Chương 19
Tịnh Yên
05/09/2016
Chương 20.
Thiên Kỳ mặt mày hớn hở gọi điện thông báo cho Ngọc Linh tình hình cụ thể, không nói cũng biết là thành công mỹ mãn rồi. Cậu thầm tán dương Ngọc Linh hai trăm tám chục lần, không hổ là quân sư của thiên tài Như Kỳ, dự liệu như thần, haha...
Cuối cùng chính là điệu cười quái gở của thiếu gia Trịnh Thiên Kỳ.
Các bạn không cần thắc mắc tại sao, bởi vì tôi đây sẽ tốt bụng mà tua lại diễn biến cách đây mười lăm phút.
....
- Không được.
Đây chính là câu thoại kinh điển trong các tình huống phản đối kịch liệt, mà lời thoại lần này do ông Trịnh sắm vai.
Thiên Kỳ cười ba lần trong bụng, tất nhiên là bố già sẽ la to không được rồi, nếu bố già mà đồng ý với cậu ngay tức khắc, cậu mới thấy lạ. Nói cách khác chính là, tình huống này nằm hoàn toàn trong dự liệu của cậu.
Tuy nói Như Kỳ thật chất là tiểu thư nhà giàu, nhưng giữa nó và gia đình đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc từ rất lâu về trước. Vậy nên, nói nó không phải tiểu thư nhà giàu thì càng chính xác hơn.
Ai yô, bố già nhà này còn nặng tư tưởng môn đăng hộ đối lắm.
Mặc dù cũng có chút khâm phục nghị lực của Như Kỳ nhưng cả hai người lớn nhà họ Trình đều không đồng ý người con dâu này.
Con giun trong bụng Thiên Kỳ thầm chửi hai trăm tám chục lần cái tư tưởng lạc hậu của hai ông bà. Gì chứ? Còn phải hỏi người ta xem có đồng ý làm con dâu của hai ông bà không cái đã rồi hẵng từ từ mà phản đối. Nhá!
Thiên kỳ trợn trắng hai mắt nhìn bố già của mình, cậu thở phì phà phì phò, kiểu như con đây đang tức giận lắm đấy hai người hãy hỏi tại sao đi?
Này bà Trình ấy vậy mà hỏi thật đấy, ai kêu con giun trong bụng bà đã theo phe Thiên Kỳ từ lâu lắm rồi mà bà vẫn chưa biết.
- Sao vậy con? Con cứ bình tĩnh nghe ba con nói. Tức giận làm gì?
- Sao không tức giận cho được, con thừa biết lý do tại sao ba lại phản đối chuyện của con với Như Kỳ, chẳng phải cô ấy không phải là tiểu thư nhà giàu sao? Chẳng phải ba đây là nói, con ngu dốt, không có bản lĩnh để nuôi vợ phải cưới một cô tiểu thư nhà giàu về để người ta nuôi mình?
- Này...
Ông Trình cùng bà Trình nhìn nhau không biết nói sao, từ khi nào mà con ông bà lại mồm mép như vậy cơ chứ? Từ Trước đến nay, Trình thiếu gia chỉ biết ăn trên ngồi trước, nói một là một hai là hai, làm gì có kiểu xỏ xiên quẹo quọ như vậy? Hai ông bà còn đang trong ngạc nhiên chưa tỉnh thì đã phải tiếp nhận được tấn công thứ hai của con trai bảo bối. Chậc ... Chậc... Cái này gọi là gì biết không? Chính là tạo nghiệt thì không thể sống đấy, ai kêu bình thường nuông chiều cho cố vô.
- Bố mẹ như vậy là sao? Con nói không đúng? Hay là nhà mình thiếu tiền, không đủ tiền để nuôi con dâu? Ô ... Hóa ra tình hình kinh doanh nhà mình tuột dốc đến vậy sao? Con phải cưới tiểu thư nhà giàu để tạo quan hệ sao?
- Này...
Này là ông bà nghẹn ngào nhường lại bộ mặt ngạc nhiên cho Thiên Kỳ nhé, đừng trách cậu, cũng đừng trách ông bà Trình.Trong phim í, mỗi lần tới đoạn này thì thể nào nhân vật bố mẹ cũng sẽ cho nhân vật con một cái tát, nhưng trong hoàn cảnh này, ông bà Trình nhìn vẻ mặt ngạc nhiên rồi thảng thốt của cậu con trai mà thấy đau lòng, làm gì có tức giận ở đây? Hai ông bà chỉ biết lắc đầu, nhưng ý nghĩa thì khác nhau hoàn toàn, Bà Trình là vì đau lòng nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ biết lắc đầu để phủ nhận những gì con trai nói, còn ông Trình lắc đầu là vì ông nhìn biểu cảm của vợ thì biết chắc rằng, lần này hai ông bà lại oanh oanh liệt liệt mà thua cậu con trai bảo bối nữa rồi.
Thiên Kỳ nhận được phản ứng của Bà Trình cờ chiến thắng trong bụng đã phất lên phần phật rồi. Vậy nên ta đánh cú chót thôi, hô...hô...
- Vậy hóa ra trong lòng bố mẹ con đây chính là kẻ bất tài, không có khả năng.
- Còn không phải vậy sao? Ngay cả thi tốt nghiệp còn không xong, con nghĩ con có thể làm cho ba mẹ tin tưởng sao?
- Ông này...
Ông Trình cố gắng cứu vớt thất bại lần này, nhưng dường như bà Trình không nghĩ vậy, hình như là bà cố gắng làm cho thất bại lần này thêm hoành tráng một chút thì phải.
- Ba ơi, khả năng nắm bắt thông tin của ba càng ngày càng đi xuống rồi thì phải, con đã đi thi lại cách đây hai ngày rồi, kết quả thì miễn phải bàn.
- Vậy tương lai thì sao?
- Sau khi có kết quả con sẽ nộp vào trường quốc tế R cũng sẽ vào công ty phụ ba làm việc.
Thiên Kỳ tràn ngập tự tin và hăng hái vạch rõ tương lai của mình cho ba mẹ cậu nghe, thật ra đây cũng chính là ý muốn của ông bà Trình, hai ông bà cũng đã lớn tuổi, không muốn Thiên Kỳ đi xa nên thay vì du học, ông bà muốn cậu vào quốc tế R hơn, đây cũng là ngôi trường quốc tế có chất lượng tốt nhất hiện nay.
Ông Trình liếc mắt nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình của bà Trình, thở dài một hơi, cuối cùng cũng phải gật đầu, này là do vợ ông buông súng nhanh quá thôi.
Đấy... toàn bộ quá trình là vậy đấy, đừng có thắc mắc tại sao giờ phút này Thiên Kỳ cứ như con ngựa điên nhảy cà tưng trên đường nhá, đẹp không phải tội nhưng đẹp mà điên thì chính là tội đấy.
Thiên Kỳ mặt mày hớn hở gọi điện thông báo cho Ngọc Linh tình hình cụ thể, không nói cũng biết là thành công mỹ mãn rồi. Cậu thầm tán dương Ngọc Linh hai trăm tám chục lần, không hổ là quân sư của thiên tài Như Kỳ, dự liệu như thần, haha...
Cuối cùng chính là điệu cười quái gở của thiếu gia Trịnh Thiên Kỳ.
Các bạn không cần thắc mắc tại sao, bởi vì tôi đây sẽ tốt bụng mà tua lại diễn biến cách đây mười lăm phút.
....
- Không được.
Đây chính là câu thoại kinh điển trong các tình huống phản đối kịch liệt, mà lời thoại lần này do ông Trịnh sắm vai.
Thiên Kỳ cười ba lần trong bụng, tất nhiên là bố già sẽ la to không được rồi, nếu bố già mà đồng ý với cậu ngay tức khắc, cậu mới thấy lạ. Nói cách khác chính là, tình huống này nằm hoàn toàn trong dự liệu của cậu.
Tuy nói Như Kỳ thật chất là tiểu thư nhà giàu, nhưng giữa nó và gia đình đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc từ rất lâu về trước. Vậy nên, nói nó không phải tiểu thư nhà giàu thì càng chính xác hơn.
Ai yô, bố già nhà này còn nặng tư tưởng môn đăng hộ đối lắm.
Mặc dù cũng có chút khâm phục nghị lực của Như Kỳ nhưng cả hai người lớn nhà họ Trình đều không đồng ý người con dâu này.
Con giun trong bụng Thiên Kỳ thầm chửi hai trăm tám chục lần cái tư tưởng lạc hậu của hai ông bà. Gì chứ? Còn phải hỏi người ta xem có đồng ý làm con dâu của hai ông bà không cái đã rồi hẵng từ từ mà phản đối. Nhá!
Thiên kỳ trợn trắng hai mắt nhìn bố già của mình, cậu thở phì phà phì phò, kiểu như con đây đang tức giận lắm đấy hai người hãy hỏi tại sao đi?
Này bà Trình ấy vậy mà hỏi thật đấy, ai kêu con giun trong bụng bà đã theo phe Thiên Kỳ từ lâu lắm rồi mà bà vẫn chưa biết.
- Sao vậy con? Con cứ bình tĩnh nghe ba con nói. Tức giận làm gì?
- Sao không tức giận cho được, con thừa biết lý do tại sao ba lại phản đối chuyện của con với Như Kỳ, chẳng phải cô ấy không phải là tiểu thư nhà giàu sao? Chẳng phải ba đây là nói, con ngu dốt, không có bản lĩnh để nuôi vợ phải cưới một cô tiểu thư nhà giàu về để người ta nuôi mình?
- Này...
Ông Trình cùng bà Trình nhìn nhau không biết nói sao, từ khi nào mà con ông bà lại mồm mép như vậy cơ chứ? Từ Trước đến nay, Trình thiếu gia chỉ biết ăn trên ngồi trước, nói một là một hai là hai, làm gì có kiểu xỏ xiên quẹo quọ như vậy? Hai ông bà còn đang trong ngạc nhiên chưa tỉnh thì đã phải tiếp nhận được tấn công thứ hai của con trai bảo bối. Chậc ... Chậc... Cái này gọi là gì biết không? Chính là tạo nghiệt thì không thể sống đấy, ai kêu bình thường nuông chiều cho cố vô.
- Bố mẹ như vậy là sao? Con nói không đúng? Hay là nhà mình thiếu tiền, không đủ tiền để nuôi con dâu? Ô ... Hóa ra tình hình kinh doanh nhà mình tuột dốc đến vậy sao? Con phải cưới tiểu thư nhà giàu để tạo quan hệ sao?
- Này...
Này là ông bà nghẹn ngào nhường lại bộ mặt ngạc nhiên cho Thiên Kỳ nhé, đừng trách cậu, cũng đừng trách ông bà Trình.Trong phim í, mỗi lần tới đoạn này thì thể nào nhân vật bố mẹ cũng sẽ cho nhân vật con một cái tát, nhưng trong hoàn cảnh này, ông bà Trình nhìn vẻ mặt ngạc nhiên rồi thảng thốt của cậu con trai mà thấy đau lòng, làm gì có tức giận ở đây? Hai ông bà chỉ biết lắc đầu, nhưng ý nghĩa thì khác nhau hoàn toàn, Bà Trình là vì đau lòng nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ biết lắc đầu để phủ nhận những gì con trai nói, còn ông Trình lắc đầu là vì ông nhìn biểu cảm của vợ thì biết chắc rằng, lần này hai ông bà lại oanh oanh liệt liệt mà thua cậu con trai bảo bối nữa rồi.
Thiên Kỳ nhận được phản ứng của Bà Trình cờ chiến thắng trong bụng đã phất lên phần phật rồi. Vậy nên ta đánh cú chót thôi, hô...hô...
- Vậy hóa ra trong lòng bố mẹ con đây chính là kẻ bất tài, không có khả năng.
- Còn không phải vậy sao? Ngay cả thi tốt nghiệp còn không xong, con nghĩ con có thể làm cho ba mẹ tin tưởng sao?
- Ông này...
Ông Trình cố gắng cứu vớt thất bại lần này, nhưng dường như bà Trình không nghĩ vậy, hình như là bà cố gắng làm cho thất bại lần này thêm hoành tráng một chút thì phải.
- Ba ơi, khả năng nắm bắt thông tin của ba càng ngày càng đi xuống rồi thì phải, con đã đi thi lại cách đây hai ngày rồi, kết quả thì miễn phải bàn.
- Vậy tương lai thì sao?
- Sau khi có kết quả con sẽ nộp vào trường quốc tế R cũng sẽ vào công ty phụ ba làm việc.
Thiên Kỳ tràn ngập tự tin và hăng hái vạch rõ tương lai của mình cho ba mẹ cậu nghe, thật ra đây cũng chính là ý muốn của ông bà Trình, hai ông bà cũng đã lớn tuổi, không muốn Thiên Kỳ đi xa nên thay vì du học, ông bà muốn cậu vào quốc tế R hơn, đây cũng là ngôi trường quốc tế có chất lượng tốt nhất hiện nay.
Ông Trình liếc mắt nhìn bàn tay đang nắm lấy tay mình của bà Trình, thở dài một hơi, cuối cùng cũng phải gật đầu, này là do vợ ông buông súng nhanh quá thôi.
Đấy... toàn bộ quá trình là vậy đấy, đừng có thắc mắc tại sao giờ phút này Thiên Kỳ cứ như con ngựa điên nhảy cà tưng trên đường nhá, đẹp không phải tội nhưng đẹp mà điên thì chính là tội đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.