Chương 106: Khiến cô la hét không ngừng, mật dịch bắn tứ tung
Kim Hựu
09/04/2024
Xúc cảm mềm mại như quyến rũ lý trí của anh, khiến anh bất giác muốn tàn phá cô. Thế là hai chú thỏ trắng nhỏ đã bị anh dùng sức nhào nặn thành đủ loại hình dạng, trên bầu ngực trắng nõn mềm mại đầy vết ngón tay.
Anh dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng se đầu ngực cô, thắt lưng đồng thời di chuyển, áp sát vào cơ thể cô.
Dưới sự kích thích gấp đôi, Nguyễn Nam Tô cảm giác ý thức của mình lại bắt đầu mơ hồ.
“Ưm... ưmm... a....đừng....đừng nhanh như thế...”
Những tiếng rên rỉ liên tục phát ra từ cổ họng cô, cái miệng nhỏ nhắn hơi hé mở, hơi thở dồn dập. Cảm giác ngứa ngáy trong động hoa bị nghiền nát theo động tác thúc vào của anh, sau đó lại tụ lại khi anh rút ra.
Chất lỏng dính nhớp chảy càng lúc càng nhiều, bọc đầy vật nam tính dữ tợn, xung quanh cửa động xuất hiện một vòng bọt trắng xóa.
Tưởng Chính Trì đẩy cửa tử cung của cô ra, mỗi lần tiến sâu vào trong anh đều có thể cảm nhận được cô đang mút rất chặt.
Anh bị hút đến tê dại, lại thả ngực cô ra, giữ lấy vòng eo thon gọn của cô, hung hăng ra vào hơn chục lần nữa.
“A...đừng....a...đừng...em muốn tiểu...ha.....” Nguyễn Nam Tô run rẩy hét lên, hai đầu lông mày nhíu lại thật chặt.
Tưởng Chính Trì nhìn dáng vẻ mất khống chế này của cô, trong mắt thoáng qua chút trêu chọc: “Lần sau còn dám quyến rũ anh nữa không?”
Cô cuống quít lắc đầu, lộ ra vẻ yếu ớt lo sợ.
Lần sau không dám là lần sau, lần này cô quyến rũ anh, đương nhiên phải trả một cái giá thật lớn.
Tưởng Chính Trì rút vật nam tính ra cho đến khi chỉ còn một phần ba trong cơ thể cô, sau đó lại dùng hết sức lực thúc vào.
“A ha....”
Nguyễn Nam Tô như bị anh nâng cả cơ thể lên, lại mượn tư thế này để cắm vào thật sâu.
Tưởng Chính Trì hoàn toàn không để ý đến sống chết của cô, biết giới hạn của cô không chỉ là hai lần cao trào, nhưng anh vẫn nôn nóng muốn đưa cô đến lần đạt cực khoái thứ ba.
Anh chỉ lo tập trung vào việc cố gắng làm cô mất kiểm soát, nhưng lại xem nhẹ việc khi mình làm mạnh như thế thì khoái cảm của bản thân cũng đang nhanh chóng tích tụ trong cơ thể.
Vật nam tính thô cứng liên tục chìm trong đường hầm chật hẹp của cô, kéo căng các nếp gấp bên trong, sự ma sát ngắn ngủi kích thích khoái cảm mãnh liệt, cơn sảng khoái khiến đầu óc anh trống rỗng, xương sống đều đang tê dại.
“A... đừng.... dừng... a...”
Tưởng Chính Trì cố ý hiểu sai ý cô, quy đầu liên tục chạm vào tử cung: “Thì anh vẫn đang tiếp tục đây còn gì?”
“Không, không phải... dừng lại... đừng.... em không chịu nổi nữa...sắp...chết rồi....a...”
Nguyễn Nam Tô khóc lóc cầu xin, giọng nói đứt quãng.
Nhưng anh đã nếm được vị ngọt, chỉ muốn đòi thêm nữa, sao nỡ dừng lại.
Nhất là khi nhìn thấy cô thét tói tai dưới thế tấn công mãnh liệt của anh, mật dịch còn văng ra tung tóe, cơ thể nhỏ nhắn gầy gò lắc lư trên giường, giờ phút này anh chỉ ước gì đè cô dưới thân rồi làm đến chết.
Anh tiếp tục bùng nổ, thúc mạnh vào liên tục khiến cô hét lên không ngừng, cho đến khi cổ họng hoàn toàn khàn đặc.
Nguyễn Nam Tô vừa đau vừa sảng khoái, cảm giác sắc bén và mãnh liệt kích thích nước mắt tràn mi.
Ở nơi hai người giao hợp vang lên âm thanh ‘bốp bốp’ liên tục, trộn lẫn với tiếng rên rỉ và la hét của cô, giống hệt như một âm thanh ma quỷ vang vọng trong phòng ngủ, mãi lâu không dừng lại.
Lúc kết thúc thì sắc trời đã tối.
Tưởng Chính Trì vào phòng tắm tắm rửa rồi quay lại, liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, đã bảy giờ tối.
Anh bước tới bên giường ngồi xuống, nhìn chằm chằm người đang nằm đưa lưng về phía mình: “Tô Tô, em muốn nghỉ ngơi trước hay là dậy ăn chút gì đó?”
Nguyễn Nam Tô mệt mỏi rã rời, cuộn mình trong chăn không muốn nhúc nhích.
------oOo------
Anh dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng se đầu ngực cô, thắt lưng đồng thời di chuyển, áp sát vào cơ thể cô.
Dưới sự kích thích gấp đôi, Nguyễn Nam Tô cảm giác ý thức của mình lại bắt đầu mơ hồ.
“Ưm... ưmm... a....đừng....đừng nhanh như thế...”
Những tiếng rên rỉ liên tục phát ra từ cổ họng cô, cái miệng nhỏ nhắn hơi hé mở, hơi thở dồn dập. Cảm giác ngứa ngáy trong động hoa bị nghiền nát theo động tác thúc vào của anh, sau đó lại tụ lại khi anh rút ra.
Chất lỏng dính nhớp chảy càng lúc càng nhiều, bọc đầy vật nam tính dữ tợn, xung quanh cửa động xuất hiện một vòng bọt trắng xóa.
Tưởng Chính Trì đẩy cửa tử cung của cô ra, mỗi lần tiến sâu vào trong anh đều có thể cảm nhận được cô đang mút rất chặt.
Anh bị hút đến tê dại, lại thả ngực cô ra, giữ lấy vòng eo thon gọn của cô, hung hăng ra vào hơn chục lần nữa.
“A...đừng....a...đừng...em muốn tiểu...ha.....” Nguyễn Nam Tô run rẩy hét lên, hai đầu lông mày nhíu lại thật chặt.
Tưởng Chính Trì nhìn dáng vẻ mất khống chế này của cô, trong mắt thoáng qua chút trêu chọc: “Lần sau còn dám quyến rũ anh nữa không?”
Cô cuống quít lắc đầu, lộ ra vẻ yếu ớt lo sợ.
Lần sau không dám là lần sau, lần này cô quyến rũ anh, đương nhiên phải trả một cái giá thật lớn.
Tưởng Chính Trì rút vật nam tính ra cho đến khi chỉ còn một phần ba trong cơ thể cô, sau đó lại dùng hết sức lực thúc vào.
“A ha....”
Nguyễn Nam Tô như bị anh nâng cả cơ thể lên, lại mượn tư thế này để cắm vào thật sâu.
Tưởng Chính Trì hoàn toàn không để ý đến sống chết của cô, biết giới hạn của cô không chỉ là hai lần cao trào, nhưng anh vẫn nôn nóng muốn đưa cô đến lần đạt cực khoái thứ ba.
Anh chỉ lo tập trung vào việc cố gắng làm cô mất kiểm soát, nhưng lại xem nhẹ việc khi mình làm mạnh như thế thì khoái cảm của bản thân cũng đang nhanh chóng tích tụ trong cơ thể.
Vật nam tính thô cứng liên tục chìm trong đường hầm chật hẹp của cô, kéo căng các nếp gấp bên trong, sự ma sát ngắn ngủi kích thích khoái cảm mãnh liệt, cơn sảng khoái khiến đầu óc anh trống rỗng, xương sống đều đang tê dại.
“A... đừng.... dừng... a...”
Tưởng Chính Trì cố ý hiểu sai ý cô, quy đầu liên tục chạm vào tử cung: “Thì anh vẫn đang tiếp tục đây còn gì?”
“Không, không phải... dừng lại... đừng.... em không chịu nổi nữa...sắp...chết rồi....a...”
Nguyễn Nam Tô khóc lóc cầu xin, giọng nói đứt quãng.
Nhưng anh đã nếm được vị ngọt, chỉ muốn đòi thêm nữa, sao nỡ dừng lại.
Nhất là khi nhìn thấy cô thét tói tai dưới thế tấn công mãnh liệt của anh, mật dịch còn văng ra tung tóe, cơ thể nhỏ nhắn gầy gò lắc lư trên giường, giờ phút này anh chỉ ước gì đè cô dưới thân rồi làm đến chết.
Anh tiếp tục bùng nổ, thúc mạnh vào liên tục khiến cô hét lên không ngừng, cho đến khi cổ họng hoàn toàn khàn đặc.
Nguyễn Nam Tô vừa đau vừa sảng khoái, cảm giác sắc bén và mãnh liệt kích thích nước mắt tràn mi.
Ở nơi hai người giao hợp vang lên âm thanh ‘bốp bốp’ liên tục, trộn lẫn với tiếng rên rỉ và la hét của cô, giống hệt như một âm thanh ma quỷ vang vọng trong phòng ngủ, mãi lâu không dừng lại.
Lúc kết thúc thì sắc trời đã tối.
Tưởng Chính Trì vào phòng tắm tắm rửa rồi quay lại, liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, đã bảy giờ tối.
Anh bước tới bên giường ngồi xuống, nhìn chằm chằm người đang nằm đưa lưng về phía mình: “Tô Tô, em muốn nghỉ ngơi trước hay là dậy ăn chút gì đó?”
Nguyễn Nam Tô mệt mỏi rã rời, cuộn mình trong chăn không muốn nhúc nhích.
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.