Chương 230: Bôn ba
Sa Nhã
22/07/2020
Hôm sau thức dậy, tinh thần Lăng Hàm rất sảng khoái.
Lục Tư Nguyên còn đang ngủ, Lăng Hàm nghiêng đầu nhìn gương mặt đẹp trai của anh rồi lấy tay chọc chọc má, Lục Tư Nguyên không tỉnh.
Chọc chọc một hồi, Lăng Hàm lại tự không nhịn được cười rộ lên.
Lục Tư Nguyên mở mắt.
Lăng Hàm nói: “Tỉnh rồi à?”
Lục Tư Nguyên dừng một chút, sau đó vươn tay ôm lấy cậu.
Lăng Hàm dịch sát đến trước mặt anh rồi nói một câu: “Cảm ơn anh.”
Lục Tư Nguyên hơi ngạc nhiên, chắc anh không hiểu vì sao Lăng Hàm lại đột nhiên cảm ơn mình.
Ai đó ra vẻ đại gia bóp bóp cái cắm của anh, hai mắt híp lại vì cười: “Tối qua ông chủ Lục vất vả rồi, trong lúc bận bịu còn cố dành chút thời gian dùng ‘thân thể’ để an ủi em.”
Hai chữ “thân thể” nhấn mạnh cực kì.
Lăng Hàm có một tật xấu không lớn không nhỏ đó là một khi buông ra được chuyện đè nặng trong lòng sẽ thích đi tìm đường chết, lại còn cực kì thích dùng mồm mép đi chọc ngoáy người khác.
Lục Tư Nguyên: “...”
Lăng Hàm vẫn còn đang túm cằm anh, cười: “Thân thể của anh quả nhiên là thích hợp để an ủi người khác mà, hiện giờ tâm trạng của em rất tốt, cười một cái cho gia em nào!”
Cơ thể vào lúc sáng sớm vốn đã nhạy cảm, lại còn bị khiêu khích như vậy thì ai mà chịu nổi.
Lục Tư Nguyên lập tức xoay người đè cậu xuống, nhe răng cười: “Nếu Lăng gia đã thích tôi an ủi đến vậy thì tôi đây không ngại tiếp tục an ủi gia thêm một lần nữa đâu.”
Lăng Hàm cũng bị khiêu khích, cậu hưng phấn ôm lấy cổ của anh nói: “Tới đây.”
Đôi mắt của Lục Tư Nguyên trở nên sâu thẳm, lưng cong xuống, hai cánh tay mãnh mẽ đầy sức mạnh túm lấy bả vai của cậu đè xuống giường, một tay đè lại lồng ngực còn một tay bắt đầu xé quần của Lăng Hàm.
Lăng Hàm cũng không nhàn rỗi, cậu cũng không chờ kịp mà lao vào xé quần áo của đối phương.
Không khí dần dần nóng lên.
Hai người họ đang chìm trong kích thích muốn lăn thêm hiệp nữa, đột nhiên tiếng chuông điện thoại kêu vang như tiếng sấm bổ thẳng vào bầu không khí mập mờ.
Một tay Lục Tư Nguyên đè Lăng Hàm lại, một tay với lấy di động, sau khi nhìn thoáng qua tên người gọi đến thì bấm nhận: “Tần Vĩnh?”
Lăng Hàm dừng động tác.
Chưa bao giờ Tần Vĩnh vô duyên vô cớ gọi điện thoại, anh ta đã gọi tức là nhất định có việc. Thế những lần nào anh ta cũng gọi vào lúc bọn họ chuẩn bị hành sự, khiến người ta cảm thấy không vui nổi.
“Được, tôi biết rồi.” Sắc mặt của Lục Tư Nguyên lập tức trở nên nghiêm túc, sau đó anh đứng dậy khỏi người Lăng Hàm rồi cất di động, nói với cậu: “Đi thôi, đến studio.”
Lục Tư Nguyên không nói có chuyện gì xảy ra, thế nhưng từ sắc mặt nghiêm nghị của anh có thể đoán vấn đề này khá nghiêm trọng.
Thay đồ tử tế rồi lái xe đến văn phòng, Tần Vĩnh cùng đám Lục Nham đều ở đó, vẻ mặt cực kì khó coi.
Sáng sớm nay, điểm của “Hạ Thiên” trên các trang web chẩm điểm lớn lại tụt xuống, có một người nổi tiếng trong giới bình điện ảnh phê bình “Hạ Thiên” để lấy lòng khán giả mà cố ý làm ra vẻ thê thảm. Có người này dẫn đầu, các forum lớn cũng lần lượt đăng bài. Đương nhiên Lăng Hàm không tin đây là do khán giả làm mà có thể đây là do thủy quân cố ý bôi nhọ.
