Chương 165: Biện Cơ
Tiểu Thúc Thao Thiên
16/08/2024
Vậy là chúng tôi thống nhất đi tới nơi xem thử tình hình như thế nào.
Vì đây là cuộc thi lớn nên đều mang tính tự nguyện.
Nhưng với những kẻ sùng đạo, qua nhiều năm tháng thì họ thà bị đánh chết cũng không muốn nói dối, không muốn trốn tránh tín niệm của mình.
Chỉ tiếc là họ tin sai.
Chúng tôi không biết khi mất đi tín niệm, mất đi đạo tâm thì họ sẽ như thế nào? Cuộc đời con người sợ nhất là mất đi tình yêu, hi vọng và cái còn lại là niềm tin.
Để giải quyết vấn đề này chúng tôi phải làm cho họ tin vào Phật Đạo chính thống.
Chứ nếu không dù giết họ cũng không giải quyết được gì?
Chúng tôi tới nơi cũng là lúc cuộc thi bắt đầu.
Có rất nhiều người dân tham gia.
Với họ, đây ngoài cuộc thi phật pháp, nó cũng mang ý nghĩa thể hiện một người đã đủ trưởng thành.
Vì thế nhiều người tham gia, thậm chí bất chấp tham gia để dành được cái danh hão là người trưởng thành.
Cuộc thi bắt đầu với rất nhiều câu hỏi.
Sau nửa ngày có tới vài trăm người tiến tới chịu phạt.
Những cú đánh như trời giáng nện lên thân những người dân thường.
Có rất nhiều người có thể chịu được cũng có những người không chịu được mà gào thét.
Cũng có những người đã chết vì bị đánh quá mạnh.
Nhưng với những người ở đây thì đó là nghiệp hỏa, là những gì được an bài.
Và những người có thể trải qua được sẽ được coi là vinh dự lớn nhất.
Mỗi một người khi tới 20 tuổi đều sẽ buộc phải tham gia một lần.
Cuộc thi diễn ra như một mũi tên mang giáo lí ghim sâu vào đầu người dân.
Chỉ cần sai sẽ chết và nếu sống thì cả đời họ sẽ nhất nhất nghe theo những giáo lí được đưa ra.
Đây là một trong những cách quen thuộc của tà giáo sử dụng để tẩy não người khác.
Thay vì để họ cảm ngộ, để họ tự chọn thì chúng giáo dục môn đồ nghe theo tuyệt đối và cho đó là vinh quang.
Thấy liên tục có người chết khiến chúng tôi vô cùng tức giận nhưng cũng không thể nhảy ra ngăn cản.
Dù sao đây đều là chuyện ngươi tình ta nguyện.
Tôi thở dài vì bất lực với sự ngu nguội của đám tín đồ kia, cũng cảm thấy bi ai cho một đạo phật tuyệt vời khi qua miệng những kẻ ngu dốt mà trở thành xấu xa hoặc trở thành công cụ để mê hoặc dân chúng.
Xung quanh thì Gia Hân đang nắm chặt hai tay.
Hỏa Tượng thì chỉ nhắm mắt niệm phật..
Cảm thấy không thể chịu đựng được nữa.
Pháp chính lao nhanh lên đài.
Đứng ở nơi dành riêng cho các Phật chủ tế lễ.
Hắn tháo chuỗi phật châu trên cổ ra mà nhìn về kẻ đứng đầu.
"Bần tăng, đệ tử Pháp Chính muốn tiến hành biện cơ!"
Thấy vậy người dân nhao nhao không hiểu chuyện gì.
Thậm chí có người quá khích còn buông lời trách móc.
"Tên nhóc kia, còn không mau đi xuống."
"Ngươi không biết ở đây là đâu sao, ngươi sẽ bị phật trách tội."
"Tên kia, mau cút xuống đi. Nơi đây không phải chỗ mà một tên nhóc như ngươi có thể đứng."
Mặc kệ những tiếng la ó, Pháp Chính chỉ đứng đó chắp tay đầy nghiêm nghị.
Chuỗi phật châu lập tức phát ra ánh sáng màu vàng.
Một hư ảnh phật đà hiện lên trên trời nhìn xuống.
Sau đó là một âm thanh như chuông đồng.
"Chấp nhận biện cơ!"
Pháp chính nhìn về phía kẻ đứng đầu mà nói.
"Không biết phật chủ có muốn biện cơ không?"
Một tên trọc đầu bay lên.
"Bần tăng Kim Ngưu chưa bao giờ ngán ai.
Bần tăng chấp nhận biện cơ."
Nói về biện cơ là một việc vô cùng thiêng liêng của phật đạo.
Khi cảnh giới đạt tới hóa thần hoặc có bảo vật ngưng luyện của tạo hóa cảnh thì đều có thể tiến hành biện cơ với người khác.
Mỗi người một đời chỉ có thể phát động biện cơ với người khác một lần.
Việc biện cơ giúp tất cả đốn ngộ cực cao với phật đạo.
Hóa thần nếu có thể biện cơ thành công có thể được phật ấn gia trì mà đột phá triển linh.
Đó là lí do mỗi lần biện cơ đều mang tới mọi người mong đợi.
Việc từ chối biện cơ cũng sẽ cho thấy đạo tâm của kẻ đó quá yếu.
Đó là nỗi sỉ nhục rất lớn của đạo phật.
Cuộc chiến biện cơ là cuộc chiến của phật lí.
Người chiến thắng sẽ được người đời nghe theo.
Những gì họ nói ra, ai nghe cũng sẽ tin còn người thất bại thì đạo lí của họ sẽ chỉ còn là một đống rác.
Pháp chính muốn dùng tương lai một đời của mình để đánh đổi lấy một cơ hội để có thể cứu dỗi, thức tỉnh đám ngu dân bị tẩy não kia.
Nếu thất bại thì Pháp Chính sẽ chẳng còn gì.
Với một kẻ khổ tu thì biện cơ thất bại thì chỉ còn lại một thân xác phàm nhân.
Khác với các tu sĩ, nếu họ biện cơ thất bại thì họ sẽ tìm một đạo phù hợp hơn rồi đột phá.
Còn với những người theo phật đạo.
Nếu sai thì con đường phía trước đều sẽ là ngõ cụt.
Biện cơ đơn giản là hư ảnh phật trên trời đưa ra 108 câu hỏi.
Hai người thay nhau trả lời.
Nếu ai trả lời gần với phật pháp hơn thì sẽ có hào quang chiếu tới.
Sau 108 câu sẽ phân ra thắng bại.
Mỗi sau 11 câu thì một bên sẽ đưa ra câu hỏi của mình cho đối phương chứ không phải tất cả đều do hư ảnh phật nhân đưa ra.
Tuy nhiên vì đa phần câu hỏi là ngẫu nhiên và do phật ảnh đưa ra nên tính công bằng là tuyệt đối.
Pháp Chính nhìn về phía Kim Ngưu giới thiệu.
"Bần tăng, đạo hiệu Pháp Chính, môn hạ chùa Chúc Âm xin đạo hữu chỉ giáo."
"Bần tăng, đạo hiệu Thanh Ngưu, chủ tòa thành này.
Xin chỉ giáo!"
Hai người tự giới thiệu và chào hỏi nhau.
Một anh sáng vàng từ vị Phật trên cao chiếu sáng tất cả mọi người khiến tất cả trở nên tịnh tâm.
Họ không còn ồn ào mà như đã hiểu bản thân phải làm gì.
Sau khi nghe xong hai người giới thiệu thì tất cả mọi người đồng thanh.
"A di đà phật."
Một tiếng mõ vang vọng.
Cuộc đấu biện cơ chính tức bắt đầu.
Vì đây là cuộc thi lớn nên đều mang tính tự nguyện.
Nhưng với những kẻ sùng đạo, qua nhiều năm tháng thì họ thà bị đánh chết cũng không muốn nói dối, không muốn trốn tránh tín niệm của mình.
Chỉ tiếc là họ tin sai.
Chúng tôi không biết khi mất đi tín niệm, mất đi đạo tâm thì họ sẽ như thế nào? Cuộc đời con người sợ nhất là mất đi tình yêu, hi vọng và cái còn lại là niềm tin.
Để giải quyết vấn đề này chúng tôi phải làm cho họ tin vào Phật Đạo chính thống.
Chứ nếu không dù giết họ cũng không giải quyết được gì?
Chúng tôi tới nơi cũng là lúc cuộc thi bắt đầu.
Có rất nhiều người dân tham gia.
Với họ, đây ngoài cuộc thi phật pháp, nó cũng mang ý nghĩa thể hiện một người đã đủ trưởng thành.
Vì thế nhiều người tham gia, thậm chí bất chấp tham gia để dành được cái danh hão là người trưởng thành.
Cuộc thi bắt đầu với rất nhiều câu hỏi.
Sau nửa ngày có tới vài trăm người tiến tới chịu phạt.
Những cú đánh như trời giáng nện lên thân những người dân thường.
Có rất nhiều người có thể chịu được cũng có những người không chịu được mà gào thét.
Cũng có những người đã chết vì bị đánh quá mạnh.
Nhưng với những người ở đây thì đó là nghiệp hỏa, là những gì được an bài.
Và những người có thể trải qua được sẽ được coi là vinh dự lớn nhất.
Mỗi một người khi tới 20 tuổi đều sẽ buộc phải tham gia một lần.
Cuộc thi diễn ra như một mũi tên mang giáo lí ghim sâu vào đầu người dân.
Chỉ cần sai sẽ chết và nếu sống thì cả đời họ sẽ nhất nhất nghe theo những giáo lí được đưa ra.
Đây là một trong những cách quen thuộc của tà giáo sử dụng để tẩy não người khác.
Thay vì để họ cảm ngộ, để họ tự chọn thì chúng giáo dục môn đồ nghe theo tuyệt đối và cho đó là vinh quang.
Thấy liên tục có người chết khiến chúng tôi vô cùng tức giận nhưng cũng không thể nhảy ra ngăn cản.
Dù sao đây đều là chuyện ngươi tình ta nguyện.
Tôi thở dài vì bất lực với sự ngu nguội của đám tín đồ kia, cũng cảm thấy bi ai cho một đạo phật tuyệt vời khi qua miệng những kẻ ngu dốt mà trở thành xấu xa hoặc trở thành công cụ để mê hoặc dân chúng.
Xung quanh thì Gia Hân đang nắm chặt hai tay.
Hỏa Tượng thì chỉ nhắm mắt niệm phật..
Cảm thấy không thể chịu đựng được nữa.
Pháp chính lao nhanh lên đài.
Đứng ở nơi dành riêng cho các Phật chủ tế lễ.
Hắn tháo chuỗi phật châu trên cổ ra mà nhìn về kẻ đứng đầu.
"Bần tăng, đệ tử Pháp Chính muốn tiến hành biện cơ!"
Thấy vậy người dân nhao nhao không hiểu chuyện gì.
Thậm chí có người quá khích còn buông lời trách móc.
"Tên nhóc kia, còn không mau đi xuống."
"Ngươi không biết ở đây là đâu sao, ngươi sẽ bị phật trách tội."
"Tên kia, mau cút xuống đi. Nơi đây không phải chỗ mà một tên nhóc như ngươi có thể đứng."
Mặc kệ những tiếng la ó, Pháp Chính chỉ đứng đó chắp tay đầy nghiêm nghị.
Chuỗi phật châu lập tức phát ra ánh sáng màu vàng.
Một hư ảnh phật đà hiện lên trên trời nhìn xuống.
Sau đó là một âm thanh như chuông đồng.
"Chấp nhận biện cơ!"
Pháp chính nhìn về phía kẻ đứng đầu mà nói.
"Không biết phật chủ có muốn biện cơ không?"
Một tên trọc đầu bay lên.
"Bần tăng Kim Ngưu chưa bao giờ ngán ai.
Bần tăng chấp nhận biện cơ."
Nói về biện cơ là một việc vô cùng thiêng liêng của phật đạo.
Khi cảnh giới đạt tới hóa thần hoặc có bảo vật ngưng luyện của tạo hóa cảnh thì đều có thể tiến hành biện cơ với người khác.
Mỗi người một đời chỉ có thể phát động biện cơ với người khác một lần.
Việc biện cơ giúp tất cả đốn ngộ cực cao với phật đạo.
Hóa thần nếu có thể biện cơ thành công có thể được phật ấn gia trì mà đột phá triển linh.
Đó là lí do mỗi lần biện cơ đều mang tới mọi người mong đợi.
Việc từ chối biện cơ cũng sẽ cho thấy đạo tâm của kẻ đó quá yếu.
Đó là nỗi sỉ nhục rất lớn của đạo phật.
Cuộc chiến biện cơ là cuộc chiến của phật lí.
Người chiến thắng sẽ được người đời nghe theo.
Những gì họ nói ra, ai nghe cũng sẽ tin còn người thất bại thì đạo lí của họ sẽ chỉ còn là một đống rác.
Pháp chính muốn dùng tương lai một đời của mình để đánh đổi lấy một cơ hội để có thể cứu dỗi, thức tỉnh đám ngu dân bị tẩy não kia.
Nếu thất bại thì Pháp Chính sẽ chẳng còn gì.
Với một kẻ khổ tu thì biện cơ thất bại thì chỉ còn lại một thân xác phàm nhân.
Khác với các tu sĩ, nếu họ biện cơ thất bại thì họ sẽ tìm một đạo phù hợp hơn rồi đột phá.
Còn với những người theo phật đạo.
Nếu sai thì con đường phía trước đều sẽ là ngõ cụt.
Biện cơ đơn giản là hư ảnh phật trên trời đưa ra 108 câu hỏi.
Hai người thay nhau trả lời.
Nếu ai trả lời gần với phật pháp hơn thì sẽ có hào quang chiếu tới.
Sau 108 câu sẽ phân ra thắng bại.
Mỗi sau 11 câu thì một bên sẽ đưa ra câu hỏi của mình cho đối phương chứ không phải tất cả đều do hư ảnh phật nhân đưa ra.
Tuy nhiên vì đa phần câu hỏi là ngẫu nhiên và do phật ảnh đưa ra nên tính công bằng là tuyệt đối.
Pháp Chính nhìn về phía Kim Ngưu giới thiệu.
"Bần tăng, đạo hiệu Pháp Chính, môn hạ chùa Chúc Âm xin đạo hữu chỉ giáo."
"Bần tăng, đạo hiệu Thanh Ngưu, chủ tòa thành này.
Xin chỉ giáo!"
Hai người tự giới thiệu và chào hỏi nhau.
Một anh sáng vàng từ vị Phật trên cao chiếu sáng tất cả mọi người khiến tất cả trở nên tịnh tâm.
Họ không còn ồn ào mà như đã hiểu bản thân phải làm gì.
Sau khi nghe xong hai người giới thiệu thì tất cả mọi người đồng thanh.
"A di đà phật."
Một tiếng mõ vang vọng.
Cuộc đấu biện cơ chính tức bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.