Chương 32: Âm Dương Song Tu
Gió Thổi Lá Bay
08/11/2018
Gai ở bên ngoài chờ nhưng hơn sáu năm không thấy Hùng ra. Gai thất vọng thở dài:
-Không ngờ thể chất hắn như vậy cũng tạch.
Cứ ngĩ tới cảnh tên Lê nhởn nhơ dạo chơi, Gai như điên lên. Mục đích sống của hắn là trả thù trả thù.
Mê Hồn cốc, sương mù bạo động co rút lại, cả một vùng đất trơ trọi lộ ra, toàn đất với đá, cỏ cây khô.
Hai ngày sau sương mù xung quanh nhanh chóng yếu đi, rồi xẹt một tiếng biến mất hoàn toàn biến hiểm địa nơi đây thành vùng núi bình thường.
Gai hoảng sợ bay tới tấm bia đá, ánh mắt tràn đầy lo lắng, nhìn những vết nứt trên bia đá ngày càng lớn, bia đá như sắp vỡ, Gai thất lạc ngồi xuống như người mất hồn. Hy vọng vạn năm tan biến, lão không bao giờ báo được thù. Băng tộc
Nơi này là vùng phía tận cùng phía bắc Việt Nam đại lục, tuyết trắng bao phủ ngàn dặm. Tại đây có vố nhà cửa băng. Trên một kiến trúc to lớn nhất ở trung tâm, cô gái tóc lam đang đau khổ ôm ngực thì thào:
-Tại sao có cảm giác đau như vậy!
-Hơn sáu năm rồi, Anh Hùng muội rất nhớ huynh?
Bách Khoa viện, Ý ngồi thẫn thờ nhìn trời lẩm bẩm:
-Anh Hùng! Cho dù ngàn năm vạn năm muội vẫn chờ huynh.
Vân ngồi bên cạnh nước mắt tự nhiên rơi xuống: "nàng rất nhớ hắn ".
Không gian vô tận bên trong Thể Bia bị song Hùng hấp thu sạch nguyên khí nên chỉ còn 100 mét vuông nhỏ. Gữa không gian là một đoàn khí đen trắng lẫn lộn dưới tấm Bia sắp vỡ.
Lúc này, công pháp Âm Dương Song Tu Quyết mà Hùng vẫn mang bên người lóe lên, một người trung niên râu quai nón, điệu bộ ẻo lả xuất hiện, giọng ỏn ẻn:
-Không ngờ gặp truyền nhân huynh ấy tại đây, coi như chế giúp ngươi một lần vậy.
Nói xong hắn thiêu đốt hồn lực:
-Trời là dương đất là âm, âm sinh dương, dương sinh âm, Âm Dương Song Tu trấn.
Khí thế hắn bạo phát lao vào đoàn khí đen trắng kia, khiến nó xoay tròn cực nhanh có xu hướng hình thành hình thái cực.
....
Hắc Hùng tỉnh lại nhìn thấy Hùng đang nằm phía xa, bèn bước tới yêu thương ôm Hùng vào lòng. Hai mắt chăm chú nhìn Hùng quái lạ.
Hùng cảm nhận được tên đen kia khác lạ liền gào thét:
- Thả ta ra!
Hắc Hùng cười hắc hắc nâng cằm Bạch Hùng lên: " Tiểu Bạch, làm nữ nhân của ta đi”.
Hắc Hùng yêu thương vuốt ve mặt Hùng. Hùng hoảng sợ không biết tên đen bị gì:
- Người...ngươi...ngươi làm gì?
Cảm thấy tên đen vuốt ve cơ thể mình, toàn thân Hùng lạnh run, hắn hoảng sợ liều mạng vùng vẫy.
-A! Không! Không muốn a.
Hắc Hùng mặc kệ hắn giãy giụa bắt đầu cởi quần áo hai người ra.
Hùng như người mất hồn thì thào:
-Xong! Ca bị sắp bị thông đít.
Do cú sốc tinh thần quá lớn hắn ngất đi.
Sau khi Hùng ngất đi Hắc Hùng ôm lấy hắn theo kiểu vật nhau mà Hùng ở Phong Nha động xem được. Cảm nhận được tình yêu, nỗi buồn, vô lại từ Hùng, Hắc Hùng thì thào:
-Thì ra như vậy mới là sống.
Hắc Hùng bắt đầu thiêu đốt ý niệm, lý trí của mình.
-Tạm biệt Anh Hùng.
....
.....
.....
Hùng tỉnh dậy, kiểm tra thấy cơ thể khôi phục vẻ đẹp trai vốn có, tu vi võ tướng, nhìn xung quanh thấy Bia đá với một tên ẻo lả:
-Ngươi ngươi ngươi!
Hùng lao thẳng đập đầu vào tấm bia đá liên tục, máu chảy thành dòng.
