Chương 105: Càng nói càng kẹp chặt, thật sự muốn bị anh ép chết đúng không?
Kim Hựu
09/04/2024
Đôi môi mỏng của Tưởng Chính Trì rời khỏi tai cô, chống hai tay sang hai bên hông cô rồi nâng người lên.
Anh dùng một tay đỡ lấy dục vọng thô dài của mình, đặt quy đầu vào ngay lối vào nóng ẩm đang co rút của cô, chầm chậm đẩy vào từng chút một.
“Ưm...” Nguyễn Nam Tô nhíu mày hừ một tiếng, cảm giác được hành lang vừa khép lại không lâu lại bị anh kéo căng đến cực hạn.
Vật nam tính cứng rắn dần dần chìm vào trong động hoa màu hồng nhạt, cho đến khi hoàn toàn nằm gọn trong cơ thể cô.
Tưởng Chính Trì cử động cơ thể, sự ma sát do vật nam tính mang lại khiến cô run rẩy dữ dội.
Anh cũng cảm thấy sảng khoái cực độ khi bị động hoa của cô kẹp chặt, còn cố tình đẩy nhẹ vào bên trong.
Quy đầu cứng ngắc đi sâu vào trong trêu chọc vách thịt của cô, bụng Nguyễn Nam Tô hơi khó chịu khi bị anh đụng vào như thế, lại khản giọng rên rỉ: “Ưm...”
Cô hơi nhích người lên trên, cố gắng khiến cho vật nam tính rút ra một chút, nhưng ngay sau đó lại bị anh bắt lấy cổ tay kéo về.
Lần này còn cắm sâu hơn vừa rồi, khiến cho cô có một ảo giác rằng cơ thể sắp bị xuyên thủng.
Chỉ là càng đi sâu vào bên trong lại càng chặt, Tưởng Chính Trì có thể cảm nhận rõ quy đầu đang bị cổ tử cung của cô mút chặt, tinh dịch gần như cũng bị cô hút ra ngoài.
Bị vặn xoắn đến tê dại da đầu, anh hít sâu một hơi, nói: “Em thả lỏng chút nào, đừng kẹp chặt như thế...”
Là anh tiến vào quá sâu, Nguyễn Nam Tô đâu thể khống chế bản thân được.
Nghe anh nói như thế, cô có chút khẩn trương, càng khẩn trương thì cơ thể lại càng co rút, giờ đây không chỉ cổ tử cung mà cả vách thịt chật chội cũng co rụt lại.
Toàn bộ vật nam tính bị kẹp chặt, Tưởng Chính Trì như muốn bốc cháy đến nơi: “Càng nói em kẹp càng chặt, thật sự muốn bị anh ép chết sao?”
Trong lời nói sặc mùi vị uy hiếp.
Nguyễn Nam Tô biết anh nói như vậy không phải là đang hù dọa cô, mặc dù cô sẽ không chết thật, nhưng cảm giác sống không bằng chết cũng đủ khiến cô vật vã rồi.
Nếu chọc giận anh, cô thật sự sẽ không có được kết quả tốt....
Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc, thả lỏng thân thể, phần thịt non đang quấn chặt vật nam tính trong động hoa từ từ buông ra.
Đợi đến khi gần như đã thả lỏng, cô mới ngước đôi mắt mờ sương đáng thương nhìn anh: “Anh....bây giờ anh thử xem...”
Tưởng Chính Trì thử rút ra, quả nhiên thoải mái hơn lúc nãy một chút. Ít nhất là anh có thể thoải mái ra vào mà không bị mắc kẹt nữa.
Anh từ từ rút vật nam tính cương cứng của mình ra khỏi cơ thể cô, đến khi chỉ còn lại phần quy đầu, anh lại đẩy ngược vào bên trong.
Tốc độ không nhanh lắm, Nguyễn Nam Tô miễn cưỡng có thể chịu đựng được.
Chỉ là tuy rằng không nhanh nhưng của anh lại quá to, lúc anh đẩy vào, cảm giác căng đầy khiến động hoa của cô gần như muốn nứt ra.
Tưởng Chính Trì nhìn đôi mắt cô từ từ đỏ hoe theo động tác của anh, trong lòng dâng lên một cảm giác hưng phấn khó tả.
Trước khi gặp cô, trong hai mươi tám năm cuộc đời của mình anh chưa từng có bạn gái, về phần nhu cầu với phương diện kia...
Có thì cũng có, nhưng không đáng kể.
Bố ruột của anh là một người quyền quý ở Đông Thành, còn mẹ anh chỉ là một người bình thường, anh sinh ra ở một nơi hẻo lánh tồi tàn, từ nhỏ đã trải qua những khó khăn mà rất nhiều bạn cùng lứa chưa từng trải qua.
Cũng chính vì vậy mà anh luôn cho rằng tình tình của mình rất lãnh đạm, hiếm khi có được cảm xúc mãnh liệt như người khác.
Bất luận là về tình yêu hay tình dục...
Cho nên dù có ham muốn nhưng anh chưa từng thể hiện.
Cho đến thời điểm hiện tại khi đối mặt với Nguyễn Nam Tô, anh cảm thấy như mình đã thay đổi thành một người khác......