“Hà Liêm quyết tâm muốn đối đầu với chúng ta sao?” Lục Nham tức giận vỗ bàn, ly thủy tinh để sát mép bàn suýt nữa rơi xuống đất.
Hà Liêm là đạo diễn của “Đường quan san”.
Trên sân chơi quyền lợi không có bạn bè, thay vì nói ai cũng muốn kiếm tiền thì chẳng thà nói rằng ai chẳng muốn sống. Vốn đầu tư làm phim quá lớn, một ngày không thành công, chịu tổn thất quá lớn sẽ không thu lại được.
Mọi người đều hiểu rõ khúc mắc trong đó cho nên các bên cho điểm online vẫn có giới hạn, không thể phá vỡ điểm giới hạn này. Một ngày nào đó điểm giới hạn này bị phá cũng giống như cổ phiếu trượt khỏi ranh giới an toàn, phải cắt thịt. Tuy “Hạ Thiên” không cần phải cắt thịt nhưng cũng có nghĩa lượng vé bán ra trong tương lai không lạc quan.
Hơn nữa sáng nay Lục Nham nhận được cuộc gọi của bên hãng phim, hỏi xem có nên cân nhắc giảm số suất chiếu của “Hạ Thiên” hay không. Việc giảm suất chiếu tương đương với doanh thu bán vé trượt dài, đây là đả kích cực mạnh đối với “Hạ Thiên” và thậm chí là Quất Tử Media.
Đây chính là nguyên nhân mới sáng sớm Tần Vĩnh đã gọi điện cho Lục Tư Nguyên.
Bầu không khí trong văn phòng rất nghiêm trọng, Lục Tư Nguyên, Tần Vĩnh, đám Lục Nham đều không phải người chưa từng làm phim bao giờ, thậm chí còn làm cả những bộ phim có kinh phí đầu tư cực lớn nhưng chưa bao giờ phải lo lắng như lúc này. Không vì lý do gì khác, chỉ vì... đây là bộ phim đầu tiên của Quất Tử Media, vốn định lấy nó làm khởi đầu nổ phát súng đầu tiên nên tất cả đều kỳ vọng rất nhiều vào nó, không ngờ chuyện lại phát triển thành ra thế này.
Cả studio như bị mây đen bao phủ.
Lúc này, Lục Tư Nguyên lại rất bình tĩnh: “Không sao, lỗ thì cứ lỗ đi, không có bộ phim nào có thể đảm bảo không thể lỗ. Tôi sẽ nói chuyện với lão tổng của hãng phim Đông Nghệ, có lẽ ông ta sẽ nể mặt mũi của tôi một chút! Mà kể cả không nể mặt mũi của tôi cũng phải nể mặt mũi cổ đông GMG và nể mặt Ứng Thiên Media.”
GMG có hãng chiếu phim của mình, quy mô của Đông Nghệ không nhỏ nhưng nếu bọn họ giảm suất chiếu xuống thì ảnh hưởng rất lớn tới “Hạ Thiên”. Lục Nham lại mắng: “Đông Nghệ không thiếu tiền, cần gì phải làm chuyện bỏ đá xuống giếng như thế này!”
Đông Nghệ là tai to mặt lớn trong ngành, phần lớn rạp chiếu phim đều do bọn họ mở, không ai trêu vào được. Lục Nham biết mắng cũng chẳng để làm gì, Đông Nghệ tuy rằng lắm tiền những không phải nhà từ thiện.
Mấy người họ mở một cuộc họp nhanh trong văn phòng, Lăng Hàm tiếp tục phụ trách hoạt động quảng bá, Lục Tư Nguyên đi đàm phán với Đông Nghệ còn những người khác làm việc như bình thường.
Mấy ngày liên tục Lăng Hàm không gặp Lục Tư Nguyên, mãi đến rạng sáng Lục Tư Nguyên mới về nhà trong tình trang say khướt rồi ngày hôm sau lại đi sớm.
Động tác rời giường của anh rất nhẹ, không muốn đánh thức Lăng Hàm nhưng Lăng Hàm vẫn tỉnh.
“Anh phải đi à?”
“Ừ, có hẹn.” Lục Tư Nguyên vừa mặc quần áo vừa nói.
Lăng Hàm thở dài: “Nếu như GMG có thể ra tay thì tốt rồi, GMG chỉ cần ra lệnh là tất cả truyền thông đều không dám đưa tin về em, cần gì phải hành hạ nhau thế này.”
