bỏ sụt sùi, đưa tay nhận lấy khăn
- Thật ngại quá, để anh thấy cảnh này thật là ái ngại
- Bác và em đừng lo, chuyện này cháu sẽ lo
Trần Phong đã hiểu được phần nào câu chuyện . Công ty kinh doanh hàng giả, gia đình Tư Hạ lại chỉ lấy hàng của công ty này. Mà toàn bộ hàng của nhà Tư Hạ bị tịch thu... còn những nơi khác thì không. Đây không phải là trả thù một cách công khai sao. Trần Phong mím môi, Tuấn cũng thật tàn nhẫn
- Chuyện này làm phiền anh quá, hơn nữa...
Theo Tư Hạ thấy thì mình không nên phụ thuộc quá vào người khác. Như vậy không phải gọi là lợi dụng hay sao. Cô không hề muốn như vậy , nhưng Tư Hạ chưa nói xong thì mẹ cô đã lên tiếng
- Cháu nói thật sao??
- Mẹ...
- Con im ngay, giờ là lúc nào rồi mà còn sĩ diện. Con muốn cha con bị họ ép chết mới gọi là sĩ diện hay sao, hả
Không phải, Tư Hạ lắc đầu. Mẹ hiểu nhầm ý của cô rồi
Cuối cùng theo cách giải quyết của Trần Phong. Thứ nhất phải liên lạc được với bọn người đó
Thứ hai phải đàm phán và Trần Phong sẽ là người đứng ra trả số nợ đó. Nếu đàm phán thành công thì sẽ cứu được ông
Kế hoạch này Tư Hạ chỉ biết im lặng nghe hai người nói. Cử chỉ chỉ biết mím môi cúi đầu xuống đất
- Đừng lo lắng, chuyện này là tôi tự nguyện giúp đỡ
Tư Hạ nghĩ thầm, vấn đề ở đây không phải là anh có chịu giúp đỡ hay không. Mà là, anh chính là bạn thân của Cao Tuấn... cô biết. Lần này chủ mưu chính là Cao Tuấn... cô biết. Hay Trần Phong cũng có tình cảm với mình... cô cũng biết. Nhưng bây giờ chuyện tình cảm đối với cô đã như hạt cát bụi bay theo gió rồi. Không phải vì sợ cuộc tình sau này sẽ giống như cuộc tình đầu tiên. Mà có lẽ cho tới bây giờ cô vẫn chưa thoát khỏi đắm chìm tình cảm giữa mình và Cao Tuấn. Trái tim vẫn còn rung động mạnh khi gặp anh ấy
Qua hai ngày, bọn côn đồ đó chủ động gọi điện tới thông báo đòi tiền. Nếu như không mang đủ hai trăm vạn đến tuyệt đối sẽ không thả người đi. Sau đó họ còn gửi video cha cô bị đánh đập tới mức thê thảm. Trên mặt, trên cánh tay ông... tất cả đều là máu
Tư Hạ giận giữ
- Tại sao họ lại khốn nạn như vậy chứ. Rõ ràng là người ngân hàng, người nhà nước mà sao có thể đối sử tàn nhẫn với người dân như vậy được. Con sẽ đi kiện họ
Tư Hạ nóng nảy hẳn lên, nhìn người cha luôn yêu thương đùm bọc mình lại phải chịu đau đớn như vậy thực sự là không chịu nổi mà. Lúc này chính cô sẽ không được yếu đuối, cần phải mạnh mẽ với chính mình hơn. Tư Hạ mày là niềm tự hào duy nhất của cha mẹ. Không thể để cha mẹ khổ sở như thế này mãi được. Mày là một cô gái mạnh mẽ mà
Tư Hạ đang muốn đi thì bị mẹ mình cản lại, ôm lấy hai cánh tay Tư Hạ bà bật khóc
- Không phải... không phải cha con vay tiền của ngân hàng....
Mẹ cô ngập ngừng rồi nói tiếp
- Ngân hàng nào lại cho vay một số tiền lớn như vậy chứ. Cha con là vay tiền của bọn dân xã hội. Ngày trước còn làm ăn được nên chuyện đóng lãi vẫn hết sức bình thường. Nhưng bây giờ nhà ta không còn gì nữa, bọn chúng không biết từ đâu tự dưng tới đòi cả gốc lẫn lãi
~~~~~~~
Chuyện tiền nong bây giờ không phải là vấn đề... Mà vậ đề bây giờ chính là những gì đã sảy ra hoàn toàn đi theo đúng hướng của Cao Tuấn
Tư Hạ nhấc điện thoại lên gọi đến một dãy số quen thuộc. Mấy tiếng tút tút không ngừng kêu lên. Cuối cùng cũng có người bắt máy
Giọng nam quen thuộc trầm khàn lên tiếng trước
- Gọi cho tôi
Ba chữ ngắn gọn nhưng lúc này cô có thể tưởng tượng được khi anh ta nói ra ba chữ này thì trán đã nhăn đến cực độ rồi . Đúng, anh ta ghét cô, anh ta căm hận cô và cả nhà cô
- Thả cha tôi ra, mọi chuyện đầu xỏ đều là do tôi. Anh không biết sao
Tư Hạ nói vô cùng chậm chạp, giọng nói còn có phần run run
Trước kia khi nói chuyện với Cao Tuấn đều là giọng nữ thánh thót ngọt ngào. Còn bây giờ, theo thời gian mọi thứ đã thay đổi.. cô cũng không còn là một cô gái ngây thơ trong sáng khi đó nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.