-Ca không còn mặt mũi nào sống trên đời này nữa.
Nam nhân ẻo lả kia nhếch miệng:
-Nè! Chàng đẹp trai sao muốn tìm chết vậy?
Hùng khó chịu nói: “Ngươi thử bị thông đít xem có chịu đựng được không.”
Nam nhân ẻo lả khinh thường:
-Hứ! Người ta mới không muốn mà.
Nhìn hai má hồng hồng thêm bộ râu quai nón, Hùng cảm giác buồn nôn mãnh liệt, đập đầu liên tục vào bia đá.
Tên kia vội nói:
- Hix! Chế mất bao công sức mới cứu được chàng đó.
-Ngươi cứu ta.
-Chính là bổn cô nương, áp chế tên đen kia cứu chàng.
-Nhưng sao ngươi để hắn hiếp dâm ta.
-Ây za! Cái gì chứ! Chế vận chuyển công pháp Âm Dương Song Tu hoà hai ngươi làm một thể mà chỉ giữ lại ý chí của chàng thôi.
"Thật không." Hùng nghi hoặc.
-Thật. Hông tin chàng thử kiểm tra cái lỗ đít của mình xem còn trinh không?
"Được rồi ta tin!" Hùng ngẫm nghĩ hắc, bạch đều là mình cả coi như mình thủ dâm thôi có gì đâu.
-Ngươi là?
-Hức bây giờ mới quan tâm tới nhân gia, đồ vô lương tâm.
Tên kia bĩu môi, bỗng sặc hắn đại biến linh hồn thể chập chờn.
-Không xong chế sắp ngỏm, chế tới từ Nguyên Giới tên gọi Nhu tiên tử, tu luyện Âm Dương Song Tu Quyết, nhớ kĩ chưa đủ mạnh không được lên đó nghe hông!
Vừa nói xong, linh hồn thể hắn tiêu tán giữa thiên địa.
- Nhu tiên tử?
Hùng lạnh run nhặt quyển công pháp Âm Dương Song Tu kia quăng thẳng lên trời xuyên ra bên ngoài. Hắn đâu biết rằng tên Gai ngoài kia tưởng rằng Thể Bia cho mình, liền nhặt lấy bỏ đi tu tới đại thành danh chấn thiên hạ, biệt hiệu Gay Thần Quân, sau cùng Gai với Lê quay ra yêu nhau thắm thiết hạnh phúc bên nhau trọn đời. Yêu càng nhiều hận càng sâu mà ngược lại cũng thế thôi.
-Không ngờ thể chất hắn như vậy cũng tạch.
Cứ ngĩ tới cảnh tên Lê nhởn nhơ dạo chơi, Gai như điên lên. Mục đích sống của hắn là trả thù trả thù.
Mê Hồn cốc, sương mù bạo động co rút lại, cả một vùng đất trơ trọi lộ ra, toàn đất với đá, cỏ cây khô.
Hai ngày sau sương mù xung quanh nhanh chóng yếu đi, rồi xẹt một tiếng biến mất hoàn toàn biến hiểm địa nơi đây thành vùng núi bình thường.
Gai hoảng sợ bay tới tấm bia đá, ánh mắt tràn đầy lo lắng, nhìn những vết nứt trên bia đá ngày càng lớn, bia đá như sắp vỡ, Gai thất lạc ngồi xuống như người mất hồn. Hy vọng vạn năm tan biến, lão không bao giờ báo được thù. Băng tộc
Nơi này là vùng phía tận cùng phía bắc Việt Nam đại lục, tuyết trắng bao phủ ngàn dặm. Tại đây có vố nhà cửa băng. Trên một kiến trúc to lớn nhất ở trung tâm, cô gái tóc lam đang đau khổ ôm ngực thì thào:
-Tại sao có cảm giác đau như vậy!
-Hơn sáu năm rồi, Anh Hùng muội rất nhớ huynh?
Bách Khoa viện, Ý ngồi thẫn thờ nhìn trời lẩm bẩm:
-Anh Hùng! Cho dù ngàn năm vạn năm muội vẫn chờ huynh.
Vân ngồi bên cạnh nước mắt tự nhiên rơi xuống: "nàng rất nhớ hắn ".
Không gian vô tận bên trong Thể Bia bị song Hùng hấp thu sạch nguyên khí nên chỉ còn 100 mét vuông nhỏ. Gữa không gian là một đoàn khí đen trắng lẫn lộn dưới tấm Bia sắp vỡ.
Lúc này, công pháp Âm Dương Song Tu Quyết mà Hùng vẫn mang bên người lóe lên, một người trung niên râu quai nón, điệu bộ ẻo lả xuất hiện, giọng ỏn ẻn:
-Không ngờ gặp truyền nhân huynh ấy tại đây, coi như chế giúp ngươi một lần vậy.
Nói xong hắn thiêu đốt hồn lực:
-Trời là dương đất là âm, âm sinh dương, dương sinh âm, Âm Dương Song Tu trấn.
Khí thế hắn bạo phát lao vào đoàn khí đen trắng kia, khiến nó xoay tròn cực nhanh có xu hướng hình thành hình thái cực.
....
Hắc Hùng tỉnh lại nhìn thấy Hùng đang nằm phía xa, bèn bước tới yêu thương ôm Hùng vào lòng. Hai mắt chăm chú nhìn Hùng quái lạ.
Hùng cảm nhận được tên đen kia khác lạ liền gào thét:
- Thả ta ra!
Hắc Hùng cười hắc hắc nâng cằm Bạch Hùng lên: " Tiểu Bạch, làm nữ nhân của ta đi”.
Hắc Hùng yêu thương vuốt ve mặt Hùng. Hùng hoảng sợ không biết tên đen bị gì:
- Người...ngươi...ngươi làm gì?
Cảm thấy tên đen vuốt ve cơ thể mình, toàn thân Hùng lạnh run, hắn hoảng sợ liều mạng vùng vẫy.
-A! Không! Không muốn a.
Hắc Hùng mặc kệ hắn giãy giụa bắt đầu cởi quần áo hai người ra.
Hùng như người mất hồn thì thào:
-Xong! Ca bị sắp bị thông đít.
Do cú sốc tinh thần quá lớn hắn ngất đi.
Sau khi Hùng ngất đi Hắc Hùng ôm lấy hắn theo kiểu vật nhau mà Hùng ở Phong Nha động xem được. Cảm nhận được tình yêu, nỗi buồn, vô lại từ Hùng, Hắc Hùng thì thào:
-Thì ra như vậy mới là sống.
Hắc Hùng bắt đầu thiêu đốt ý niệm, lý trí của mình.
-Tạm biệt Anh Hùng.
....
.....
.....
Hùng tỉnh dậy, kiểm tra thấy cơ thể khôi phục vẻ đẹp trai vốn có, tu vi võ tướng, nhìn xung quanh thấy Bia đá với một tên ẻo lả:
-Ngươi ngươi ngươi!
Hùng lao thẳng đập đầu vào tấm bia đá liên tục, máu chảy thành dòng.
-Ca không còn mặt mũi nào sống trên đời này nữa.
Nam nhân ẻo lả kia nhếch miệng:
-Nè! Chàng đẹp trai sao muốn tìm chết vậy?
Hùng khó chịu nói: “Ngươi thử bị thông đít xem có chịu đựng được không.”
Nam nhân ẻo lả khinh thường:
-Hứ! Người ta mới không muốn mà.
Nhìn hai má hồng hồng thêm bộ râu quai nón, Hùng cảm giác buồn nôn mãnh liệt, đập đầu liên tục vào bia đá.
Tên kia vội nói:
- Hix! Chế mất bao công sức mới cứu được chàng đó.
-Ngươi cứu ta.
-Chính là bổn cô nương, áp chế tên đen kia cứu chàng.
-Nhưng sao ngươi để hắn hiếp dâm ta.
-Ây za! Cái gì chứ! Chế vận chuyển công pháp Âm Dương Song Tu hoà hai ngươi làm một thể mà chỉ giữ lại ý chí của chàng thôi.
"Thật không." Hùng nghi hoặc.
-Thật. Hông tin chàng thử kiểm tra cái lỗ đít của mình xem còn trinh không?
"Được rồi ta tin!" Hùng ngẫm nghĩ hắc, bạch đều là mình cả coi như mình thủ dâm thôi có gì đâu.
-Ngươi là?
-Hức bây giờ mới quan tâm tới nhân gia, đồ vô lương tâm.
Tên kia bĩu môi, bỗng sặc hắn đại biến linh hồn thể chập chờn.
-Không xong chế sắp ngỏm, chế tới từ Nguyên Giới tên gọi Nhu tiên tử, tu luyện Âm Dương Song Tu Quyết, nhớ kĩ chưa đủ mạnh không được lên đó nghe hông!
Vừa nói xong, linh hồn thể hắn tiêu tán giữa thiên địa.
- Nhu tiên tử?
Hùng lạnh run nhặt quyển công pháp Âm Dương Song Tu kia quăng thẳng lên trời xuyên ra bên ngoài. Hắn đâu biết rằng tên Gai ngoài kia tưởng rằng Thể Bia cho mình, liền nhặt lấy bỏ đi tu tới đại thành danh chấn thiên hạ, biệt hiệu Gay Thần Quân, sau cùng Gai với Lê quay ra yêu nhau thắm thiết hạnh phúc bên nhau trọn đời. Yêu càng nhiều hận càng sâu mà ngược lại cũng thế thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.