Lục Tư Nguyên không nhịn được phải bật cười: “Nghĩ nhiều rồi, sao chúng ta có thể so với loại quái vật như GMG chứ? Lại nói truyền thông với chuyện phòng vé không liên quan tới nhau, GMG có thể không chế truyền thông nhưng không thể khống chế khán giả, bằng không em nghĩ phim của GMG vẫn có lỗ là vì cái gì?”
Anh dừng một chút, nói tiếp: “Nhưng mà em nói đúng, GMG thật sự mạnh hơn chúng ta, hôm nay anh phải đi gặp Chu Chấn Nam, tính khí của ông già kia em cũng biết rồi đấy, kiêu căng lại khôn khéo! Nhưng mà anh tin là mình có thể thuyết phục được ông ta, bởi vì ông ta cũng đầu tư vào ‘Hạ Thiên’, sẽ không để bản thân mình thua thiệt đâu.”
Hóa ra là đi gặp Chu Chấn Nam.
Lăng Hàm tỉnh táo lại tinh thần.
Lục Tư Nguyên cúi người hôn lên trán Lăng Hàm: “Ngủ đi, đừng quan tâm làm gì.”
Lăng Hàm do dự nằm xuống giường.
Lục Tư Nguyên lặng yên rời đi không một tiếng động.
Ngày thứ ba, mấy nhà phê binh điện ảnh nổi tiếng đột nhiên đánh giá cao “Hạ Thiên”, trách mắng cái người phỉ báng “Hạ Thiên” ăn nói quá lung tung, sau đó một trận chiến không một từ thô tục giữa đám văn nhân nổ ra.
Điểm trên các trang web lớn chậm rãi tăng trở lại về ranh giới tuyến trên.
Xem ra Lục Tư Nguyên vất vả có hiệu quả rồi.
Đám người Lăng Hàm thở phào nhẹ nhõm.
Lục Tư Nguyên còn chưa về, Lục Nham dẫn đầu muốn đi ăn mừng việc phản kích đối thủ thành công, buổi tối gọi mọi người đến quán bar chơi, địa điểm được đặt ở quán bar “Gặp gỡ”.
Tất nhiên mọi người nhao nhao hưởng ứng.
Lăng Hàm nghe thấy cái tên “Gặp gỡ” thì hơi sửng sốt, sau đó cũng lập tức đồng ý.
Lục Tư Nguyên còn đang ngủ, Lăng Hàm nghiêng đầu nhìn gương mặt đẹp trai của anh rồi lấy tay chọc chọc má, Lục Tư Nguyên không tỉnh.
Chọc chọc một hồi, Lăng Hàm lại tự không nhịn được cười rộ lên.
Lục Tư Nguyên mở mắt.
Lăng Hàm nói: “Tỉnh rồi à?”
Lục Tư Nguyên dừng một chút, sau đó vươn tay ôm lấy cậu.
Lăng Hàm dịch sát đến trước mặt anh rồi nói một câu: “Cảm ơn anh.”
Lục Tư Nguyên hơi ngạc nhiên, chắc anh không hiểu vì sao Lăng Hàm lại đột nhiên cảm ơn mình.
Ai đó ra vẻ đại gia bóp bóp cái cắm của anh, hai mắt híp lại vì cười: “Tối qua ông chủ Lục vất vả rồi, trong lúc bận bịu còn cố dành chút thời gian dùng ‘thân thể’ để an ủi em.”
Hai chữ “thân thể” nhấn mạnh cực kì.
Lăng Hàm có một tật xấu không lớn không nhỏ đó là một khi buông ra được chuyện đè nặng trong lòng sẽ thích đi tìm đường chết, lại còn cực kì thích dùng mồm mép đi chọc ngoáy người khác.
Lục Tư Nguyên: “...”
Lăng Hàm vẫn còn đang túm cằm anh, cười: “Thân thể của anh quả nhiên là thích hợp để an ủi người khác mà, hiện giờ tâm trạng của em rất tốt, cười một cái cho gia em nào!”
Cơ thể vào lúc sáng sớm vốn đã nhạy cảm, lại còn bị khiêu khích như vậy thì ai mà chịu nổi.
Lục Tư Nguyên lập tức xoay người đè cậu xuống, nhe răng cười: “Nếu Lăng gia đã thích tôi an ủi đến vậy thì tôi đây không ngại tiếp tục an ủi gia thêm một lần nữa đâu.”
Lăng Hàm cũng bị khiêu khích, cậu hưng phấn ôm lấy cổ của anh nói: “Tới đây.”
Đôi mắt của Lục Tư Nguyên trở nên sâu thẳm, lưng cong xuống, hai cánh tay mãnh mẽ đầy sức mạnh túm lấy bả vai của cậu đè xuống giường, một tay đè lại lồng ngực còn một tay bắt đầu xé quần của Lăng Hàm.
Lăng Hàm cũng không nhàn rỗi, cậu cũng không chờ kịp mà lao vào xé quần áo của đối phương.
Không khí dần dần nóng lên.
Hai người họ đang chìm trong kích thích muốn lăn thêm hiệp nữa, đột nhiên tiếng chuông điện thoại kêu vang như tiếng sấm bổ thẳng vào bầu không khí mập mờ.
Một tay Lục Tư Nguyên đè Lăng Hàm lại, một tay với lấy di động, sau khi nhìn thoáng qua tên người gọi đến thì bấm nhận: “Tần Vĩnh?”
Lăng Hàm dừng động tác.
Chưa bao giờ Tần Vĩnh vô duyên vô cớ gọi điện thoại, anh ta đã gọi tức là nhất định có việc. Thế những lần nào anh ta cũng gọi vào lúc bọn họ chuẩn bị hành sự, khiến người ta cảm thấy không vui nổi.
“Được, tôi biết rồi.” Sắc mặt của Lục Tư Nguyên lập tức trở nên nghiêm túc, sau đó anh đứng dậy khỏi người Lăng Hàm rồi cất di động, nói với cậu: “Đi thôi, đến studio.”
Lục Tư Nguyên không nói có chuyện gì xảy ra, thế nhưng từ sắc mặt nghiêm nghị của anh có thể đoán vấn đề này khá nghiêm trọng.
Thay đồ tử tế rồi lái xe đến văn phòng, Tần Vĩnh cùng đám Lục Nham đều ở đó, vẻ mặt cực kì khó coi.
Sáng sớm nay, điểm của “Hạ Thiên” trên các trang web chẩm điểm lớn lại tụt xuống, có một người nổi tiếng trong giới bình điện ảnh phê bình “Hạ Thiên” để lấy lòng khán giả mà cố ý làm ra vẻ thê thảm. Có người này dẫn đầu, các forum lớn cũng lần lượt đăng bài. Đương nhiên Lăng Hàm không tin đây là do khán giả làm mà có thể đây là do thủy quân cố ý bôi nhọ.
“Hà Liêm quyết tâm muốn đối đầu với chúng ta sao?” Lục Nham tức giận vỗ bàn, ly thủy tinh để sát mép bàn suýt nữa rơi xuống đất.
Hà Liêm là đạo diễn của “Đường quan san”.
Trên sân chơi quyền lợi không có bạn bè, thay vì nói ai cũng muốn kiếm tiền thì chẳng thà nói rằng ai chẳng muốn sống. Vốn đầu tư làm phim quá lớn, một ngày không thành công, chịu tổn thất quá lớn sẽ không thu lại được.
Mọi người đều hiểu rõ khúc mắc trong đó cho nên các bên cho điểm online vẫn có giới hạn, không thể phá vỡ điểm giới hạn này. Một ngày nào đó điểm giới hạn này bị phá cũng giống như cổ phiếu trượt khỏi ranh giới an toàn, phải cắt thịt. Tuy “Hạ Thiên” không cần phải cắt thịt nhưng cũng có nghĩa lượng vé bán ra trong tương lai không lạc quan.
Hơn nữa sáng nay Lục Nham nhận được cuộc gọi của bên hãng phim, hỏi xem có nên cân nhắc giảm số suất chiếu của “Hạ Thiên” hay không. Việc giảm suất chiếu tương đương với doanh thu bán vé trượt dài, đây là đả kích cực mạnh đối với “Hạ Thiên” và thậm chí là Quất Tử Media.
Đây chính là nguyên nhân mới sáng sớm Tần Vĩnh đã gọi điện cho Lục Tư Nguyên.
Bầu không khí trong văn phòng rất nghiêm trọng, Lục Tư Nguyên, Tần Vĩnh, đám Lục Nham đều không phải người chưa từng làm phim bao giờ, thậm chí còn làm cả những bộ phim có kinh phí đầu tư cực lớn nhưng chưa bao giờ phải lo lắng như lúc này. Không vì lý do gì khác, chỉ vì... đây là bộ phim đầu tiên của Quất Tử Media, vốn định lấy nó làm khởi đầu nổ phát súng đầu tiên nên tất cả đều kỳ vọng rất nhiều vào nó, không ngờ chuyện lại phát triển thành ra thế này.
Cả studio như bị mây đen bao phủ.
Lúc này, Lục Tư Nguyên lại rất bình tĩnh: “Không sao, lỗ thì cứ lỗ đi, không có bộ phim nào có thể đảm bảo không thể lỗ. Tôi sẽ nói chuyện với lão tổng của hãng phim Đông Nghệ, có lẽ ông ta sẽ nể mặt mũi của tôi một chút! Mà kể cả không nể mặt mũi của tôi cũng phải nể mặt mũi cổ đông GMG và nể mặt Ứng Thiên Media.”
GMG có hãng chiếu phim của mình, quy mô của Đông Nghệ không nhỏ nhưng nếu bọn họ giảm suất chiếu xuống thì ảnh hưởng rất lớn tới “Hạ Thiên”. Lục Nham lại mắng: “Đông Nghệ không thiếu tiền, cần gì phải làm chuyện bỏ đá xuống giếng như thế này!”
Đông Nghệ là tai to mặt lớn trong ngành, phần lớn rạp chiếu phim đều do bọn họ mở, không ai trêu vào được. Lục Nham biết mắng cũng chẳng để làm gì, Đông Nghệ tuy rằng lắm tiền những không phải nhà từ thiện.
Mấy người họ mở một cuộc họp nhanh trong văn phòng, Lăng Hàm tiếp tục phụ trách hoạt động quảng bá, Lục Tư Nguyên đi đàm phán với Đông Nghệ còn những người khác làm việc như bình thường.
Mấy ngày liên tục Lăng Hàm không gặp Lục Tư Nguyên, mãi đến rạng sáng Lục Tư Nguyên mới về nhà trong tình trang say khướt rồi ngày hôm sau lại đi sớm.
Động tác rời giường của anh rất nhẹ, không muốn đánh thức Lăng Hàm nhưng Lăng Hàm vẫn tỉnh.
“Anh phải đi à?”
“Ừ, có hẹn.” Lục Tư Nguyên vừa mặc quần áo vừa nói.
Lăng Hàm thở dài: “Nếu như GMG có thể ra tay thì tốt rồi, GMG chỉ cần ra lệnh là tất cả truyền thông đều không dám đưa tin về em, cần gì phải hành hạ nhau thế này.”
Lục Tư Nguyên không nhịn được phải bật cười: “Nghĩ nhiều rồi, sao chúng ta có thể so với loại quái vật như GMG chứ? Lại nói truyền thông với chuyện phòng vé không liên quan tới nhau, GMG có thể không chế truyền thông nhưng không thể khống chế khán giả, bằng không em nghĩ phim của GMG vẫn có lỗ là vì cái gì?”
Anh dừng một chút, nói tiếp: “Nhưng mà em nói đúng, GMG thật sự mạnh hơn chúng ta, hôm nay anh phải đi gặp Chu Chấn Nam, tính khí của ông già kia em cũng biết rồi đấy, kiêu căng lại khôn khéo! Nhưng mà anh tin là mình có thể thuyết phục được ông ta, bởi vì ông ta cũng đầu tư vào ‘Hạ Thiên’, sẽ không để bản thân mình thua thiệt đâu.”
Hóa ra là đi gặp Chu Chấn Nam.
Lăng Hàm tỉnh táo lại tinh thần.
Lục Tư Nguyên cúi người hôn lên trán Lăng Hàm: “Ngủ đi, đừng quan tâm làm gì.”
Lăng Hàm do dự nằm xuống giường.
Lục Tư Nguyên lặng yên rời đi không một tiếng động.
Ngày thứ ba, mấy nhà phê binh điện ảnh nổi tiếng đột nhiên đánh giá cao “Hạ Thiên”, trách mắng cái người phỉ báng “Hạ Thiên” ăn nói quá lung tung, sau đó một trận chiến không một từ thô tục giữa đám văn nhân nổ ra.
Điểm trên các trang web lớn chậm rãi tăng trở lại về ranh giới tuyến trên.
Xem ra Lục Tư Nguyên vất vả có hiệu quả rồi.
Đám người Lăng Hàm thở phào nhẹ nhõm.
Lục Tư Nguyên còn chưa về, Lục Nham dẫn đầu muốn đi ăn mừng việc phản kích đối thủ thành công, buổi tối gọi mọi người đến quán bar chơi, địa điểm được đặt ở quán bar “Gặp gỡ”.
Tất nhiên mọi người nhao nhao hưởng ứng.
Lăng Hàm nghe thấy cái tên “Gặp gỡ” thì hơi sửng sốt, sau đó cũng lập tức đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.