Tưởng Chính Trì đẩy hết toàn bộ vật nam tính vào cơ thể cô, bàn tay đang chống hai bên hông cô lại rơi xuống trước ngực cô, bắt lấy một bên bầu ngực đang nhảy nhót không ngừng.
Anh dùng một tay đỡ lấy dục vọng thô dài của mình, đặt quy đầu vào ngay lối vào nóng ẩm đang co rút của cô, chầm chậm đẩy vào từng chút một.
“Ưm...” Nguyễn Nam Tô nhíu mày hừ một tiếng, cảm giác được hành lang vừa khép lại không lâu lại bị anh kéo căng đến cực hạn.
Vật nam tính cứng rắn dần dần chìm vào trong động hoa màu hồng nhạt, cho đến khi hoàn toàn nằm gọn trong cơ thể cô.
Tưởng Chính Trì cử động cơ thể, sự ma sát do vật nam tính mang lại khiến cô run rẩy dữ dội.
Anh cũng cảm thấy sảng khoái cực độ khi bị động hoa của cô kẹp chặt, còn cố tình đẩy nhẹ vào bên trong.
Quy đầu cứng ngắc đi sâu vào trong trêu chọc vách thịt của cô, bụng Nguyễn Nam Tô hơi khó chịu khi bị anh đụng vào như thế, lại khản giọng rên rỉ: “Ưm...”
Cô hơi nhích người lên trên, cố gắng khiến cho vật nam tính rút ra một chút, nhưng ngay sau đó lại bị anh bắt lấy cổ tay kéo về.
Lần này còn cắm sâu hơn vừa rồi, khiến cho cô có một ảo giác rằng cơ thể sắp bị xuyên thủng.
Chỉ là càng đi sâu vào bên trong lại càng chặt, Tưởng Chính Trì có thể cảm nhận rõ quy đầu đang bị cổ tử cung của cô mút chặt, tinh dịch gần như cũng bị cô hút ra ngoài.
Bị vặn xoắn đến tê dại da đầu, anh hít sâu một hơi, nói: “Em thả lỏng chút nào, đừng kẹp chặt như thế...”
Là anh tiến vào quá sâu, Nguyễn Nam Tô đâu thể khống chế bản thân được.
Nghe anh nói như thế, cô có chút khẩn trương, càng khẩn trương thì cơ thể lại càng co rút, giờ đây không chỉ cổ tử cung mà cả vách thịt chật chội cũng co rụt lại.
Toàn bộ vật nam tính bị kẹp chặt, Tưởng Chính Trì như muốn bốc cháy đến nơi: “Càng nói em kẹp càng chặt, thật sự muốn bị anh ép chết sao?”
Trong lời nói sặc mùi vị uy hiếp.
Nguyễn Nam Tô biết anh nói như vậy không phải là đang hù dọa cô, mặc dù cô sẽ không chết thật, nhưng cảm giác sống không bằng chết cũng đủ khiến cô vật vã rồi.
Nếu chọc giận anh, cô thật sự sẽ không có được kết quả tốt....
Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc, thả lỏng thân thể, phần thịt non đang quấn chặt vật nam tính trong động hoa từ từ buông ra.
Đợi đến khi gần như đã thả lỏng, cô mới ngước đôi mắt mờ sương đáng thương nhìn anh: “Anh....bây giờ anh thử xem...”
Tưởng Chính Trì thử rút ra, quả nhiên thoải mái hơn lúc nãy một chút. Ít nhất là anh có thể thoải mái ra vào mà không bị mắc kẹt nữa.
Anh từ từ rút vật nam tính cương cứng của mình ra khỏi cơ thể cô, đến khi chỉ còn lại phần quy đầu, anh lại đẩy ngược vào bên trong.
Tốc độ không nhanh lắm, Nguyễn Nam Tô miễn cưỡng có thể chịu đựng được.
Chỉ là tuy rằng không nhanh nhưng của anh lại quá to, lúc anh đẩy vào, cảm giác căng đầy khiến động hoa của cô gần như muốn nứt ra.
Tưởng Chính Trì nhìn đôi mắt cô từ từ đỏ hoe theo động tác của anh, trong lòng dâng lên một cảm giác hưng phấn khó tả.
Trước khi gặp cô, trong hai mươi tám năm cuộc đời của mình anh chưa từng có bạn gái, về phần nhu cầu với phương diện kia...
Có thì cũng có, nhưng không đáng kể.
Bố ruột của anh là một người quyền quý ở Đông Thành, còn mẹ anh chỉ là một người bình thường, anh sinh ra ở một nơi hẻo lánh tồi tàn, từ nhỏ đã trải qua những khó khăn mà rất nhiều bạn cùng lứa chưa từng trải qua.
Cũng chính vì vậy mà anh luôn cho rằng tình tình của mình rất lãnh đạm, hiếm khi có được cảm xúc mãnh liệt như người khác.
Bất luận là về tình yêu hay tình dục...
Cho nên dù có ham muốn nhưng anh chưa từng thể hiện.
Cho đến thời điểm hiện tại khi đối mặt với Nguyễn Nam Tô, anh cảm thấy như mình đã thay đổi thành một người khác......
Tưởng Chính Trì đẩy hết toàn bộ vật nam tính vào cơ thể cô, bàn tay đang chống hai bên hông cô lại rơi xuống trước ngực cô, bắt lấy một bên bầu ngực đang nhảy nhót không ngừng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.