Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Chương 48:

Hồ Châu Tử

01/05/2023

Thẩm Thanh Yến cầm đơn đăng ký nhập viện đi nộp viện phí, mà Xu Mạn bên kia đã được chuyển đến phòng bệnh VIP.

Cô thật sự quá mệt quá yếu ớt, bởi vì không muốn biến về làm hoa lan, cô vẫn khổ sở chịu đựng.

Y tá giúp cô làm thủ tục đăng ký xong, xoay người đi ra bên ngoài lấy thuốc.

Xu Mạn cũng không chống đỡ được nữa, ý thức dần trở nên mơ hồ...

Thẩm Thanh Yến làm xong thủ tục nhập viện, cầm hóa đơn viện phí đi về phía phòng bệnh VIP, nhân viên ở bàn y tá lo lắng gọi anh lại: “Ngài Thẩm, người nhà của anh biến mất rồi!”

Tim Thẩm Thanh Yến hẫng một nhịp, vội vàng đi về phía phòng bệnh, một y tá đang giữ ở cửa, đối phương vừa nhìn thấy anh liền nhíu mày nói: “Ngài Thẩm, mau liên hệ với người nhà của anh đi, chúng tôi vẫn chưa kiểm tra xong, sao cô ấy lại âm thầm đi mất thế? Nếu như xảy ra vấn đề gì thì sao? Anh mau đưa cô ấy về đây, một lúc nữa bác sĩ Trương còn phải bó bột cho cô ấy nữa, cô ấy đã ngã đến như vậy rồi, lại còn chạy khắp nơi, không muốn sống nữa hay sao?”

Y tá lớn tuổi rồi, nên nói hơi dông dài: “Nếu không gọi điện được, anh tốt nhất nên đi thẳng đến đồn cảnh sát tuần tra ở tầng dưới nhờ giúp đỡ, để bọn họ kiểm tra camerra theo dõi giúp anh tìm người...”

Thẩm Thanh Yến đẩy cửa phòng, đi vào xem một lượt, trong phòng quả thực không có ai, trên giường là váy ngủ màu hồng nhạt của cô, giống với tình huống trong nhà anh mấy ngày trước.

Y tá lớn tuổi lại nói: “Chúng tôi đã kiểm tra hết rồi, nhà vệ sinh không có ai, anh xem cô ấy còn cởi quần áo để trên giường, người thì không biết chạy đi đâu. Anh đừng có ngây ngốc trong này nữa, mau đi tìm người đi, xảy ra chuyện gì thì bệnh viện không chịu nổi trách nhiệm này đâu!”

Thẩm Thanh Yến đi qua đó, xốc một góc đồ ngủ trên giường, chỉ thấy dưới lớp đồ ngủ rộng rãi có một gốc lan lặng lẽ nằm đó, tất cả cánh hoa đều nở rộ, một mùi hương thoang thoảng thanh mát xộc vào mũi.



Thẩm Thanh Yến cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cũng may hoa ở đây, sắc mặt anh dịu đi một chút.

“Anh đừng nhìn quần áo nữa, tìm người gấp hơn, tình trạng của bệnh nhân không được lạc quan.” Y tá lớn tuổi sốt ruột, lại thúc giục.

“Được, cảm ơn, tôi đi đây.” Thẩm Thanh Yến dùng đồ ngủ bọc hoa phong lan mang ra khỏi phòng bệnh, đi thẳng về phía thang máy.

Y tá lớn tuổi luôn cảm thấy phản ứng của anh chàng đẹp trai trẻ tuổi này có chút kỳ lạ, người biến mất rồi cũng không gọi điện thoại hỏi, còn cầm bộ đồ ngủ đi mất. Chẳng lẽ bộ đồ ngủ kia còn quan trọng hơn người sao?

Thế giới lớn thật đấy, người kỳ lạ như thế nào cũng có.

Thẩm Thanh Yến cầm bộ đồ ngủ tìm một nơi ít người, sau đó gọi điện thoại cho Cao Khang Hạo, bảo Cao Khang Hạo lái xe đến bãi đỗ xe bệnh viện.

Anh đến đây bằng xe cứu thương, giờ gọi xe trở về nhà, ngộ nhỡ trên đường Xu Mạn biến trở lại thành người, vậy thì không ổn.

May là Cao Khang Hạo sống cách đây không xa, chỉ hơn 10 phút sau đã lái xe qua đây. Thẩm Thanh Yến nghe điện thoại của Cao Khang Hạo, đi thẳng ra bãi đỗ xe, tìm thấy xe của Cao Khang Hạo thì mở cửa ghế sau, cúi người vào xe.

“Ông chủ, sao cậu lại...”

Cao Khang Hạo hỏi được nửa câu, cũng không biết nên hỏi thế nào: Là nên hỏi sao ông chủ lại cầm đồ ngủ của phụ nữ, hay là nên hỏi sao ông chủ không lái xe đến bệnh viện?



Dáng vẻ hiện giờ của ông chủ, nếu như bị người khác chụp được, chắc chắn hình tượng sẽ bị sụp đổ.

Dù sao, bây giờ điều quan trọng nhất là rời khỏi nơi này. Vì thế Cao Khang Hạo hỏi: “Ông chủ, giờ chúng ta đi đâu?”

Thẩm Thanh Yến nghĩ một lúc, nói: “Anh cho tôi mượn xe dùng một chút, còn anh gọi taxi về đi.”

Cao Khang Hạo không hiểu gì hết: “Ông chủ, cậu sao vậy?”

Dạo gần đây có rất nhiều chuyện bất ngờ xảy đến với ông chủ, có phải thật sự bị trúng tà rồi không? Cao Khang Hạo cảm thấy bản thân cứ phải lo nghĩ, đường chân tóc cũng có nguy cơ cao dần rồi.

“Không có việc gì, tôi muốn mượn xe anh dùng, anh gọi taxi trở về đi, hôm khác đến nhà tôi lấy.” Thẩm Thanh Yến lại lặp lại lần nữa.

Cao Khang Hạo nhìn vẻ mặt không tốt lắm của ông chủ, chỉ đành ngoan ngoan giao chìa khóa xe ra, Thẩm Thanh Yến cảm ơn anh ấy.

Đợi Cao Khang Hạo đi rồi, Thẩm Thanh Yến mới mở đồ ngủ ra, lộ ra gốc lan đang nở rộ ở bên trong.

Đây là lần đầu tiên Thẩm Thanh Yến nhìn thấy cô nở hoa, xung quanh cánh hoa có một vầng ánh sáng nhạt bao quanh, rất đặc biệt. Anh không biết tại sao Xu Mạn lại đột ngột biến trở về thành hoa lan, hơn nữa nụ hoa còn đồng loạt nở rộ, chuyện này có chút kỳ lạ.

Quan trọng nhất là anh không biết chuyện này là chuyện tốt hay là chuyện xấu, có ảnh hưởng gì đến Xu Mạn không.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook