Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Chương 38:

Hồ Châu Tử

01/05/2023

Lúc này Thẩm Thanh Yến mới ý thức được ống kính máy quay lại chuyển về phía cô gái, bèn không dấu vết di chuyển vị trí, lần nữa dùng người mình che trước ống kính, sau đó quay đầu nở nụ cười chuyên nghiệp: “Thật ngại quá, em gái tôi uống say rồi, mọi người chờ chút, tôi đưa em ấy vào phòng nghỉ ngơi trước đã.”

Nói xong, Thẩm Thanh Yến ôm ngang người cô lên, đi thẳng về phía phòng ngủ.

Anh đi rất vội, mặc dù nhịp độ ổn định nhưng bước chân lớn hơn nhiều so với bình thường.

Xu Mạn không lên tiếng nữa, ngoan ngoãn dựa vào ngực anh, hàng lông mi dài hơi hơi rủ xuống, che giấu đi đôi mắt mông lung xinh đẹp, khiến người khác không nhìn rõ trong ánh mắt ấy đang cất giấu điều gì.

Thẩm Thanh Yến đặt cô trên giường, xoay người đóng cửa phòng ngủ, lúc quay đầu lại, chiếc áo khoác trùm trên người cô gái đang rộng mở, lộ ra một yêu tinh mê người ở bên trong.

Không có áo khoác che phủ, đôi chân dài trắng nõn nửa ẩn nửa hiện, khiến cho hô hấp của Thẩm Thanh Yến cứng lại.

Anh bước tới với vẻ mặt không rõ, dùng một tay kéo chăn trên giường, cô gái thuận thế lăn trên giường.

Sau đó, chiếc chăn nhẹ nhàng rơi xuống, che phủ cả cơ thể của cô gái, chỉ để lộ phần từ cổ trở lên.

Lúc này Thẩm Thanh Yến mới hài lòng.

Anh treo áo khoác lên giá treo quần áo ở bên cạnh, sau đó ngồi vào chiếc ghế sofa duy nhất trong phòng ngủ. Anh cũng không vội vàng mở miệng mà chỉ liếc nhìn phòng ngủ một lượt.

Đúng như dự đoán, hoa lan trong chậu đã biến mất.

Lần này Thẩm Thanh Yến cũng không hoảng sợ nữa, mà nhìn chằm chằm vào cô gái trên giường.



Đúng lúc cô gái đang nghiêng đầu nhìn về phía anh, ánh mắt chăm chú và táo bạo.

Xem ra cô còn có hai bộ mặt, Thẩm Thanh Yến không khỏi cảm thấy có chút buồn cười, anh mở miệng hỏi: “Cô là ai? Tại sao lại xuất hiện trong nhà tôi?”

Sau khi hỏi xong Thẩm Thanh Yến mới chợt nhớ ra trong mơ anh cũng từng hỏi cô một vấn đề tương tự, lúc ấy cô gái này trả lời anh như thế nào nhỉ?

Cô ấy nói, cô ở cùng anh.

Thẩm Thanh Yến lại liếc nhìn chậu hoa trống không ở tủ thấp, liên tưởng đến hai giấc mơ khó phân thật giả kia, trong ý thức có một ý nghĩ mơ hồ, nhưng mà quá mức hoang đường, vượt xa sự hiểu biết của anh về lẽ thường.

Cô gái trên giường vươn cánh tay ra ngoài vẫy anh, ý cười trong mắt như từng tầng hơi nước đang lan rộng, tràn vào mắt của Thẩm Thanh Yến , lại từ đáy mắt chạy thẳng đến trái tim anh.

Thẩm Thanh Yến không đổi sắc mặt, hơi trầm ngâm, nhưng vẫn đứng lên đi qua đó, ngồi bên cạnh giường: “Bây giờ cô có thể nói được chưa?”

Xu Mạn khó khăn ngồi dậy từ trong chăn, nhoài trên vai người đàn ông chỉ mặc một chiếc áo len mỏng, dán sát vào tai anh nói: “Chủ nhân, anh đoán xem!”

Giọng nói của cô vừa êm ái vừa quyến rũ, đánh vào lỗ tai của Thẩm Thanh Yến làm anh ngây ngẩn cả người.

Dù Thẩm Thanh Yến có bình tĩnh đến đâu thì lúc này thần kinh cũng không khỏi thắt lại, lưng cứng đờ, bên tai bị hơi thở ấm nóng của cô thổi nhẹ giống như có một luồng nhiệt nóng quét qua, nóng đến đáng sợ.

Cô gái nhìn anh đầy thích thú, ngây thơ hỏi: “Tại sao tai anh lại đỏ lên vậy?”

“Anh cũng nóng sao?”

Thẩm Thanh Yến không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, khẽ nhắm mắt lại, loại cảm xúc mất khống chế này thật không dễ chịu chút nào!



Mẹ nó!

Trong lòng Thẩm Thanh Yến chửi thầm một câu, mở mắt, quay đầu lại, đỡ lấy vai cô, ấn đối phương về lại trong chăn: “Cô say rồi, nằm đây nghỉ ngơi cho tốt, đừng lộn xộn.”

Nhìn đôi mắt mông lung xinh đẹp của cô, lại nghĩ đến “chuyện tốt” cô làm, tim Thẩm Thanh Yến khẽ rung lên, cong ngón tay gõ nhẹ vào chiếc mũi xinh xắn của cô: “Trẻ nhỏ không nghe lời, sẽ không có kẹo ăn.”

Dường như cô gái vẫn chưa hiểu được hàm ý trong lời nói của anh, chỉ lẳng lặng nhìn anh, Thẩm Thanh Yến chỉ cười nhạt, ứng dậy rời khỏi phòng ngủ.

Xu Mạn nhìn cửa phòng đóng chặt, một lúc lâu sau, mới co người, cuộn mình lại trong chiếc chăn lông mềm mại ấm áp.

Trong phòng khách, những người vừa xem một màn kịch hay vẫn đang đợi Thẩm Thanh Yến “thành thật khai báo”.

“Em gái Thẩm thật sự rất thú vị.” Vân Tụ thâm ý nói.

Hắn với Thẩm Thanh Yến từng hợp tác vài lần, quan hệ của hai người cũng xem như không tồi, Vân Tụ cũng biết Thẩm Thanh Yến sẽ không làm xằng làm bậy. Tình huống hôm nay hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của anh ta, hiếm lắm mới thấy được Thẩm Thanh Yến gần nữ sắc, Vân Tụ khó khăn lắm mới thấy được chuyện này, đương nhiên sẽ không thể quên trêu chọc vài câu.

“Đúng vậy! Một nhà tiền bối Thẩm ai cũng đẹp, em gái cũng xinh đẹp như vậy.” Liễu Hàm tiếp tục giả bộ ngưỡng mộ.

Một nam minh tinh lưu lượng Liêu Tường cũng bày tỏ sự ngưỡng mộ: “Sao tôi không có một cô em gái đáng yêu như vậy nhỉ?”

Đáng yêu?

Sợ là mọi người có chút hiểu lầm về đáng yêu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook