Chương 231: Vây Bắt
Tiểu Thúc Thao Thiên
31/10/2024
Nghe vậy có người vui, có người buồn.
Các mạo hiểm giả ở dưới lại điên cuồng thảo luận.
Có một tên khá trẻ hỏi.
"Sao vị đoàn trưởng kia lại phải nghe lời hai đưa nhóc kia vậy?"
Một tên có vẻ hiểu truyện trách mắng.
"Ngươi không muốn sống nữa à?
Hai kẻ kia vốn là con trai và con gái vị đoàn trưởng kia.
Nhưng vài tháng trước truyền ra tin tức là chúng vốn là con được sinh ra trong cuộc tình vụng trộm giữa mẹ hắn và người anh trai.
Điều đáng nói là người anh kia ngày xưa có xích mích với vị đoàn trưởng này và bị đuổi đi.
Ai ngờ giờ hắn lại đột phá cấp 8x và trở thành đoàn phó một quân đoàn vô cùng lớn mạnh.
Với thực lực hiện giờ hắn không thèm che giấu mà trực tiếp sai người về chỗ chúng ta công khai và đón người.
Vị đoàn trưởng này giận tím mặt khi biết mình bị cắm sừng bao nhiêu năm qua nhưng cũng chẳng biết làm sao?
Người vợ hắn vốn đã chết nhiều năm.
Cũng không thể đổi lỗi cho những đứa trẻ.
Nhưng điều đáng giận là hai đứa con này lập tức quay ngoắt 180 độ khi biết sự thật.
Chúng không những không phản đối mà còn tỏ vẻ vui mừng rồi coi thường người đã nuôi dưỡng mình nhiều năm.
Đúng là không biết xấu hổ mà."
Nghe thế nhiều người đều phải than thở.
"Ôi cha mạ ơi.
Đúng là khiến trời đất căm phẫn mà.
T mà có mấy đứa con như này thì thà một đao bổ đôi chứ nuôi chi cho tốn cơm tốn gạo."
Cứ như vậy, tất cả bàn tán mà chẳng thèm kiêng nể.
Tiếng bàn tàn ai cũng nghe thấy nhưng sắc mặt đám Sát Thủ Bóng Đêm vẫn như không có gì.
Nhìn mặt hắn đúng kiểu.
"Ta có một người cha cường đại, các người có giỏi thì có cha mẹ giống ta đi.
Còn nếu không có thì tất cả chỉ là do các người đang ghen tị với ta mà thôi."
Sau khi vị thành chủ kia rời đi thì quyền săn giết đã được giao lại.
Một lão già trên phi thuyền phất tay một cái.
"Lên!"
Ngay lập tức mười mấy lão già nhảy khỏi chiến thuyền.
Nhìn khí tức thì đều không quá 7x nhưng ai cũng có thể bay lượn tự do.
Phải biết rằng dưới 7x thì đều phải niệm trú và tạo vòng phép.
Nhưng trên người đám lão già này không thấy điều đó.
Chỉ có những thiên tài hoặc ma pháp gia thân đặc thù mới không hiện vòng ma pháp khi thi triển.
Một lão già quát lớn.
"Tam Nhãn, còn không mau đầu hàng."
Tam nhãn ánh mắt lập lòe.
"Một đám kiến hôi mà cũng dám lên mặt với ta?"
Nói xong có một lượng lớn con ruồi bâu lại chỗ hắn sau đó thì khí tức Tam Nhãn bộc phát ra cường đại hơn.
"Haha, cảm ơn các người đã cho ta thời gian để cho ta khôi phục."
Một đám mạo hiểm giả thấy vậy thì nhao nhao.
"Trời ơi, làm sao đây?'
Hắn khôi phục thực lực rồi thì ai có thể chống lại?"
"Nhanh, mau chạy đi thôi.
Nếu còn ở lại thì chúng ta chắc chắn sẽ phải chết."
Các mạo hiểm giả nhanh chóng trốn tránh khắp nơi.
Thấy vậy thì mấy lão già kia chỉ cười nhếch mép.
"Hừ, cũng chỉ có vậy thôi."
Dưới sự áp chế từ hai bên như giương cung bạt kiếm đã giúp rất nhiều mạo hiểm giả tránh xa được chiến trường.
Sau một lúc thì như không còn kiên nhẫn, Tam Nhãn trực tiếp dùng tốc độ như lôi đình lao tới.
Nhưng vừa lao tới thì một cái tường lửa ập tới khiến hắn lập tức phải dùng ma pháp phòng hộ lao qua.
Khi vừa lao qua màn tường lửa thì lại bị một lão ra đấm thẳng vào mặt một cách thô bạo.
Lồng bảo hộ từ ma pháp của hắn cứ vậy mà nứt vỡ còn Tam Nhãn thì bay thẳng xuống đất để lại một vùng bụi mờ mịt.
Hắn lập tức lần nữa bay lên, sau đó quát ầm ĩ.
"Các ngươi không nói võ đức.
Các người vốn không phải 6x."
Lão già vừa đấm Tam Nhãn ha hả trả lời.
"Haha, chúng ta đương nhiên là 6x.
Nếu không thiên đường đã trừng phạt chúng ta rồi."
Tam nhãn cặp mắt dọc đảo quanh rồi thốt ra suy đoán.
"Các người là 7x hạ cấp xuống?"
Một lão già vỗ tay.
"Thông minh, đoán rất chính xác nhưng không có thưởng."
Rất nhiều mạo hiểm giả vẫn còn có tâm tư ăn may không hề rời đi mà ở một bên quan chiến, chờ đợi cơ hội cướp quái.
Nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc.
Một tên nam tử trẻ tuổi hỏi một trung niên bên cạnh.
"Hạ cấp xuống là sao?"
Vị trung niên kia nhìn hắn với anh mắt coi thường.
"Vậy mà cũng không biết.
Các quân đoàn lớn đều có bí kĩ giúp mạo hiểm giả hạ cấp để rèn luyện hoặc trừng phạt.
Giảm rồi sẽ vẫn tăng lại được nên chỉ cần có tài nguyên thì giảm cấp cũng chẳng có gì đáng ngại."
Tiếng nghị luận vang lên không ngớt.
Mấy lão già kia nhìn Tam Nhãn rất đắc ý.
Tam nhãn như nhận ra mọi chuyện không còn đơn giản thì lập tức muốn chạy trốn.
"Con mẹ nó, các người thật vô sỉ.
Ta không chơi với các người nữa."
Nói rồi, hắn điều khiển đám con ruồi như một màn sương đen để che mắt, sau đó tìm cơ hội trốn chạy.
Tiếc là hắn quá xem thường các võ giả kia.
Họ đã sớm đã có chuẩn bị, há có thể đơn giản mà cho Tam Nhãn đào tẩu.
Một biển lửa thiêu đốt hết đám ruồi, ở một bên khác thì những con ruồi lại gần đều hoá thành băng tuyết rơi xuống.
Ở nơi nọ thì đám ruồi bị điện giật mà vang lên tiếng nổ tung kèm mùi khét lẹt.
Đám ruồi thực chất chỉ có thể quấy nhiễu mạo hiểm giả cấp 5x đổ xuống chứ 6x đã không có nhiều tác dụng mà 7x thì khỏi phải bàn.
Kỹ năng của mạo hiểm giả 7x có khác gì của hoá tần đâu.
Sau một hồi chạy trốn, Tam Nhãn nhận ra mình không có khả năng chạy thoát.
Đám ruồi nhặng trước đó tạo ra giờ chẳng còn con nào nữa.
Một lão già thấy thế thì hừ lạnh đầy khinh thường.
"Chạy đi, sao không chạy nữa đi?"
Tam Nhãn như phát điên.
Mặc dù thực lực hắn khôi phục có thể giết chết bất kì ai ở đây nhưng trong trường hợp bị mười mấy kẻ vây công và phối hợp thì rất khó.
Mọi chuyện nhẽ ra đều thuận lợi nhưng chẳng hiểu vì sao lại thành ra như vậy.
Tam Nhãn hắn liều mạng chạy từ trung tâm đất nước ra tới rìa.
Trải qua vây công của vô số mạo hiểm giả mà tới đây.
Chỉ thiếu một chút nữa hắn đã thoát và có thể lột xác trở thành cường giả.
Với thiên phú của hắn thì nói vô địch cùng cấp thì cũng không quá đáng.
Ấy vậy mà giờ lại bị một đám vô sỉ hạ cấp xuống để vây công.
Cấp bậc thì vẫn là 6x nhưng kĩ năng chiến đấu lại là 7x chưa kể kinh nghiệm thì chẳng khác các siêu cấp thiên tài 6x hoặc 7x sơ cấp là mấy.
Thực sự phải nói là rất uỷ khuất cho Tam Nhãn.
Các mạo hiểm giả ở dưới lại điên cuồng thảo luận.
Có một tên khá trẻ hỏi.
"Sao vị đoàn trưởng kia lại phải nghe lời hai đưa nhóc kia vậy?"
Một tên có vẻ hiểu truyện trách mắng.
"Ngươi không muốn sống nữa à?
Hai kẻ kia vốn là con trai và con gái vị đoàn trưởng kia.
Nhưng vài tháng trước truyền ra tin tức là chúng vốn là con được sinh ra trong cuộc tình vụng trộm giữa mẹ hắn và người anh trai.
Điều đáng nói là người anh kia ngày xưa có xích mích với vị đoàn trưởng này và bị đuổi đi.
Ai ngờ giờ hắn lại đột phá cấp 8x và trở thành đoàn phó một quân đoàn vô cùng lớn mạnh.
Với thực lực hiện giờ hắn không thèm che giấu mà trực tiếp sai người về chỗ chúng ta công khai và đón người.
Vị đoàn trưởng này giận tím mặt khi biết mình bị cắm sừng bao nhiêu năm qua nhưng cũng chẳng biết làm sao?
Người vợ hắn vốn đã chết nhiều năm.
Cũng không thể đổi lỗi cho những đứa trẻ.
Nhưng điều đáng giận là hai đứa con này lập tức quay ngoắt 180 độ khi biết sự thật.
Chúng không những không phản đối mà còn tỏ vẻ vui mừng rồi coi thường người đã nuôi dưỡng mình nhiều năm.
Đúng là không biết xấu hổ mà."
Nghe thế nhiều người đều phải than thở.
"Ôi cha mạ ơi.
Đúng là khiến trời đất căm phẫn mà.
T mà có mấy đứa con như này thì thà một đao bổ đôi chứ nuôi chi cho tốn cơm tốn gạo."
Cứ như vậy, tất cả bàn tán mà chẳng thèm kiêng nể.
Tiếng bàn tàn ai cũng nghe thấy nhưng sắc mặt đám Sát Thủ Bóng Đêm vẫn như không có gì.
Nhìn mặt hắn đúng kiểu.
"Ta có một người cha cường đại, các người có giỏi thì có cha mẹ giống ta đi.
Còn nếu không có thì tất cả chỉ là do các người đang ghen tị với ta mà thôi."
Sau khi vị thành chủ kia rời đi thì quyền săn giết đã được giao lại.
Một lão già trên phi thuyền phất tay một cái.
"Lên!"
Ngay lập tức mười mấy lão già nhảy khỏi chiến thuyền.
Nhìn khí tức thì đều không quá 7x nhưng ai cũng có thể bay lượn tự do.
Phải biết rằng dưới 7x thì đều phải niệm trú và tạo vòng phép.
Nhưng trên người đám lão già này không thấy điều đó.
Chỉ có những thiên tài hoặc ma pháp gia thân đặc thù mới không hiện vòng ma pháp khi thi triển.
Một lão già quát lớn.
"Tam Nhãn, còn không mau đầu hàng."
Tam nhãn ánh mắt lập lòe.
"Một đám kiến hôi mà cũng dám lên mặt với ta?"
Nói xong có một lượng lớn con ruồi bâu lại chỗ hắn sau đó thì khí tức Tam Nhãn bộc phát ra cường đại hơn.
"Haha, cảm ơn các người đã cho ta thời gian để cho ta khôi phục."
Một đám mạo hiểm giả thấy vậy thì nhao nhao.
"Trời ơi, làm sao đây?'
Hắn khôi phục thực lực rồi thì ai có thể chống lại?"
"Nhanh, mau chạy đi thôi.
Nếu còn ở lại thì chúng ta chắc chắn sẽ phải chết."
Các mạo hiểm giả nhanh chóng trốn tránh khắp nơi.
Thấy vậy thì mấy lão già kia chỉ cười nhếch mép.
"Hừ, cũng chỉ có vậy thôi."
Dưới sự áp chế từ hai bên như giương cung bạt kiếm đã giúp rất nhiều mạo hiểm giả tránh xa được chiến trường.
Sau một lúc thì như không còn kiên nhẫn, Tam Nhãn trực tiếp dùng tốc độ như lôi đình lao tới.
Nhưng vừa lao tới thì một cái tường lửa ập tới khiến hắn lập tức phải dùng ma pháp phòng hộ lao qua.
Khi vừa lao qua màn tường lửa thì lại bị một lão ra đấm thẳng vào mặt một cách thô bạo.
Lồng bảo hộ từ ma pháp của hắn cứ vậy mà nứt vỡ còn Tam Nhãn thì bay thẳng xuống đất để lại một vùng bụi mờ mịt.
Hắn lập tức lần nữa bay lên, sau đó quát ầm ĩ.
"Các ngươi không nói võ đức.
Các người vốn không phải 6x."
Lão già vừa đấm Tam Nhãn ha hả trả lời.
"Haha, chúng ta đương nhiên là 6x.
Nếu không thiên đường đã trừng phạt chúng ta rồi."
Tam nhãn cặp mắt dọc đảo quanh rồi thốt ra suy đoán.
"Các người là 7x hạ cấp xuống?"
Một lão già vỗ tay.
"Thông minh, đoán rất chính xác nhưng không có thưởng."
Rất nhiều mạo hiểm giả vẫn còn có tâm tư ăn may không hề rời đi mà ở một bên quan chiến, chờ đợi cơ hội cướp quái.
Nghe vậy thì vô cùng kinh ngạc.
Một tên nam tử trẻ tuổi hỏi một trung niên bên cạnh.
"Hạ cấp xuống là sao?"
Vị trung niên kia nhìn hắn với anh mắt coi thường.
"Vậy mà cũng không biết.
Các quân đoàn lớn đều có bí kĩ giúp mạo hiểm giả hạ cấp để rèn luyện hoặc trừng phạt.
Giảm rồi sẽ vẫn tăng lại được nên chỉ cần có tài nguyên thì giảm cấp cũng chẳng có gì đáng ngại."
Tiếng nghị luận vang lên không ngớt.
Mấy lão già kia nhìn Tam Nhãn rất đắc ý.
Tam nhãn như nhận ra mọi chuyện không còn đơn giản thì lập tức muốn chạy trốn.
"Con mẹ nó, các người thật vô sỉ.
Ta không chơi với các người nữa."
Nói rồi, hắn điều khiển đám con ruồi như một màn sương đen để che mắt, sau đó tìm cơ hội trốn chạy.
Tiếc là hắn quá xem thường các võ giả kia.
Họ đã sớm đã có chuẩn bị, há có thể đơn giản mà cho Tam Nhãn đào tẩu.
Một biển lửa thiêu đốt hết đám ruồi, ở một bên khác thì những con ruồi lại gần đều hoá thành băng tuyết rơi xuống.
Ở nơi nọ thì đám ruồi bị điện giật mà vang lên tiếng nổ tung kèm mùi khét lẹt.
Đám ruồi thực chất chỉ có thể quấy nhiễu mạo hiểm giả cấp 5x đổ xuống chứ 6x đã không có nhiều tác dụng mà 7x thì khỏi phải bàn.
Kỹ năng của mạo hiểm giả 7x có khác gì của hoá tần đâu.
Sau một hồi chạy trốn, Tam Nhãn nhận ra mình không có khả năng chạy thoát.
Đám ruồi nhặng trước đó tạo ra giờ chẳng còn con nào nữa.
Một lão già thấy thế thì hừ lạnh đầy khinh thường.
"Chạy đi, sao không chạy nữa đi?"
Tam Nhãn như phát điên.
Mặc dù thực lực hắn khôi phục có thể giết chết bất kì ai ở đây nhưng trong trường hợp bị mười mấy kẻ vây công và phối hợp thì rất khó.
Mọi chuyện nhẽ ra đều thuận lợi nhưng chẳng hiểu vì sao lại thành ra như vậy.
Tam Nhãn hắn liều mạng chạy từ trung tâm đất nước ra tới rìa.
Trải qua vây công của vô số mạo hiểm giả mà tới đây.
Chỉ thiếu một chút nữa hắn đã thoát và có thể lột xác trở thành cường giả.
Với thiên phú của hắn thì nói vô địch cùng cấp thì cũng không quá đáng.
Ấy vậy mà giờ lại bị một đám vô sỉ hạ cấp xuống để vây công.
Cấp bậc thì vẫn là 6x nhưng kĩ năng chiến đấu lại là 7x chưa kể kinh nghiệm thì chẳng khác các siêu cấp thiên tài 6x hoặc 7x sơ cấp là mấy.
Thực sự phải nói là rất uỷ khuất cho Tam Nhãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.